Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2627 - Chương 2676: Tin Tức Của Cố Nhân (2)

Chương 2676: Tin tức của cố nhân (2) Chương 2676: Tin tức của cố nhân (2)Chương 2676: Tin tức của cố nhân (2)

Thế nhưng nàng cũng phát hiện ra rất nhiều vấn đề.

Nông thôn của Diên Khang xuất hiện vấn đề, phần lớn thanh niên trai tráng vào. trong thành làm việc kiếm sống, mà thường thường thì một đôi phu thê sẽ cùng nhau rời đi, trong thôn chỉ còn lại người già, không những khiến nơi đó mất đi sức sống, mà còn xuất hiện rất nhiều cảnh tượng hỗn loạn.

Mặc dù Diên Phong Đế cũng nhận ra vấn đề này, phái rất nhiều thần thông giả tới nông thôn hỗ trợ giáo dục, để những thần thông giả này bù đắp, thế nhưng những cường giả chấp nhận tới nông thôn đều là những người có thành tựu không quá cao, những người thật sự có năng lực thì thường đều ở lại trong thần thành. Chất lượng giáo dục ở nông thôn rất đáng lo ngại, cách biệt với chất lượng giáo. dục trong thành rất rõ ràng.

Trẻ con nông thôn không có phụ mẫu quản lý, hay được thả rông, rất bất lợi cho thế hệ sau này.

- Diên Khang nên giải quyết vấn đề này như thế nào đây?

Hôm nay, nàng tiến vào một trường tiểu học nông thôn, chỉ thấy không khí học tập rất sôi nổi. Đây là một ngôi trường có danh tiếng trong phạm vi mười dặm tám trong thôn. Những đứa trẻ ở nơi đây đều đang liều mạng học tập, muốn mình hơn người, khiến nàng vô cùng cảm khái.

- Chắc hẳn những đứa trẻ trong thôn này cần phải nỗ lực hơn gấp mười lần những đứa trẻ trong thành, thậm chí còn phải bỏ ra thêm hai mươi năm nữa mới có thể sánh bằng những đứa trẻ trong thành. Có điều con đường tiến lên này không hề bị cản trở, đây là một chuyện tốt.

Nàng vừa mới nghĩ đến đây, lại chợt giật mình khi nhìn thấy một thiếu niên nông thôn đang giảng bài.

Thiếu niên kia thông minh lanh lợi. Hắn đang truyền thụ giảng giải thần thông cho đám trẻ, hơn nữa thần thông được vận dụng đó có sự hiểu biết độc đáo của hắn.

Mà điều khiến Bạch Ngọc Quỳnh kinh ngạc chính là, nàng có cảm giác rất quen thuộc với thiếu niên đang giảng bài kia.

- Học, là để vận dụng. Nếu như học mà không vận dụng, vậy thì học cũng vô ích. Ở giữa việc học và việc vận dụng có một con đường, được gọi là ngẫm nghĩ.

Thiếu niên giảng sư kia chậm rãi nói, vô cùng sâu sắc:

- Ngẫm nghĩ, tức là chỉ học thuộc phù văn một cách cứng nhắc thì sẽ không đạt được gì, cần phải suy nghĩ nguyên lý của mỗi một phù văn, nguyên lý của tổ hợp phù văn, từ đó suy nghĩ đến đại đạo ẩn chứa trong đó, vậy thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều...

Bạch Ngọc Quỳnh lắng lặng chờ đợi, không lâu sau, tiếng chuông tan học vang lên, thiếu niên giảng sư kia gấp sách lại, bước ra ngoài.

Bạch Ngọc Quỳnh cản hắn lại, cười nói:

- Đạo hữu, ta nghe ngươi giảng bài, thấy kiến thức của ngươi uyên thâm, ngộ tính tư chất cũng rất phi phàm, vì sao ngươi lại tới ngôi trường tiểu học này giảng dạy? Ngươi tới thành thị lớn thì chắc chắn sẽ có tiền đồ tốt đẹp hơn.

Thiếu niên giảng sư kia thấy nàng cao quý bất phàm, biết là nhân vật lớn, bèn khiêm tốn hành lễ, nói:

- Ta sinh ra ở nơi này, có tình cảm với quê hương, đương nhiên sẽ trở về sau khi học tập trong thành, định dạy thêm nhiều người hơn, giúp bọn họ bước ra khỏi nông thôn.

- Thế nhưng có lẽ ngươi sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ, ngươi có thể có được một tương lai tốt đẹp hơn.

Bạch Ngọc Quỳnh thử dò xét:

- Nếu như ngươi muốn, ta có thể đưa ngươi tới thượng kinh, đó mới là nơi mà ngươi có thể thể hiện tài năng của mình.

Thiếu niên giảng sư kia lắc đầu, từ chối nàng.

- Mạnh Tri Vân, đi thôi!

Phía xa xa có giảng sư vẫy tay ra hiệu với thiếu niên này.

Thiếu niên giảng sư kia cáo lỗi, nhanh chân rời đi.

- Mạnh Tri Vân ...

Bạch Ngọc Quỳnh đưa mắt nhìn hắn rời đi, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại. Nàng leo lên bảo liên Thiên Sư, nhìn về phía Mạnh Tri Vân qua khung cửa sổ, sau đó thấp giọng nói:

- Là ngươi sao? Mạnh sư huynh... Thúy Nhi, vốc một nắm đất tới đây.

Một thân vệ vội vàng vốc một nắm đất lên, đưa vào trong bảo liễn.

Bạch Ngọc Quỳnh nhào nặn nắm đất đó thành hương, sau đó đốt hương, khói bay lượn lờ, hóa thành Thổ Bá Tân Phượng Thanh ba đầu sáu tay, không chế Lục Đạo Luân Hồi.

Bạch Ngọc Quỳnh hành lễ, nói:

- Xin nhờ Thổ Bá giúp ta tra lai lịch của một người.

Tân Phượng Thanh do hương khói tạo thành mở mi tâm ra, sau đó lạnh lùng nói:

- Trong trận đại chiến này, lục đạo xoay chuyển, liên quan đến lai lịch của rất nhiều sinh mệnh mới, không dễ dàng gì tra được. Ta không thể làm việc tư vì Nam Đế bệ hạ được.

Bạch Ngọc Quỳnh vội vàng nói:

- Xin hãy nể mặt nữ nhi ta và chủ nhân Thú Giới...

Tần Phượng Thanh bất đắc dĩ, nói:

- Lần sau không có ngoại lệ nữa đâu.

Bạch Ngọc Quỳnh thở phào một tiếng, nhờ hắn đi tra Mạnh Tri Vân.

Một lúc sau, Tân Phượng Thanh nói:

- Mạnh Vân Quy của Thiên Đình, chịu khổ ba mươi mốt năm trong U Đô, luyện thành thân thể nghiệp hỏa, chuyển thế đến Mạnh gia, năm nay mười tám tuổi.

Bạch Ngọc Quỳnh sửng sốt, lẩm bẩm nói:

- Đúng là hẳn rồi... Vì sao hắn không nhận ra ta? - Vì để duy trì công đạo, hễ là người chuyển thế thì đều sẽ bị xóa bỏ tất cả ký ức. Ký ức kiếp trước của hắn đều đã bị thiêu rụi hoàn toàn trong nghiệp hỏa.
Bình Luận (0)
Comment