Chương 2622: Vào quan tài (3)
Chương 2622: Vào quan tài (3)Chương 2622: Vào quan tài (3)
Tinh Ngạn có thể góp sức giúp phân tích đạo thương do điện chủ và người thành đạo của Di La Cung gây ra, thế nhưng còn đạo thương của Tam công tử và Tứ công tử, hắn lại chẳng thể giúp được.
Tân Mục bận tới bận lui, đầu cũng chẳng thèm ngẩng lên, chỉ nói:
- Đạo hữu, ta cần ngươi tới bên ngoài bầu trời một chuyến, nói với đám người Nguyệt Thiên Tôn và U Thiên Tôn, nhờ cường giả cấp Thiên Tôn ở lại, ngăn cản người thành đạo của thành Ngọc Kinh giáng xuống. Ta còn cần một người đến Diên Khang, mời Thương Quân tới đối phó với điện chủ Hoan Hi.
Tinh Ngạn gật đầu, đứng dậy rời đi, nói:
- Nhớ để lại quan tài táng đạo và đỉnh quan tài cho ta.
Hắn bay đi.
Tân Mục toàn tâm toàn ý phá giải những đạo thương khác trên người Thái Dịch, thế nhưng những đạo thương này lại không phải là thứ có thể phá giải trong ngày một ngày hai. Trong trận chiến với Tam công tử, trên người Tân Mục xuất hiện năm mươi vết thương, hơn nữa còn dùng phải dùng thời gian tám năm mới chữa khỏi, vả lại lần đó chỉ là sức mạnh đến từ ảo ảnh của Tam công tử và Tứ công tử, mượn nhục thân của Hạo Thiên Đế và Thái Sơ để quyết đấu với hắn.
Mà lần này, Thái Dịch lại đối đầu với bản thể chân chính của Tam công tử và Tứ công tử, đạo thương nghiêm trọng hơn của Tân Mục năm đó rất nhiều!
- Nếu như cho ta trăm ngàn năm, ta có thể phá giải những đạo thương này, thế nhưng thời gian đã không kịp nữa rồi. Đám người Nguyệt Thiên Tôn và Thương Quân không thể chống đỡ được trăm ngàn năm, mà số lượng người thành đạo của Di La Cung sẽ chỉ ngày một nhiều hơn...
Nếu như điện chủ của Di La Cung giáng xuống, vậy thì đám người Nguyệt Thiên Tôn và Thương Quân căn bản không thể chống lại!
Lỡ như Tam công tử và Tứ công tử giáng xuống, vậy thứ đón chờ bọn họ chính là tai ương ngập đầu!
Hắn đột nhiên đứng dậy, khiêng quan tài lên Kim Thuyền Độ Thế.
- Đạo huynh, có lẽ ngươi đã khôi phục được bản ngã rồi.
Tân Mục đứng ở mũi thuyền, Kim Thuyên Độ Thế bay vào Chung Cực Hư Không, bay tới khu vực phế thải của Chung Cực Hư Không.
Nơi đó là khu vực phế thải được Đại công tử Thái Thượng dùng để giam giữ trọng phạm, bên trong có một người bại liệt, tên là Thiên Đô.
Tinh Ngạn đến bên ngoài bầu trời Tổ Đình, gặp đám người Nguyệt Thiên Tôn, thuật lại lời nói của Tân Mục một lượt. Nguyệt Thiên Tôn lập tức thu xếp, nói:
- Tất cả tướng sĩ quay về Diên Khang tiếp tục sản xuất. Hoàng đế bệ hạ, ngươi cũng quay về đi. U Thiên Tôn, Nhị Đế Huyền Vũ, Hư Sinh Hoa, Lam Ngự Điền, Giang Bạch Khuê, mấy người các ngươi ở lại cùng †a.
Tinh Ngạn đi trước một bước, quay về Diên Khang bằng cây cầu Linh Năng Đối Thiên đã xây xong.
Sau khi đến Diên Khang, hẳn lấy nguyên thần của một kẻ tiền sử lẻn tới ra khỏi rương, sau đó nguyên khí hóa thành sợi xích, khóa chặt nguyên thân của cường giả tiền sử này. Một lúc sau, ma khí U Đô đột nhiên dao động, tràn ra từ một thời không khác, bủa vây trăm trượng vuông xung quanh Tinh Ngạn, hóa thành một Tiểu U Đô.
Bên trong Tiểu U Đô, ba con mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào nguyên thần của cường giả tiền sử kia.
- Đây mà một giống loài mà ta chưa từng thấy bao giờ.
Vùng hắc ám kia chính là hóa thân của Tần Phượng Thanh. Hắn cất giọng ồm ồm, nói:
- Tinh Ngạn, ngươi dùng nguyên thần của giống loài này dẫn ta tới đây là có việc gì?
- Ta muốn tìm Thương Quân.
Tỉnh Ngạn nói.
Hóa thân của Tân Phượng Thanh vươn tay ra bắt lấy nguyên thần của cường giả tiền sử kia, nói: - Được, giao hắn cho ta, ta giúp ngươi tìm Thương Quân!
Đột nhiên, Tinh Ngạn đưa tay chặn hắn lại, lắc đầu nói:
- Hắn là của ta.
Tân Phượng Thanh cả giận, nói:
- Ngươi dùng nguyên thần của hắn thu hút ta đến, nhờ ta làm việc, nào có chuyện không cho ta lợi ích gì?
Tỉnh Ngạn nói:
- Là đệ đệ của ngươi muốn tìm Thương Quân, ta chỉ giúp hắn tìm Thương Quân mà thôi.
Tân Phượng Thanh im lặng chốc lát, tức giận nói:
- Đệ đệ xấu! Ngươi đợi ta một lát, ta giúp ngươi tìm vị trí của Thương Quân!
- Đợi đã.
Tỉnh Ngạn nở một nụ cười, nói: - Ngươi muốn nguyên thân của cường giả tiền sử này cũng không phải là không được.
Tân Phượng Thanh dừng bước, quay đầu lại nhìn hắn. Tinh Ngạn tiếp tục nói:
- Kẻ tiền sử lẻn tới này là cường giả cấp Thiên Tôn, vì để lấy được nguyên thần của hắn, ta đã phải tốn công sức một phen. Nguyên thần của hắn rất có lợi cho ngươi. Cấu tạo nguyên thần của hắn không phải là ba hồn bảy phách, mà hoàn toàn khác với cấu tạo hồn phách của chúng ta.
Tân Phượng Thanh quay người lại, ba con mắt phát sáng, nhìn chằm chằm vào cường giả tiền sử kia, trong lòng rục rịch.
Tinh Ngạn khơi dậy lòng tham trong hắn, bởi lẽ nếu như không cho hắn, chắc chắn hắn sẽ ra tay cướp đoạt.
- Ngươi và Tần giáo chủ vốn cùng một thể, dùng chung một thân thể, một hồn phách. Tỉnh Ngạn nói:
- Ta muốn có được đầu của Tần giáo chủ, chẳng qua chắc chắn hẳn không muốn. Nếu như ngươi có thể cho ta một cái đầu của ngươi, vậy thì ta sẽ tặng nguyên thần của cường giả tiền sử này cho ngươi.
Tân Phượng Thanh vui mừng khôn xiết, cười nói:
- Đệ đệ ngốc quá, cắt cái đầu kia xuống rồi mọc lại một cái mới là được! Ngươi đợi chút!