Tin tức Thẩm Tinh Yểu sinh con cũng không cố tình giấu giếm ra bên ngoài, cho nên sau khi đứa bé ra đời, cư dân mạng đã biết cô sinh một bé trai vô cùng xinh xắn. Còn xinh đẹp đến mức nào thì cư dân mạng không
biết, bởi vì cô chưa từng đăng ảnh rõ mặt con, nhưng với nhan sắc của ba mẹ cậu bé thì mọi người cũng có thể tưởng tượng được đứa nhỏ này rốt cuộc đẹp đến nhường nào.
Sau đó lại có nhân viên công tác truyền ra, con của Thẩm Tinh Yểu thực
ra càng giống cậu út Thẩm Vi Thanh hơn. Tin tức này làm fan của Thẩm Vi Thanh kích động muốn chết, cháu ngoại giống cậu! Thẩm Vi Thanh có thể nói là đứa trẻ lớn lên trong mắt toàn dân, thật sự là từ nhỏ đẹp đến
lớn! Đứa cháu ngoại giống cậu út này rốt cuộc phải đẹp đến mức nào đây!!
Trong khoảng thời gian hai mẹ con mới xuất viện, cũng đúng lúc là thời
điểm đứa trẻ quấy khóc và khó chăm nhất. Không ít bà mẹ bỉm sữa mới sinh nửa đêm phải dậy cho con bú, có thể nói là cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi. Nhưng Thẩm Tinh Yểu lại không hề có phiền não như vậy, bởi vì cô có một người chồng tốt, Đô Đô có một người ba tốt. Lúc khóc
ba dỗ, tã giấy ba thay, tắm ba tắm, buổi tối ngủ ba dỗ. Cũng chỉ khi bé ngoan ngoãn nghe lời, mới được nằm trong lòng mẹ ôm ấp.
Đô Đô cũng không biết có phải quá thông minh không, giống như biết
mình chỉ khi không khóc không quấy, ba mới cho mẹ ôm cậu. Vì thế sau khi khóc quấy một trận, rất nhanh ngoan ngoãn nghe lời, để Thẩm Tinh Yểu ôm. Lúc này Ngụy Kính Nhất lại làm việc nhà và nấu cơm cho vợ.
Sữa của Thẩm Tinh Yểu khá đủ, mỗi lần có thể cho Đô Đô bú no. Nhưng
sữa quá ít hay quá nhiều đều không tốt lắm, quá ít thì bé bú không no, quá nhiều thì bé bú không hết sẽ bị căng sữa, cảm giác căng sữa không dễ chịu chút nào. Sau khi tìm hiểu, Thẩm Tinh Yểu sẽ vắt bỏ phần sữa
Đô Đô bú không hết, nhưng vắt cũng khó vắt, nhất thời làm cô tủi thân đến đỏ cả mắt.
Ngụy Kính Nhất dỗ tiểu Đô Đô ngủ xong, quay đầu lại không thấy vợ đâu, mơ hồ biết cô ở trong phòng tắm, vì thế đi qua.
Thẩm Tinh Yểu và Ngụy Kính Nhất ở bên nhau không có thói quen khóa cửa, cho nên Ngụy Kính Nhất vừa mở cửa đã nhìn thấy cảnh tượng làm
anh nháy mắt máu huyết sôi trào. Thẩm Tinh Yểu cũng không ngờ Ngụy Kính Nhất sẽ đột nhiên đi vào, dù sao ngày thường Đô Đô cũng rất khó
dỗ ngủ. Bị bất ngờ làm cho giật mình, có chút hoảng loạn buông quần áo xuống, “Anh… Anh sao lại vào đây, Đô Đô ngủ rồi à?”
Ngụy Kính Nhất “Ừ” một tiếng, đi về phía cô.
Thẩm Tinh Yểu rõ ràng cảm nhận được, vô thức lùi về sau một bước.
Ngụy Kính Nhất rất không hài lòng với hành động lùi lại của cô, hai bước đã tới trước mặt cô, hai tay giữ chặt eo cô, bế người lên đặt trên bồn rửa mặt, “Trốn anh?”
Thẩm Tinh Yểu lập tức lấy lòng nói: “Không có, làm gì có?”
Ngụy Kính Nhất cũng không dây dưa với cô về vấn đề này, hỏi: “Vừa rồi giấu cái gì đấy?”
Mặt Thẩm Tinh Yểu “Bá” một tiếng đỏ bừng, cô cảm thấy người này đặc biệt đáng ghét, rõ ràng đã nhìn thấy rồi, còn cứ phải hỏi như vậy, vì thế cô lí nhí không muốn để ý đến anh.
Ngụy Kính Nhất cong môi, “Anh giúp em được không?” Thẩm Tinh Yểu nhìn về phía anh, giúp thế nào?
Nghi hoặc này của cô rất nhanh được giải đáp.
Đầu người đàn ông cúi xuống, trong miệng phát ra tiếng m.út “chụt
chụt”. Người bị giam cầm trong lòng quần áo không chỉnh tề, tóc tai rối loạn, gò má ửng hồng, ánh mắt mơ màng. Thứ mà cô dùng máy hút sữa thế nào cũng không ra được, ở bên anh lại dễ như trở bàn tay.
Ngón tay thon dài trắng nõn của người phụ nữ c.ắm v.ào mái tóc đen nhánh dày rậm kia, hơi thở có chút không ổn, “Được, được rồi, uống nữa Đô Đô sẽ không còn gì để uống đâu…”
Ngụy Kính Nhất nghe vậy, nặng nề m.út một cái, khiến giọng người phụ nữ ré lên vài tiếng, lúc này mới thỏa mãn ngẩng đầu. Môi anh hồng nhuận, ướt át, còn mang theo chút vệt sữa trắng nhàn nhạt. Mặt Thẩm
Tinh Yểu nóng lên, dời tầm mắt đi, có chút không dám nhìn thẳng anh. “Ngọt.”
Thẩm Tinh Yểu: “…”
“Muốn nếm thử không?” Thẩm Tinh Yểu: “???”
Môi bị chặn lại, đầu lưỡi tiến vào. Thẩm Tinh Yểu bị hôn đến choáng váng, đợi nụ hôn này kết thúc, cô có chút nhận ra, lừa người, cô một
chút cũng không thấy ngọt, căn bản là không có mùi vị gì. Cô đưa tay đẩy đẩy anh, muốn đi xuống.
Ngụy Kính Nhất lại bế ngang người cô lên, đi ra ngoài.
Vừa đến giường, Thẩm Tinh Yểu lập tức xoay người muốn đi xem tiểu Đô Đô đang ngủ, nhưng còn chưa dịch chuyển được hai bước, lại bị người đàn ông kéo cổ tay lại, sau đó đ.è xu.ống. Thẩm Tinh Yểu nhìn người đàn ông đang ở trên người cô, “Muốn làm gì?”
“Muốn.”
Thẩm Tinh Yểu: “???”
Bàn tay nóng bỏng của người đàn ông dần dần trở nên không thành thật, hô hấp vừa nặng vừa trầm, “Vợ ơi, chúng ta đã rất lâu không có…”
Câu nói tiếp theo giống như bị tắt tiếng, nhưng Thẩm Tinh Yểu vẫn có thể hiểu. Đúng vậy, từ khi cô sinh Đô Đô xong, vẫn luôn điều dưỡng cơ thể, hai người đã lâu lắm không có tiếp xúc thân mật. Nếu nói trước đó không nghĩ, nhưng hiện tại dưới sự trêu chọc cố ý của anh, cơ thể vẫn tự
nhiên mà có phản ứng. Cô liếc nhìn Đô Đô đang ngủ say, vẫn có chút giãy giụa, “Đô Đô…”
Ngụy Kính Nhất cũng theo đó liếc nhìn một cái, “Giường cũi của Đô Đô
cao lắm, không nhìn thấy đâu.” Trẻ con ngủ say như chết, sấm đánh chưa chắc đã tỉnh.
Cứ như vậy, nỗi băn khoăn cuối cùng của Thẩm Tinh Yểu cũng bị anh chặn lại.
Sau khi kết thúc, Thẩm Tinh Yểu vẫn còn chút tỉnh táo, lúc Ngụy Kính Nhất nói chuyện với cô, cô còn muốn đi xem Đô Đô. Bỗng nhiên người
đàn ông không nói nữa, Thẩm Tinh Yểu không khỏi quay đầu nhìn về phía anh, “Anh sao vậy?”
Lời vừa hỏi xong, eo bỗng nhiên bị nâng lên, nhét một cái gối đầu qua, lần này khác với sự dịu dàng lần trước, thêm vài phần ngang ngược, tựa
như vừa rồi chỉ là món khai vị, bây giờ mới là bữa chính thịnh soạn.
Lần hợp hoan này kết thúc, Thẩm Tinh Yểu thật sự một chút sức lực cũng không còn, cả người như vừa được vớt từ dưới nước lên, toàn thân
tỏa ra hương thơm dường như từ trong xương cốt phát ra. Ngụy Kính Nhất thỏa mãn ôm người thơm tho m.ềm m.ại vào lòng, mân mê ngón tay thon thả của cô.
Thẩm Tinh Yểu thật sự mệt mỏi, cô nhắm mắt lại mặc cho anh đùa nghịch, sau đó ý thức càng ngày càng mơ hồ, chính mình ngủ thiếp đi
lúc nào cũng không biết. Ban đêm, cô dường như mơ màng mở mắt ra,
mơ hồ nhìn thấy Ngụy Kính Nhất ngồi bên giường cũi, trong lòng ôm Đô Đô, đang nhẹ nhàng đung đưa dỗ dành.
…
Sáng sớm 7 giờ, nhóc con trên giường đã mở to đôi mắt tròn xoe, đầu
tiên là nghiêng đầu nhìn người đang ngủ bên cạnh mình, sau đó từ từ chổng mông bò ra khỏi chăn, rồi bò về phía anh, thân hình mũm mĩm đè lên người anh, “Ba ba ba ba ba ba!” Vừa gọi vừa dùng bàn tay nhỏ bé bụ
bẫm vỗ lên gò má rắn rỏi của người đàn ông, “Ba ba!! Ba ba ba ba!!”
Dưới sự kiên trì không ngừng của cậu bé, người đàn ông cuối cùng cũng mở mắt, nhìn cục thịt tròn vo đang ngồi trên ngực mình, bàn tay to một vớt, kéo cục thịt nhỏ xuống, sau đó khóa chặt trong khuỷu tay mình. Đô
Đô giãy giụa một chút, tròng mắt đen láy đảo một vòng, “Ba ba, mặt ba có đau không?”
Ngụy Kính Nhất vùi đầu vào cổ Đô Đô thơm tho m.ềm m.ại, “Cái gì?”
Đô Đô lập tức lắc đầu, “Không, không có gì.” Ngón tay mũm mĩm chọc chọc anh, “Ba ba, Đô Đô đói bụng.”
Ngụy Kính Nhất cười một tiếng, đưa tay sờ sờ bụng nhỏ của cậu bé, “Vậy chúng ta đi đánh răng rửa mặt trước được không?”
Đầu nhỏ của Đô Đô gật mạnh, “Dạ.”
Ngụy Kính Nhất ôm Đô Đô vào phòng tắm, đặt cậu bé lên bồn rửa mặt, sau đó nặn kem đánh răng nhét vào tay cậu.
Đô Đô nhìn bàn chải đánh răng nhỏ của mình, có chút vẻ kháng cự.
Ngụy Kính Nhất nhìn cậu bé qua gương, “Vậy ba đánh cho con nhé?”
Đô Đô vốn còn chút kháng cự lập tức nhét bàn chải đánh răng vào miệng, “Con tự đánh.” Cậu thà tự mình đánh chứ không cần ba đánh, ba đánh không tốt bằng mẹ, lần trước còn không biết lấy kem đánh răng gì
cho cậu, cay ơi là cay, một chút cũng không ngọt ngào như kem đánh răng của cậu.
Đô Đô cố gắng hoàn thành việc đánh răng, súc miệng loẹt xoẹt, phun ra, sau đó được ba dùng khăn lông ấm m.ềm m.ại lau mặt cho.
Lúc Ngụy Kính Nhất làm bữa sáng, Đô Đô như cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau anh, anh đi đâu cậu theo đó, tay nhỏ vỗ vỗ bụng mềm, “Ba ba, Đô Đô đói đói.”
Ngụy Kính Nhất liếc nhìn cậu bé, nói: “Ba nấu cháo thịt cho Đô Đô, một lát là có ăn rồi.”
“Dạ, ba ba nhanh lên nha.”
“Ừ.”
Ngụy Kính Nhất ôm Đô Đô đặt vào ghế ăn trẻ em, sau đó đặt lên bàn ăn nhỏ của cậu một bát cháo rau thịt bằm, sữa bò nóng, còn có trứng tráng
cuộn vàng rụm. Đô Đô vỗ tay, “Ngon ngon.” Ngụy Kính Nhất bật cười, “Con đã ăn đâu.” “Ngon ngon.”
Ngụy Kính Nhất không nhịn được mà xoa xoa mái tóc đen m.ềm m.ại của con trai, “Muốn ba đút không?”
Đô Đô lắc đầu, tự mình cầm thìa nhỏ, “ngoạm” một miếng ăn sạch. Ngụy Kính Nhất thấy cậu tự ăn ngon lành, cũng không quản nữa.
Ăn sáng xong, dọn dẹp bát đũa sạch sẽ, lúc này Ngụy Kính Nhất mới ôm cậu lên lầu thay quần áo.
Đô Đô nắm chặt cổ áo mình, không muốn cho Ngụy Kính Nhất cởi ra, “Không thay quần áo, con thích khủng long nhỏ.”
Ngụy Kính Nhất cười cười, “Không thay quần áo, vậy chúng ta không đi
thăm mẹ đâu.” Trên người cậu đang mặc bộ đồ ngủ hình khủng long nhỏ yêu thích nhất, ngày thường ở nhà, bộ đồ ngủ này có thể mặc cả ngày, cậu còn có mấy bộ y hệt, chính là để tiện cho cậu thay đổi sáng tối.
Lời này vừa nói ra, Đô Đô lập tức nhìn ba mình, lặp lại, “Mẹ, thăm mẹ.” “Thay quần áo thì đi thăm mẹ.”
“Thăm mẹ thăm mẹ.”
Vì thế Ngụy Kính Nhất thành công lột bộ đồ ngủ khủng long của con trai
Thời tiết tháng ba, bên ngoài đối với trẻ nhỏ khá lạnh, Ngụy Kính Nhất mặc cho cậu bộ đồ lót giữ ấm, rồi mặc thêm một chiếc áo hoodie nỉ màu vàng nhạt, bên ngoài áo hoodie là áo phao lông vũ màu đen, bọcngười kín mít. Đô Đô sau khi mặc quần áo xong liền tự mình lon ton chạy ra ngoài. Ngụy Kính Nhất kéo vali hành lý ra, liền nhìn thấy Đô Đô đang bám ở góc tường cầu thang, đợi anh.
Một tay xách con trai lên ôm lấy, một tay xách vali hành lý, đi xuống lầu.
Vừa ra đến cửa, Ngụy Kính Nhất đội cho Đô Đô chiếc mũ len dệt kim lông trắng mà cậu thích nhất, khẩu trang trẻ em cũng đeo vào.
“Ba ba, cái này che che ấm ơi là ấm.” Lúc cậu nói chuyện, hơi nóng bị giữ lại trong khẩu trang không ra được, đương nhiên là ấm áp.
Ngụy Kính Nhất đang đi giày, cười hôn cậu một cái, “Ừ, ấm ơi là ấm, ra ngoài sẽ không lạnh nữa.”
…
Ở sân bay, Ngụy Kính Nhất nhận được điện thoại của mẹ mình, Chu Chỉ Hề biết anh muốn đưa Đô Đô đi Thượng Hải thăm Yểu Yểu. Ngụy Kính Nhất vừa mới nói được mấy câu, Đô Đô đang ghé vào vai anh đưa tay
chọc chọc mu bàn tay anh, “Con muốn… nói.”
Ngụy Kính Nhất lập tức đưa điện thoại cho cậu, Đô Đô hai tay ôm điện thoại, giọng sữa gọi người, “Bà nội.”
Chu Chỉ Hề nghe được giọng của cháu cưng nhà mình, tim như muốn tan chảy.
Cứ như vậy, một già một trẻ ôm điện thoại nói chuyện mãi cho đến khi
Ngụy Kính Nhất chuẩn bị lên máy bay, lúc này mới lưu luyến cúp điện thoại.
“Đô Đô ngoan, nghe lời ba mẹ, bà nội sẽ nhớ con.” “Con cũng sẽ nhớ bà nội…”
“Ừ, ừ.”
Trẻ con ngày thường ngủ đủ giấc, mặc dù dậy sớm, lúc này lên máy bay, tinh thần vẫn rất tốt. Máy bay bật điều hòa, Đô Đô lên máy bay tháo
khẩu trang ra, ngồi trên đùi ba ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài. “Ba ba, chúng ta bay.”
Ngụy Kính Nhất ôm eo Đô Đô, “Ừ, bay đi thăm mẹ.” “Whoo hoo~”
Hai cha con có ngoại hình đặc biệt nổi bật này rất nhanh đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, nhưng khi nhìn cục thịt tròn vo trong lòng lại vô cùng dịu dàng.
Mà cục thịt nhỏ này lớn lên cũng cực kỳ xinh đẹp, làn da trắng nõn như có thể véo ra nước, đôi mắt to tròn đen láy như quả nho, miệng nhỏ hồng hào, lúc nói chuyện để lộ những chiếc răng sữa trắng tinh, giọng trẻ con
nói chuyện với ba mình, thật sự làm tan chảy trái tim các hành khách xung quanh.
Đô Đô có tinh thần phấn chấn suốt quãng đường, thỉnh thoảng lại khe khẽ nói chuyện với ba, nhưng cũng không ồn ào, phần lớn thời gian, cậu
vẫn thích những đám mây trắng bồng bềnh bên ngoài hơn.
Máy bay đến Thượng Hải, người đến đón họ là Đường Hân và anh Lý.
Đô Đô ngồi trên vali, nhìn thấy cô ấy đã hưng phấn vẫy tay, “Dì Hân! Chú Lý!!”
Hai người lớn lập tức chạy về phía hai cha con, gọi một tiếng, “Ngụy tổng.”
“Tinh Yểu còn đang quay, không đi được.”
Ngụy Kính Nhất gật đầu, “Không sao.”
Sau khi Đường Hân nói chuyện xong với Ngụy Kính Nhất, Đô Đô giang hai tay về phía cô ấy, “Dì Hân ôm một cái.”
Đường Hân “Ai” một tiếng, lập tức bế cậu nhóc từ trên vali xuống. Nói đến Đường Hân trước kia vẫn có chút sợ Ngụy Kính Nhất, bởi vì khí
chất của anh thật sự quá mạnh mẽ. Nhưng thời gian ở bên cạnh Thẩm Tinh Yểu lâu dài, dần dần đối với Ngụy Kính Nhất cũng không còn sợ hãi như vậy nữa. Không sợ nhưng vẫn kính sợ, nhưng cô ấy thật sự rất
thích Đô Đô.
Đô Đô ôm cổ Đường Hân, “Dì Hân, con không đi khách sạn, con muốn đi thăm mẹ.”
Đô Đô biết Đường Hân là người bên cạnh mẹ mình, mỗi lần mẹ đi công tác đều sẽ dẫn cô ấy đi cùng, cho nên trong tiềm thức của cậu, chỉ cần lúc mẹ làm việc, đi theo dì Hân là có thể nhìn thấy mẹ. Đường Hân sững sờ, cũng hiểu ra ý đồ của cậu nhóc.
Ngụy Kính Nhất định đưa hành lý về khách sạn, thu dọn một chút, sau đó đưa con trai đi tìm vợ. Nhưng thấy Đô Đô vẻ mặt khao khát, vẫn quyết định đi thẳng đến phim trường.
…
Lúc hai cha con đến, Thẩm Tinh Yểu đang quay phim. Ngụy Kính Nhất ôm con trai đi thẳng đến hiện trường quay chụp, các nhân viên trong đoàn phim lập tức nhận ra họ. Đoàn phim của họ cũng có fan only của
Thẩm Tinh Yểu và cả fan couple, so với các chị em khác, các cô thật sự quá hạnh phúc! Từng người một trừng lớn mắt, Ngụy tổng và tiểu Đô Đô!! A a a a a a Ngụy tổng cũng quá đẹp trai đi! Tiểu bảo bối cũng đáng
yêu quá!!!
Đạo diễn đang chăm chú nhìn màn hình, sau khi được phó đạo diễn nhắc
nhở, quay đầu lại nhìn thấy Ngụy Kính Nhất và Đô Đô trong lòng anh, “Ngụy tổng, đến thăm đoàn à?”
Ngụy Kính Nhất chào hỏi đạo diễn, “Đến xem một chút, không làm phiền các vị chứ?”
Đạo diễn nói: “Không có, cùng xem đi, Tinh Yểu còn một cảnh nữa.”
Cứ như vậy, Ngụy Kính Nhất ôm Đô Đô đứng ở khu vực đạo diễn nhìn
Thẩm Tinh Yểu đang diễn cùng bạn diễn ở phía xa. Đô Đô lại trực tiếp nhìn về phía màn hình trước mặt đạo diễn, giãy giụa trong lòng Ngụy Kính Nhất, “Ba ba, thả con xuống.”
Ngụy Kính Nhất đặt cậu bé xuống.
Sau khi được thả xuống, Đô Đô lập tức chạy đến chỗ đạo diễn, hai tay vịn vào đùi đạo diễn, chớp chớp mắt, “Chú đạo diễn, con có thể ngồi trên đùi chú được không?”
Mắt đạo diễn trợn to một chút, bởi vì sự thân mật của vị thiếu gia nhỏ này có chút khiến ông thụ sủng nhược kinh. Nói đến, đoàn phim của họ cũng có một vài diễn viên nhí, nhưng không biết có phải do ngày thường
ông đối xử với các diễn viên trưởng thành quá nghiêm khắc bị chúng nhìn thấy không, cho nên đến trước mặt ông, chúng ngoan ngoãn chào một tiếng đạo diễn rồi co giò chạy mất. Đô Đô vẫn là đứa trẻ đầu tiên nói muốn ngồi lên đùi ông.
Đạo diễn cười sảng khoái, đưa tay một phát bế cục thịt tròn vo lên đùi mình. Đô Đô leo lên đùi đạo diễn lập tức rướn người về phía trước, nhìn không chớp mắt vào Thẩm Tinh Yểu trên màn hình. Đạo diễn lúc này
hiểu ra tại sao cậu nhóc này lại muốn ngồi lên đùi ông rồi.
Đạo diễn nói với Ngụy Kính Nhất: “Cậu nhóc này cũng thông minh lắm.”
Ngụy Kính Nhất cười một cái, “Cũng chỉ có chút thông minh vặt ấy
thôi.” Giống hệt cậu út của nó, từ nhỏ đã biết lợi dụng ưu thế ngoại hình của mình để thu hút sự chú ý.
Lúc quay phim Thẩm Tinh Yểu rất tập trung, cũng không chú ý đến chuyện xảy ra bên này.
Sau khi đạo diễn hô một tiếng “Cắt”, Đô Đô lập tức bước chân lon ton chạy về phía Thẩm Tinh Yểu, vừa chạy vừa gọi: “Mẹ mẹ! Mẹ!”
Người Đô Đô nhỏ, giọng lại không nhỏ. Tiếng gọi này vang lên, các
nhân viên xung quanh và cả Thẩm Tinh Yểu đều nhìn qua, đôi mắt xinh đẹp vô cùng kinh ngạc, lập tức ngồi xổm xuống đón con trai đang chạy về phía mình. Đô Đô một đầu chui vào lòng Thẩm Tinh Yểu, m.ềm m.ại gọi mẹ mẹ. Đừng nói làm tan chảy trái tim Thẩm Tinh Yểu, ngay cả trái
tim của các nhân viên xung quanh cũng mềm nhũn ra. Rất nhiều nhân viên vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Đô Đô.
Từ khi sinh ra đến bây giờ, trên mạng không có một tấm ảnh chính diện
nào của Đô Đô. Một số phóng viên truyền thông dù chụp được, biết thái độ của hai vợ chồng họ, cũng sẽ tự giác che mặt Đô Đô bằng mosaic, thậm chí có người còn không chụp. Một số fan theo lịch trình và các
trạm tỷ chụp được cũng chỉ ngắm nhìn offline, không thể nào đăng lên mạng.
Thật đúng là không đùa, Đô Đô lớn lên thật sự có chút giống cậu út Thẩm Vi Thanh, nhan sắc này thật sự rất đỉnh cao.
Thẩm Tinh Yểu bế Đô Đô từ dưới đất lên. Nữ diễn viên vừa đóng xong cảnh với cô cũng vô cùng thích Đô Đô, chủ động chào hỏi cậu bé, “Là Đô Đô phải không? Chào con nha.”
Đô Đô không quen biết cô ấy, nhưng mở to đôi mắt to tròn, “Chị gái xinh đẹp, chị gái xinh đẹp.”
Câu này làm nữ diễn viên vui mừng khôn xiết, hu hu hu hu hu cục thịt tròn vo này thật sự quá đáng yêu! Hơn nữa còn rất có mắt nhìn!!