Chương 2688: Nữ nhi của Mục Thiên Tôn (2)
Chương 2688: Nữ nhi của Mục Thiên Tôn (2)Chương 2688: Nữ nhi của Mục Thiên Tôn (2)
Thật ra nếu như chủ nhân Di La Cung ra tay, có lẽ trận chiến giữa hai bên đã kết thúc trong kỷ nguyên thứ bảy, thế nhưng sau khi chủ nhân Thiên Đô chết, chủ nhân Di La Cung lại không hề xuống tay với đám người khai thiên của Thiên Đô, bởi vậy mới xuất hiện một trận chiến kéo dài suốt ba kỷ. nguyên vũ trụ.
Đối với chủ nhân Di La Cung mà nói, người thành đạo đều là đạo hữu, nếu như không cần thiết thì hắn sẽ không ra tay với đạo hữu của mình.
Hắn rất ít khi sát sinh, cho dù đối phương là người khai thiên của Thiên Đô.
Chẳng qua người chịu khổ lại là mấy vị công tử của Di La Cung.
Tam công tử Lăng Tiêu mang theo thân thể chẳng chịt đạo thương tới đây ngăn cản Tần Mục, trong lòng không khỏi tuyệt vọng, thế nhưng chiến ý vẫn hừng hực như trong trạng thái đỉnh phong.
Hắn không thể ngăn cản Kim Thuyền Độ Thế trong kỷ nguyên thứ mười, cũng không thể đánh bại Tân Mục. Đến kỷ nguyên thứ chín, hắn mang theo thân thể trọng thương tới ngăn cản Tần Mục, tới ngăn cản cái gọi là Thánh Đồng giáng thế, song hy vọng lại càng thêm xa vời.
Nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn không thể để mặc cho đứa con của Tần Mục được sinh ra!
Trận chiến giữa hai người trên dòng sông Hỗn Độn lại nổ ra. Tân Mục cũng bị thương nặng, mình đầy thương tích, cũng chẳng khá hơn hắn là bao.
Lần này, hai người thật sự liều bằng cả tính mạng, dù là ai cũng đều không chịu lùi bước. Linh Dục Tú và Nam Tương Nguyên Quân đứng trên Kim Thuyền quan sát trận ác chiến này, đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Hai người dùng hết thủ đoạn của mình, thậm chí đánh nhau tới mức tiêu hao hết pháp lực, sau đó đánh cận chiến, thương và kiếm cùng bộc phát ra uy năng khủng bốt
Đánh tới cuối cùng, đài sen của Tần Mục thủng trăm ngàn lỗ, cây thế giới trụi lủi, Hỗn Độn Điện cũng bị tàn phá nặng nề.
Thế nhưng thương thế của Tam công tử còn nghiêm trọng hơn. Hắn bị Tân Mục đánh đến Đại La Thiên, đạo thụ vào đạo. quả gần như tan rã, tổn hại của Lăng Tiêu Bảo Điện cũng vô cùng nặng nề.
Cuối cùng, Tam công tử quát lớn một tiếng, không cam lòng mà nhảy vào dòng sông Hỗn Độn.
- Lão Tam, đến kỷ nguyên thứ tám, ngươi sẽ không còn là đối thủ của ta, đừng xuất hiện nữa.
Tân Mục hét lên.
Tam công tử Lăng Tiêu sa sâm mặt mày, không nói lời nào, chìm xuống dòng sông Hỗn Độn, biến mất không còn tăm tích.
Tân Mục lên thuyền, dừng Kim Thuyền Độ Thế lại, sau đó điều chỉnh khí tức, trị liệu thương thế.
Nam Tương và Linh Dục Tú tiến lên phía trước, hộ pháp cho hắn. Không lâu sau, Tân Mục nhập mộng, dùng mộng cảnh của mình để chữa trị đạo thương trên cơ thể.
Đạo thương của hắn chậm rãi hồi phục, khí sắc cũng tốt hơn rất nhiều, thế nhưng tu vi lại chẳng khôi phục được bao nhiêu. Tân Mục đứng dậy, nhìn nước sông của dòng sông Hỗn Độn, trầm mặc không nói gì. - Phu quân, nếu như không nắm chắc, vậy thì quay về đi.
Linh Dục Tú có chút không nỡ, nhẹ nhàng nói.
Nguyên nhân của tất cả mọi việc đều bắt nguồn từ dòng sông Hỗn Độn. Trên đường đi, Tần Mục có thể mượn sức mạnh của dòng sông Hỗn Độn để giúp thực lực tu vi của bản thân luôn duy trì ở trạng thái đỉnh phong, mà hiện giờ, một thứ sức mạnh đáng sợ đang áp chế dòng sông Hỗn Độn, khiến hắn khó lòng mượn sức, khó lòng nhanh chóng khôi phục lại tu vi.
Mà chỉ sợ phía trước cũng sẽ không yên ổn. Nếu như Tần Mục không còn sức chiến đấu, vậy thì bọn họ đều sẽ gặp nguy hiểm.
- Không có vấn đề gì hết.
Tần Mục mỉm cười, ánh mắt dời khỏi dòng sông Hỗn Độn, dừng lại trên khuôn mặt của Linh Dục Tú. Hắn cười nói: - Chắc hẳn người mà lão Tam nhờ để trấn áp dòng sông Hỗn Độn chính là Nhị công tử Vô Cực.
Trong bụng Linh Dục Tú thỉnh thoảng lại xuất hiện dị tượng của hoa sen Quy Khư. Hoa sen lúc thì là nụ hoa, lúc thì là đài hoa, trong mơ hồ có thể nhìn thấy một đứa trẻ đang nằm trong đó, nối liền với dây rốn của mẫu thân.
Bất chợt còn có thể nhìn thấy hoa sen biến mất, dị tượng một mầm cây xuất hiện, mang theo điềm lành, đứa trẻ nằm dưới gốc cây trông vô cùng thần kỳ.
€ó đôi lúc còn có thể nhìn thấy cảnh tượng kỳ quan của của vũ trụ sơ khai, đứa trẻ nằm giữa Thiên Hà, ngàn vạn vì sao xoay quanh.
Nam Tương Nguyên Quân thầm kinh ngạc, không nói lời nào.
Đợi đến khi Kim Thuyền Độ Thế tới dòng sông Hỗn Độn của kỷ nguyên thứ hai, thời gian Linh Dục Tú lâm bồn cũng càng ngày càng tới gần. Đứa trẻ trong bụng nàng hệt như một kẻ háu ăn, quét sạch nguyên khí Hỗn Độn.
Tân Mục vô cùng cẩn thận dùng cây thế giới và hoa sen Quy Khư để hấp thụ sức mạnh của dòng sông Hỗn Độn, biến thứ sức mạnh cuồng bạo kia trở nên ôn hòa hơn, sau đó đưa vào trong cơ thể Linh Dục Tú.
Kim Thuyền Độ Thế bỗng nhiên khế khựng lại rồi dừng hẳn.
Tần Mục ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đạo thụ chắn ở phía trước, cản đường đi của Kim Thuyền.
- Thái Thượng sư huynh.
Tân Mục bước tới mũi thuyền, bái kiến lão giả ngồi dưới gốc đạo thụ, không hiểu hỏi:
- Vì sao sư huynh lại cản đường của †a?
Lão giả dưới gốc đạo thụ thở dài một tiếng:
- Sư đệ, ngươi làm việc quá vẹn toàn, không tốt cho đứa trẻ này. Nếu như ngươi tiến vào kỷ nguyên thứ nhất, hấp thụ sức mạnh của đại kiếp hủy diệt ở nơi đó, vậy thì chưa chắc đó đã là phúc phận của đứa trẻ này.