Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2672 - Chương 2721: Kịch Biến Của Quy Khư

Chương 2721: Kịch biến của Quy Khư Chương 2721: Kịch biến của Quy KhưChương 2721: Kịch biến của Quy Khư

Giang Bạch Khuê cũng sắp thành đạo, thế nhưng con đường thành đạo của hắn là con đường do Thánh Nhân tiều phu mở ra, cũng rất khó đi.

- Các ngươi mới từ Diên Khang tới, mấy ngày này đừng vội tham chiến, cứ học tập đạo pháp thân thông ở nơi này trước đã.

Tân Mục thôi thúc thần thức, trên Kim Thuyền Độ Thế xuất hiện thêm mấy tòa kim điện. Hắn nói:

- Các người không phải lo lắng việc không có chiến sự, sau này còn có nhiều chiến sự hơn.

Đám người Tư bà bà và Tần Phượng Thanh đi theo Hư Sinh Hoa đến một tòa kim điện khác, chỉ thấy Khai Hoàng Tần Nghiệp, Giang Bạch Khuê và Thái Thủy đang mang những thứ thu hoạch được từ trong chiến trường lên trên Kim Thuyền Độ Thế.

Đó là những bảo vật thu được từ tay những kẻ mà bọn họ giết chết trong trận đại chiến mới nãy, số lượng lên đến hơn trăm món, hơn nữa món nào món nấy đều thuộc hàng thượng phẩm.

Trên boong thuyền đã bị chất đầy, Thái Thủy lựa mấy món không có nhiều tác dụng lắm ra, tiện tay ném khỏi thuyền.

Đám người trưởng thôn và người câm xấu hổ, len lén nhét mấy mảnh vỡ bảo vật thò đầu ra khỏi túi thao thiết của bản thân vào trong, thầm nhủ:

- Quả nhiên khiến Mục Nhi mất mặt rồi.

- Vì sao lúc trước đó tấn công cây thế giới, thành Ngọc Kinh lại không tới tham gia? Tư bà bà hỏi Hư Sinh Hoa.

- Điện chủ và người thành đạo của thành Ngọc Kinh chỉ ước gì chúng ta khai chiến với Vô Nhai lão nhân, tốt nhất là đánh đến mức cá chết lưới rách.

Hư Sinh Hoa giải thích:

- Nếu như muốn giáng xuống, vậy thì người thành đạo của Di La Cung cần phải có nhiều năng lượng huyết tế hơn, nếu không thì sẽ không đủ để hỗ trợ người thành đạo và điện chủ giáng xuống, mà Vô Nhai lão nhân lại giỏi nhất trong việc đánh cắp năng lượng huyết tế. Trước đó, phần lớn năng lượng huyết tế đều bị Vô Nhai lão nhân lấy trộm. Chúng ta khai chiến với Vô Nhai lão nhân, những người ngã xuống đều là cường giả cấp Thiên Tôn, cũng không thiếu người thành đạo, Di La Cung có thể nhân cơ hội này để tích lũy năng lượng huyết tế, giúp cho càng nhiều điện chủ và người thành đạo giáng xuống. Hắn tỏ vẻ lo lắng, nói:

- Những năm này, Di La Cung đã tích lũy được rất nhiều năng lượng huyết tế, có tổng cộng mười hai điện chủ đã giáng xuống, số lượng người thành đạo cũng đạt đến hàng trăm người. Nếu như không có Tần giáo chủ trấn thủ ở nơi đây, bọn họ sớm đã quét sạch bọn ta rồi.

Có thể nói, Tân Mục là lực lượng chủ chốt trong số mấy người bọn họ. Trong ba ngàn năm này, biết bao nhiêu trận ác chiến đã nổ ra, nếu như không có Tân Mục ngăn cơn sóng dữ, e rằng bọn họ đã chôn thây ở Tổ Đình từ lâu.

Những năm gần đây, mọi người tiến bộ vô cùng rõ ràng, thế nhưng tiến bộ của Tần Mục lại càng thần tốc hơn.

Thái Dịch trấn áp đám người khai thiên, ba ngàn năm không thấy tung tích, người có thể một mình chèo chống trong Tổ Đình chỉ còn lại duy nhất Tân Mục. Hắn vừa phải đối mặt với công kích thần thông đến từ Tam công tử và Tứ công tử, vừa phải ngăn cản Vô Nhai lão nhân, có thể nói là áp lực vô cùng lớn.

Trong thời gian ba ngàn năm ngắn ngủi, Tân Mục mạnh mẽ nâng đài sen của mình đến đạo phẩm lục trọng, trên cây thế giới cũng có hai đạo quả và ba đạo hoa, hơn nữa còn đều là đại đạo Ngũ Thái nở hoa kết quả.

- Áp lực gần đây của chúng ta nhỏ đi rất nhiều, thế nhưng vẫn còn rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn.

Hư Sinh Hoa tiếp tục nói:

- Đã gần tám trăm năm rồi mà thành Ngọc Kinh Tổ Đình không có thêm người thành đạo mới giáng xuống, điều đó khiến mọi người lo lắng rằng thành Ngọc Kinh Tổ Đình sẽ có hành động lớn.

Hắn đứng trước kim điện, nhìn về phía thành Ngọc Kinh Tổ Đình, nói: - Tám trăm năm này, ba bên đại chiến không dưới trăm trận, trong khi đó số trận chiến quy mô nhỏ nhiều không đếm xuể. Số năng lượng huyết tế mà Vô Nhai lão nhân cướp đoạt chiếm khoảng bốn phần, số năng lượng huyết tế mà Thái Thủy luyện hóa chiếm khoảng một phần rưỡi, còn lại bốn phần rưỡi là thuộc về thành Ngọc Kinh Tổ Đình. Bởi vậy, số năng lượng tích lũy được trong tám trăm năng của thành Ngọc Kinh đã cực kỳ nhiều.

Mọi người đều thầm kinh hãi.

Chu Tam Thông run giọng, nói:

- Công tử của Di La Cung chuẩn bị giáng xuống rồi sao?

Hư Sinh Hoa lắc đầu, đẩy cửa kim điện ra, nói:

- Ta, Thái Thủy và Giang quốc sư đã tính toán, nếu như quy đổi Tần giáo chủ thành năng lượng huyết tế, vậy thì số năng lượng huyết tế mà thành Ngọc Kinh đoạt được trong vòng tám trăm năm này có thể hiến tế để đổi lấy một nửa Tân giáo chủ, trong khi đó công tử Tử Tiêu và công tử Lăng Tiêu đều bằng khoảng mười Tần giáo chủ, cho nên công tử không thể giáng xuống được.

Mọi người líu lưỡi.

Tần Mục có thể chống lại Vô Nhai lão nhân, hơn nữa còn sở hữu Hồng Chung Vũ Trụ bắc ngang qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn kia, sở hữu thần thông quảng đại trước giờ chưa từng có, thế nhưng cũng chỉ tương đương với một phần mười chiến lực của công tử Di La Cung!

Nếu như hai vị công tử của Di La Cung giáng xuống, vậy thì sẽ phải đáng sợ đến mức nào đây?

Có điều bọn họ đã đánh giá quá cao chiến lực của công tử Di La Cung, vả lại cũng đã đánh giá thấp thực lực của Vô Nhai lão nhân.
Bình Luận (0)
Comment