Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2605 - Chương 2654: Trước Khi Trấn Áp

Chương 2654: Trước khi trấn áp Chương 2654: Trước khi trấn ápChương 2654: Trước khi trấn áp

- Tân Nghiệp, câu nào của ngươi mới là thật?

Phía sau lưng Tân Nghiệp, Nguyệt Thiên Tôn khẽ hỏi:

- Rốt cuộc những lời mà ngươi nói là thật hay là giả?

Khai Hoàng Tần Nghiệp quay đầu lại, vẫn giữ vẻ vững vàng như trước đó:

- Người của Tần gia trước giờ chưa từng nói dối.

Một lúc sau, hắn lại bổ sung thêm một câu:

- Nếu như tin thì ngươi thua rồi.

Sau khi hai vị điện chủ là Hợp Hoan và Phượng Hoàng lui vào trong thành Ngọc Kinh, Khai Hoàng Tân Nghiệp lập tức ra tay với những người thành đạo của Di La Cung đang cố gắng giáng xuống ở bên ngoài thành Ngọc Kinh.

Không có sự bảo vệ của hai vị điện chủ, đám người thành đạo kia của Di La Cung căn bản khó lòng ngăn cản được Kiếm Đạo của hắn, chẳng mấy chốc đã bị quét sạch, trong đó có mấy người thành đạo còn quả quyết dừng việc giáng xuống, quay về kỷ nguyên thứ mười sáu, bảo toàn thân mình.

Trong thành ngoài thành đều yên tĩnh lại.

Kim Thuyền Độ Thế lặng lẽ bay bên ngoài thành. Mọi người ngồi trên thuyền, Nguyệt Thiên Tôn bệnh lâu thành y, đang chữa trị vết thương cho bọn họ, thế nhưng muốn trị khỏi vết thương cho tất cả mọi người thì nàng không thể làm được.

Dường như cường giả mạnh nhất Diên Khang đều đang tụ tập tại nơi đây, ai nấy đều có rất nhiều điêu muốn hỏi Khai Hoàng, nhưng lại không biết nên hỏi từ đâu.

Một lúc lâu sau, U Thiên Tôn phá vỡ bầu không khí im lặng, hỏi:

- Tân Nghiệp, ngươi ở đâu trong suốt bốn mươi hai năm qua?

Khai Hoàng Tần Nghiệp nói:

- Năm đó ta xông vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, vượt qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn tới Di La Cung, gặp mặt Thất công tử trong Hỗn Độn Điện của Di La Cung. Thất công tử nói với ta một số chuyện, hơn nữa còn gieo một loại thần thông vào cơ thể ta, chuyên dùng để đối phó với thần thông của Tứ công tử Tử Tiêu. Bốn mươi hai năm trước, ta ngăn cản đòn trí mạng nhắm vào Lăng Thiên Tôn của Tứ công tử Tử Tiêu, tác động đến thần thông của Thất công tử. Từ đó về sau, ta vẫn luôn ở trên thuyền.

- Trên thuyên? Mọi người sửng sốt, Nguyệt Thiên Tôn lại hỏi:

- Ở trên chính chiếc thuyền này sao?

Khai Hoàng Tần Nghiệp gật đầu:

- Ở trên chính chiếc thuyền này. Ta có thể nhìn thấy các ngươi, song lại không thể chạm vào các ngươi. Ta có thể nghe thấy cuộc nói chuyện giữa các ngươi, nhưng lại không thể nói bất cứ tin tức gì cho các ngươi. Các ngươi không nhìn thấy ta, không chạm được vào ta, cũng không nghe thấy lời nói của ta. Ta chỉ đành ở trên chiếc thuyền này tham ngộ những gì mà Thất công tử truyền thụ, sau đó còn gặp được chủ nhân Di La Cung, đàm luận với hắn rất lâu.

- Chủ nhân Di La Cung?

Mọi người kinh hãi, vội vàng quay đầu nhìn về phía từng tòa kim điện phía trên Kim Thuyền Độ Thế. - Đó là đạo ảnh của chủ nhân Di La Cung.

Khai Hoàng Tân Nghiệp giải thích:

- Bản lĩnh của hắn đã đạt đến trình độ mà ta cũng không thể lý giải. Đại đạo của hắn để lại rất nhiều ảo ảnh trên chiếc thuyền này, hơn nữa còn chỉ điểm cho ta rất nhiều.

Nguyệt Thiên Tôn bình tĩnh lại, thử dò xét:

- Mục Thiên Tôn nói với ngươi rất nhiều chuyện sẽ xảy ra trong tương lai sao?

Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ đồn về phía gương mặt của Khai Hoàng Tần Nghiệp, chờ đợi câu trả lời từ hắn. Khai Hoàng lắc đầu:

- Hắn không nói nhiều. Mới nấy là ta đang nói dối để lừa gạt hai vị điện chủ, ép bọn họ không dám đối đầu với chúng ta.

Mọi người nửa tin nửa ngờ. Trước đây, bọn họ đều tin tưởng Khai Hoàng Tần Nghiệp từ tận đáy lòng, tin tưởng mỗi một câu nói của hẳn, bởi vậy tất cả mọi người đều biết Tân Nghiệp không phải là hạng người mồm mép ba hoa chích chòe như Tần Mục.

Tần Mục nói dối như cuội, nhưng chắc chắn Tân Nghiệp sẽ không.

Thế nhưng bây giờ bọn họ mới nhận ra, người càng thành thật lừa gạt càng đáng sợ, bởi vì bọn họ hoàn toàn không biết mới nấy người thành thật này nói câu nào là thật câu nào là giả.

- Hắn thật sự không nói cho ta biết quá nhiều.

Khai Hoàng Tần Nghiệp bất đắc dĩ, nói:

- Ta không biết nhiều về những chuyện trong tương lai. Lúc đó, hắn không có thời gian nói cho ta quá nhiều chuyện, nhưng lại dường như cũng không muốn nói cho ta biết.

Mọi người vô cùng hoài nghĩ.

Khai Hoàng không nói gì nữa.

- Thời gian càng kéo dài thì càng bất lợi cho chúng ta.

Hư Sinh Hoa đột nhiên nói:

- Nếu như người thành đạo của Di La Cung có đủ thời gian để giáng xuống, vậy thì số lượng người thành đạo bên trong thành Ngọc Kinh sẽ càng ngày càng nhiều, không bao lâu nữa, chúng ta sẽ phải đối mặt với tai ương ngập đầu. Liệu rằng chúng †a có nên đánh vào thành Ngọc Kinh, ngăn cản bọn họ giáng xuống hay không?

- Không cần.

Khai Hoàng Tân Nghiệp quay đầu nhìn một cái, nói:

- Sau khi Tổ Đình bị phong ấn, huyết tế cũng bị hạn chế bên trong Tổ Đình. Năng lượng của đại trận huyết tế này chỉ có thể đến từ hai nguồn, một là tích lũy trong lịch sử, hai là cường giả ngã xuống sau khi chiến đấu bên trong Tổ Đình. Phần lớn năng lượng huyết tế được tích lũy trong lịch sử đã bị Vô Nhai lão nhân dùng hết, số năng lượng huyết tế mà Di La Cung có thể nắm giữ không nhiều, cho nên chắc hẳn số lượng cường giả có thể giáng xuống của bọn họ cũng sẽ có hạn. Nếu như muốn phá vỡ giới hạn này, bọn họ chỉ có hai con đường.
Bình Luận (0)
Comment