Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2567 - Chương 2616: Đền Bù Của Chủ Nhân Di La Cung (2)

Chương 2616: Đền bù của chủ nhân Di La Cung (2) Chương 2616: Đền bù của chủ nhân Di La Cung (2)Chương 2616: Đền bù của chủ nhân Di La Cung (2)

Chính cái gọi là biết là vậy nhưng lại không hiểu sao nó lại vậy chính là trạng thái hiện giờ của Vô Nhai lão nhân!

Đối mặt với nhát rìu kia của Thái Dịch, Vô Nhai lão nhân tóc trắng tung bay cũng dùng hết sức lực của mình!

Ầm ầm!

Trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu, vô số sợi rễ cây vừa đen vừa to hệt như những con rồng đen kịt như đang dời sông lấp bể trong đại kiếp, lao về phía chân thân của Thái Dịch!

Cảnh tượng đó hệt như ngàn vạn con rồng đang lao vun vút trong hỗn độn!

Cây thế giới là vật chất bất dịch trời sinh, rễ cây của hắn có thể xuất hiện ở bất cứ thời đại nào, bất cứ đại kiếp hủy diệt nào, thậm chí nó còn kiên cố hơn cả Di La Cung, không gì có thể phá vỡ.

Rễ cây của hắn nhanh chóng leo lên chân của Thái Dịch, quấn dọc theo chân Thái Dịch, muốn kéo Thái Dịch vào trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu.

Cùng lúc đó, phía sau lưng hắn, bản thể của cây thế giới phát ra đạo quang chói lòa, sau đó ngưng tụ tạo thành hình thái của từng đạo quả, ba vạn sáu ngàn đạo quả cùng nhau phát ra các loại hào quang khác nhaul

Đó không phải là đạo quả thật sự, mà chỉ là ảo ảnh đạo quả của tất cả những người tu luyện đạo thụ thành đạo trong suốt mười sáu kỷ nguyên vũ trụ đến nay.

Dù vậy, thứ sức mạnh này vẫn có thể nói là tuyệt thết

Dưới sự chiếu rọi của những đạo quả kia, cành lá của cây thế giới hệt như đại đạo đang di chuyển uốn lượn, giúp cho cả cây thế giới trở thành một chỉnh thể hợp nhất của tất cả đại đạo từ kỷ nguyên thứ nhất đến kỷ nguyên thứ mười sáu!

Đòn đánh này, hắn nhất định phải đỡ.

Không những phải đỡ, mà hắn còn phải khiến Thái Dịch bị trọng thương, thậm chí giết chết Thái Dịch!

Mức độ nguy hiểm của Thái Dịch còn trên cả Tân Mục. Trong vũ trụ quá khứ, Tần Mục chỉ là một Thất công tử thích khuấy tung vũng nước đục ở khắp nơi, thế nhưng Thái Dịch lại là kẻ khinh đạo vô cùng mạnh mất

Khinh nhờn đại đạo!

Cây rìu và cây thế giới va chạm với nhau, cùng lúc đó, Tam công tử Tứ công tử và các điện chủ cùng đám người thành đạo. của Di La Cung đều đồng loạt thôi thúc thần thông đạo pháp đến cực hạn! Đây là một cơ hội trời cho, giúp bọn họ có thể giải quyết hai đối thủ của Di La Cung cùng một lúc.

Nếu như bỏ lỡ, thiên lý bất dung!

Thành Ngọc Kinh Tổ Đình, trên không trung của đại kiếp hủy diệt kỷ nguyên thứ nhất, bảy cung điện của Di La Cung đang bay lơ lửng.

Bên trong Thái Thượng Điện, lúc này Đại công tử Thái Thượng cũng mở mắt, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía trận chiến trong kỷ nguyên thứ mười bảy.

Giờ phút này, Thái Thượng Điện không còn nguy nga tráng lệ như xưa nữa, mà chỉ còn là một gian nhà tranh. Cánh cửa của gian nhà tranh chợt mở ra, Thái Thượng ngồi trong nhà đưa mắt quan sát cảnh tượng này từ xa, sau đó không khỏi lắc đầu, thấp giọng nói:

- Lăng Tiêu, Tử Tiêu, các ngươi vẫn đánh giá thấp hai người này rồi. Ánh mắt của hắn dừng lại trên cánh cửa đóng chặt của Di La Cung, bên trong cánh cửa ấy chính là sư phụ của hẳn - chủ nhân Di La Cung đã sụp đổ đạo tâm, nhục thân đã chết.

- Sư phụ đánh Thiên Đô xuống kỷ nguyên thứ tư là có thâm ý sâu sắc của hắn. Thiên Đô quật khởi ở kỷ nguyên thứ tư, mà sư phụ lại tiêu diệt hắn ở kỷ nguyên thứ bảy rồi đưa hắn quay về kỷ nguyên thứ tư, chắc hẳn là vì để đền bù lỗi lâm của bản thân.

Đại công tử Thái Thượng thấp giọng nói:

- Mà nay, ta đã hiểu được dụng tâm lương khổ của sư phụ. Thế nhưng các ngươi vẫn chấp mê bất ngộ...

Hắn không hề rời khỏi Thái Thượng Điện để tới ngăn cản Tam công tử và Tứ công tử, bởi lẽ hắn vốn là kẻ không màng danh lợi. Chủ nhân Di La Cung sụp đổ đạo tâm, Nhị công tử Vô Cực bị trấn áp, nấu như hắn đến chủ trì Di La Cung, vậy thì Tam công tử và Tứ công tử hoàn toàn không thăng nổi hắn.

Thế nhưng hắn không quan tâm.

Lúc này, ánh mắt của hắn dừng lại trên Hỗn Độn Điện cách đó không xa. Hỗn Độn Điện là thành tựu đại đạo của Thất công tử Tần Mục. Giờ phút này, cánh cửa của Hỗn Độn Điện cũng chợt mở ra, bên trong là hỗn độn mênh mông bao la.

Thất công tử Tân Mục đẩy cửa điện, đang duỗi cái lưng mỏi, trông vô cùng tự tại.

Ánh mắt hai người bắt gặp nhau, Thất công tử Tân Mục mỉm cười với hắn một cái, gật đầu tỏ ý chào hỏi.

Sâm!

Đại công tử Thái Thượng đóng cửa điện lại, không thèm quan tâm đến hẳn. - Ghét bỏ ta...

Thất công tử Tân Mục hứng thú quan sát trận chiến xảy ra ở kỷ nguyên thứ mười bảy. Đột nhiên, hắn rời mắt, nhìn thấy một vùng vật chất bất dịch trong dòng sông Hỗn Độn, thế là không khỏi giật nảy mình.

- Lăng...

Hắn quay người, đi vào trong Hỗn Độn Điện, đóng cửa điện lại.

Khoảnh khắc cánh cửa Hỗn Độn Điện đóng lại, bên trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ năm, một đạo quả bay lên từ vật chất bất dịch, phát ra hào quang rực rỡ, xuyên qua hỗn độn trùng trùng điệp điệp trên mặt sông, nhanh chóng bay về phía kỷ nguyên thứ mười bảy.

Cùng lúc đó, một đạo quả khác cũng chui lên khỏi mặt nước trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ sáu, bay theo đạo quả trước đó, mà đạo quả này cũng được giấu trong vật chất bất dịch.
Bình Luận (0)
Comment