Muôn Đời Phi Thăng (Dịch)

Chương 3 - Vương Gia Phương Yến Cốc

Chương 3: Vương gia Phương yến cốc.

Triệu thăng vẫn là cười hả nói:" tam ca không nên cười, võ công của ta gần đây tiến nhanh. Cẩn thận không một chút nữa lại bại dưới tay ta!"

Nói xong, triệu thăng rút kiếm ra , mũi kiếm nhắm ngay Triệu Chí Kính.

" Tới đi !"

Trông thấy lão Cửu nói đến sắc mặt nghiêm túc, Triệu Chí Kính bất đắc dĩ lắc đầu, rút kiếm ra ,bày ra thế trận " Hữu Phượng lai nghi"

Về sau, không thèm để ý chút nào nói : " tới đi, đệ cứ việc buông tay mà thi triển võ kỹ!"

Triệu thăng gặp phải đối phương có tâm tính như vậy gặp kẻ địch còn khinh suất. Triệu thăng sẽ cho hắn một giáo huấn khắc đến mãi về sau.

Xê dịch bước chân, thân ảnh của Triệu Thăng đột nhiên biến mất tại chỗ, một chớp mắt sau liền xuất hiện tại bên cạnh thân của Triệu Chí Kính, tay phải đang cầm kiếm đặt nên cổ họng , mọi thứ chỉ trong vòng chớp mắt.

Triệu Chí Kính chỉ cảm thấy hoa mắt, trong lòng lập tức cảm thấy không tốt.

Nhưng mà không chờ hắn giơ kiếm đợi bến chiêu, một anh kiếm lạnh lẽo đến bức người đã đặt lên cổ họng của hắn.

" Ngươi thua rồi !"

Triệu Thăng mỉm cười nhìn Triệu Chí Kính, tiện tay liền thu về Bách Luyện Kiếm.

Nhanh, mọi thứ thật quá nhanh!

Nhanh đến mức để cho người ta phải trợn mắt há hốc mồm.

Tam ca vậy mà Một chiêu không có gì lạ mà liền thua, tất cả mọi người đều không thể tin vào mắt của mình.

Tâm tình của Triệu chí Kính vạn phần kinh Nghi, không khỏi hỏi:" Ngươi...ngươi là sao có thể nhanh như vậy?"

" Ta vừa mới nói qua, gần đây võ công của ta tiến bộ nhanh." Ngữ khí của Triệu Thăng lạnh nhạt mà trả lời.

" hẳn là ngươi... đã đốn ngộ rồi?" Bên cạnh có người đột nhiên hô lớn nói.

" Ừ," Triệu Thăng gật gật đầu, xem như là không phủ nhận chuyện này .

Lời này vừa nói ra, tất cả ánh mắt của mọi người xung quanh đều tỏ ra vẻ ghen ghét cùng hâm mộ Triệu Chí Kính cũng không ngoại lệ.

Trên giang hồ có lời đồn, một khi người có đốn ngộ về võ học, sau đó võ công liền tăng tiến nhanh chóng, từ đây công lực tinh tiến một ngày đi ngàn dặm.

Loại đại hảo sự như này tại sao lại rơi trên một tên bại hoại như lão cửu đây, lão thiên thật không công bằng!

"Ta không tin! Tiểu cửu, đến cùng ta so chiêu một chút!"

Lão lục triệu Đến Bình đột nhiên bước ra khiêu chiến, dáng dấp của hắn cao lớn hơn mọi người, bên trong đám cùng lứa tuổi thì hắn cũng thuộc xếp vào hàng cao thủ .

Triệu Chí Kính Thấy thế, yên lặng lui ra, ý tứ này không cần nói cũng biết.

" lục ca, ngươi cứ tới đi"

Triệu Thăng hôm nay tới đây là để lập uy, hắn sẽ không sợ bất cứ cuộc khiêu chiến nào.

Lại nói, hôm nay tất cả con cháu của Triệu gia ở đây không một ai có thể làm cho hắn cảm thấy là đối thủ của mình.

Tốt!

Triệu Đến Bình quát lên một tiếng lớn sau giơ kiếm lên, một chiêu Bạch Hồng Quán Nhật , mũi kiếm thẳng đến ngực Triệu Thăng mà tới.

Xuẩn tài!

Đối phương kiếm chiêu vừa ra , Triệu Thăng trong lòng không nhịn được mà nói.

Bạch Hồng Quán Nhật vốn dĩ là kiếm chiêu nhẹ nhàng thanh thoát ,nhưng lại trong tay của Triệu Đến Bình thi thi chiển ra lại hung ác bá đạo , căn bản là hoàn toàn trái ngược.

Triệu gia những năm nay trải qua một cuộc sống quá thuận lợi, đối với đám hậu bối về mặt giáo dục hơi có vẻ lười biếng.

Ai , đến ta ạ!

Triệu Thăng trong lòng thầm than nhưng một kiếm đã vung ra , sống kiếm đã đặt lên thân kiếm của đối phương , tiếp theo đó thân kiếm hơi rung, chấn động một hồi mãi về sau, nhẹ nhõm như thế mà hóa giải thế công của Triệu Đến Bình .

Sau Đó,

Đột nhiên , một vòng kiếm ảnh như khói nhẹ sương mù, như chậm nhưng thực tế lại cực nhanh, cứ thế mà tùy tiện phá vỡ thế phòng ngự của Triệu Đến Bình , mũi kiếm chẳng mấy chốc đã dựng trước mặt đối phương.

" Lục ca, Bạch Hồng Quán Nhật là như thế này !" Triệu Thăng lạnh nhạt tự nhiên mở miệng nói

Lời này vừa nói ra, trên khuôn mặt của Triệu Đến Bình hết xanh rồi lại trắng , mặt mũi tràn đầy xấu hổ giận dữ lui mà xuống.

" A còn muốn lên tới thử một lần ?

Triệu Thăng nhìn xung quanh trái phải, biểu lộ bình tĩnh, Bách Luyện kiếm trong tay có chút giương lên.

Không có khả năng!

Chỉ qua hai ngày không thấy, thân thủ của tiểu cửu quả thật là tiến bộ thần tốc.

Không nhẽ người có đốn ngộ thực sự mạnh lên như vậy ? Lại để một người trong vòng hai ba ngày lại có sự thay đổi nhiều như vậy .

Nhưng sự thật ngay trước mắt mọi người, những người khác cũng không tin sự tình có thể như vậy ai cũng muốn thử ra sân, không một ai có thể đánh bại được Triệu Thăng .

Kỳ thực con cháu Triệu gia bị bại trong tay Triệu Thăng cũng không oan.

Đừng nói là bọn hắn, nếu không có nội gia chân khí gia trì, đơn thuần võ công chiêu thức, có thể đánh với Triệu Thăng trong cùng cảnh giới cũng không quá ba người .

Việc này qua đi, việc võ công của Triệu Thăng tăng tiến được truyền nhanh khắp triệu gia.

Một ít thiếu gia không có mắt cũng tìm đến Triệu Thăng để quyết đấu nhưng tất cả đều thất bại .

Ba ngày sau, đãi ngộ của Triệu Thăng cứ thế mà khôi phục như lúc trước, mỗi tháng chi phí càng là đề cao đến hai trăm lượng.

Đối với chuyện này ,hắn vô cùng hài lòng, đại phu nhân không hổ là nữ chủ nhân của Triệu gia , vừa thông minh lại còn thức thời, ứng xử khôn khéo đến mười phần.

Hai ngày sau đó, triệu Thăng chủ động tìm tới người chủ sự của tam phòng Triệu Hòa Thái. Hai người trong bóng tối thương lượng điều gì? Ngoại trừ người trong cuộc thì không ai biết rõ.

Chỉ bất quá vào lúc ban đêm, Triệu Hòa Thái bỗng nhiên tìm đến gia chủ triệu Hòa Hưng.

Hai người ngắn ngủi trò chuyện một phen, Triệu Hòa Hưng chủ động triệu tập tất cả các tộc lão cùng chủ phòng, ngày hôm đó một cuộc hội ngộ bí mật đã diễn ra.

Mấy ngày về sau, hết thảy những lời nghị luận về cửu thiếu gia đều không thấy tung tích đâu. Từ nay về sau không còn ai nhắc đến sự tình phát sinh gần đây.

Triệu Thăng lựa chọn âm thầm ẩn thân trở thành Nam Dương Triệu Thị " lý tử"

Làm người xuyên không ba đời, hắn đã sớm biết hết được tật xấu của nhân gian mưu tài hại mệnh, một thế phong quang lại như thế nào? Có thể đạt được trường sinh mới là chính đạo.

Kiếp này hắn chỉ có một mục tiêu: tạo ra một cái Gia Tộc Tu Tiên.

Xuân đi thu đến, Thời gian trôi qua cực nhanh, chớp mắt cái đã qua ba năm.

Là Triệu gia" Ngọc kiếm công tử" thanh danh của Triệu Chí Kính lan truyền khắp giang hồ, một cỗ xe ngựa chậm rãi theo từ cửa của Mạc lăng Thành mà tiến vào, cuối cùng tại của nhà trọ cực kỳ xa hoa mà dừng lại.

"Thiếu gia, địa phương ngày cần đến đã tới rồi." Triệu Tiểu Bảo nhảy xuống xe ngựa, thần sắc cung kính hướng trong xe nói.

Ba năm không thấy, Triệu Tiểu Bảo có biến hóa rất lớn , Nhìn có vẻ trường hờn hơn đã trở thành một vị thanh niên cường tráng .

Mà chủ nhân của hắn , Triệu Thăng...

Theo màn xe bị cuốn lên, một vị nam tử thanh niên mặt như quan ngọc , vóc dáng cao giáo , khí thế ung dung từ trên xe ngựa bước xuống .

" đi vào đi !"

Nói xong, Triệu Thăng sải bước chân, tiến vào khách sạn này.

Khách sạn này tên là duyệt lai khách sạn, là cọc ngâm mà Triệu gia đã bày tại Mạt Lăng Thành.

Hai chủ Tớ vừa mới lộ diện, rất nhanh được trưởng quỹ mời vào trong mật thất.

Bên trong mật thất, Triệu thăng vừa an tọa , trưởng quỹ triệu Tam Trùng lập tức liền muốn quỳ xuống hành lễ.

Triệu thăng đưa tay lên một chút đỡ lấy thân thể hắn, một đạo chân khí từ tay hắn cứ thế mà xuất ra, định trụ đối phương rồi ,nói:" Miễn đi, trước nói chính sự."

" Chân khí ngoại phóng? !"

Triệu Tam Trùng trong lòng kịch chấn, không nghĩ tới Cửu công tử chưa đến 30, công lực liền tinh thâm đến vậy.

Phải biết bên trong giang hồ, chân khí ngoại phóng phải ít nhất cũng là nhất lưu cao thủ mới có thể làm được như vậy.

Càng đáng sợ chính là , cửu công tử năm nay mới có mười tám tuổi

" Triệu gia phục hưng là có hi vọng rồi a !" Triệu Tam Trùng trong lòng cuồng hỉ không thôi.

Hai trăm năm trước, triệu gia người tập võ nhiều vô số, cao thủ tầng tầng lớp lớp. Nhưng mà chân chính đạt đến cảnh giới tiên thiên cao thủ thì chỉ có cao tổ cùng một vị gia chủ đời thứ năm.

Tấn thăng đến cảnh giới tiên thiên khó khăn không cần phải nghĩ .!

Nghĩ tới đây, Triệu Tam Trùng đối với cửa công tử càng thêm xem trọng cùng cung kính.

Công tử, thuộc hạ đac tra khảo được một chỗ vô cùng khả nghi . Tại bên ngoài Mạt Lăng thành khoảng năm mươi dặm, có một chỗ tên gọi là Phương yến cốc ,nơi đây vô cùng thần bí.

Quanh năm bị nồng đậm mây mù bao phủ. Nhưng thường thường có tiều phu trông thấy có người thoát ẩn thoát hiện.

Ngẫu nhiên còn thấy tiên nhân cứ thế mà bay vào cốc. Bởi vậy thuộc hạ cho rằng Phương Yến cốc có tám thành là trụ sở của gia tộc Vương gia.

Triệu Thăng hài lòng gật đầu , nói ra : Ngươi làm rất tốt. Xác nhận một số sự tình không quá sai biệt , ngươi có thể quay trở về gia tộc an hưởng tuổi già rồi.

Ta sẽ thưởng cho ngươi ba mươi mẫu đất , lương tháng cũng tăng hai thành . Mặt khác ta cũng đồng ý cho một vị con cháu của ngươi viết vào gia phổ.

" Đa tạ công tử hậu thưởng !" Triệu Tam Trùng nghe vậy kích động không thôi hai mắt rưng rưng.

Không nói những cái khác, cho phép một tử tôn xếp vào gia phổ cũng đủ để cho hắn máu chảy đầu rơi, chi mạch của hắn ăn tiêu cả ba đời rồi.

Bình Luận (0)
Comment