Chương 2709: Sắp xếp sao cho thỏa đáng
Chương 2709: Sắp xếp sao cho thỏa đángChương 2709: Sắp xếp sao cho thỏa đáng
Tần Mục đột nhiên ngồi xếp bằng, Hỗn Độn Điện xuất hiện phía sau lưng, cây thế giới bay lên, rơi vào trong Hỗn Độn Điện, hấp thụ năng lượng của từng dòng sông Hỗn Độn bên trong Hỗn Độn Điện, bổ sung vào phần pháp lực bị tiêu hao.
- Nếu như ta muốn trấn áp các ngươi, vậy thì ta chắc chắn có thể trấn áp đến mức khiến các ngươi phải ngoan ngoãn!
Tân Mục vừa nói ra câu nói ngoan độc này, bàn tay to lớn của Thái Dịch đột nhiên đặt lên vai hắn.
Cơ bắp căng cứng trên vai Tân Mục chợt thả lỏng. Hắn vẫn chưa yên tâm về Thái Dịch, mà khoảnh khắc bàn tay của Thái Dịch đặt lên vai hắn, quả thật hắn cũng giật nảy mình, thế nhưng sau đó cũng bình tĩnh lại. Nếu như muốn đối phó hẳn, vậy thì Thái Dịch sớm đã có thể ra tay ngay lúc hắn chống lại ba mươi lăm người khai thiên chứ không cần phải đợi đến bây giờ.
- Tổ Đình cần Mục Thiên Tôn hơn, chứ không phải là Thái Dịch.
Thái Dịch cảm nhận được địch ý của hắn nhanh chóng biến mất, khẽ mỉm cười, nói:
- Ngươi không nên chậm trễ ở nơi này. Ta trấn áp bọn họ, ngươi quay về Tổ Đình. Tổ Đình là một gánh nặng, mà ta lại muốn chọn một việc nhẹ nhàng hơn.
- Ngươi biết làm thế nào để khiến rừng bia đá trở nên hoàn chỉnh không?
Tân Mục hỏi.
- Ngươi có thể truyền thụ cho ta.
Thái Dịch nghiêm túc nói:
- Ta học rất nhanh. Trước đây, Thái Dịch thường truyên thụ thần thông cho Tân Mục, mà bây giờ thì ngược lại. Phong ấn rừng bia đá của Đại công tử Thái Thượng thoát thai từ phù văn Hồng Mông, là thần thông phong ấn được diễn hóa từ phù văn Hồng Mông. Mặc dù Thái Dịch có một số hiểu biết về phù văn Hồng Mông, nhưng lại không biết nhiều, cho nên lĩnh ngộ không sâu sắc bằng Tân Mục.
Tần Mục truyền thụ tất cả những gì mình biết cho hắn. Thái Dịch cẩn thận tham ngộ, gặp chỗ không hiểu thì hỏi trực tiếp Tần Mục.
Đạo hạnh của hắn cực kỳ cao, lúc hỏi những nghi hoặc của mình còn dùng đạo ngữ. Thông tin ẩn chứa trong đạo ngữ vô cùng phức tạp, đánh thẳng vào bản chất của vấn đề.
Tân Mục cũng sử dụng đạo ngữ để trả lời, dùng đáp án đơn giản nhất để trả lời những câu hỏi phức tạp nhất.
Hai người một hỏi một đáp, đám người Đông Dương, Nha Nha và Chu Tam Thông cố gắng trấn áp thương thế, dỏng tai lên nghe, nhưng đạo ngữ của hai người thâm ảo tối nghĩa, khó mà nghe hiểu, nhưng chỉ cần nghe hiểu được một hai câu là có thể nhận được lợi ích không nhỏ.
Mà đám người khai thiên bị phong ấn trong bia đá kia lại đang cười cợt, chế nhạo. thần thông đạo pháp của Di La Cung là thần thông lạc hậu, chỉ được cái danh, thật ra không chịu nổi một đòn.
Tần Mục và Thái Dịch làm như không nghe thấy. Sau đó, đạo ngữ của Thái Dịch biến thành đạo ngữ Hồng Mông, mà Tần Mục cũng dùng đạo ngữ Hồng Mông để đáp lại. Màn đối đáp giữa hai người cực kỳ thâm sâu, ngay cả Đông Dương và những người khác cũng không thể nghe hiểu.
Đông Dương thở dài một tiếng, sâu não uất ức.
Năm đó, hẳn nổi danh không kém gì Đại công tử Thái Thượng, mà nay đạo pháp thân thông đã vượt xa thời đại của hắn khi ấy, hơn nữa cuộc giao lưu giữa Tần Mục và Thái Dịch còn khiến hắn trố mắt vì không theo kịp.
Mấy chục ngày qua đi, cuối cùng Thái Dịch cũng nắm giữ được biến hóa trận pháp và biến hóa phù văn của bia đá. Không chỉ có vậy, trong quá trình trả lời, hắn còn phát hiện ra rất nhiều biến hóa mà trước giờ Tần Mục hay thậm chí là Đại công tử Thái Thượng cũng không phát hiện ra, giúp Tần Mục cũng nhận được rất nhiều lợi ích.
Thái Dịch thử thôi thúc phù văn Hồng Mông giống như Tần Mục, sau một lúc lâu, cảm giác mà hẳn mang lại cho người khác chính là hệt như một tấm bia đá.
- Đạo huynh, ngươi thử thay đổi trận thế này xem.
Tân Mục nhắc nhở.
Thái Dịch thử điêu động uy lực của rừng bia đá, Tân Mục gật đầu, cười nói:
- Đạo huynh, ngươi đã nắm chắc rồi. Nếu đã như vậy, vậy thì nơi này đành giao cho đạo huynh làm chủ.
Hắn đứng dậy, vươn vai. Thái Dịch lại ngồi xuống, nói:
- Đông Dương, các ngươi có dự định gì?
Tần Mục bước tới, giúp Đông Dương và mọi người chữa trị đạo thương. Lão hán Đông Dương do dự chốc lát, nói:
- Lăng nhờ ta tới đây chăm sóc chủ nhân Thiên Đô...
Thái Dịch cắt ngang lời nói của hắn:
- Ngươi đã không còn dám nhập thế nữa. Lão hán Đông Dương im lặng, một lúc sau mới khàn giọng nói:
- Quả thật ta không dám nhập thế. Năm đó, ta là một trong những cường giả có thiên phú cao nhất trong vũ trụ của kỷ nguyên thứ bảy, cũng là một trong những người mạnh nhất. Mà nay, ta...
Hắn lắc đầu, khàn giọng nói:
- Ta đã không còn dám nhập thế nữa.
Lão bà, nữ nhân, nha đầu và Chu Tam Thông chân chừ một lát. Bọn họ tha thiết ước mơ rằng mình có thể thoát khỏi trấp áp, quay về thế gian, nhưng nghe lão hán Đông Dương nói vậy, bọn họ cũng cảm thấy do dự.
Thần thông đạo pháp của bây giờ hoàn toàn không giống với thần thông đạo pháp của năm đó. Sự phát triển này khiến những lão quái vật như bọn họ cũng không tài nào hiểu được. Năm đó, bọn họ là phượng mao lân giác trong thời đại của mình, mà chỉ sợ bây giờ sớm đã tụt hậu.