Hầu hết thời gian nghỉ ngơi của Thẩm Tinh Yểu luôn bị Đô Đô chiếm trọn. Mãi cho đến khi cô cần đi dặm lại lớp trang điểm, cô mới đặt Đô Đô vào lòng ba cậu. Từ đầu đến giờ, người chồng chính hiệu Ngụy Kính
Nhất vẫn chưa được nói chuyện với vợ bao nhiêu câu. Thẩm Tinh Yểu nghĩ ngợi, rồi nghiêng người qua, không chút ngần ngại mà hôn lên má Ngụy Kính Nhất một cái, “Em đi dặm phấn đây.”
Đôi mắt sâu thẳm của Ngụy Kính Nhất ánh lên vẻ dịu dàng, “Được.”
“Mẹ ơi, Đô Đô cũng muốn thơm.” Đô Đô thấy ba được hôn, lập tức tranh giành sự chú ý.
Thẩm Tinh Yểu cười rồi cũng hôn lên má con trai, “Rồi, thơm con.”
Được mẹ thơm, Đô Đô lập tức mãn nguyện.
Màn tương tác của gia đình ba người này lọt vào mắt các nhân viên xung quanh, khiến họ không khỏi ngưỡng mộ đến rơi nước mắt.
Thẩm Tinh Yểu và Ngụy Kính Nhất đã kết hôn gần sáu năm, con trai cũng sắp ba tuổi. Một người là ngôi sao lộng lẫy trong giới giải trí, một
người là ông trùm trong giới kinh doanh, cuộc sống của họ khiến không biết bao nhiêu người phải ghen tị. Từ lúc mang thai cho đến khi con trai được một tuổi, Thẩm Tinh Yểu gần như ở trong trạng thái nửa ở ẩn. Khi
đó, không ít người đoán rằng có lẽ cô định rút khỏi làng giải trí, dù sao thì cô cũng chỉ là người “tay ngang” bước vào showbiz, lại không phải chỉ dựa vào việc đóng phim để kiếm sống, nên rất nhiều người hâm mộ lo lắng cô sẽ “bỏ trốn”.
May mắn thay, cô đã không thực sự bỏ trốn. Sau khi con trai tròn một tuổi, cô đã có một màn trở lại đầy mạnh mẽ. Thời điểm cô tái xuất còn gây bão trên hot search một thời gian dài. Tuy nhiên, sau khi trở lại, mỗi
năm ngoài việc tham gia các sự kiện của thương hiệu đại diện, cô chỉ nhận cố định hai bộ phim. Nếu người hâm mộ muốn thấy cô, họ chỉ có thể trông chờ vào các show diễn thời trang quốc tế. Năm ngoái, cô đã tổ
chức show diễn cá nhân đầu tiên của mình tại Paris, tạo được tiếng vang lớn trong làng thời trang.
Cuối năm ngoái, cư dân mạng còn lập một bảng bình chọn những cặp vợ chồng “liên hôn” giữa giới giải trí và giới kinh doanh. Cặp đôi Thẩm
Tinh Yểu và Ngụy Kính Nhất đã bỏ xa các đối thủ với số phiếu áp đảo, trở thành TOP 1 cho cả hạng mục “Nhan sắc đỉnh cao” và “Cặp đôi ngọt ngào nhất”.
Thẩm Tinh Yểu vừa dặm phấn xong, đang được Lưu Dữu chỉnh lại trang phục thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa. Cả hai cùng nhìn ra, người đến chính là Ngụy Kính Nhất. Lưu Dữu chào một tiếng “Ngụy
tổng” rồi tự giác rời khỏi phòng nghỉ, tiện tay khép cửa lại.
Trong phòng nghỉ chỉ còn lại hai người họ. Không đợi Ngụy Kính Nhất chủ động, Thẩm Tinh Yểu vươn tay ôm lấy cổ anh, “Sao anh lại qua đây? Đô Đô đâu rồi ạ?”
Ngụy Kính Nhất vòng tay ôm eo cô, “Đô Đô đang ở chỗ Đường Hân.”
Nói xong, anh lại nói thêm: “Bây giờ trong mắt em chỉ có Đô Đô thôi à, không thấy anh sao?”
Thẩm Tinh Yểu khẽ cười, “Vừa rồi không phải đã hôn anh rồi sao?” Ngụy Kính Nhất: “Cái đó không tính.”
Thẩm Tinh Yểu đưa hai tay ôm lấy mặt anh, hôn mạnh lên môi anh một cái, “Thế này được chưa?”
Ngụy Kính Nhất định ghé sát vào hôn thêm lần nữa thì bị Thẩm Tinh Yểu né được.
“Lát nữa còn phải quay, về rồi thơm sau,” cô nói. Ngụy Kính Nhất đành bỏ cuộc, anh biết ngay mà.
Ngụy Kính Nhất cùng Thẩm Tinh Yểu trở lại phim trường. Đô Đô vốn đang ở cạnh Đường Hân đã sớm lẻn vào vòng tay của người khác, hai tay được dúi cho mấy túi bánh kem nhỏ. Thấy Ngụy Kính Nhất và Thẩm Tinh Yểu, cậu bé giơ túi bánh lên từ trong lòng người nọ.
“Mẹ ơi, con ăn được không ạ?”
Người cho bánh là nữ diễn viên phụ số 3 trong đoàn, cũng là một người mẹ có con lớn hơn Đô Đô hai tuổi, và cũng thường ăn loại bánh này.
Thẩm Tinh Yểu cười gật đầu, “Được chứ, nhưng con phải cảm ơn chị nhé.”
Đô Đô lập tức ngọt ngào cảm ơn chị.
Nữ diễn viên lập tức tan chảy, tự tay xé túi bánh cho cậu bé, “Không có gì đâu.”
Vì hai cha con Ngụy Kính Nhất đến thăm, đạo diễn vốn định cho Thẩm Tinh Yểu nghỉ một hôm, dù sao từ lúc vào đoàn đến giờ cô luôn rất
chuyên nghiệp, chưa từng xin nghỉ phép lần nào. Nhưng Thẩm Tinh Yểu đã từ chối, Đô Đô cũng nghiêm túc nói theo: “Mẹ phải làm việc, con sẽ ngoan ngoãn, nghe lời ạ.”
Thế là Đô Đô lại một lần nữa thành công đốn tim toàn bộ nhân viên đoàn phim, kể cả đạo diễn.
Lúc Thẩm Tinh Yểu quay phim, Ngụy Kính Nhất ngồi cùng đạo diễn xem cô diễn.
Còn Đô Đô, cậu bé cũng xem được một lúc, nhưng bản tính trẻ con vẫn là ham chơi. Thế nên, sau khi được Ngụy Kính Nhất cho phép, mấy diễn viên trẻ chưa có cảnh quay và nhân viên của họ đã dẫn Đô Đô đi chơi
khắp phim trường. Có Đường Hân đi theo nên cũng không có gì phải lo lắng.
Đoàn phim có thêm một cậu nhóc, lại còn là một cậu nhóc xinh xắn, lanh lợi, ai cũng muốn trêu một chút. Chủ yếu là Đô Đô không hề sợ người
lạ, thấy ai cũng ngọt ngào gọi anh, gọi chị, gọi chú, gọi dì. Nhờ cái miệng ngọt như đường, cậu bé đã thành công thu hoạch được không ít đồ ăn vặt.
…
Buổi tối, sau khi Thẩm Tinh Yểu kết thúc công việc, cả nhà ba người mới chuẩn bị trở về. Một ngày trôi qua, Đô Đô đã thành công chiếm
được cảm tình của mọi người trong đoàn phim. Lúc cậu bé phải về, ai nấy đều không nỡ. Cậu bé thì lại rất hào phóng vẫy tay chào tạm biệt mọi người, “Mai gặp lại ạ.”
Họ dẫn Đô Đô đi ăn tối bên ngoài rồi mới về khách sạn.
Ngụy Kính Nhất tắm cho Đô Đô xong, dùng một chiếc khăn lông lớn quấn cục bông trần như nhộng bế ra, ném lên giường. Chiếc khăn suýt
nữa thì tuột ra, dọa cho cậu nhóc hoảng hốt vội vàng giữ chặt lấy khăn. Thẩm Tinh Yểu lập tức bị sự đáng yêu này đốn gục, cô véo véo khuôn mặt bầu bĩnh của con, “Đô Đô của mẹ cũng biết ngại ngùng cơ à?”
Đô Đô lập tức bĩu môi, “Ngại, ngại lắm.”
“Sao bảo bối của mẹ lại đáng yêu thế này chứ?” “Đô Đô, đáng yêu mà.”
Ngụy Kính Nhất lấy bộ đồ ngủ cho Đô Đô từ trong vali ra thì thấy hai
mẹ con đang cười đùa trên giường, trái tim anh mềm nhũn. Anh bước về phía họ, nhân lúc Đô Đô không để ý, vươn tay kéo chiếc khăn nhỏ đang quấn quanh người cậu bé ra. Trong nháy mắt, một cục thịt luộc trắng nõn
nà hiện ra trước mắt hai vợ chồng.
Cậu nhóc “A” lên một tiếng, chổng cái mông nhỏ chui tọt vào trong chăn.
Ngụy Kính Nhất và Thẩm Tinh Yểu không nhịn được cười phá lên, thật sự quá đáng yêu!!
Thấy ba mẹ vẫn còn cười, cậu nhóc liền lên án, “Ba, cười! Xấu!!” Ngụy Kính Nhất trêu con, “Nhưng mẹ cũng cười mà.”
Cậu nhóc vẫn trừng mắt nhìn anh, “Chỉ, chỉ có ba xấu thôi!”
“Được lắm, thiên vị nhé, còn nói ba xấu đúng không?”
Ngụy Kính Nhất nhếch môi, bàn tay thon dài đưa ra kéo góc chăn. Anh vừa dùng sức, cậu nhóc đã lập tức kéo chăn trùm qua đầu, cả người chui
tọt vào trong, miệng vẫn lặp đi lặp lại, “Ba xấu! Chỉ có ba là xấu thôi!”
Thẩm Tinh Yểu cười đến đau cả bụng. Đang cười, cô bỗng cảm nhận được ánh mắt của Ngụy Kính Nhất nhìn mình có chút không đúng. Bất
ngờ, một tay anh đỡ lấy sau gáy cô, kéo cô về phía mình. Khi cô còn đang ngơ ngác, Ngụy Kính Nhất đã hôn lên.
Cô giật mình, theo bản năng muốn đẩy anh ra nhưng lại bị anh cắn nhẹ
lên môi, nụ hôn càng sâu hơn. Cô chỉ có thể dùng ánh mắt ra hiệu cho anh rằng Đô Đô vẫn còn ở đây. Ngụy Kính Nhất nhướng mày, tay còn lại nhéo nhéo góc chăn vài cái. Đô Đô đang ở trong chăn tưởng ba vẫn muốn đùa với mình, lại càng chui sâu vào trong nghịch ngợm, trước sau
vẫn không ló đầu ra.
Dưới nụ hôn triền miên như vậy, Thẩm Tinh Yểu dứt khoát vòng tay ôm lấy đầu anh, từ từ nhắm mắt lại. Tay còn lại của Ngụy Kính Nhất cách
một lớp áo len mỏng manh vu,ốt v.e trên tấm lưng mảnh khảnh của cô. “Hai người đang làm gì đó ạ?”
Một giọng nói non nớt, ngây thơ bất ngờ vang lên, phá tan bầu không khí, trong giọng nói còn mang theo chút nghi hoặc.
Hai người đang hôn nhau say đắm lập tức tách ra.
Đô Đô cũng chẳng màng đến thân hình trần như nhộng của mình, tay chân phối hợp bò về phía hai người, dang đôi cánh tay nhỏ bé tách hai
người đang dính sát vào nhau ra. Sau khi tách thành công, Đô Đô ngồi khoanh đôi chân béo ú, hai tay khoanh trước ngực, ra vẻ tức giận.
“Hai người đang lén lút thơm nhau đúng không?” Hai vợ chồng: “…”
“Con cũng muốn thơm!”
Để dỗ dành cậu nhóc, Thẩm Tinh Yểu lập tức hôn “chụt” một cái lên má trái của con. Ngụy Kính Nhất cũng hôn “chụt” một cái lên má phải.
Tưởng như vậy sẽ làm cậu nhóc hài lòng, nhưng không hề. Cậu bé chu
đôi môi hồng phấn lên, “Muốn hôn môi cơ!”
Hai vợ chồng nhìn nhau, cuối cùng hết cách, đành phải lần lượt hôn nhẹ lên môi cậu nhóc.
Ngụy Kính Nhất xoa đầu con trai, “Thế này đã hài lòng chưa?”
Cậu nhóc hài lòng rồi, nhưng vẫn rất kiêu ngạo, nói một cách đầy lý lẽ, “Lần sau thơm nhau cũng phải cho con tham gia nữa.”
Ngụy Kính Nhất nghiến răng, hừ, nằm mơ đi!
Tối đi ngủ, Đô Đô nhất quyết phải nằm giữa hai người, cái đầu nhỏ quay qua quay lại nhìn họ, như thể đang nói: “Không được lén con thơm nhau
đâu nhé”. Sau đó, cậu bé đương nhiên chui vào lòng Thẩm Tinh Yểu, tay chân ôm chặt lấy mẹ.
Ngụy Kính Nhất chọc chọc vào lưng con, “Đô Đô, qua ngủ với ba được không?”
Đô Đô nhích vai, “Không ạ.” Nói rồi, cậu bé ôm Thẩm Tinh Yểu càng chặt hơn.
Thẩm Tinh Yểu nhìn anh một cái, tỏ vẻ em cũng hết cách rồi.
Ngụy Kính Nhất tức muốn đánh cho thằng nhóc một trận!
…
Gần phim trường còn có rất nhiều tay săn ảnh, họ chụp được những bức ảnh gia đình ba người đi làm và tan làm. Sau khi che mặt đứa bé, họ liền
đăng lên Weibo để kiếm KPI!
Vì họ đã che mặt đứa bé nên người hâm mộ cũng không phàn nàn, dù sao thì họ cũng được xem ảnh miễn phí, nhưng cũng không quên kiểm
soát bình luận.
“Tập trung vào tác phẩm, từ chối spoil.” Trở lại với khu vườn vui vẻ.
Fan only: Huhuhu, bảo bối hạnh phúc là được rồi.
Fan couple: Aaaaaaa gặm đường chết tôi rồi! Chết tôi rồi!
Ngụy Kính Nhất vừa đến phim trường đã giao Đô Đô cho các diễn viên và nhân viên khác, còn mình thì kè kè bên cạnh Thẩm Tinh Yểu suốt,
xem cô quay phim, đưa áo khoác, đưa nước ấm cho cô. Tối về khách sạn, Đô Đô vẫn độc chiếm mẹ. Trước khi cậu bé ngủ, đừng ai hòng kéo cậu ra khỏi vòng tay của mẹ. Đôi khi, nửa đêm tỉnh giấc, phát hiện cậu
đang ngủ sau lưng ba, còn mẹ thì được ba ôm trong lòng.
Những lúc đó, Đô Đô thường sẽ cẩn thận trèo qua đầu ba, sau đó mạnh mẽ chen vào giữa hai người. Nếu chen vào được, cậu bé sẽ dán vào
mông mẹ, quay lưng về phía ba ngủ tiếp. Nếu không chen vào được, cậu
bé sẽ ngồi trên gối của hai người mà gào lên, gào cho đến khi họ tỉnh giấc, rồi nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu, thành công chui vào lòng mẹ.
Ý định muốn đánh con của Ngụy Kính Nhất lại trỗi dậy!
Vì thằng nhóc này mà mấy ngày nay anh đến đây, hai người không có
lấy một lần thân mật. Ngụy Kính Nhất cũng nghĩ, hay là tối đến gửi nó sang phòng Đường Hân, nhưng Đô Đô nào có chịu. Vừa nói bế đi là cậu bé đã thật sự nức nở, nhỏ nước mắt cá sấu, khiến Thẩm Tinh Yểu xót hết cả ruột. Cứ thế, dựa vào sự cưng chiều của mẹ, cậu bé đã chiến thắng.
Mãi cho đến khi đoàn phim của Thẩm Vi Thanh cũng đến Thượng Hải để lấy cảnh. Nói ra thì, phim trường của hai chị em khá gần nhau, chỉ cách một đoàn phim. Thẩm Vi Thanh cũng cố ý đặt cùng một khách sạn,
ở tầng trên tầng dưới. Ngoài ba mẹ ra, người mà Đô Đô thích nhất chính là cậu út Thẩm Vi Thanh. Ngụy Kính Nhất lập tức gói ghém Đô Đô ném cho cậu của cậu bé.
Bị ném cho cậu út, Đô Đô chẳng những không gào khóc mà còn chẳng thèm ngoảnh lại nhìn ba mình một cái, đang ôm chân cậu làm nũng, “Cậu ơi, bế con!”
Thẩm Vi Thanh làm sao chống lại được sự tấn công nũng nịu của cháu
ngoại, một tay nhấc bổng cậu bé lên, ôm chặt vào lòng, “Đô Đô có nhớ cậu không nào?”
Đôi tay mũm mĩm của Đô Đô x.oa n.ắn khuôn mặt đẹp trai của cậu mình, “Nhớ cậu lắm, nhớ cậu nhất!”
Thẩm Vi Thanh lập tức mừng như hoa nở, hôn chùn chụt hai cái lên má Đô Đô, “Cậu cũng nhớ Đô Đô nhất.”
Đô Đô chớp chớp mắt, hôn “chụt” một cái lên môi Thẩm Vi Thanh.
“Ơ?”
“Ba mẹ cũng thơm nhau như vậy đó ạ.” Thẩm Vi Thanh: “Khụ khụ…”
Trợ lý Đại Tráng đứng bên cạnh: “…” Tôi không nghe thấy gì hết, không nghe thấy gì hết.
Thẩm Vi Thanh trực tiếp đưa Đô Đô đến phim trường của mình, thế là Đô Đô lại làm bá chủ ở một phim trường mới. Lúc Thẩm Vi Thanh quay
phim, Đô Đô chơi với chú Đại Tráng. Lúc nghỉ ngơi, cậu bé nằm dài trên đùi cậu, vừa xem phim hoạt hình vừa tận hưởng màn đút đồ ăn đầy yêu thương của cậu mình.
Trong thời gian này, các trạm tỷ và người hâm mộ ngồi chầu chực ở phim trường rất nhiều. Không ít người đã chụp được ảnh Thẩm Vi Thanh trông trẻ. Họ biết rõ cậu bé đó là ai, và cũng ngầm hiểu ý không đăng ảnh của Đô Đô, nhưng điều đó không cản trở họ dùng văn tự để miêu tả
nội dung bức ảnh. Thế là các fan của Thẩm Vi Thanh đều la lên rằng trong đầu đã có hình ảnh rồi! Mãi cho đến vài năm sau, khi vợ chồng Tinh-Nhất dần để Đô Đô xuất hiện trước công chúng, những bức ảnh bị
các trạm tỷ và người hâm mộ cất giữ dưới đáy hòm này mới được thấy ánh mặt trời. Cục sữa thơm nức này ai mà không yêu cho được?
Tối tan làm về khách sạn, Thẩm Tinh Yểu còn hỏi Ngụy Kính Nhất có
cần qua chỗ cậu út đón Đô Đô về không. Ngụy Kính Nhất nhếch môi, không đời nào, đến chỗ cậu rồi mà còn muốn về à? Đừng nói là anh không muốn, mà cậu út cậu nhóc cũng không đời nào cho cậu nhóc đi.
Đúng như dự đoán, Thẩm Vi Thanh lúc này đang nhíu mày, bĩu môi nhìn
Đô Đô, “Đô Đô thật sự muốn bỏ rơi cậu sao? Nhưng ban ngày chúng ta đã nói là tối nay ngủ với cậu rồi mà?”
“Nhưng mà Đô Đô muốn ngủ với ba mẹ…” “Thì ra Đô Đô nói nhớ cậu nhất đều là nói dối.”
“Không có không có, Đô Đô không nói dối, Đô Đô nhớ cậu mà.”
“Vậy là Đô Đô nói mà không giữ lời, không phải là một người đàn ông chân chính.”
Đô Đô mân mê ngón tay, “Đô Đô là người đàn ông chân chính.”
“Người đàn ông chân chính thì sẽ không nói mà không giữ lời.” Đô Đô: “…”
“Nói dối mũi sẽ dài ra đó.”
Đô Đô vừa nghe, lập tức hoảng hốt đưa tay sờ sờ mũi mình, bĩu môi, “Hu hu… Đô Đô không muốn mũi dài ra đâu, tối nay Đô Đô ngủ với cậu.”
Thẩm Vi Thanh vươn tay ôm Đô Đô lên đùi mình, “Vậy Đô Đô nói được
làm được, là một người đàn ông chân chính, mũi cũng sẽ không dài ra nữa.”
Đô Đô ngồi trên đùi Thẩm Vi Thanh gật đầu một cách đáng thương.
Đại Tráng chứng kiến toàn bộ cảnh này chỉ biết cạn lời, anh lừa một đứa trẻ con vô lại như vậy, fan của anh có biết không?!!
…
Quả nhiên, mãi cho đến khi hai vợ chồng tắm rửa xong, vẫn không nhận được bất kỳ tin tức nào về việc Đô Đô đòi về. Người đàn ông từ từ hôn
lên cổ cô, ngậm lấy môi cô, “Bảo bối à, đang nghĩ gì thế?” Thẩm Tinh Yểu thành thật nói: “Nghĩ đến Đô Đô.”
Lời vừa dứt, cô bất chợt kinh hô một tiếng, bàn tay đang đặt trên vai người đàn ông đột nhiên siết chặt.
“Xem ra là anh chưa đủ cố gắng rồi, nếu không thì làm sao em còn tâm trí để nghĩ tới chuyện khác được?”
Thẩm Tinh Yểu hít một hơi lạnh, “Đừng, đừng như vậy.”
“Biết sai chưa?”
Thức thời mới là trang tuấn kiệt, chuyện này Thẩm Tinh Yểu là người rành nhất, “Sai rồi, sai rồi.”
Nếu là ngày thường, có lẽ Ngụy Kính Nhất đã thực sự mềm lòng, nhưng đối với một người đã bị bỏ đói lâu như vậy lại còn vất vả lắm mới tống khứ được con trai ruột đi, chưa ăn no thì tuyệt đối không thể dừng lại.
Quậy gần nửa đêm, lúc kết thúc đã là rạng sáng. Bên ngoài không biết đã
mưa từ khi nào, tiếng gió lạnh gào thét, những hạt mưa nặng trĩu đập vào cửa kính khách sạn. Thẩm Tinh Yểu thì chẳng thể kêu ra tiếng, cổ họng đau rát. Ngụy Kính Nhất cũng biết anh hơi quá, anh xuống giường pha
cho cô một ly nước mật ong, đợi đến khi nước ấm vừa đủ, anh cẩn thận đút cho cô uống. Uống xong ly nước mật ong ngọt ngào, Thẩm Tinh Yểu mới cảm thấy cổ họng dịu đi một chút, nhưng vẫn mệt đến mơ màng.
Ngụy Kính Nhất lại bế cô vào phòng tắm, cẩn thận lau người sạch sẽ rồi mới bế cô trở lại phòng ngủ, mặc đồ ngủ và đắp chăn cẩn thận.
Đến khi anh tắm qua loa xong đi ra, người trên giường đã sớm chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.
Vì đêm trước phóng túng, lúc Thẩm Tinh Yểu tỉnh dậy, đã bỏ lỡ giờ đi
làm. Cô lập tức hoảng hốt, nhìn người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, không nhịn được đưa chân đá anh một cái, đều tại anh cả! Cú đá này làm anh tỉnh giấc, đồng thời cô cũng cảm nhận được cơn đau nhức quen
thuộc trên cơ thể.
Ngụy Kính Nhất giật mình một giây rồi phản ứng lại ngay, “Bảo bối, sao thế? Có đá đau không?”
Thẩm Tinh Yểu: “…”
“Đã hơn 9 giờ rồi, em đi làm muộn mất, chị Dữu cũng không gọi em…”
Ngụy Kính Nhất cười ôm cô vào lòng, “Không sao đâu, hôm nay đoàn phim nghỉ, không làm việc.”
“Không làm việc?”
“Ừm, em nghe đi, bên ngoài mưa lớn như vậy, đạo diễn đã thông báo trong nhóm từ sáng sớm là hôm nay nghỉ một ngày.”
Ngụy Kính Nhất vừa nói, Thẩm Tinh Yểu mới để ý, mưa bên ngoài thật sự rất lớn, tiếng mưa lộp bộp gõ vào cửa kính, cả căn phòng cũng tối om. Cô bỗng thấy có chút may mắn, may mà hôm nay đoàn phim nghỉ, nếu
không với trạng thái này mà đi quay phim, chắc cô không còn mặt mũi nào gặp người.
Đang suy nghĩ, cô bỗng nhận ra bàn tay của Ngụy Kính Nhất có chút không đúng chỗ, lập tức đưa tay đánh nhẹ vào tay anh, “Làm gì đó?”
Ngụy Kính Nhất có chút tủi thân, anh chỉ muốn xoa bóp cho cô thôi mà, “Không phải em bị đau sao?”
Thẩm Tinh Yểu: “…Bây giờ không đau nữa!”
Ngụy Kính Nhất “ồ” một tiếng, nắm lấy vai cô, kéo cô trở lại giường, ôm vào lòng mình.
Thẩm Tinh Yểu cũng nhận ra vừa rồi mình hơi mạnh tay, có thể đã đánh đau anh, thế là cô xoa xoa mu bàn tay bị đánh của anh, “Có đau không?”
Ngụy Kính Nhất lập tức nói: “Không đau.” Thẩm Tinh Yểu “ừm” một tiếng.
“Đô Đô có đòi về không anh?”
“Không có, hôm nay mưa lớn quá, đoàn phim của Thanh Thanh cũng nghỉ. Sáng sớm em ấy đã dẫn Đô Đô đến khu vui chơi trong trung tâm
thương mại gần đây rồi, sợ là hai cậu cháu không chơi đến tối thì sẽ không về đâu.”
Thẩm Tinh Yểu có chút áy náy, “Mấy ngày nay cũng không chơi với con được tử tế.”
Ngụy Kính Nhất: “Không sao đâu, lúc ở Bắc Kinh mình dẫn con đi chơi nhiều mà.”
“Đợi em quay xong bộ phim này, chúng ta dẫn con đi Disney chơi nhé?”
“Được chứ, bà xã nói đi đâu thì mình đi đó.”
------oOo------