Chương 2621: Vào quan tài (2)
Chương 2621: Vào quan tài (2)Chương 2621: Vào quan tài (2)
Ba phe đánh cờ, chắc chắn hai phe sẽ hợp lực đánh bại một phe có ưu thế lớn nhất.
Kim Thuyền đổi hướng, bay ra khỏi Đại La Thiên của Thái Dịch.
Tinh Ngạn im lặng ngồi trước quan tài táng đạo, nhìn không chớp mắt, lặng lặng chờ đợi, bởi lẽ hắn tin rằng Thái Dịch ra tay, mọi chuyện ắt vô cùng đơn giản.
Hắn đang chờ mong Tần Mục bị trói gô cổ đưa đến nơi này, chờ mong khoảnh khắc bị hắn đóng từng chiếc đinh quan tài lên người, Tân Mục sẽ tỏ vẻ kinh ngạc.
Tinh Ngạn bất giác nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Kim Thuyền Độ Thế đang bay về phía này, chậm rãi giảm tốc độ.
Tỉnh Ngạn cười không khép nổi miệng, đứng dậy, thế nhưng lại nhìn thấy Tân Mục đang dìu Thái Dịch mình đây thương tích nhanh chóng nhảy xuống khỏi Kim Thuyền, không nói lời nào mà lao về phía trước.
Bịch!
Thái Dịch bị hắn ném trên mặt đất!
Tinh Ngạn sửng sốt.
Tân Mục cầm đinh quan tài lên, không thèm ngẩng đầu, chỉ nói:
- Tỉnh Ngạn đạo hữu, sao còn không tới giúp?
Tinh Ngạn còn chưa tỉnh táo lại, chỉ thấy Tần Mục đã đóng từng chiếc đỉnh quan tài lên vết thương của người khổng lồ Thái Dịch. Tân Mục lại thúc giục một câu, lúc này Tinh Ngạn mới bừng tỉnh, vội vàng tiến lên. Hai người cùng nhau hợp sức, đóng một trăm chiếc đỉnh lên khắp cơ thể Thái Dịch. Tân Mục thở phào nhẹ nhõm, khiêng Thái Dịch lên, để hắn vào trong quan tài táng đạo, sau đó mới nói:
- Thương thế của hắn quá nặng, trước tiên phải dùng quan tài để trấn áp, đợi đến khi trị thương cho mình xong, ta mới nghĩ cách phá giải đạo thương, chữa trị cho hắn.
Tinh Ngạn lắng lặng nhìn hắn khiêng nắp quan tài lên, đóng kín quan tài, không nói lên lời.
Cái rương đứng bên cạnh hắn, tò mò nghiêng mình, lặng lẽ quan sát sắc mặt của hắn.
Tỉnh Ngạn mặt trầm như nước, rất muốn đẩy cả Tần Mục vào trong quan tài để trấn áp, thế nhưng chỉ đành nhẫn nhịn.
Mặc dù thương thế của Tần Mục rất nghiêm trọng, thế nhưng thực lực vẫn ở trên hẳn.
Một lúc sau, Tân Mục thở hắt ra, cẩn thận kiểm tra đạo thương trên cơ thể mình, nói:
- Tinh Ngạn đạo hữu, ngươi liệu sự như thần, không ngờ sớm đã chuẩn bị quan tài và đinh quan tài. Ngươi biết chuyến này Thái Dịch gặp nguy hiểm, nhất định sẽ bị thương đúng không?
Tỉnh Ngạn há hốc miệng, nhưng không thốt ra được chữ nào.
Hắn vốn cho rằng sau khi Thái Dịch trở về sẽ đưa Tân Mục vào trong quan tài, thế nhưng không ngờ rằng người bị đưa vào trong quan tài lại chính là Thái Dịch!
May mà Tần Mục không hỏi thêm câu nào, yên tâm kiểm tra đạo thương trên người mình, thử phá giải thần thông ẩn chứa trong đạo thương.
Tỉnh Ngạn lẳng lặng chờ đợi. Dù ở trước mặt ai, hắn cũng đều thong dong chậm rãi, thế nhưng chỉ khi đối mặt với Tân Mục, hắn mới có chút luống cuống tay chân, không biết bản thân nên làm gì.
Giữa hẳn và Tần Mục đã sinh ra giao tình từ việc "bị đánh".
Chỉ cần Tân Mục ở đây, hắn sẽ không dám làm loạn.
Đột nhiên, Tinh Ngạn như cảm ứng được gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía thành Ngọc Kinh Tổ Đình, tỏ vẻ nghỉ ngờ.
- Đạo hữu, ngươi cũng cảm ứng được rồi sao?
Tần Mục mở mắt, nhìn về phía thành Ngọc Kinh Tổ Đình, nói:
- Có người thành đạo đang cố gắng giáng xuống. Nhìn có vẻ như thành Ngọc Kinh Tổ Đình đang ở nơi này, thế nhưng thật ra người thành đạo trong đó lại không thể giáng xuống kỷ nguyên thứ mười bảy. Mà lần này, chướng ngại của bọn họ đã biến mất, có thể giáng xuống rồi. Tương lai sẽ xảy ra một trận ác chiến khó lòng tưởng tượng. E rằng rất nhiều người sẽ chết trong trận chiến này...
Tỉnh Ngạn trâm mặc.
Tân Mục lại phấn chấn tinh thần, cười nói:
- Thế nhưng ngươi không cần phải lo lắng. Trận chiến Tổ Đình không giống với trận chiến giữa Nguyên Giới và Thiên Đình. Mặc dù sẽ có người chết sẽ có người bị thương, thế nhưng những người này đều là cường giả, không phải dân chúng bình thường. Trận chiến này không phải là trận chiến thay trời đổi đất, mà là trận chiến giữa cường giả với nhau.
Tinh Ngạn ngẫm nghĩ, nói:
- Có thể ngăn cản được không?
- Buộc phải ngăn cản.
Tân Mục nhập mộng, tiếng nói mớ †rong mộng vang lên:
- Nếu như không ngăn cản được, biến pháp Diên Khang sẽ chỉ là một trò cười. Ngày mà kỷ nguyên thứ mười bảy diệt vong sẽ không còn xa nữa.
Mộng cảnh của hắn lan tràn bốn phía, Tỉnh Ngạn bèn lùi về sau mấy bước, né tránh mộng cảnh của hắn, chỉ thấy không biết bao nhiêu Tân Mục to to nhỏ nhỏ đang bận tới bận lui chữa trị vết thương cho mình.
Mặc dù đạo thương mà Vô Nhai lão nhân gây ra cho Tân Mục rất nghiêm trọng, thế nhưng mức độ nguy hại không bằng đạo thương mà Tam công tử Lăng Tiêu gây ra cho hắn. Tuy thực lực của Vô Nhai lão nhân vô cùng mạnh, song lĩnh ngộ về thần thông đạo pháp lại không thâm hậu bằng Tam công tử, bởi vậy chữa trị vết thương do hẳn tạo thành không hề phiền phức.
Thế nhưng Tân Mục cũng phải tốn mất mười mấy ngày mới phân tích được thân thông ẩn chứa trong đạo thương, loại bỏ hoàn toàn thương thế trên người.
Sau khi tỉnh lại, Tân Mục lại nhấc quan tài của Thái Dịch lên, cẩn thận kiểm tra thương thế của Thái Dịch, mà Tỉnh Ngạn ở bên cạnh cũng giúp sức. Hai người giúp Thái Dịch phá giải đạo thương do Vô Nhai lão nhân gây ra trước, cuối cùng chỉ còn lại đạo thương do Di La Cung gây ra cho Thái Dịch, cũng là đạo thương khó giải nhất.