Chương 2737: Hiến tế Vô Nhai
Chương 2737: Hiến tế Vô NhaiChương 2737: Hiến tế Vô Nhai
- Ta không thể để Vô Cực và Vô Nhai lão nhân chết ngay bây giờ. Bọn họ chết rồi, cả thành Ngọc Kinh Tổ Đình và Tam công tử Tứ công tử đều có thể giáng xuống, ta không thể để bọn họ giáng xuống được.
Tân Mục quay đầu qua nhìn nàng, khẽ nói:
- Ta cần ngươi quấy nhiễm công tử Tử Tiêu trong thời khắc mấu chốt, thế nhưng có khả năng ngươi sẽ chết.
Nguyệt Thiên Tôn im lặng, sau đó đột nhiên ngẩng đầu rồi nói:
- Ngươi nói cho ta biết phải làm thế nào đi.
Tân Mục lẳng lặng nhìn nàng, nở một nụ cười:
- Nhưng ta sẽ không để ngươi chết. Nếu như ngươi tin ta, tương lai ta sẽ quay về quá khứ, cứu được ngươi vào đúng thời điểm này. Nguyệt.
Hắn nắm lấy tay của Nguyệt Thiên Tôn, khiến trái tim của Nguyệt Thiên Tôn đập loạn nhịp. Tân Mục khẽ nói:
- Chúng ta sẽ gặp lại nhau trong vũ trụ quá khứ.
Nguyệt Thiên Tôn rút tay ra khỏi bàn tay hắn, im lặng gật đầu.
Hai người lằng lặng quan sát trận đại chiến bên trong thành Ngọc Kinh, ai nấy đều không nói gì.
Nguyệt Thiên Tôn rất tin tưởng hắn.
Từ trước tới nay, Tân Mục chưa bao giờ khiến nàng phải thất vọng. Nàng hiểu mối lo lắng của Tân Mục, Tần Mục lo lắng nàng không tin mình, thế nhưng nàng vẫn luôn rất tin tưởng Tân Mục, chẳng qua sự tin tưởng này, nàng lại chẳng thể nói ra với Tân Mục. Im lặng như vậy kéo dài một hồi lâu. Đột nhiên, Tân Mục chợt bước lên, lao vào. trong thành, đánh về phía người thành đạo. được Tứ công tử khống chế kia. Nguyệt Thiên Tôn theo sát phía sau, trông hệt như một phiến lá rụng sau lưng Tân Mục, lượn lờ theo gió.
Vô Nhai lão nhân phía xa thấy vậy, cuối cùng cũng yên tâm, bèn đánh vào trong thành Ngọc Kinh, vọt về phía Hạo Thiên Đế do Tam công tử Lăng Tiêu khống chế.
Hai thế lực liên thủ với nhau, thành Ngọc Kinh Tổ Đình tràn ngập nguy hiểm.
Trong những năm này, thành Ngọc Kinh vẫn luôn tích lũy năng lượng huyết tế, song lại không có điện chủ hay người thành đạo mới nào giáng xuống, bởi lẽ tất cả năng lượng đều dùng vào việc để đạo binh của Tam công tử và Tứ công tử giáng xuống, giúp cho thành Ngọc Kinh có đủ thực lực để chiến đấu với Tân Mục và Vô Nhai lão nhân.
Dưới tình huống công tử không thể giáng xuống, đưa đạo binh của công tử đến là lựa chọn tốt nhất để đối phó với hai thế lực còn lại.
Hơn nữa, hai vị công tử còn có thể giáng lâm thông qua tùy tùng của mình, mượn nhục thân của bọn họ để phát huy ra một phần chiến lực.
Có điều, Tân Mục và Vô Nhai lão nhân liên thủ bao vây tấn công thành Ngọc Kinh vẫn khiến cho thành Ngọc Kinh phải chịu áp lực rất lớn.
Tuy rằng Tần Mục và Tam công tử Tứ công tử bí mật gặp mặt nhau, quyết định chống lại Vô Nhai lão nhân và công tử Vô Cực, song Tân Mục cũng không hề lưu tình chút nào, ra đòn cực kỳ mạnh mẽ về phía công tử Tử Tiêu, các loại sát chiêu tâng tầng lớp lớp chồng chất lên nhaul Ầm!
Tân Mục dựng đứng Hồng Chung Vũ Trụ lên. Một tiếng "coong” vang vọng, ngàn vạn dị vực xung quanh chấn động, có dấu hiệu bị vỡ nát dưới tiếng chuông của Tần Mục!
- Tứ ca, lần này chúng ta liên thủ, giết chết Nhị tỷ và Vô Nhai lão nhân.
Tân Mục đánh đến mức công tử Tử Tiêu khí huyết dâng trào. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cây rìu Thái Dịch. Tần Mục thi triển chiêu thức Thái Dịch Phạt Thụ, bổ về phía công tử Tử Tiêu, sau đó trầm giọng nói:
- Mong rằng Tứ ca hạ thủ lưu tình, đến lúc Nhị tỷ ra tay thì chúng ta mới có sức mạnh để chống lại nàng.
- Nói hay lắm!
Công tử Tử Tiêu đưa ba ngón tay ra giữ chặt lấy dây đàn, cũng không hề có ý hạ thủ lưu tình chút nào. Dây đàn được thả ra, thân thông trong đó bùng nổ, từng dị vực như những thanh đao sắc bén van chạm "keng keng' với cây rìul
Những dị vực đó trông hệt như những tấm gương mỏng, sau khi bị bổ đôi thì bay lướt qua hai bên người Tân Mục, âm ầm bành trước phía sau lưng hắn, hóa thành từng vùng Đại La Thiên.
Cơ bắp của Tần Mục phồng lên, Thái Dịch Phạt Thụ bổ đôi những dị vực kia, chém lên bàn tay của công tử Tử Tiêu, khiến bàn tay của công tử Tử Tiêu bị chém đứt. Thế nhưng, thân hình hắn biến mất, chỉ để lại một phần tay bị đứt, khoảnh khắc tiếp theo lại xuất hiện bên trong Đại La Thiên do dị vực hóa thành phía sau lưng Tân Mục, dây đàn rung lên, chém từ gáy Tân Mục qua.
Cái đầu của Tân Mục bay lên không trung, sau đó nổ tung, hóa thành một chùm nguyên khí Hỗn Độn. Một thanh kiếm Hỗn Độn bay ra khỏi chùm nguyên khí Hỗn Độn kia, rơi xuống tay Tân Mục.
Trên cổ Tân Mục lại mọc ra một cái đầu mới. Hai chân hắn tách ra, Thiên Đô Khai Thiên Thiên bạo phát!
Cây đàn của công tử Tử Tiêu bay quanh hắn, dây đàn không người tự gảy, dị vực lập tức bay đầy trời, hóa thành từng Đại La Thiên ngăn cản đòn đánh này của Tần Mục!
Cơ thể hai người đan xen vào nhau, ai cũng bê bết máu tươi.
Công tử Tử Tiêu tỏ vẻ thản nhiên, không tức giận nhưng vô cùng uy nghiêm. Lúc giao chiến với Tân Mục, nếu như còn giữ lại thực lực, vậy thì hắn nhất định sẽ bị Tân Mục đánh chết!
Nếu như cho Tân Mục một cơ hội, vậy thì hắn tuyệt đối sẽ bị Tân Mục đoạt mất hay thậm chí là hủy diệt mất bảo vật của mình!