Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2628 - Chương 2677: Tin Tức Của Cố Nhân (3)

Chương 2677: Tin tức của cố nhân (3) Chương 2677: Tin tức của cố nhân (3)Chương 2677: Tin tức của cố nhân (3)

Tân Phượng Thanh do hương khói hóa thành tan biến, giọng nói vọng ra từ U Đô:

- Nam Đế bệ hạ, ngươi không được phép làm phiền hắn, đánh thức trí nhớ của hẳn, nếu không sẽ vi phạm quy tắc của U Đôi Ta rất hung tàn, trước giờ chưa từng hạ thủ lưu tình...

Bạch Ngọc Quỳnh ngẩn ngơ một hồi lâu, sau đó đột nhiên xông ra khỏi bảo liễn, bay nhanh về phía Mạnh Tri Vân.

Mạnh Tri Vân kinh ngạc nhìn nàng, lộ ra vẻ nghi hoặc. Bạch Ngọc Quỳnh đưa danh sắc cho hắn, sau đó cười nói:

- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh của Nam Thiên, nếu như tương lai Mạnh đạo hữu tới Nam Thiên hoặc thượng kinh thì có thể tới tìm ta. Mạnh Tri Vân nhận lấy bái thiếp, Bạch Ngọc Quỳnh quay người rời đi, trong lòng rất vui vẻ.

Hơn một tháng sau, cuối cùng nàng cũng đến thượng kinh Diên Khang.

Yên Vân Hề phụng mệnh Diên Phong Đế tới nghênh đón, mời nàng vào kinh, nói:

- Bệ hạ biết tin tức ngươi tới đây, đoán được mục đích chuyến này của ngươi, đã ra lệnh cho ba vạn thần thông giả tới Nam Thiên rồi. Ba vạn thần thông giả này có thể mở được một trăm học đường học viện.

- Một trăm thì sao mà đủ?

Bạch Ngọc Quỳnh dùng công phu sư †ử ngoạm, dựng thẳng một ngón tay lên:

- Chí ít cũng phải mở mười vạn học đường học viện! Thiên Sư Tử Hề, ngươi đừng quên, năm đó ngươi nữ vận nam trang, lừa gạt tình cảm của lão nương, hơn nữa còn lừa những mấy vạn năm! Ngươi nợ †a đótI

Yên Vân Hề đã mặc lại nữ trang, nghe vậy thì không biết phải làm sao, đành nói:

- Sau đại chiến, Diên Khang không có nhiều nhân lực đến vậy, hiện giờ ngay cả Vô Ưu Hương và Huyền Không Giới Xích Minh cũng đều sáp nhập vào Diên Khang, nhân thủ thiếu thốn nghiêm trọng, nếu cho Nam Thiên của ngươi thêm thì giáo dục của Diên Khang sẽ xong đời. Ngươi cứ dùng trước...

Lừa gạt tình cảm của Bạch Ngọc Quỳnh là chuyện cũ năm đó, nàng tự biết mình đuối lý, thế nhưng Diên Khang hiện giờ không kiếm được nhân thủ, nàng cũng đành bó tay.

Bạch Ngọc Quỳnh sánh bước bên nàng, đột nhiên nói:

- Ta gặp được Mạnh Thiên Sư sau khi chuyển thế rồi. Bây giờ hẳn tốt lắm, có được sự nghiệp và lý tưởng của mình. Với trí tuệ của hẳn, tương lai sẽ lại làm nên thành tựu khác hẳn kiếp trước. Ta nghe nói đến chuyện của Trạc Trà rồi, ngươi không đi tìm hắn sao?

Yên Vân Hề nghe vậy thì mặt ủ mày chau:

- Cái tên làm ruộng sau khi chuyển thế kia không thích ta...

Bạch Ngọc Quỳnh sửng sốt, che miệng lén cười:

- Tử Hề, ngươi cũng có ngày hôm nay!

Yên Vân Hề trừng nàng một cái, bất đắc dĩ nói:

- Hắn là một tên đầu gõ, thế nhưng ngươi yên tâm, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn sẽ thích ta!

Bạch Ngọc Quỳnh chợt nghĩ ra một chuyện, bèn vội vàng hỏi:

- Làm sao ngươi biết được vị trí của Trạc Trà chuyển thế? Thổ Bá Tân Phượng Thanh nói, hắn chí công vô tư, tuyệt đối không bao giờ làm việc tư.

- Hắn nói dối!

Bạch Ngọc Quỳnh và Yên Vân Hề đi vào hoàng cung trong kinh thành. Diên Phong Đế đang xử lý chính sự, trông vô cùng vất vả. Mặc dù Thiên Đình đã bị hủy diệt, song thế lực của Thiên Đình lại nhiều, chết cũng không hàng, đôi lúc lại có tàn quân của Thiên Đình làm mưa làm gió ở vài nơi.

Hơn nữa việc Thiên Đình diệt vong khiến nhiều chư thiên không có người cai quản. Bọn họ tự mình làm chủ, có nhiều ý kiến riêng về vị trí Thiên Đế.

Bạch Ngọc Quỳnh góp lời, nói:

- Bệ hạ, quần long mất đầu, lâu tất sinh loạn. Mà này Diên Khang bá chủ Nguyên Giới, đứng đầu chư thiên, thực lực mạnh mẽ. Nếu như bệ hạ có thể tiến thêm một bước nữa, loạn tượng của chư thiên sẽ dần lắng xuống. Nếu như bệ hạ không chớp lấy cơ hội này, loạn tượng của chư thiên vẫn sẽ tiếp tục, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, không phải là phúc của vạn giới!

Diên Phong Đế nói:

- Ta hiểu những gì Bạch Thiên Sư nói, thế nhưng thiên hạ là của chung, nếu như ta tự xưng Thiên Đế, vậy thì chẳng phải sẽ biến công thành tư hay sao? Trong thời gian ngắn thì còn được, thế nhưng cứ kéo dài mãi thì chắc chắn ta sẽ trở thành một trong mười Thiên Tôn khác. Nếu như biến pháp mất đi linh hồn, sợ rằng khó duy trì lâu.

Hắn đứng dậy, đưa mắt nhìn trời đất bên ngoài, ngắm nhìn Diên Khang phồn hoa thịnh vượng, sau đó nói:

- Thái Sơ Thiên Đế độc chiếm thiên hạ, coi thiên hạ là của riêng. Mặc dù mười Thiên Tôn không độc chiếm thiên hạ, nhưng lại là một nhóm người cùng chung lợi ích, quyền lực xoay vòng trong tay bọn họ. Trấẫm không muốn như vậy. Làm như vậy thì có khác gì Thái Sơ, có khác gì mười Thiên Tôn? Diên Khang, sẽ chỉ giẫm lên vết xe đổ mà thôi!

Bạch Ngọc Quỳnh nhíu mày, thử thăm dò:

- Bệ hạ nghĩ sao về việc định ra kỳ hạn cho vị trí Thiên Đế?

Diên Phong Đế hào hứng, hỏi han:

- Thiên Sư, mời nói.

- Bệ hạ tự xưng Thiên Đế, lập ra quy tắc, hoặc là tu thành Đạo Cảnh, hoặc là tại vị vài năm, đến kỳ hạn thì phải chủ động thoái vị nhường ngôi.

Bạch Ngọc Quỳnh cẩn thận suy nghĩ một hồi, sau đó mới nói: Bệ hạ là quân chủ lập quốc, hậu thế nào có ai có công lao vượt qua bệ hạ. Bệ hạ làm như vậy, đương nhiên hậu thế vĩnh viễn không có ai dám ngồi lên vị trí này.
Bình Luận (0)
Comment