Chương 2708: Trấn áp đám người khai thiên (3)
Chương 2708: Trấn áp đám người khai thiên (3)Chương 2708: Trấn áp đám người khai thiên (3)
Thực lực của nàng cực kỳ cường đại, không yếu hơn Đông Dương chút nào. Cái giếng cổ mà nàng hay lấy nước để giặt y phục chính là nơi chứa đựng đại đạo của nàng. Trong kỷ nguyên vũ trụ mà nàng sinh ra, nàng cũng là cường giả bắt mắt nhất!
Thế nhưng thứ chào đón nàng chính là đòn công kích của ba mươi lăm người khai thiên. Chiêu thức của nữ nhân kia vừa mới truyền ra, ba mươi lăm người khai thiên đã đánh nàng trọng thương, khiến nàng bay ngược ra ngoài.
- Sao lại có thần thông quỷ dị đến vậy? Sao lại có đại đạo quỷ dị đến vậy?
Trong đầu nàng vang lên ong ong, nàng chưa bao giờ nhìn thấy loại thần thông của ba mươi lăm người khai thiên này, cũng chưa từng nghe nói đến loại đại đạo mà bọn họ đang sử dụng, cho nên lần đầu tiên giao thủ đã bị đối phương đánh trọng thương.
Lão bà và lão hán Đông Dương ở một bên khác cũng gặp phải phản kích và bao vây tấn công từ đám người khai thiên.
Trong kỷ nguyên thứ bảy, lão hán Đông Dương xếp thứ ba trong thành Thiên Đô, chỉ đứng sau chủ nhân Thiên Đô và người thần bí tên Lăng kia. Hắn cũng là người khai thiên, năm đó có danh tiếng sánh ngang với Đại công tử Thái Thượng.
Hắn tự cho rằng mình hiểu rất rõ thần thông đạo pháp của ba mươi lăm người khai thiên này, thế nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn là, thần thông đạo pháp của người khai thiên năm đó và thân thông đạo pháp của người khai thiên bây giờ hoàn toàn là hai thứ khác nhau!
Thân thông đạo pháp của ba mươi lăm người khai thiên đã không còn nhìn ra được chút dấu vết nào của năm đó!
Bùm! Bùm!
Cơ thể hắn bay ngược về phía sau, nhục thân nứt ra trên không trung, trong lòng chất chứa vẻ mờ mịt.
Hắn đã không còn hiểu được thần thông của người khai thiên nữa.
Một bên khác, lão bà cũng gân như đồng thời ngã xuống, bị đám người khai thiên kia giãm lên mặt, ra tay với nàng, muốn lấy tính mạng của nàng.
Đúng lúc này, Tân Mục thôi thúc trận pháp của rừng bia đá, điểm một chỉ tới!
Cơ thể của một người khai thiên chấn động, pháp lực trong người bị trấn áp không còn dư chút nào, sau đó thân hình chợt 'vù" một tiếng bay lên, bay ngược về phía sau.
Bùm!
Cơ thể của hắn va phải tấm bia đá ở gần nhất, nhục thân và nguyên thân hòa vào trong tấm bia đá, bị nhốt ở trong đó.
Tân Mục cất bước, rừng bia đá cùng thay đổi trận hình, từng tấm bia đá cỡ lớn không ngừng di chuyển. Tân Mục điểm chỉ thứ hai ra, một người khác thiên nữa lại bay ngược về phía sau, rơi vào trong tấm bia đá thứ hai!
Những người khai thiên khác đồng loạt lao về phía Tần Mục. Tần Mục di chuyển quanh quan tài táng đạo, tay áo phất một cái, một người khai thiên khác lại phát ra tiếng hét chói ta, nhanh chóng bay đi, rơi vào tấm bia đá thứ ba.
Người mặt cười tên Thế Cảnh kia lắc người, trận pháp tế đàn khai thiên khởi động, nguyên thần và nhục thân của những người khai thiên khác hòa làm một thể với nhục thân và nguyên thần của hắn, giúp cho nguyên thần và nhục thân của hẳn ngày càng cao lớn, trông như thể một người khổng lồ khai thiên tích địa!
Mặc dù ba người khai thiên đã bị Tân Mục trấn áp, trận pháp tế đàn khai thiên không hề hoàn chỉnh, song thực lực tu vi của Tần Mục vẫn chưa đạt đến cấp bậc công tử, bởi vậy hắn vẫn có lòng tin phá giải được rừng bia đá!
Đúng lúc này, một cây rìu lớn bổ tới từ phía sau, tách đôi chỉnh thể mà ba mươi hai người này hợp lại!
Ba mươi hai người khai thiên kia lập tức bay ra khắp xung quanh, đáp xuống đất, trận pháp lập tức bị phá vỡi
Tân Mục nhân cơ hội thôi thúc rừng bia đá, từng người khai thiên bị đánh vào trong từng bia đá rồi trấn áp.
~ Thủ lĩnh, ngươi thật sự bị bệnh rồi!
Cuối cùng nụ cười trên mặt người mặt cười tên Thế Cảnh kia cũng thay đổi, trở nên vặn vẹo méo mó. Hắn nói với Thái Dịch:
- Ngươi cần được chữa trị...
Tân Mục thôi thúc nốt phần pháp lực cuối cùng, phất tay áo lên một cái, cơ thể của người mặt cười tên Thế Cảnh kia lập tức bay ngược về phía sau, rơi vào trong tấm bia đá thứ ba mươi lăm.
Tần Mục thở dốc, rừng bia đá vẫn đang cắn nuốt pháp lực của hắn, khiến hắn khó lòng chịu nổi, mà gương mặt của ba mươi lăm người khai thiên kia cũng dán lên bề mặt sáng như gương của những tấm bia đá, dùng ánh mắt âm u nhìn hắn, xem thử xem hắn có thể kiên trì được đến lúc nào.
Việc điều động rừng bia đá khổng lồ đến như vậy chắc chắn sẽ khiến pháp lực của Tân Mục bị tiêu hao rất nhiều, đồng thời còn cần phải duy trì hình thái của mình, khiến nguyên khí của bản thân hóa thành phù văn Hồng Mông, bù vào chỗ tấm bia đá bị khuyết thiếu kia. Tân Mục phong ấn ba mươi lăm người khai thiên cùng một lúc khiến người khác cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng đồng thời pháp lực của hắn cũng sẽ bị tiêu hao sạch sẽ.
- Công tử Hỗn Độn, ngươi vẫn giống hệt như trong quá khứ, là một kẻ lỗ mãng, làm việc chưa từng suy nghĩ đến hậu quả.
Khuôn mặt của người mặt cười tên Thế Cảnh kia dính sát lên bề mặt tấm bia đá, trong đôi mắt không có chút tình cảm nào, giọng nói vọng ra từ bên trong đó:
- Ngươi sẽ nhanh chóng không kiên trì nổi. Đến lúc đó, bọn ta sẽ thoát ra ngoài. Tất cả những gì mà ngươi làm đều sẽ phí công vô ích.