Chương 2795: Trận chiến giữa lý tưởng
Chương 2795: Trận chiến giữa lý tưởngChương 2795: Trận chiến giữa lý tưởng
- Chiếc thuyền này không phải là Kim Thuyền Độ Thế của sư phụ, song thực lực của người thành đạo trên thuyền cũng cực kỳ mạnh, rốt cuộc bọn họ có lai lịch gì đây?
Công tử Lăng Tiêu nhíu mày, chiếc thuyên này mang lại cho hắn một cảm giác rất quen thuộc. Bên trong thuyền có rất nhiều xương cốt của người thành đạo bị người ta khóa chặt lại. Thực lực của bọn họ khi còn sống cực kỳ mạnh mẽ, cho dù không bằng công tử, thế nhưng bản lĩnh vẫn rất cao thâm khó dò.
Thế lực có nhiều cường giả như vậy không hề có nhiều trong mười sáu kỷ nguyên vũ trụ quá khứ.
- Nơi này không nên ở lâu, lão Thất nhất định sẽ chú ý đến nơi này, ở lại càng lâu thì càng thêm nguy hiểm! Mặc dù bây giờ hắn đã có thể nhanh chóng khôi phục lại nhục thân, thế nhưng vẫn chưa đủ để đối đầu với Tân Mục.
Hắn cần phải lẩn trốn mấy năm, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong thì mới có thể đánh bại Tân Mục.
Công tử Lăng Tiêu phất tay, cây thương loang lổ gỉ sét bay lên, rơi xuống lòng bàn tay xương khô của hắn.
Công tử Lăng Tiêu cầm thương phi hành, cơ thể lao vun vút trong khu vực phế thải, huyết nhục không ngừng sinh sôi phát triển. Chẳng mấy chốc, nửa trên cơ thể của hắn đã hoàn toàn sinh trưởng, tiếp đó mọc ra xương chân.
Cuối cùng công tử Lăng Tiêu cũng có thể đi lại được, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Sau khi có được đôi chân, hắn có thể chiến đấu có thể đi lại, tốc độ tăng lên rất nhiều.
Đúng lúc này, hắn chợt tái mét mặt mày, nhìn thấy rừng bia đá mà Đại công tử Thái Thượng dùng để trấn áp kẻ thù của Di La Cung. Cánh cửa của rừng bia đá đã bị Tân Mục đánh vỡ, cánh rừng bia hiện ra ngay phía sau cánh cửa.
Bên trong cánh rừng phát ra sức trấn áp vô cùng cường đại, mơ hồ có thể nhìn thấy một gốc đạo thụ với mười hai đạo quả treo lơ lửng đứng sừng sững ở nơi đó.
- Thái Dịch! Hoặc ta nên gọi là Thiên Đô! Hắn ẩn thân ở nơi này!
Công tử Lăng Tiêu rời đi, thầm nhủ:
- Nói như vậy, chắc hẳn đám người khai thiên lẻn đến nơi đây cũng ở chỗ này. Bọn chúng bị Thái Dịch trấn áp, chẳng trách ba tỉ năm rưỡi lại không thấy tung tích đâu. Ta cần thời gian mấy năm mới có thể khôi phục lại, nếu như đám người khai thiên này có thể thoát ra ngoài, vậy thì có khi có thể giúp đỡ Di La Cung một tay.
Dù gì hắn cũng cần thời gian mấy năm để trị thương, mà khoảng thời gian này lại đủ để Tân Mục và đám người của Diên Khang có thể nhổ tận gốc thế lực của Di La Cung.
Nếu như đám người khai thiên thoát thân, vậy thì Tân Mục không thể nào tới giúp đỡ đám người của Diên Khang tiêu diệt Di La Cung. Đám người khai thiên này rất giỏi làm bậy, nếu như để bọn họ chạy trốn, Tần Mục sẽ chỉ có thể giải quyết mọi chuyện khắp nơi, không có thời gian rảnh đi tiêu diệt Di La Cung, cũng không có thời gian rảnh đi tìm kiếm tung tích của hắn.
Chẳng qua hắn phải làm thế nào thì mới có thể giúp đám người khai thiên kia thoát thân đây?
Không lâu sau, trên gương mặt của công tử Lăng Tiêu xuất hiện ý cười, bởi lẽ hẳn nhìn thấy vùng đất khai thiên!
Di tích của thành Thiên Đô xuất hiện trước mặt hắn, mà vùng đất khai thiên đang ở chính nơi đó. Nếu như có thể đưa vùng đất khai thiên vào rừng bia đá, thực lực của đám người khai thiên kia sẽ tăng vọt, phá tan được rừng bia đá ngay lập tức!
Công tử Lăng Tiêu lấy lại bình tĩnh, cất bước đi vào trong di tích của thành Thiên Đô. Đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên từ phía sau lưng hắn:
- Tam sư huynh, ngươi có biết dùng di tích của thành Thiên Đô va chạm với rừng bia đá sẽ có hậu quả gì không?
Công tử Lăng Tiêu cứng đờ người, dừng bước chân lại, siết chặt cây thương loang lổ vết gỉ sét.
- Trong kỷ nguyên vũ trụ quá khứ, công tử Thái Thượng bắt nhốt những kẻ cực kỳ hung ác, trấn áp trong khu vực phế thải. Rất nhiều người trong bọn chúng đã táng thân trong hết đại kiếp sáng sinh này đến đại kiếp sáng sinh khác, thế nhưng trong đó vẫn có một số kẻ còn chưa chết, vân bị trấn áp trong rừng bia đá.
Phía sau lưng hẳn, bóng dáng của Tần Mục chậm rãi xuất hiện. Tân Mục cất bước đi về phía hắn, không nhanh không chậm nói:
- Nhục thân của Thiên Đô cũng bị trấn áp ở nơi này, cho dù đã trải qua mười đại kiếp hủy diệt và mười một đại kiếp sáng sinh thì vẫn không thay đổi gì. Thái Dịch trấn thủ ở đây, hóa thành một tấm bia đá để trấn áp đám người khai thiên, đồng thời cũng trấn áp nhục thân kiếp trước của hắn. Ngươi dùng di tích thành Thiên Đô để va chạm với rừng bia đá thì sẽ thả những kẻ khủng bố đó ra.
Công tử Lăng Tiêu chỉ cảm thấy bản thân bị khí cơ của Tân Mục khóa chặt, không dám có hành động gì.
Tần Mục bước đến bên cạnh hắn, kề vai cùng hắn nhìn về phía vùng đất khai thiên bên trong di tích của thành Thiên Đô, sau đó nói:
- Nếu như đám người khai thiên được thả ra, Thái Dịch sẽ biến thành Thiên Đô, những tên ma đầu được Thái Thượng trấn áp cũng sẽ đồng loạt xuất hiện. Toàn bộ vũ trụ kỷ nguyên thứ mười bảy sẽ là cảnh tượng sinh linh đồ thán, thậm chí sẽ bởi vậy mà diệt vong! Tam sư huynh, đây là lý tưởng của sư phụ mà ngươi tuân theo sao?