Chương 2591: Uy lực của một sợi dây đàn (2)
Chương 2591: Uy lực của một sợi dây đàn (2)Chương 2591: Uy lực của một sợi dây đàn (2)
- Chư vị đều là người có đức độ, tuy nghèo nhưng không hèn, quả thật khiến ta rất bội phục.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên tế đàn. Tế đàn này vô cùng cổ quái, hoa văn cấu tạo nên cũng rất kỳ lạ, không hề giống với truyên thừa của Di La Cung, mà là mang theo chút gì đó thần bí.
Thần kim thần liệu mà tế đàn này sử dụng đều là thượng phẩm tốt nhất đến từ Tổ Đình, trong thời gian ngắn Tần Mục cũng không thể nhìn ra được tác dụng của tế đàn này.
Tân Mục khen ngợi:
- Ngũ lão đúng là oai phong khí khái, vàng bạc mà cũng coi như phân đặt mông ngồi lên được. Phong Hóa Liên ngồi ở vị trí đầu tiên ho khan một tiếng, nói:
- Thất công tử nói đùa rồi. Công tử, điện chủ Hoan Hi, sứ giả, mới lên trên tế đàn ngồi.
Chắc chắn tế đàn này có mánh khóe gì đó, thế nhưng Hạo Thiên Đế không hề sợ hãi. Hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, bước lên tế đàn đầu tiên, sau đó tới trung tâm tế đàn hành lễ với ngũ lão:
- Trâm phụng lệnh Tam công tử và Tứ công tử tới đây bái phỏng năm vị đạo hữu.
Phong Hóa Liên gật đầu, nói:
- Hóa ra là Thiên Đế bệ hạ của vũ trụ này, mời ngồi.
Đạo thụ của điện chủ Hoan Hỉ cũng bay tới, tiến vào trong tế đàn. Nàng hành lễ với ngũ lão, ngũ lão cũng đứng dậy đáp lễ, nói:
- Điện chủ danh tiếng lẫy lừng, dù rằng mấy tán nhân sơn dã như bọn ta có chút tiếng tăm trong giang hồ, thế nhưng đối với người xuất thân chính thống như điện chủ mà nói thì chỉ là đám oắt con vắt mũi chưa sạch mà thôi. Điện chủ thân tuy tàn phế nhưng chí vẫn kiên cường, còn lấy được danh tiếng lớn như vậy, quả thật khiến năm lão già bọn ta khâm phục.
Điện chủ Hoan Hỉ biến sắc, biết rõ năm lão già này đang cười nhạo bản thân nàng sau khi giáng xuống kỷ nguyên thứ mười bảy thì bị người ta chặt mất đôi chân.
Tân Mục bước tới, leo lên tế đàn, năm lão vội vàng hành lễ. Phong Hóa Liên nói:
- Thất công tử đường xa tới đây, năm lão già bọn ta chỉ sợ bị công tử khám xét nhà, cho nên mới không dám ra đón tiếp, xin công tử thứ tội.
- Đâu có, đâu cóI
Tân Mục nở nụ cười tươi, giơ tay lên rồi nói: - Năm vị đều là tiến bối đức cao vọng trọng, không cân phải đứng dậy, mau ngồi xuống đi.
Ngũ lão Phong Thứ vội vàng nói lời cảm tạ rồi lần lượt ngồi xuống.
Tân Mục cũng ngồi xuống, sau đó hàn huyện:
- Mặc dù trong vũ trụ quá khứ ta và ngũ lão từng có một phen tương ái tương sát, đối với ngũ lão mà nói thì đó là chuyện trong quá khứ, thế nhưng đối với ta mà nói thì đó lại là chuyện trong tương lai, vấn chưa hề xảy ra. Cuộc gặp gỡ giữa chúng ta đúng là vô cùng ly kỳ, khiến ta thổn thức mãi không thôi.
Nói xong, hắn còn bật cười ha hả.
Ngũ lão Phong Thứ nhìn nhau, nhưng lại không cười nổi.
Hạo Thiên Đế hằng giọng, lớn tiếng nói: - Năm vị tiền bối đều là cao nhân đắc đạo, Di La Cung sắp giáng xuống, Tam công tử và Tứ công tử hạ lệnh cho ta tới đây liên thủ với năm vị để tiến hành đại kế Di La Cung giáng xuống. Ý kiến của năm vị thế nào?
Hắn đi thẳng vào vấn đề, nói ra mục đích của chuyến đi lần này, khiến người ta cảm nhận được đại thế của Di La Cung, dùng đại thế áp chế người khác, ép những kẻ lẻn qua phải hàng phục quy thuận Di La Cung.
Lão bà Thương Nham Thúy nghe vậy thì bật cười:
- Mặt mũi của Di La Cung lớn thật đấy, chỉ một con chó giữ cửa thôi mà cũng dám om sòm trước mặt bọn ta như vậy, thật sự coi ngũ lão Phong Thứ là bùn đất hay sao?
- Tam muội, không được thất lễ.
Hoàng Đường cười nói: - Tiểu bằng hữu này mới được chủ nhân coi trọng, cho nên đương nhiên phải lắc đuôi sủa gâu gâu vài tiếng thì mới có thể tranh công nhận thưởng. Tam muội hà tất phải trách tội.
Hạo Thiên Đế sa sâm mặt mày, đang định ra tay thì điện chủ Hoan Hỉ lại nói:
- Dù gì Hạo Thiên Đế cũng là đạo hữu đến giúp đỡ Di La Cung ở kỷ nguyên này, tương lai cũng sẽ tiến vào Di La Cung. Tam công tử và Tứ công tử coi hắn là đạo hữu, thế nhưng ngũ lão Phong Thứ lại sỉ nhục hắn, vậy thì có khác nào sỉ nhục Di La Cung †a, sỉ nhục sư phụ của Di La Cung ta?
Yến Tú Các nghiêm mặt lại, trịnh trọng nói.
- Nào dám. Chủ nhân Di La Cung đích thị là cao nhân có một không hai, năm lão già bọn ta cũng bội phục muôn phân. Thế nhưng chủ nhân Di La Cung đã không còn nắm giữ tiếp quản Di La Cung, có tiếng mà không có miếng, còn về công tử của Di La Cung...
Nàng cười lạnh, nói:
- Cũng chỉ là bè lũ xu nịnh, chẳng khác bọn ta là bao!
- Tứ muội! Không được hỗn xược!
Phong Hóa Liên sa sâm mặt mày, trách cứ một câu, áy náy nói:
- Xin điện chủ Hoan Hỉ đừng trách tội, năm người bọn ta tính tình cổ quái, ngươi cũng biết đó, khó tránh khỏi việc nói lời hơi quá đáng. Thất công tử, bọn ta đã biết mục đích đến đây của sứ giả và điện chủ rồi, vậy thì xin hỏi mục đích chuyến này của công tử là gì được không?
Tân Mục mỉm cười, thản nhiên nói:
- Mời chư vị quay về cây thế giới, tới thế giới này như thế nào thì quay về như thế đó.
Ngũ lão Phong Thứ đồng loạt biến sắc.
Hạo Thiên Đế mang theo ý chỉ của Tam công tử và Tứ công tử tới đây với mục đã rất quá đáng, thế nhưng không ngờ rằng mục đích của Tần Mục lại còn quá đáng hơn, muốn bọn họ đến từ đâu thì trở về nơi đói