Chương 2624: Không sai, là ta làm (2)
Chương 2624: Không sai, là ta làm (2)Chương 2624: Không sai, là ta làm (2)
- Tần giáo chủ còn nợ ta một chiếc quan tài, vả lại cái đầu này cũng không dùng được lắm.
Cái đầu của Tần Phượng Thanh bay lên, cười nói:
- Không dùng được thì ta nhận vê. Sau khi gặp đệ đệ của ta, ngươi nói cho hắn biết thời hạn bốn mươi hai năm sắp tới rồi, †a muốn đi gặp người kial
- Thời hạn bốn mươi hai năm sắp tới? Nghĩa là sao?
Tinh Ngạn chẳng hiểu gì.
Khu vực phế thải trong hư không.
Kim Thuyền Độ Thế chạy gần một tháng, cuối cùng cũng đã tới được vùng phế tích kia. Tân Mục khế nhíu mày: - Đáng lẽ từ Tổ Đình tới nơi này không mất nhiều thời gian đến vậy, cùng lắm là mất hai mươi ngày là đã có thể tới nơi. Chẳng lẽ sau khi Vô Nhai lão nhân xuất hiện, cây thế giới nhanh chóng sinh trưởng khiến diện tích của Chung Cực Hư Không cũng lớn hơn trước đó rồi sao?
Trong lòng hắn thấp thoáng nỗi bất an.
Nếu như Chung Cực Hư Không mở rộng thì chắc chắn sẽ thúc đẩy chư thiên vạn giới mở rộng, tốc độ vũ trụ bành trướng cũng sẽ dần nhanh hơn.
- Không biến phán đoán của ta có đúng hay không, lỡ như việc Chung Cực Hư Không mở rộng không hề ảnh hưởng đến chư thiên vạn giới thì sao? Ừm, việc này cần nhạc phụ ra lệnh cho tỉnh quan đi đo đạc diện tích của các chư thiên và Nguyên Giới mới được.
Hắn bình tĩnh lại, chư thiên vạn giới mở rộng, diện tích lớn hơn trước đây, trông thì có vẻ là một chuyện tốt, thế nhưng thực tế thì vũ trụ đang không ngừng hư không hóa!
Kim Thuyền Độ Thế bay vào trong khu vực phế thải. Tân Mục tạm thời ném chuyện này ra sau đầu, thấp giọng nói:
- Rừng bia đá này là nơi phong ấn mà Đại công tử Thái Thượng để lại, lần trước ta có thể vào trong đó là bởi vì bên trong rừng bia đá thiếu mất một tấm bia đá do bị Thái Dịch mang ra ngoài, hơn nữa hai cánh cửa cũng thiếu mất một cánh. Thế nhưng lúc ta rời đi, Đại công tử Thái Thượng lại xuất hiện, đặt tấm bia đá kia về vị trí cũ, hơn nữa còn sửa lại cánh cửa. Lần này, nếu như muốn vào trong đó, ta buộc phải phá vỡ cánh cửa, phá giải trấn áp của rừng bia đá.
Hai mắt hắn sáng rực:
- Ta có thực lực như vậy không?
Kim Thuyền Độ Thế xuyên thẳng qua khu vực phế thải, tránh né những nơi quái dị. Đột nhiên, một cái đầu toàn là huyết nhục nhưng không có lớp da bay đến, những sợi tóc trên đầu nó cứng như thép, đang tủa ra khắp bốn phía.
Tân Mục nheo mắt lại, khí thế đột nhiên bùng nổ, cái đầu kỳ lạ kia cảm nhận được khí thế của hắn thì lập tức rụt đầu chạy trốn, biến mất trong bóng tối của khu vực phế thải.
- Ta đủ mạnh.
Tần Mục siết chặt nắm đấm, thấp giọng nói:
- Sau khi trải qua sự tôi luyện của Vô Nhai lão nhân, ta đã đủ mạnh rồi, ngay cả Thái Thượng Điện của Đại công tử mà ta cũng có thể bổ đôi, huống chỉ là rừng bia đá?
Hắn khẽ quát một tiếng, nguyên khí Hồng Mông nổ tung, tử diễm cháy hừng hực quanh cơ thể, tốc độ của Kim Thuyền lập tức tăng vọt, âm ầm lao vào trong khu vực phế thải!
Những nơi Kim Thuyền đi qua, tất cả dị tượng bên trong khu vực phế thải đều đồng loạt yên tĩnh lại, bị khí diễm của hắn chấn nhiếp.
Tân Mục đang lao vun vút, đột nhiên phía trước xuất hiện mấy chiếc quan tài chắn đường. Những chiếc quan tài đó là vật của những người thành đạo dùng đạo thụ của bản thân hóa thành, táng thân vào. trong đó, mong chờ có thể vượt qua đại kiếp hủy diệt và đại kiếp sáng sinh, thế nhưng kết quả là những người thành đạo này bị người khác phong ấn, không thể thoát ra khỏi quan tài, chỉ có thể vĩnh viễn trôi dạt trong vùng phế tích này.
Đám quan tài chắn ở phía trước, không hề có ý định nhường đường.
Ầm!
Kim Thuyền lao qua, nghiền nát sáu bảy chiếc quan tài kia, máu trong quan tài chảy ròng ròng, sau đó bị hư không hóa.
Tân Mục vội vàng liếc nhìn, chỉ thấy huyết nhục của người thành đạo bên trong quan tài đột nhiên sinh trưởng gắn liền với quan tài. Bên trong quan tài, máu thịt be bét, không ngừng nhúc nhích, đã không còn nhìn ra bản thể của những người thành đạo kia.
Đột nhiên, một tiếng hét phẫn nộ vang lên từ một chiếc quan tài vỡ nát, bên trong ẩn chứa đạo ngữ tiền sử.
- Thất công tử, vì sao ngươi lại trấn áp 1a...
Soạt!
Một đường kiếm quang bay tới, người trong chiếc quan tài kia bị chém làm đôi, một vùng tựa như vũ trụ nhỏ bay lên khỏi quan tài, nhưng lại lập tức bị hư không đồng hóa. Tân Mục thu kiếm, Kim Thuyền nghênh ngang rời đi.
Trên thuyền, Tân Mục không hiểu lắm:
- Những người thành đạo bên trong quan tài đó đều là do ta phong ấn trấn áp sao? Ta còn tưởng rằng là vị nghĩa sĩ nào làm việc tốt như vậy...
Phía trước, bóng dáng một cánh cửa sừng sững hiện lên. Đôi mắt Tân Mục tỏa sáng, đột nhiên điên cuồng thôi thúc Kim Thuyền Độ Thế, khiến tốc độ của chiếc Kim Thuyền này càng lúc càng nhanh, đâm thẳng về phía cánh cửa kial
Ở mũi thuyền, trong tay Tân Mục xuất hiện một cây rìu Thái Dịch. Hắn nhìn chằm chằm vào cánh cửa ở phía trước, nhấc rìu bổ xuống!
Một âm thanh khổng lồ kinh thiên động địa vang lên, cánh cửa được Đại công tử Thái Thượng để lại bị nhát rìu này bổ làm đôi, sau đó bị Kim Thuyền Độ Thế nghiền nát chia năm xẻ bảy!
Kim Thuyên Độ Thế đâm vào trong rừng bia đá, lúc trượt đi còn khiến những tấm bia đá kia đổ nghiêng đổ ngả!
- Ta về rồi
Tân Mục nhảy xuống khỏi Kim Thuyền, hét lớn một tiếng.