Chương 2758: San bằng Vô Nhai (2)
Chương 2758: San bằng Vô Nhai (2)Chương 2758: San bằng Vô Nhai (2)
- Chư vị, mời lên thuyên!
Linh Dục Tú nói:
- Phu quân ta tới thành Ngọc Kinh Tổ Đình thương lượng với Tam công tử và Tứ công tử đã mấy ngày, có lẽ sắp trở về rồi.
Khai Hoàng Tân Nghiệp hỏi:
- Nương nương, Mục Thiên Tôn tới thành Ngọc Kinh Tổ Đình thương lượng chuyện gì vậy?
Linh Dục Tú nói:
- Phu quân nói, hắn chuẩn bị diệt trừ Nhị công tử và Vô Nhai, muốn thành Ngọc Kinh Tổ Đình đứng ngoài cuộc. Sau khi Vô Nhai và Vô Cực bị giết chết, hắn sẽ quyết chiến một trận với thành Ngọc Kinh Tổ Đình. Nàng vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Hư Sinh Hoa lắc đầu, nói:
- Làm sao công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu có thể đồng ý được? Huống chỉ chúng ta thật sự có thực lực để tiêu diệt Vô Nhai lão nhân và công tử Vô Cực sao?
Linh Dục Tú nói:
- Cái này thì ta không biết.
Mọi người đều tỏ vẻ lo lắng.
Bên trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, Hỗn Độn Điện lơ lửng trong nguyên khí Hỗn Độn mênh mông, Tần Mục ngồi trước điện, phía trước mặt hắn là Lăng Tiêu Điện và Tử Tiêu Điện. Bên trong Lăng Tiêu Điện, nửa người trên của công tử Lăng Tiêu xuất hiện trong tử khí Hồng Mông mịt mờ, trên tay cầm một cây thương.
Bên trong Tử Tiêu Điện, công tử Tử Tiêu cũng xuất hiện nửa người trên, một cây đàn và một thanh kiếm bay xung quanh hắn.
Ngoài ba tòa đại điện này ra, những tòa đại điện khác cũng tọa lạc ở khắp nơi. Hai mươi tám vị điện chủ và hàng trăm người thành đạo của Di La Cung đứng san sát nhau, ai nấy đều im lặng không phát ra âm thanh nào.
- Lão Thất, ta cảm nhận được sức mạnh của ngươi.
Công tử Lăng Tiêu không nhanh không chậm nói:
- Đối với ngươi mà nói, thời gian ba tỉ năm rưỡi này quá dài, thế nhưng đối với bọn ta mà nói thì lại không tính là quá dài. Bọn ta chờ đợi quá lâu quá lâu rồi, cuối cùng ngươi cũng không kiên nhẫn được nữa, chủ động tới tìm bọn ta.
Công tử Tử Tiêu nói:
- Những năm này, ngươi chủ động chống đỡ Tổ Đình, ngăn cản rồi trấn áp bọn ta là vì muốn kỷ nguyên thứ mười bảy có đủ thời gian để phát triển. Thế nhưng, ba tỉ năm rưỡi này với ngươi mà nói vẫn quá ngắn ngủi. Ba tỉ năm rưỡi của kỷ nguyên thứ mười bảy có thể so với tích lũy hàng trăm tỉ năm không? Ta không cho là như vậy.
Tân Mục mỉm cười, thản nhiên nói:
- Ta cho rằng có thể. Lần này, ta tới đề nghị hai bên đình chiến, đợi sau khi ta diệt trừ Vô Nhai và Vô Cực xong, hai bên chúng ta sẽ lại một lần nữa phân cao thấp. Đến lúc đó, cuối cùng là Di La Cung thắng hay là Diên Khang thắng sẽ được quyết định. Vả lại...
Hắn thờ ơ nói:
- Ta cho hai vị sư huynh một lợi ích tốt. Vô Nhai chết, Vô Cực chết, ta sẽ không lấy một phần năng lượng nào của bọn họ, mặc cho hai vị sư huynh dùng huyết tế để giáng xuống. Có cái chết của Vô Cực và Vô Nhai, chắc hẳn tất cả người thành đạo và điện chủ của Di La Cung đều có thể giáng xuống, đúng không?
Công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu có chút động lòng, những điện chủ và người thành đạo khác cũng châu đầu ghé tai, nhỏ giọng bàn luận.
Công tử Tử Tiêu nói:
- Lão Thất, trước giờ ngươi chưa từng giữ chữ tín, làm sao ta có thể tin tưởng ngươi được?
Tần Mục bật cười ha hả:
- Toàn bộ Tổ Đình là một tế đàn khổng lồ, tất cả những kẻ chết đi trong tế đàn này đều hóa thành năng lượng huyết tế. Phía ta có Thái Thủy có thể giữ lại một phần, nhưng số lượng không nhiều, chỉ có Vô Nhai lão nhân đánh cắp hơn phân nửa năng lượng khỏi tay các ngươi. Nếu như Vô Nhai chết rồi, ai còn có thể cướp đoạt được thứ gì từ tay Lăng sư huynh đây?
Công tử Tử Tiêu nhìn về phía công tử Lăng Tiêu, Lăng Tiêu khẽ gật đầu.
Công tử Tử Tiêu nói:
- Lão Thất nói vậy, ý là bảo trong lúc ngươi chiến đấu với Vô Cực và Vô Nhai, bọn ta không làm gì cả, không giúp đỡ hay cũng không kéo chân ngươi. Bọn ta chỉ việc chờ đợi để nhận lấy năng lượng huyết tế, chân thân giáng xuống, thậm chỉ là cả thành Ngọc Kinh Tổ Đình cũng có thể giáng xuống. Không biết ta hiểu như vậy có đúng không?
Tân Mục mỉm cười gật đầu:
- Đúng.
Công tử Tử Tiêu nhìn chằm chằm vào hắn, một lúc lâu sau lại nói:
- Nụ cười của ngươi khiến ta không rét mà run. Ngươi tin rằng chỉ cần dựa vào sức mạnh của ngươi và đám người sinh ra từ biến pháp kia của ngươi là có thể chống lại tích lũy của Di La Cung trong suốt mười sáu Vũ trụ sao?
Tân Mục ngẩng đầu lên, mỉm cười rồi nói:
- Sư phụ xây dựng Di La Cung, tạo ra một con quái vật khổng lồ, kết quả đến cuối cùng con quái vật khổng lồ này lại không nghe theo sự điều khiển của hắn. Ta cũng tạo ra một con quái vật khổng lồ, tên là Thiên Minh, sau này cũng chính tay ta hủy diệt nó. Con đường của sư phụ sai rồi, nhưng hắn không nỡ hủy diệt Di La Cung. Là đệ tử cuối cùng của hắn, vậy thì ta sẽ tới hủy diệt nó. Biến pháp Diên Khang sinh ra là để lật đổ tất cả những thứ thối rữa mục nát. Hai vị đạo huynh, chư vị đạo hữu, các ngươi đều đã mục nát rồi.
Công tử Lăng Tiêu nhìn chằm chằm vào hắn.
Ánh mắt của những vị điện chủ và người thành đạo khác của Di La Cung cũng đổ dồn về phía hắn.