Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2607 - Chương 2656: Trước Khi Trấn Áp (3)

Chương 2656: Trước khi trấn áp (3) Chương 2656: Trước khi trấn áp (3)Chương 2656: Trước khi trấn áp (3)

Người mù mở to mắt, nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy hướng địa hình núi sông của Tổ Đình đã thay đổi, hóa thành rất nhiều trận pháp trận thế.

Có thể nói, Tân Mục làm như vậy là để điều động sức mạnh thiên địa của Tổ Đình. Nếu như có người công kích phong ấn, vậy thì người đó chẳng khác nào đang chống lại sức mạnh đến từ Tổ Đình, tất nhiên phản kích cũng sẽ cực kỳ đáng sợi

Phải biết rằng, Tổ Đình là khởi nguyên của chư thiên vạn giới, vô số chư thiên và vô số thánh địa đều bắt nguồn từ nơi này, thậm chí đến cả Huyền Đô và U Đô cũng là chư thiên được tách ra từ Tổ Đình!

Mà vùng đất Nguyên Giới cũng được hình thành nên nhờ thổ nhưỡng của Tổ Đình! Không cần nghĩ cùng biết, uy lực của sức mạnh thiên địa được điều động đến từ Tổ Đình sẽ đáng sợ đến mức nào!

Tân Mục nói phong ấn này vẫn chưa đủ để ngăn cản cường giả cấp điện chủ, thế nhưng theo người mù, phong ấn hiện giờ đã rất hoàn mỹ rồi.

- Mục Nhi, ngươi làm thế nào để phong ấn hư không?

Người mù ngẩng đầu lên, hỏi.

- Bầu trời, ta sẽ dùng Đại Uyên Quy Khư để phong ấn.

Tần Mục luyện hóa linh đan, khôi phục được một chút sức lực, thế nhưng còn lâu mới khôi phục được đến trạng thái đỉnh phong. May mà bên trong Hỗn Độn Điện của hắn nối liền với dòng sông Hỗn Độn, hẳn có thể mượn đại đạo Quy Khư để luyện hóa nguyên khí Hỗn Độn bên trong dòng sông Hỗn Độn, giúp tu vi của bản thân không ngừng khôi phục. - Ta cảm ứng được sau khi Đế Hậu chết, Quy Khư của hiện giờ không có chủ nhân, chỉ có Nhị công tử bị trấn áp ở trong đó. Thiên hạ ngày nay không còn có ai có thể vượt qua ta trên phương diện đại đạo Quy Khư.

Tân Mục khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Cho dù Đế Hậu còn sống, thành tựu Quy Khư của nàng cũng không bằng ta. Nếu như ta điều động Quy Khư, nàng không thể địch lại ta. Ta sẽ đưa Quy Khư tới đây, dùng sức mạnh của Quy Khư phong ấn bầu trời Tổ Đình, phong tỏa Chung Cực Hư Không của Tổ Đình. Có điều trước đó, đám người Khai Hoàng buộc phải giữ chân tất cả mọi người ở lại Tổ Đình, không thể để bọn họ chạy ra ngoài, bởi lẽ bất kỳ ai trốn thoát đều sẽ là mối uy hiếp cực lớn với thế giới bên ngoài.

Đôi mắt hẳn lóe sáng, sau đó trâm giọng nói:

- Điện chủ của Di La Cung sẽ nhanh chóng nhận ra hiện giờ thoát khỏi Tổ Đình là cơ hội cuối cùng của bọn họ. Bọn họ buộc phải rời khỏi Tổ Đình trước khi phong ấn Tổ Đình của ta hoàn thành, sau đó mang theo huyết tế tới chư thiên vạn giới. Bởi vậy, thứ đang đợi chờ Khai Hoàng chính là một trận huyết chiến!

Hắn nhìn về phía dược sư:

- Có lẽ đám người Khai Hoàng đều đã bị thương. Dược sư gia gia, ngươi tới thành Ngọc Kinh Tổ Đình, giúp bọn họ trị thương đi.

Dược sư gật đầu, lập tức quay người rời đi.

Đám người trưởng thôn và đồ tể vội vàng nói:

- Dược sư, bọn ta cũng đi!

Tân Mục do dự chốc lát, cao giọng nói:

- Trưởng thôn, bà bà, trước khi ta phong ấn bầu trời Tổ Đình, các ngươi buộc phải rời khỏi Tổ Đình, không được phép ở lại! Ở lại nơi này vô cùng nguy hiểm!

Trường thôn phất tay:

- Ngươi yên tâm, đương nhiên bọn ta sẽ rời đi!

Tân Mục nhíu mày, nhìn về phía Linh Dục Tú, nói:

- Phu nhân, ngươi cùng phải mau chóng rời đi.

Linh Dục Tú ngồi xuống bên cạnh quan tài, cười nói:

- Ta sẽ không đi đâu. Ta cứ nghĩ sau khi thành thân, chúng ta sẽ có một thế giới nhỏ chỉ có hai người, thế nhưng không ngờ đoàn tụ thì ít mà chia ly thì nhiều, bây giờ lại là thời gian ở bên nhau hiếm hoi, ngươi ở lại Tổ Đình bao lâu, ta sẽ ở lại Tổ Đình bấy lâu. Tân Mục nhìn nàng, sau đó gật đầu một cái, ngồi xuống bên cạnh quan tài của Thái Dịch, cười nói:

- Chúng ta sẽ xây dựng nên một thế giới thuộc về riêng mình ở nơi đây, sinh mấy đứa nhóc. Nơi này sẽ là Vô Ưu Hương của chúng ta.

Bên dưới gốc cây thế giới, không biết bao nhiêu cường giả tiền sử đang thủ hộ nơi này. Trong trận chiến với Tam công tử Tứ công tử và Thái Dịch, Vô Nhai lão nhân bị thương nặng, không thể không quay về trong bản thể cây thế giới để dưỡng thương, hơn nữa còn triệu tập những cường giả tiền sử lẻn qua để bảo vệ sự an toàn của hắn.

Cây thế giới vốn cao chót vót, thế nhưng sau khi trải qua trận chiến kia, cành lá đều đã khô héo gân hết, không còn cảnh tráng lệ năm xưa, trông khá thê thảm.

Việc gấp Tổ Đình lại của Tân Mục cũng kinh động đến nơi này, khiến đám cường giả dưới gốc cây thế giới vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.

Đột nhiên, gương mặt của Vô Nhai lão nhân hiện ra từ thân cây, giọng nói ôm ồm chấn động vang lên:

- Thất công tử Tân Mục lòng dạ khó lường. Hắn gấp Tổ Đình lại, cố ý phong ấn Tổ Đình, khiến chúng ta rơi vào thế cục thú bị nhốt, không thể không khai chiến với Di La Cung. Mặc dù ta không sợ Di La Cung, thế nhưng nếu như khai chiến với Di La Cung, vậy thì chắc chắn sẽ tử thương nghiêm trọng. Ta sẽ tách một nhánh cây này ra. Hoàng Đường, ngươi đi tìm mấy cao thủ, mang theo nhánh cây này của ta bay ra khỏi Tổ Đình, chọn một nơi có phong thủy tốt để trồng xuống.
Bình Luận (0)
Comment