Chương 2617: Tam bại câu thương
Chương 2617: Tam bại câu thươngChương 2617: Tam bại câu thương
Kỷ nguyên thứ tám, kỷ nguyên thứ chín, kỷ nguyên thứ mười... mãi cho đến kỷ nguyên thứ mười sáu, tất cả đạo quả đều bay lên khỏi vật chất bất dịch trong đại kiếp, chỉ có duy nhất kỷ nguyên thứ bảy không hề xuất hiện dị tượng này!
Đến đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu đã tổng cộng có mười một đạo quả bay vun vút tới, xuất hiện phía sau Thái Dịch.
Mà phía trên cây thế giới của kỷ nguyên thứ mười bảy, bên trong Đại La Thiên của Thái Dịch, đạo quả của Thái Dịch phát ra ánh hào quang chói mắt, hòa lẫn với đạo quang phát ra từ mười một đạo quả kial
Chủ nhân Di La Cung đang đền bù lỗi lầm của bản thân ngay tại đây! Hắn cho Thái Dịch, cũng tức là cho Thiên Đô, một cơ hội để làm lại!
Nói thì chậm mà đến thì nhanh, khi mười một đạo quả kia của Thái Dịch bay lên thì cũng là lúc Vô Nhai lão nhân dùng hết tất cả thực lực của bản thân, đối đầu trực diện với Thái Dịch, đồng thời cũng là lúc Tam công tử Tứ công tử và đám người thành đạo cùng điện chủ của Di La Cung chuẩn bị ám toán Thái Dịch và Vô Nhai lão nhân.
Lúc này đây, thế lực ba phe cùng thi triển toàn bộ sức mạnh mà mình có!
Đầu tiên, cây rìu của Thái Dịch va chạm trực diện với Vô Nhai lão nhân. Cây rìu thế như chẻ tre chém vào cổ của Vô Nhai lão nhân, đồng thời cũng chặt vào cây thế giới.
- Thái Dịch, năm đó ngươi nhân lúc ta vừa vượt qua kiếp sinh còn suy yếu nên mới có thể chặt đổ được ta, thế nhưng xưa không giống nay!
Đại đạo xung quanh Vô Nhai lão nhân tuôn chảy, ba vạn sáu ngàn đạo quả xoay tròn trên cây thế giới, đạo quang ngưng tụ lại, hóa thành một cây trượng gỗ. Cây trượng gỗ đó chắn trước cổ hắn, va chạm với cây rìu của Thái Dịch, song cơ thể của Vô Nhai lão nhân vẫn lập tức bị làn sóng sức mạnh khổng lồ đẩy bay ngược lại mấy vạn dặm!
Phía sau lưng Vô Nhai lão nhân, cây thế giới cũng bị sức mạnh khổng lồ đẩy bay ngược về phía sau cùng với hắn!
Thứ bị đẩy đi không chỉ có cây thế giới và Vô Nhai lão nhân, mà là cả Tổ Đình.
Dưới sự va chạm của hai cường giả này, Tổ Đình bị đẩy đi hàng vạn dặm!
Có điều, mặc dù khoảng cách bị đẩy đi trông khá xa, thế nhưng đối với thế giới khổng lồ như Tổ Đình mà nói, khoảng cách ấy chỉ tương đương với việc dịch chuyển vài li mà thôi.
Tuy rằng thực lực của Thái Dịch và Vô Nhai lão nhân vô cùng mạnh, thế nhưng trong vũ trụ, bọn họ như mới chỉ khiến Tổ Đình rung chuyển.
Dù vậy, hậu quả mà việc này đem lại cũng vô cùng đáng sợ.
Tổ Đình là trung tâm của vũ trụ, là vùng đất khởi nguồn đầu tiên, mà thế giới này vẫn đang không ngừng phát triển và mở rộng. Tổ Đình di chuyển hàng vạn dặm khiến cho biển tỉnh không như bị khuấy động, cuộn trào sóng dữ, nhanh chóng lan truyền đến chư thiên vạn giới, phạm vi ảnh hưởng càng ngày càng lớn!
Đợi đến mấy chục năm sau, dư âm thời không xuất hiện giữa trận giao phong của hai cường giả này sẽ truyền đến tứ cực thiên, có thể nói là một làn sóng cuốn lấy toàn bộ vũ trụ này.
Đương nhiên, dư âm dao động ở mức độ này không ảnh hưởng đến vũ trụ là bao, thậm chí có lẽ người bình thường cũng chỉ choáng váng cùng một lúc, ngoài ra sẽ không xảy ra chuyện gì khác.
Thứ bị ảnh hưởng duy nhất chính là Tân Mục ngã trên phiến lá của Vô Nhai lão nhân, sắp sửa rơi xuống dòng sông Hỗn Độn. Thời điểm Thái Dịch lao tới, hắn đang nhảy ra khỏi vùng đại lục do lá cây hóa thành, thử tìm cách thoát thân.
Đáng lẽ hắn có thể an toàn nhảy xuống gốc cây thế giới, thế nhưng đòn công kích của hai cường giả này lại khiến Tổ Đình dịch chuyển hàng vạn dặm, khiến nơi đặt chân của hắn lập tức biến thành dòng sông Hỗn Độn.
Tân Mục hoang mang, may mà đúng lúc này cây rìu của Thái Dịch bị Vô Nhai lão nhân đẩy ra, vừa khéo hạ xuống chân của hắn.
Thái Dịch nhấc rìu lên, Tân Mục cũng bị nhấc lên cao.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Đại La Thiên của Thái Dịch cách hắn ngày một gần.
- Quả nhiên Thái Dịch vẫn quan tâm đến ta.
Tân Mục thả lỏng, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Bên trong Đại La Thiên của Thái Dịch, cành cây của đạo thụ Thái Dịch nhanh chóng vương xuống, hơn nữa càng ngày càng dài, hiển nhiên là đang chuẩn bị cứu hắn đến Đại La Thiên, giúp hắn thoát khỏi nguy hiểm trước mắt.
Đúng lúc này, Vô Nhai lão nhân vung trượng gỗ lên, đánh bay cây rìu Thái Dịch, mà rễ cây dưới chân hắn cũng chợt trở nên vô cùng khổng lồ. Vô số sợi rễ dưới thân hẳn hệt như những con mãng xà đen kịt uốn lượn, nâng cơ thể hắn lên cao!
Một phần rễ của Vô Nhai lão nhân cắm vào trong Tổ Đình, một phần rễ lại nâng cơ thể hẳn lên lên, giúp hắn vung trượng gỗ đánh về phía Thái Dịch trong dòng sông Hỗn Độn!
Hắn muốn báo thù bị chặt cây, đồng thời cũng muốn giết chết kẻ khinh đạo là Thái Dịch này!
Tần Mục vừa bắt được một cành cây vương xuống của đạo thụ Thái Dịch thì đột nhiên một chiếc rễ của cây thế giới lại cuốn tới, khóa chặt lấy chân hắn, kéo hắn về phía dòng sông Hỗn Độn.
- Xong đời rồi!
Tần Mục vươn tay thử bắt lấy cành cây của đạo thụ Thái Dịch, thế nhưng ngay sau đó hắn đã nhanh chóng bị kéo đi!