Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2554 - Chương 2603: Nhát Kiếm Mở Ra Con Đường Sinh Tử

Chương 2603: Nhát kiếm mở ra con đường sinh tử Chương 2603: Nhát kiếm mở ra con đường sinh tửChương 2603: Nhát kiếm mở ra con đường sinh tử

Cuối cùng Tần Mục cũng bình tĩnh lại, cúi người xuống rồi hỏi:

- Xin hỏi đạo huynh xưng hô thế nào?

Lão giả tóc trắng kia thản nhiên nói:

- Tên họ là do người khác đặt, ta vốn đang yên đang lành chỉ là một cái cây, làm gì có tên họ? Có điều chủ nhân Di La Cung gọi ta là Vô Nhai lão nhân.

Tân Mục im lặng gật đầu, sau đó đột nhiên nói:

- Sinh cũng vô tận, đạo cũng vô tận, quả thật đạo huynh rất hợp với cái tên Vô Nhai lão nhân. Chẳng qua ta thấy đạo huynh không hề giống một người thuận theo tự nhiên. Đạo huynh thả nhiều cường giả tiền sử ra như vậy, e rằng sẽ nguy hại đến kỷ nguyên thứ mười bảy, khiến kỷ nguyên thứ mười bảy nhanh chóng diệt vong. Dù gì đạo huynh cũng đã hồi sinh, vậy thì sao không để kỷ nguyên thứ mười bảy kéo dài lâu hơn một chút?

Vô Nhai lão nhân liếc hắn một cái, nói:

- Kỷ nguyên thứ mười bảy có thành tựu hay không nào có liên quan gì đến ta?

Tân Mục hơi sửng sốt, nói:

- Nếu như kỷ nguyên thứ mười bảy kéo dài, đại kiếp hủy diệt sẽ tới trễ hơn, thậm chí nói không chừng sinh linh của kỷ nguyên thứ mười bảy có thể giải quyết được vấn đề đại kiếp hủy diệt...

- Thế thì có liên quan gì đến ta?

Vô Nhai lão nhân cười ha hả, nói:

- Ta lấy năng lượng từ hỗn độn, thời điểm đại kiếp hủy diệt ập đến chính là lúc ta phát triển. Ta chẳng những không muốn kỷ nguyên thứ mười bảy kéo dài, thậm chí còn hy vọng nó nhanh chóng kết thúc. Lão Thất Di La Cung, ngươi tìm nhâm người rồi.

Tân Mục co giật khóe mắt, sau đó đột nhiên mỉm cười rồi nói:

- Đạo bất đồng bất tương vi mưu, xem ra ta tới nhầm chỗ rồi. Cáo từ.

- Đừng vội đi.

Vô Nhai lão nhân phất tay áo, cành lá của cây thế giới tung bay. Hắn cười nói:

- Ngươi và ta khó khăn lắm mới trùng phùng, chưa ôn lại chuyện cũ thì sao có thể rời đi?

Tần Mục cười ha hả, nói:

- Đối với đạo huynh mà nói thì là ôn lại chuyện cũ, thế nhưng đối với ta mà nói thì lại không. Ta còn có việc quan trọng cần giải quyết, không dám làm phiền đạo huynh nữa. Cáo từ.

Tân Mục quay người rời đi. Đột nhiên, phía sau lưng hẳn vang lên giọng nói thản nhiên của Vô Nhai lão nhân: - Lão Thất Di La Cung, rốt cuộc là ai đưa ngươi quay về vũ trụ quá khứ, khiến ngươi và ta gặp được nhau? Trước đây ta đã từng hỏi ngươi vấn đề này, thế nhưng ngươi lại không đáp. Hiện tại ta đã hiểu rồi.

Phía trước Tần Mục, sắc trời đột nhiên tối sầm lại, cảnh tượng tận thế hỗn độn bao phủ phạm vi bên ngoài cây thế giới.

Tân Mục dừng bước.

Tiếng cười của Vô Nhai lão nhân lại vang lên từ phía sau lưng hắn:

- Hóa ra là ta, là ta đã đưa ngươi quay về quá khứ. Chẳng trách ngươi lại không nói với ta.

Tân Mục nở nụ cười, cúi đầu nhìn bàn †ay mình. Đại đạo Thái Dịch trong lòng bàn tay hắn rục rịch, chậm rãi hóa thành cây rìu Thái Dịch. Tân Mục mỉm cười rồi nói:

- Đạo huynh, vì sao Thái Dịch lại muốn chặt ngươi? - Chuyện này nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng chẳng nhỏ.

Vô Nhai lão nhân vuốt chòm râu trắng muốt, cười nói:

- Ta bảo chủ nhân Di La Cung giết chết hắn, cho nên đương nhiên hắn muốn báo thù. Sao nào, ngươi cũng muốn chặt ta ư?

Bảo quang trong tay Tân Mục lóe lên, cây rìu Thái Dịch chậm rãi thành hình. Lần này, hắn cảm nhận được nguy hiểm, hơn nữa còn là nguy hiểm trước nay chưa từng cóiI

Thậm chí còn nguy hiểm hơn cả lần hắn đối mặt tới Tam công tử và Tứ công tử của Di La Cung!

Thực lực của Vô Nhai lão nhân cao thâm khó dò!

Hắn cũng có liên quan đến mối ân oán giữa Di La Cung và thành Thiên Đô, hay nói cách khác hắn là một mắt xích quan trọng trong đói!

Trong khu vực phế thải của Chung Cực Hư Không, Tân Mục đã từng nhìn thấy vùng đất Thiên Đô khai thiên. Ở nơi đó, hắn nhìn thấy trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ sáu, chủ nhân Thiên Đô thống lĩnh rất nhiều người thành đạo của thành Thiên Đô mở ra Hỗn Độn Hồng Mông, diễn hóa ra vũ trụ hồng hoang. Khi đó, chủ nhân Di La Cung vẫn chưa hề can thiệp vào, chỉ lắng lặng quan sát tất cả.

Thế nhưng sau đó, chủ nhân Di La Cung lại giết chết chủ nhân Thiên Đô, hơn nữa còn nói:

- Các ngươi làm như vậy là không đúng.

Từ ý tứ của Vô Nhai lão nhân, xem ra thực hư bên trong chuyện chủ nhân Di La Cung giết chết chủ nhân Thiên Đô không hề đơn giản. Kể từ đó, trận chiến giữa thành Thiên Đô và Di La Cung kéo dài không dứt, đến bây giờ vẫn chưa có dấu hiện dừng lại.

Tân Mục cúi đâu nhìn bảo quang trong tay mình, cười mà như không cười nói:

- Chủ nhân Di La Cung là sư phụ của tất cả những người tu luyện. Có thể nói, từ kỷ nguyên thứ nhất cho đến kỷ nguyên thứ mười bảy, nguồn gốc của tất cả thần thông đạo pháp đều có liên quan mật thiết đến hắn. Sao hắn có thể nghe lời ngươi, đi giết Thiên Đô được?

Vô Nhai lão nhân bước về phía hắn, Tần Mục lạnh toát sống lưng.
Bình Luận (0)
Comment