Chương 2757: San bằng Vô Nhai
Chương 2757: San bằng Vô NhaiChương 2757: San bằng Vô Nhai
Mọi người chạy tới phía trước, đột nhiên nhìn thấy một con cự thú mình đỏ như lửa bay bên ngoài bề mặt Tổ Đình, trông từ xa thì nhỏ, nhưng càng lại gần thì lại càng to.
Đó chính là Long Kỳ Lân. Hắn đợi mọi người bước đến trước mặt rồi mới chậm rãi biến hình, hóa thành một nam tử đầu kỳ lân thân người. Hắn làm lễ với mọi người, sau đó nói:
- Chư vị thứ lỗi, ta lười biếng, không tới Nguyên Giới tụ họp.
- Chủ nhân Thú Giới không cần đa lễ.
Hư Sinh Hoa hỏi:
- Tổ Đình thu nhỏ, Thú Giới có bị ảnh hưởng gì không?
Long Kỳ Lân đi bên cạnh hắn, nói: - Ảnh hưởng không nhỏ. Những năm này, thay đổi của Tổ Đình càng ngày càng dị thường, đất đai núi sông đều trở nên vô cùng rắn chắc, ao hồ và đại dương cũng trở nên vô cùng kỳ lạ, mưa gió trên trời cũng thay đổi, hệt như một loại bảo vật, cũng hệt như hoa văn của một loại đại đạo. Nói chung thì Thú tộc của ta vẫn có thể sinh tồn, thế nhưng vì để đảm bảo an toàn, ta đã ra lệnh di dời Thú tộc khỏi Tổ Đình, chuyển đến lãnh địa khác của Thú Giới, bên trong Tổ Đình chỉ còn lại một mình ta trấn thủ, chờ đợi trận quyết chiến cuối cùng.
Hắn ngượng ngùng cười một tiếng:
- Ta vẫn hơi gấp gáp, không thong dong được như các ngươi.
Lam Ngự Điền hỏi:
- Chủ nhân Thú Giới tỉnh thông các loại thân thông đạo pháp, liệu có phát hiện ra điều gì khác thường không?
Long Kỳ Lân do dự chốc lát, gật đầu: - Tổ Đình bị một thứ sức mạnh trói buộc, thẩm thấu, trên cơ bản đã bị luyện hóa hoàn toàn. Những ngày này, ta quan sát tất cả mọi thứ xung quanh Tổ Đình, phát hiện ra rất nhiều manh mối, đó là cấu tạo của tất cả vật chất bên trong Tổ Đình đều đã phát sinh thay đổi, cho dù là thứ nhỏ nhất cũng tràn ngập phù văn Hồng Mông.
Bọn họ tới gần Tổ Đình. Long Kỳ Lân vươn tay ra, hái một đám mây đang lững lờ trôi trên bầu trời của đại lục Tổ Đình, sau đó vắt lấy một giọt nước từ đám mây kia, nói:
- Chư vị, mời xem.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía giọt nước kia. Long Kỳ Lân đột nhiên tách hai bàn tay ra, khiến giọt nước kia trở nên vô cùng khổng lồ, hệt như một vì sao đang treo lơ lửng trên nền trời!
Long Kỳ Lân lại lấy ra một giọt nước từ trong giọt nước khổng lồ kia, mà "giọt nước" vừa mới phóng to kia lại rơi xuống Tổ Đình, nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành giọt nước, bị đám mây trên bầu trời Tổ Đình hấp thụ.
Long Kỳ Lân lại tách giọt nước trong lòng bàn tay ra, khiến nó trở nên vô cùng khổng lồ, sau đó lại lấy ra một giọt nước, rồi lại tách ra, cứ liên tiếp như vậy hơn trăm lần.
Cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy kết cấu đạo liên ẩn chứa trong giọt nước kia, trong lòng không khỏi chấn động sâu sắc.
Long Kỳ Lân tiếp tục tách nước, sau hơn mấy chục lần nữa, kết cấu đạo liên bên trong giọt nước đã hiện ra kết cấu đạo văn và kết cấu phù văn.
Long Kỳ Lân lại tiếp tục phân tách, kết cấu phù văn không ngừng nhỏ đi, mà phù văn muôn màu muôn vẻ cũng đang không ngừng biến hóa, giọt nước bị tách tới mức ngày một nhỏ hơn.
Cuối cùng, giọt nước kia bị phân tách đến mức không thể phân tách được nữa, thứ xuất hiện trước mắt mọi người chính là một phù văn vô cùng nhỏ bé.
Phù văn Hồng Mông.
Long Kỳ Lân thả tay ra, phù văn Hồng Mông kia bay đi, biến mất giữa trời đất bao la của Tổ Đình.
Một lúc lâu sau, Lam Ngự Điền thở dài một tiếng, nhìn về phía núi sông mênh mông bát ngát trên bề mặt Tổ Đình, lẩm bẩm:
- Một giọt nước bên trong đám mây đã như vậy, thế thì chẳng phải những thứ khác cũng giống hệt như vậy sao?
Hư Sinh Hoa đáp xuống bề mặt ngoài của Tổ Đình, cúi người hái một chiếc lá non trên ngọn cỏ xanh, sau đó cẩn thận quan sát rồi nói:
- Hoa cỏ cây cối ở nơi này chưa hề bị thay đổi, có lẽ chỉ cần là thứ có sinh mệnh thì đều sẽ không bị luyện hóa.
Mục Thiên Tôn tôn trọng những sinh mệnh này, cho nên không thay đổi chúng.
Nếu như Tân Mục luyện hóa sinh mệnh trong Tổ Đình, vậy thì chắc hẳn kết cấu của những sinh mệnh như hoa cỏ cây cối chim thú trùng cá đều đã phát sinh biến hóa lạ kỳ, thậm chí nói không chừng còn sinh ra rất nhiều giống loài quái dị mà cường đại.
Hư Sinh Hoa ngẩng đầu, nhìn khắp bốn phía. Số tinh lực và pháp lực cần tiêu hao cho việc luyện hóa cả Tổ Đình thật sự vô cùng khổng lồ, khiến người ta gần như không tài nào tưởng tượng nổi.
Tu vi hiện giờ của Tân Mục đã đến bước nào, hắn không cách nào ước đoán, cũng không thể ước đoán được. Bọn họ tiến vào bên trong Tổ Đình, phóng tâm mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy biển Hỗn Độn phủ kín bầu trời, Lục Đạo Thiên Luân do Hỗn Độn Thạch tạo thành treo ngược trên biển Hỗn Độn, thành Ngọc Kinh Tổ Đình bay lượn trên không trung, còn cây thế giới vẫn cắm rễ ở nơi cũ.
Trên bầu trời còn có vô số Đại Uyên Quy Khư hệt như những cái lỗ đen kịt, trôi dạt khắp bốn phía.
Không gian bên trong Tổ Đình đầy rẫy sự rách nát, quỷ dị và hiểm ác.
Một nhóm đội quân người thành đạo. xuất hiện bên trong Tổ Đình lập tức khiến các thế lực cảnh giác. Không lâu sau, Kim Thuyền Độ Thế bay tới, trên thuyền là đám người Linh Dục Tú, Thái Thủy và Diên Phong Đế. Bọn họ ở lại trấn thủ nơi này, từ đầu đến cuối vẫn chưa hề rời đi.