Muôn Đời Phi Thăng (Dịch)

Chương 2 - Đương Thời Chỉ Muốn Sinh Con.

Chương 2: Đương thời chỉ muốn sinh con.

Cốc Cốc Cốc!

Cửa lớn của gian phòng có tiếng vang truyền đến.

Ngay sau đó, theo thanh âm có vẻ non nớt và thanh lảnh từ ngoài cửa truyền đến: " thiếu gia, canh bổ khí dưỡng nguyên đã nấu xong. Ta có thể vào đưa cho ngài được không ạ.

Hắn vừa nghe thấy đạo âm thanh quen thuộc này liền biết là ai đang tới.

Trong đầu Triệu Thăng cấp tốc hiện lên một thân ảnh gầy yếu.

Triệu Tiểu Bảo.

Hắn vốn là tiểu đồng . Từ khi tám tuổi đã theo hầu bên cạnh hắn, phục thị hắn những công việc thường ngày.

" Vào đi !" Dựa theo ký ức, Triệu Thăng bình ổn trả lời một câu.

Sau đó, hắn xoay người từ trên giường nhảy xuống, hai chân im ắng rơi chạm tới mặt đất, một điểm bụi nhỏ cũng không có, thân thể phảng phất như nhẹ nhàng không gì sánh được .

Triệu Thăng thật bất ngờ, hắn không nghĩ tới " Người nhẹ như yến " lại có hiệu quả rõ rệt như vậy.

Cửa phòng bị người đẩy ra, Triệu Tiểu Bảo hai tay đang bưng lấy một cái bát sứ đang tiến tới.

Cẩn thận đặt bát sứ lên trên mặt bàn , rồi Triệu Tiểu Bảo đi đến trước mặt Triệu Thăng cung kính hỏi: " Thiếu gia, thuốc đã tới. Ngài còn có gì cần phân phó cho tiểu nhân không ạ ?"

" Ừm, không có việc gì, ngươi đi ra ngoài trước đi."

Triệu Thăng nói xong, cũng không có đi đến chỗ bát thuốc, mà đi đến một cái gương rửa mặt , trong bóng gương chiếu ra một bóng người cao sáu thước, môi hồng răng trắng, mũi lồi mắt phượng , toát ra vẻ oai hùng của thiếu niên.

Nhìn tướng mạo vô cùng anh tuấn! đúng là một truyện tốt.

Hẳn là đủ để quyến rũ một tiểu thư của một cái gia tộc tu tiên rồi .

Không sai a!

Triệu Thăng một thế này mục tiêu là cưới được một vị thậm chí là nhiều vị hậu nhân của gia tộc tu tiên.

Hắn thể mình phải sinh thật nhiều con. Không tin sinh nhiều như vậy lại không sinh được tủ tôn có nhiều linh căn.

Lúc này hắn đã hoàn toàn lĩnh hội được ký ức của Triệu Chí Tần. Trong trí nhớ của hắn Triệu gia cho tới hôm nay cũng chưa có sinh ra một tử tôn có linh căn.

Hậu đại không làm được , bây giờ lại để lão tổ ta tự mình xuất mã vậy.

Triệu Tiểu Bảo không có ly khai khỏi phòng.

Hắn do dự một nát , đột nhiên nghiến răng nghiến lợi mà nói:" Thiếu gia, ta vừa rồi có biết được một tin tức xấu. Nghe nói phu nhân muốn giảm chi phí ăn mặc cùng luyện võ của ngài. Nguyên bản ba ngày một phần canh bổ khí, đổi thành bảy ngày một phần."

Triệu Thăng nghe vậy thì nhứu nhứu hàng mi.

Phu nhân trong miệng Biểu Bảo chính là Triệu gia chính phòng đại phu nhân. Nàng không chỉ có nắm trong tay những khoản chi tiêu thường ngày của Triệu gia mà còn tham dự vào việc kinh doanh của gia tôc.

Triệu Thăng quay người rồi đi đến trước bàn rồi ngồi xuống, đồng thời hỏi : " Phu nhân có đưa ra lý do gì không?"

Triệu Tiểu Bảo thấp giọng nói:" Nghe nói gần đây gia tộc làm ăn bị thua lỗ một số bạc lớn. Phu nhân lấy cớ cần gấp bạc để làm ăn , chủ động giảm đi tất cả các chi phí của chúng ta."

" Ừ , trong nhà đã khan hiếm bạc như vậy ,tạm thời cắt giảm một chút ít chi phí cũng không có gì."

Nói xong, Triệu Thăng bưng lên bát sứ, ngửa đầu đem bát thuốc một hơi mà uống cạn sạch.

Hương vị đắng chát và ngai ngái một lần nữa lại tản mát trong miệng của hắn.

" Vẫn là hương vị đó a"

" Thiếu gia, ngài không biết rõ. Thiếu gia và tiểu thư của đại phòng và nhị phòng vẫn là ba ngày một bát canh bổ khí, cũng không có đổi thành bảy ngày một phần như ngài nha." Triệu Tiểu bảo nhịn không được lẩm bẩm nói".

Hả?!

Nghe đến đó ,Triệu Thăng lập tức nhướng mày.

Từ xưa tới nay luyện võ vốn tiêu hao lớn, chẳng những cần lượng lớn tài nguyên , càng không thể thiếu dược vật bổ dưỡng để tẩm bổ cơ thể.

Một phần canh bổ khí dương nguyên vẻn vẹn chi phí cũng tầm năm lượng bạc , mà triệu gia trong đời này có không dưới hai mươi vị dòng chính đệ tử tập võ. Chỉ là tính nhẩm qua , Triệu gia một năm cũng phải hao phí ba vạn lượng bạc.

Dù cho Triệu gia nhà lớn nghiệp lớn, tại hoàn cảnh chi tiêu nhiều như vậy cũng là miễn cưỡng duy trì.

Bởi vì vậy mà cắt giảm chi phí , hắn có thể hiểu. Nhưng xử sự bất công ,lại không thể nhẫn.

Tâm niệm của Triệu Thăng vừa chuyển , rất nhanh đã có chủ ý.

" Tiểu Bảo, ngươi ta ngoài hỏi thăm một chút, các tiểu thư và thiếu gia của các phòng khác có bị tình trạng như vậy không? Nghe ngóng xong, trở về đây nói cho ta."

Triệu Tiểu Bảo gật đầu nói vâng , sau đó cấp tốc rời khỏi gian phòng.

Đợi đến khi trong phòng còn lại một mình Triệu Thăng, hắn đứng dậy đi đến trước giường, đưa tay gỡ xuống bách luyện kiếm đang treo đầu giường.

Vut!

Trường kiếm ra khỏi vỏ,

Một lại xúc cảm vô cùng quen thuộc cứ như thế tự nhiên mà sinh ra, như cùng với thanh kiếm " Phù Quang " của hắn là một.

Trên thực tế, chuôi bách luyện kiêm này hoàn toàn dựa vào " phù Quang " kiếm mà chế tác thành.

Vô luận là hình dáng hay trọng lượng đều là tương tự.

Chân chín bảo kiếm " Phù Quang thì đang trong gia chủ của Triệu gia cũng xem như là tín vật cho đại vị.

Keng một tiếng kiếm ngân.

Cổ tay của Triệu Thăng vung khẽ , chỉ thấy một ánh kiếm như bông hoa sáu cánh như ẩn như hiện.

Chính là chiêu thứ nhất của Phù Quang kiếm pháp " lục mai khai hoa " được hắn thi triển một cách nhẹ nhàng, trong phòng đột nhiên có một đạo thân ảnh không ngừng xê dịch, từng đạo kiếm pháp theo hắn diễn hóa mà sinh ra sự biến ảo.

Thời gian dần trôi qua, bên trong căn phòng càng ngày càng dày đặc kiếm quang, cuối cùng vậy mà các đường kiếm chụm sáng mà du tẩu ,bao phủ hoàn toàn bóng hình của Triệu Thăng .

Sau nửa canh giờ, lưng của Triệu Thăng đã ướt thấm hết, ngưng lại thân hình.

Hắn tiện tay ném chường kiếm về vỏ.

Tính danh: Triệu Chí Tần( Triệu Thăng)

Thọ Nguyên : 15/120

Thể chất: Bách tuế thể ( phàm cấp) , nhân tựa phi yến ( phàm cấp).

Thiên phú : Động thái thị giác ( phàm cấp)

Kỹ năng : phù quang kiếm pháp ( đại thành), vân long tam biến ( đại thành ), bích hải triều sinh công ( nhập môn).

" không tệ , cảm xúc là như vậy."

Xem số liệu trên " Bách Thế Thư ". Triệu Thăng hài lòng mà gật đầu.

Mặc dù chuyển thế trùng sinh, những kinh nghiệm tập võ cả đời thì hắn lại không thể quên.

Vẻn Vẹn diễn luyện võ thuật một canh giờ, liền đem phù Quang Kiếm Pháp cùng Vân Long Tam biến hai môn võ công tu luyện đến đại thành.

Đợi thêm qua mấy năm thân thể phát triển hoàn chỉnh, có được một chút nội ra chân khí , hắn có thể nhẹ nhõm Đem mấy môn công pháp này tịnh tiến thêm một bước.

Tại Nam Dương Thành Triệu gia có hai địa phương trọng yếu, thứ nhất là tổ Trạch tại Nam Dương Thành một chỗ khác được xây một trăm năm mươi năm trước .

Triệu phủ Cách Nam Dương Thành khoảng ba mươi dặm, Bốn Bể Sơn Thủy có núi có nước, chức phủ lại có một nền đất bằng phẳng

Trên mảnh địa trạch này, Liền tổng diện tích cũng là 50 mẫu, tăng thêm xung quanh được vây bằng tường đá cao vô cùng kiên cố, vẻ ngoài như một tòa thành.

Bởi vậy ,Nơi này có tên là Triệu Gia Bảo.

Triệu gia bảo bên trong có phòng San sát

Bên trong con cháu triệu gia sinh sống không ít, nhưng ở một góc Đông Nam lại để trống ra gần một mẫu đất.

Nơi này trên mặt đất đều là đất Hoàng Thổ, bên cạnh bài đầy đủ các loại cọc gỗ Đao thương kiếm Kích, chủ yếu là đồ dùng để tập võ . Mảnh địa phương này là nơi mà con cháu triệu gia tập võ.

Sáng ngày hôm sau, Triệu Thằng mặc một bộ trang phục màu trắng, một tay đang cầm Bách Luyện Kiếm, thần thái nhàn nhã đang đi tới mảnh võ trường này.

Lúc này luyện võ trường bên trong đang có vô số tiếng hò hét, bên trong có mấy con cháu dòng chính của triệu gia , đang chăm chỉ luyện kiếm pháp.

Triệu Thăng xem xét một chút rồi mỉm cười .

Đây chính là thời điểm hắn lập Uy.

Hắn đi đến trước mặt một vị thanh niên tuấn tú chừng 20 tuổi, cười ha hả mở miệng nói :" tam ca, hai người chúng ta so chiêu một chút?"

Tam ca tên là Triệu chí Kính, năm nay 21 tuổi, là con trai trưởng của Triệu Hòa Hưng, xếp hàng thứ ba tại 9 chữ lót.

Hẳn là cao thủ mạnh nhất trong lứa trẻ tại diễn võ trường, tự nhiên là đối tượng để Triệu Thăng lập uy.

Triệu chí kính thu hồi kiếm chiêu, nhìn lại người tới, lập tức vui vẻ, đệ trêu đùa tao sao: " Nguyên lai là lão cửu, ra ngươi bị ngứa muốn tìm ta để chữa trị sao.

Triệu chí Kính chẳng mảy May mà để triệu thăng vào trong mắt. Dù đơn thuần là tu vi, hắn cũng là một trong những người sớm nhất của Triệu gia trong lứa thanh niên bước vào tam lưu cảnh giới.

Lão cửu Triệu Chí Tần bình thường ngay cả Phù Quang kiếm pháp cũng không có học qua mấy chiêu, đâu có phải là đối thủ của hắn.

Bình Luận (0)
Comment