Muôn Vàn Cưng Chiều - Tống Cửu Cận

Chương 131

Chuyện hai chị em Thẩm Tinh Yểu và Thẩm Vi Thanh cùng nhau giành

được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Hoa Thịnh đã gây xôn xao trên mạng suốt mấy ngày. Đặc biệt là fan của Thẩm Tinh Yểu vô cùng phấn khích, dù sao đây

cũng là chiếc cúp vừa có uy tín lại vừa có giá trị cao đầu tiên mà thần tượng của họ giành được, sao có thể không vui cho được?

 

Dù cho hiện tại Thẩm Tinh Yểu có lượng người qua đường yêu mến

đông đảo, lại thêm mấy công ty lớn chống lưng, chỉ cần có chút tin đồn tiêu cực nào xuất hiện sẽ bị dập tắt không còn một dấu vết ngay lập tức.

 

Vì vậy, dù có vui mừng đến mấy, họ cũng chỉ dám tự ăn mừng trong nhà với nhau, còn bên ngoài vẫn giữ thái độ khiêm tốn hết mức có thể.

 

Sau khi Thẩm Tinh Yểu giành được chiếc cúp của giải Hoa Thịnh, mấy

nhãn hàng xa xỉ danh tiếng vẫn luôn tha thiết mời cô tham dự các sự kiện vào năm sau, nhưng lại bị Phùng Đào khéo léo từ chối. Dù sao thì hiện tại anh ta đang nắm trong tay mấy kịch bản lớn cho cô, tài nguyên đỉnh cấp xa xỉ cũng không thiếu, danh tiếng cũng đã đủ đầy sau lễ trao

giải Hoa Thịnh rồi. Còn về tiền bạc, trông Thẩm Tinh Yểu có giống người thiếu tiền không cơ chứ?

 

Thẩm Tinh Yểu và Ngụy Kính Nhất đã trải qua một cái Tết thoải mái dễ

chịu. Bữa cơm tất niên năm nay được tổ chức ở nhà họ Ngụy. Nói ra thì đây đã là năm thứ hai họ ở bên nhau, đồng thời cũng là năm thứ hai kết hôn, thời gian trôi qua nhanh đến nỗi họ không hề hay biết.

 

 

Hai người hiện giờ đã công khai mối quan hệ, hôn nhân cũng chính thức ổn định. Điều mà các bậc phụ huynh quan tâm nhất chính là việc tổ chức hôn lễ, vì thế trong bữa cơm tất niên năm nay, vấn đề này không khỏi được nhắc tới.

 

 

Thẩm Tinh Yểu nghiêng đầu liếc nhìn Ngụy Kính Nhất. Thật ra, về việc tổ chức hôn lễ, hai người họ quả thực đã cùng nhau bàn bạc vào năm ngoái, dự định sẽ tổ chức trong năm nay, cụ thể là vào mùa hè. Bởi vì

mùa đông mặc váy cưới chụp ảnh thật sự rất lạnh. Hai người đem chuyện đã bàn bạc nói với các bậc trưởng bối, họ lập tức vui mừng, bắt đầu xem ngày lành tháng tốt trong mùa hè. Cuối cùng, ngày được chọn

là 9 tháng 9, với ý nghĩa dài lâu bền chặt.

 

Hiện tại là tháng Một, hôn lễ vào tháng Chín, hoàn toàn có đủ thời gian để họ chuẩn bị!

 

Qua năm mới, giới giải trí hoạt động trở lại, Thẩm Tinh Yểu cũng chính

thức quay lại với công việc: chụp tạp chí, ghi hình chương trình, tham gia sự kiện của nhãn hàng, bận rộn đến tháng Tư, thu xếp một chút rồi vào đoàn làm phim.

 

Phùng Đào đã nhận cho cô một kịch bản điện ảnh chế tác lớn, tháng Tư vào đoàn, chu kỳ quay khoảng bốn tháng, tầm giữa tháng Tám là xong. Cô đã nói trước với Phùng Đào, chờ cô đóng máy trở về, cho đến giữa

tháng Chín, không cần sắp xếp công việc gì cho cô.

 

Phùng Đào cũng không hỏi lý do, đồng ý. Bởi vì lịch trình nửa đầu năm của cô được sắp xếp thực sự rất dày đặc, quay xong phim nghỉ ngơi một

chút cũng không phải là không thể. Thẩm Tinh Yểu thấy anh không hỏi, nhưng cũng không giấu giếm.

 

“Tháng Chín sẽ gửi thiệp mời cho anh.” Phùng Đào: “???” Thiệp mời gì cơ?

“Em tổ chức hôn lễ vào ngày 9 tháng 9.” Phùng Đào trố mắt kinh ngạc: “Thật hả?” “Vâng, thật ạ.”

Phùng Đào liên tục nói mấy tiếng “tốt”, “Tổ chức hôn lễ quá tốt! Tổ chức hôn lễ quá tốt!” Sau đó lại nói: “Anh nhất định sẽ tham gia, sẽ mừng phong bì lớn cho em!”

 

 

Thẩm Tinh Yểu cười, lại nói chuyện với Phùng Đào một lúc lâu nữa mới rời công ty.

 

Hành lý đi Hoành đ**m là do chính tay Ngụy Kính Nhất thu dọn cho cô.

 

Chuyến bay lúc 10 giờ sáng, Thẩm Tinh Yểu không để anh đưa mình ra sân bay. Gần đây công việc ở công ty của anh vô cùng bận rộn. Cô đã

 

dồn ép thời gian làm việc để chuẩn bị cho hôn lễ tháng Chín, anh cũng có khác gì. Ăn sáng xong, Thẩm Tinh Yểu tiễn anh ra cửa, vẫy vẫy tay:

“Bai bai, đi làm chú ý an toàn, em đến nơi sẽ nhắn tin cho anh.”

 

Ngụy Kính Nhất nhìn cô, nghĩ đến việc anh tan làm trở về sẽ không còn thấy được người vợ thơm tho m.ềm m.ại của mình, không nhịn được đưa

tay kéo cô vào lòng, nâng cằm cô lên, đặt xuống một nụ hôn sâu và mãnh liệt. Đầu lưỡi thô ráp của anh tỉ mỉ khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng cô, từ hàm trên đến má, thậm chí còn muốn tiến sâu vào họng, quấn lấy đầu lưỡi m.ềm m.ại của cô mà mạnh mẽ m.út vào.

 

 

Có lẽ vì sắp phải xa nhau, nụ hôn này của Ngụy Kính Nhất quá mãnh liệt, nhưng Thẩm Tinh Yểu vẫn không nỡ đẩy anh ra, bởi vì cô có thể hiểu được tâm trạng của anh lúc này, mà cô nào cũng đâu có khác. Nghĩ

vậy, cô nhón chân lên, càng dùng sức ôm lấy cổ anh, hé môi phối hợp. Dịch vị quyện vào nhau khẽ tràn ra nơi khóe môi.

 

Có lẽ vì Thẩm Tinh Yểu thật sự sắp thiếu oxy đến không thở nổi, lúc này

Ngụy Kính Nhất mới rời khỏi môi cô. Bờ môi bị yêu chiều đến mức đỏ thắm, đều sưng lên, mà anh cũng chẳng khá hơn là bao, môi anh cũng bị cô không biết từ lúc nào đã cắn đến bật máu, thảo nào lúc trước cô nếm được mùi máu tanh nhàn nhạt.

 

 

Đôi mắt xinh đẹp của Thẩm Tinh Yểu phủ một làn hơi nước, bờ môi sưng đỏ khẽ hé mở. Ánh mắt Ngụy Kính Nhất tối sầm lại, anh không muốn đi làm nữa, hiện tại anh chỉ muốn khiêng người vào phòng, ăn

sạch sành sanh!

 

Mà Thẩm Tinh Yểu cũng đã nhận ra ý nghĩ của anh, cô cũng thật sự không thể chậm trễ được nữa, vì thế cô lấy lòng hôn nhẹ lên khóe miệng anh như để an ủi: “Được rồi, anh mau đi làm đi, em thu dọn một chút,

Lưu Dữu và mọi người cũng sắp qua rồi.”

 

Ngụy Kính Nhất vươn ngón tay cái, nhẹ nhàng cọ xát khóe mắt hoe hồng của cô, cuối cùng vẫn phải kìm nén, lưu luyến từ biệt, lúc này mới

vào thang máy.

 

Thẩm Tinh Yểu đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang ra cửa, anh Lý và mọi người đã lên giúp cô xách hành lý, sau đó họ cùng nhau ra sân bay.

 

 

—–

 

Ngụy Kính Nhất với đôi môi bị cắn rách vài chỗ đi đến công ty, đương nhiên bị không ít nhân viên để ý. Dù sao thì vết cắn cũng khá rõ ràng,

toát lên vẻ ái muội khó nói. Nhưng với khí chất lạnh lùng của anh, các nhân viên cũng chỉ dám vội vàng chào hỏi rồi cúi đầu lo việc của mình.

 

Khi Ngụy Kính Nhất vào thang máy, cửa thang máy vừa đóng lại,lúc này mấy nhân viên mới dám cẩn thận bàn tán.

 

“Mọi người có thấy môi của Ngụy tổng không?” “Vô nghĩa, rách cả rồi, kịch liệt thật.”

“Chậc chậc chậc, là thật rồi.”

 

 

“Mà lúc Ngụy tổng bước vào, khí thế của anh ấy làm tôi suýt nữa đứng hình, tôi cảm giác tâm trạng Ngụy tổng hình như không tốt lắm.”

 

Đúng là vậy, tuy ngày thường Ngụy tổng cũng lạnh lùng như thế, nhưng hôm nay rõ ràng là khác hẳn.

 

“Chuyện này có gì lạ đâu.” Lúc này, một cô gái trẻ bưng cà phê đi ngang qua.

 

 

Mấy người kia nhìn về phía cô ta.

 

Cô gái trẻ cười một tiếng: “Chắc mọi người không biết, phim của bà chủ

chúng ta hôm nay khai máy, cho nên hôm nay cô ấy phải vào đoàn phim.”

 

Mấy người nhìn nhau.

 

 

Cô gái trẻ nói tiếp: “Nói cách khác, ‘phòng không gối chiếc’, hiểu chưa?”

 

Mấy người kia bừng tỉnh ngộ, hiểu ra rồi, thảo nào tâm trạng Ngụy tổng

không tốt. Đến khi họ kịp phản ứng lại, cô gái trẻ đã cầm cà phê quẹt thẻ đi mất.

 

“Mà sao cô ta biết lịch trình của bà chủ nhỉ?”

 

“Tôi nhớ cô ta hình như là fan couple của Ngụy tổng và bà chủ thì phải,

hình như fan đều biết một vài lịch trình của thần tượng mà, cũng không có gì lạ.”

 

Cô gái trẻ trở lại chỗ ngồi của mình, lập tức lấy điện thoại ra đăng nhập Weibo.

 

Sau đó, một fan cứng của cặp đôi “Đấu Chuyển Tinh Nhất” cập nhật một bài Weibo vào sáng sớm.

 

“Cả nhà ơi! Dậy mau! Sáng sớm có ‘đường’ nè…”

 

 

Thế là rất nhanh sau đó, các fan couple của “Đấu Chuyển Tinh Nhất” đã biết chuyện Ngụy tổng sáng nay đi làm với đôi môi bị rách.

 

 

Địa điểm quay bộ phim này của Thẩm Tinh Yểu là ở Vân Nam. Thời tiết tháng Tư vẫn còn hơi lạnh, hơn nữa chênh lệch nhiệt độ ngày đêm khá lớn. May mắn là, mùa trong bộ phim này của họ trùng khớp với mùa

thực tế, có thể mặc trang phục diễn phù hợp với thời tiết, nếu không chắc chắn sẽ bị cóng đến phát bệnh. Đến sân bay, cô lập tức nhắn tin WeChat báo bình an cho anh, không nhận được hồi âm ngay, chắc là anh đang bận.

 

 

Nhân viên của đoàn phim đến đón họ. Vì địa điểm quay của họ cách sân bay khá xa, lại đúng lúc có mấy diễn viên cùng chuyến bay đến Vân Nam với cô, nên họ đã đợi thêm một lúc. Chờ đón được mấy vị diễn

viên kia xong, họ mới cùng nhau trở về địa điểm quay.

 

Các diễn viên cùng chuyến bay hầu hết đều là tiền bối, Thẩm Tinh Yểu lễ phép chào hỏi từng người một. Các diễn viên tiền bối đa phần chưa

từng hợp tác với Thẩm Tinh Yểu, nhưng cũng nghe nói cô gái này có tiếng tăm không tệ, hơn nữa năm ngoái vừa mới đoạt giải Hoa Thịnh, nên cũng rất chiếu cố. Suốt dọc đường đi, không khí cũng khá vui vẻ.

 

Địa điểm quay ngoại cảnh của họ cách nơi ở của đoàn phim không xa, đi

bộ cũng chỉ mất chừng mười mấy phút. Đó là một nhà nghỉ mới được tu sửa vài năm trước. Có lẽ vì phong cảnh ở đây đẹp, các đoàn phim đến lấy cảnh ngày càng nhiều, chính quyền địa phương muốn phát triển du

lịch một chút, nên đã cố ý xây một nhà nghỉ không quá nhỏ. Nói ra thì cũng thật sự tiện lợi cho không ít đoàn phim.

 

Vì diễn viên chưa đến đủ, đạo diễn cũng không vội làm lễ khai máy, nên chỉ đơn giản dặn dò vài câu rồi để họ về phòng nghỉ ngơi trước. Về đến

phòng, Thẩm Tinh Yểu mới để ý thấy cô có mấy cuộc gọi nhỡ, đều là của Ngụy Kính Nhất gọi tới. Xem thời gian, chắc là lúc cô đang trên xe thương mại đến phim trường, lúc đó cô đang nói chuyện phiếm với các

diễn viên tiền bối, điện thoại cũng đã chuyển sang chế độ im lặng.

 

Cô lập tức gọi lại cho anh, chuông đổ được khoảng ba giây thì điện thoại được kết nối.

 

Thẩm Tinh Yểu mở lời giải thích với anh: “Điện thoại em để im lặng, không để ý.”

 

Ngụy Kính Nhất: “Anh cũng đoán vậy, đến phim trường rồi à?”

 

 

Khóe môi Thẩm Tinh Yểu cong lên nụ cười: “Đến rồi, vừa đến được một lát.”

 

“Thời tiết thế nào? Có lạnh không?”

 

 

“Cũng tạm, gần giống Bắc Kinh.” “Vậy trưa nay ăn cơm chưa?”

“Vẫn chưa, chưa đến giờ cơm.” Địa điểm quay phim của họ tương đối

hẻo lánh, những thứ như quán ăn thì căn bản là đừng mong tới, cho nên trước khi vào đoàn, đạo diễn cũng đã nói qua, mấy tháng họ ở Vân Nam, cũng chỉ có thể vất vả mọi người ăn cơm tập thể.

 

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có người kêu: “Trời mưa rồi!”

 

Thẩm Tinh Yểu đi đến bên cửa sổ, đưa tay mở ra. Bên ngoài quả nhiên đang mưa, những hạt mưa lớn trút xuống, cây bạch đàn ở xa xa xào xạc

trong gió, nước mưa rơi trên lá, khiến lá xanh càng thêm tươi tốt. “Ngụy Kính Nhất, bên phía em mưa rồi này.”

 

“Trời mưa có ảnh hưởng đến việc quay phim của các em không?”

 

 

“Chắc là không, dù sao chúng em còn có cảnh quay trong nhà, nhiều lắm là đổi cảnh quay thôi.”

 

Thẩm Tinh Yểu vừa nghe thấy giọng anh thì có chút lưu luyến không muốn cúp máy, cứ như vậy dựa vào cửa sổ, một bên nhìn mưa bên ngoài

một bên nói chuyện với anh, mãi cho đến khi Lưu Dữu gõ cửa bên ngoài, báo cho cô biết sắp xuống lầu ăn cơm trưa, cứ như vậy, cô mới lưu luyến không rời mà cúp điện thoại với Ngụy Kính Nhất.

 

Ngày hôm sau, các diễn viên chính của đoàn phim đã đến đông đủ. Sau

khi làm lễ khai máy, đoàn phim chính thức khởi quay. Nói đến bạn diễn nam chính hợp tác với Thẩm Tinh Yểu, cũng không hề xa lạ, tên là Hạ Lân. Hai người trước đó đã gặp nhau ở Hollywood, Mỹ, lúc đó cô cùng

Ngụy Kính Nhất đến thăm Thanh Thanh, cậu ta cũng ở đó.

 

Địa vị của Hạ Lân cũng không hề thấp, nhưng thật sự không hề kiêu căng chút nào, hai người hợp tác với nhau cũng vô cùng vui vẻ.

 

 

Trong nháy mắt, đoàn phim của họ ở Vân Nam đã quay phim bình thường được hơn một tháng. Trong hơn một tháng này, Thẩm Tinh Yểu ngoài việc quay phim ra thì chính là xem kịch bản. Buổi tối dù có muộn

đến mấy, cô và Ngụy Kính Nhất sẽ gọi video call một lúc. Khi cô ở phim trường, hai người xa cách, cũng chỉ có thể dựa vào video call và điện thoại để vơi bớt nỗi nhớ nhung.

 

Cả hai đều rất bận, phân cảnh của Thẩm Tinh Yểu bên này rất nặng, rất

vội, lịch trình của Ngụy Kính Nhất bên kia cũng được sắp xếp dày đặc. Chỉ trong hơn một tháng cô quay phim bình thường ở Vân Nam, anh cũng đã bay qua mấy quốc gia.

------oOo------

Bình Luận (0)
Comment