Chương 812: Không thể quan sát đánh giá
Chương 812: Không thể quan sát đánh giáChương 812: Không thể quan sát đánh giá
Xích Hoàng, Đại Phạm Thiên Vương Phật và Thiên Công vẫn im lặng không nói gì, bầu không khí nghiêm trọng đến mức đáng sợ.
Đại Nhật Tinh Quân rụt đầu, thỉnh thoảng chuyển động tròng mắt quan sát mọi người, thâm nghĩ:
- Điều ta được muốn biết càng ngày càng nhiều, khi ta còn sống cũng bởi vì biết quá nhiều sau đó trúng một mũi tên vào sau lưng, hiện tại lại biết nhiều như vậy, sẽ không phải lại bị diệt khẩu chứ?
- Đế Hậu chính là Tuyệt Vô Trần, Tuyệt Vô Trần chính là Đế Hậu, thực sự là kế hay.
Lão phật thở dài, nghiêm mặt nói:
- Ta tới xem nhân quả của chuyện này. Đế Hậu về quê, đi tới Quy Khư, Quy Khư Long Bá quốc phản loạn, Đế Hậu bị tập kích. Vũ Lâm Quân cứu viện, tra xét sự kiện Đế Hậu bị tập kích. Vũ Lâm Quân tới bình định, Đế Hậu hai lần bị tập kích, Đế Hậu ngất, thoát thân. Vũ Lâm Quân xuyên qua. Tuyệt Vô Trần xuất thế, Đế Hậu vào trong thân thể của Tuyệt Vô Trần, dụ dỗ Thiên Đế.
- Thiên Đế chuyển thế, Vân Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn cùng Tuyệt Vô Trần ám sát Thiên Đế. Hai vị Thiên Tôn lao tới Thiên Đình cướp giật thân thể của Thiên Đế, Đế Hậu bỏ qua thân thể của Tuyệt Vô Trần, chôn thân thể này cùng chân thân của mình ở cùng một chỗ, đặt ở trên chiếc thuyền Vũ Lâm Quân xuyên qua này.
- Đây là chân tướng hiện nay ta suy đoán được. Thiên Công, Thổ Bá, Xích Hoàng, Tinh Quân, các ngươi có muốn bổ sung gì không?
Mọi người đều lắc đầu.
Lão phật không nhanh không chậm nói:
- Như vậy vấn đề lại tới. Chắc là trước khi đi tới Quy Khư, Đế Hậu lại vạch ra kế hoạch âm mưu sát hại Thiên Đế, tại sao Long Bá quốc lại phản loạn? Vì sao trùng hợp đúng vào lúc nàng trở lại Quy Khư, bọn họ lại phản loạn? Cho dù Long Bá quốc bắt Đế Hậu uy hiếp Thiên Đế, cũng là hành động thật sự quá ngu xuẩn. Thiên Đế muốn tiêu diệt Long Bá quốc dễ dàng như trở bàn tay. Như vậy, Long bá có phải là người của Đế Hậu hay không? Đây là thứ nhất.
- Thứ hai, Đế Hậu nương nương cũng từng đi tới chiếc quỷ thuyền này của Vũ Lâm Quân, nàng tới an táng Tuyệt Vô Trần, chôn thân thể của mình cùng Tuyệt Vô Trần cùng một chỗ. Nàng làm thế nào rời khỏi chiếc quỷ thuyên này? Nếu như nàng không có tự mình đến đây, như vậy chính là phái người đến đây, người này có còn ở trên thuyền hay không? - Thứ ba, thân thể của Đế Hậu và Tuyệt Vô Trần đều ở trong này. Không có hai thân thể này, Đế Hậu đi nơi nào? Đế Hậu trong Thiên Đình kia là aï?
Hắn nói ra nghi vấn của mình, tất cả mọi người nhíu mày.
Lão phật hỏi tới điểm mấu chốt, nhưng lại không có người nào có thể giúp hắn giải thích nghi hoặc.
Thiên Công nhìn về phía Thổ Bá nói:
- Ẩn nấp ở trong mi tâm của thần tử U Đô rất thú vị đi? Có thể nhìn thấy, nghe được được rất nhiều điều trước kia chúng ta không biết.
Thổ Bá gật đầu:
- Nhưng biết nhiều như vậy, khiến cho †a cũng có chút khiếp sợ.
Lão phật đứng dậy lười biếng duỗi thắt lưng một cái, thân thể từ từ bay lên, nói: - Ta đi trời ngủ một giấc, các ngươi bảo trọng.
Xích Hoàng lập tức cảm giác không ổn, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hài nhi đầu to Tân Phượng Thanh nâng Sát Sinh đỉnh, nhìn về phía bọn họ có vẻ không có ý tốt.
Ma tính trong cái Sát Sinh đỉnh này càng có thêm sức sống mạnh mẽ, từng gương mặt không có độ dày hiện lên ở trong ma khí, xoay quanh hài nhi đầu to bay tới bay lui.
-A Sửu.
Bọn họ nhìn Tân Phượng Thanh kêu lên.
- Lão phật, xuống!
Thiên Công cao giọng nói:
- Chúng ta liên thủ, còn có thể trấn áp được tiểu tử mập mạp này!
Đại Phạm Thiên Vương Phật ngáp một cái, từ từ nằm xuống, thản nhiên nói:
- Đánh không lại hẳn. Ta ngủ trước một hồi đã, các ngươi tự cầu nhiều phúc đi.
Bên ngoài, ánh mắt của Tân Mục chớp động, suy nghĩ của thôn trưởng cũng là suy nghĩ của hắn, Tuyệt Vô Trần chính là Đế Hậu.
Làm hoàng hậu của Thiên Đế, nàng hiểu rất rõ ràng về tính tình của Thiên Đế, Thiên Đế thậm chí không hiểu rõ mình bằng nàng, bởi vậy nàng mới có khả năng bày bố cục này nhằm vào Thiên Đế.
- Thiên Minh Vân Thiên Tôn tham dự vào trong đó, như vậy Lăng Thiên Tôn thì soa?
Tân Mục suy nghĩ xuất thần, khuôn mặt Tuyệt Vô Trần xinh đẹp vô song, chế tạo ra một thân thể như vậy, cần phải có lĩnh ngộ siêu phàm nhập thánh đối với thuật tạo hóa. Ở thời đại Long Hán, nắm giữ thuật tạo hóa cao thâm khó lường như vậy, sợ rằng chỉ có Lăng Thiên Tôn.
Hơn nữa, sự kiện Vũ Lâm Quân xuyên qua chính là Vũ Lâm Quân ở trên đường quay về Thiên Đình gặp phải Lăng Thiên Tôn làm phép, bởi vậy chiếc thuyền này mới biến thành một chiếc quỷ thuyền xuyên qua thời không.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Vũ Lâm Quân không thể chở thân thể của Đế Hậu quay về Thiên Đình, chứng cứ trên chiếc thuyền này hoàn toàn biến mất.
Lăng Thiên Tôn xuất hiện ở trên Thiên Hà, thật sự trùng hợp thôi sao? Điều này không thể khiến cho hắn không có quá nhiều liên tưởng.
- Có thể Lăng Thiên Tôn truyền thụ thần thông của mình cho Vân Thiên Tôn, dù sao lúc đó Vân Thiên Tôn là minh chủ Thiên Minh... Hắn tự an ủi mình:
- Có thể chuyện không có hỏng bét như ta tưởng tượng vậy...
Thương thế của thôn trưởng đã khá hơn một chút, hắn miễn cưỡng đứng dậy, nói:
- Thời điểm ngươi chiêu hồn bị Đế Hậu nương nương cảm ứng được, nàng chắc hẳn cảm ứng được ngươi, hơn phân nửa có thể tìm ra được ngươi. Nơi đây đã không thích hợp để ở lại lâu...
Hắn lại nhíu chặt chân mày, hiện tại bọn họ bị nhốt ở trên quỷ thuyền, căn bản không có cách nào rời đi.
- Thôn trưởng yên tâm, Đế Hậu không tìm đến đây được.
Tân Mục lấy ra một ít linh dược, ở tại chỗ chế luyện linh đan, giúp hắn trị liệu nguyên thân thương thế, cười nói:
- Đế Hậu nương nương thần thông quảng đại, nhưng quỷ thuyền Vũ Lâm xuyên qua thời không, đợi đến khi Đế Hậu tìm được, chiếc thuyên này sớm đã không biết đến niên đại nào rồi.
Thôn trưởng giật mình, trấn tĩnh lại:
- Chiếc thuyền này quỷ dị khó lường như vậy, hơn nữa hung hiểm như vậy, chúng ta phải làm thế nào mới có khả năng rời khỏi nơi này được?
- Thôn trưởng đừng lo.
Tần Mục luyện xong linh đan, để cho hắn ăn vào, giúp hắn luyện hóa dược lực, nói:
- Quỷ thuyền Vũ Lâm cũng không phải là không có cách nào phá giải, chiếc thuyền này chắc là ở trong một loại thần thông kỳ lạ nào đó. Loại thần thông này hơn phân nửa là thần thông do ta khi còn làm Mục Thiên Tôn cùng Lăng Thiên Tôn sáng lập ra, chỉ là khi đó vẫn còn ở hình thức ban đầu. Ta cần phải tìm được nhiều manh mối hơn, mới có khả năng phá giải được thần thông của nàng.
Thôn trưởng cười nói:
- Thôn chúng ta, bác học đa tài nhất chính là ngươi, không uổng công chúng ta giáo dục một hồi. Nếu là ngươi cùng Lăng Thiên Tôn gì đó cùng nhau sáng lập ra thần thông, như vậy chắc hẳn không làm khó được... Chờ một chút, ngươi mới vừa nói cái gì? Mục Thiên Tôn? Cái gì Mục Thiên Tôn?
Tân Mục mỉm cười, nói sơ qua chuyện mình cùng Khai Hoàng trở lại thời đại Long Hán viễn cổ.
Trong đầu thôn trưởng chấn động, ánh mắt dại ra, trong chốc lát lại không có phục hồi lại tinh thần.
Đột nhiên, hẳn đưa tay rút kiếm, nhưng quên thần kiếm của mình đã bị nghiền nát. Tân Mục hiếu kỳ nói:
- Thôn trưởng làm cái gì?
- Giết Hoạn Long quân!
Thôn trưởng đăng đẳng sát khí nói:
- Chuyện này rất quan trọng, hiện tại bị Hoạn Long quân biết được, tất nhiên là muốn giết rồng diệt khẩu!
Sắc mặt Hoạn Long quân vàng như đất.
Tân Mục cười nói:
- Hoạn Long quân cũng lập được công lao lớn, làm sao có thể giết hắn chỉ bởi vì hắn biết được một chút bí mật của ta được? Thôn trưởng yên tâm, hắn đã lập được ước hẹn với Đại và Tiểu Thổ Bá, không dám phản bội đâu.
Hoạn Long quân liền vội vàng gật đầu.
Thôn trưởng chỉ đành phải thôi, nói: - Ngươi có nắm chắc phá giải được loại thần thông quỷ dị này hay không?
Tân Mục duỗi thân thể, đi ra ngoài, nói:
- Có người từng phá giải loại thần thông này của Lăng Thiên Tôn. Đó chính là bốn đất
Thôn trưởng tỉnh ngộ lại, đuổi theo bước chân của hắn:
- Không sai, bốn đế đã từng đến chiếc thuyền này. Trên sàn thuyền lại có phong ấn của bốn đế, phong ấn từng cái quan tài màu đen. Điều này nói rõ, bốn đế Chu Tước Huyền Vũ Thanh Long Bạch Hổ đã tới đây, hơn nữa bọn họ phá giải được loại thần thông này, rời khỏi đây!
Tân Mục gật đầu, nói:
- Lúc này thần thông của Lăng Thiên Tôn chắc hẳn vẫn không hoàn mỹ, cho nên tạo thành chiếc thuyền này ở trạng thái vật chất không ổn định. Mỗi lần quỷ thuyền xuyên qua, vật chất đều sẽ được tạo lại, đã có sơ hở, nếu có thể bị bốn đế tìm ra, như vậy ta cũng có thể!
Bọn họ rời khỏi đại điện, chiếc đèn lồng bay xung quanh bọn họ, ngọn đèn chiếu sáng bốn phương tám hướng.
Phía xa, trên sàn thuyền truyền đến tiếng kêu thê thảm của con rồng già kia:
- Thiên địa dễ đổi, không dễ ba mươi sáu hằng số! Không đổi hằng số, ba mươi sáu, có ý gì...
Tân Mục khẽ nhíu mày.
- Con rồng già kia là Long bá hay Hoạn Long quân? Hay là là Tổ Long vương tương lai bị điên?
Trong lòng hắn sinh ra cảm giác không ổn, nếu là Hoạn Long quân hoặc Tổ Long vương, chẳng phải là có hai người bọn họ sao? - Trên thuyền khẳng định có càng nhiều manh mối hơn!
Hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng gọi đèn lồng tới, dò hỏi:
- Lâm Kiêu, các Vũ Lâm Quân khác đang ở đâu? Vì sao trên chiếc thuyền này chỉ có một mình Vũ Lâm Quân ngươi? Những người khác đi nơi nào rồi?
Người tí hon đầu chim thân người ngồi ở ngưỡng cửa của cái đèn lồng nói:
- Lệnh chủ quên rồi sao? Xin mời đi theo ta.
Hắn vỗ cánh, đèn lông bay về phía trước.
Tần Mục bước nhanh đuổi theo, trong lòng hắn có chút kích động:
- Ta nắm giữ binh phù của Vũ Lâm Quân, Vũ Lâm Quân nhận phù không nhận người, nếu có thể có được đại quân thân nhân cường đại nhất Long Hán Thiên Đình trợ giúp, vậy thì giết chết hết những người khác trên thuyên, sau đó tập hợp lực lượng tướng sĩ của Vũ Lâm Quân, phá giải thần thông của Lăng Thiên Tôn!
Chiếc lâu thuyền này lớn vô cùng to lớn, phía trước tòa lầu phía sau đại điện, chính là sân thao luyện của các binh sĩ, sân thao luyện vô cùng rộng rãi, bằng phẳng, đủ để dung nạp mấy nghìn vị Thần Ma ở đây sân thao luyện pháp.
Khi Tân Mục đi tới nơi này, hắn lại cảm giác có chút không đúng, hắn cảm ứng được rất rõ ràng trăm nghìn luồng khí tức cường đại khác thường, nhưng lại không nhìn thấy được bất kỳ kẻ nào!
Thôn trưởng và Hoạn Long quân cũng khẽ nhíu mày, bọn họ cũng cảm ứng được, đó là trăm nghìn luồng khí tức của Thần Ma, mỗi một luồng khí tức đều vô cùng khủng khiếp!
Nhưng bọn họ phóng tâm mắt nhìn lại, không nhìn thấy bất kỳ Thân Ma nào.
- Lệnh chủ, các ngươi xoay người sang chỗ khác.
Người tí hon trong đèn lồng nói.
Ba người Tần Mục theo lời xoay người.
Người tí hon trong đèn lồng nói:
- Các ngươi từ từ quay lại.
Ba người Tần Mục theo lời chậm rãi quay lại, ánh mắt của bọn họ lại nhìn thấy được trên sân thao luyện có từng vị Thần Ma thân thể to lớn, nhưng ánh mắt bọn họ vừa tiếp xúc đến những Thần Ma này, những Thần Ma đáng sợ lại lập tức tan rã, hóa thành hư vô!
Tân Mục nhanh chóng quay đầu lại, trong thoáng chốc nhìn thấy được trăm nghìn vị Thần Ma sừng sững ở trên sân thao luyện, hùng tráng uy vũ, nhưng trong nháy mắt tiếp theo những Thần Ma này lại †an vỡ, biến mất!
Tân Mục lại một lân nữa quay lưng lại, lại cảm ứng được những Thần Ma, nhưng trong phút chốc xoay đầu lại, vẫn chỉ có thể nhìn thấy được ảo ảnh của những Thần Ma tan vỡ ral
- Năm đó, khi sương mù dày đặc kéo tới, thân thể nguyên thần của bọn họ đều bị phân giải, biến thành trạng thái không thể nhìn thấy, chỉ cần quan sát, lại sẽ tan vỡ biến mất.
Người tí hon trong đèn lồng lộ ra sắc mặt buồn bã, nói:
- Bất kỳ ánh mắt cũng không thể tiếp xúc được tới bọn họ, cũng sờ không tới bọn họ. Ta là một người may mắn, ta không có bị thân thông trong sương mù dày đặc bao phủ, lúc đó lão lệnh chủ tắt mặt trời trong đèn lồng, ta cũng bởi vậy tránh thoát được một kiếp.
Tân Mục suy nghĩ tới xuất thần, trán hẳn xuất hiện mồ hôi lạnh, giọng khàn khàn nói:
- Chiếc quỷ thuyên này sẽ ở trong thời không xuyên qua ba mươi sáu lần, ba mươi sáu lần một vòng luân hồi?
Người tí hon trong đèn lồng gật đầu.
Mồ hôi lạnh trên trán Tân Mục càng nhiều hơn:
- Như vậy lần đầu tiên xuyên qua, sẽ trở lại giây phút sương mù dày đặc bạo phát đó?
Người tí hon trong đèn lồng gật đầu lần nữa.
Giọng nói của Tần Mục có chút run rẩy:
- Nói cách khác, chúng ta cũng sẽ trong đạo thần thông này này, biến thành cùng trạng thái giống như các tướng sĩ Vũ Lâm Quân vậy, biến thành vật chất không thể quan sát đánh giá? Người tí hon trong đèn lồng lắc đầu:
- Lệnh chủ còn sống, hơn nữa ở trên chiếc thuyền này sống rất lâu, mãi đến khi chết.