Ngụy Kính Nhất chớp mắt, “Thì tự dưng biết thôi, chuyện này lạ lắm sao?”
Thẩm Tinh Yểu cười phản kích, “Người ta trả lời thì cứ trả lời thôi, có gì mà lạ chứ?”
Ngụy Kính Nhất lại lần nữa cảm nhận được cảm giác bị Thẩm Tinh Yểu làm cho cứng họng, nhưng hình như lại có chút hoài niệm. Nghĩ đến đây, anh không khỏi khẽ cười một tiếng.
Thẩm Tinh Yểu tuy không rõ anh đang cười cái gì, nhưng không thể không thừa nhận, anh cười lên trông đẹp thật sự. Hàng mi anh hơi rũ xuống. Anh lúc cười và không cười quả là hai thái cực khác biệt, lúc không cười toát ra vẻ lạnh lùng sắc bén, nhưng khi cười lên thì băng tuyết như tan chảy trong nháy mắt.
Ngụy Kính Nhất quá hiểu điểm nào của mình dễ dàng đánh trúng cô nhất, đúng là một kẻ mê trai điển hình nhan khống, hơn nữa trong vô vàn nhan sắc đó, cô lại khá mê nhan sắc của anh. Thế nên, nụ cười nơi khóe miệng lại càng tươi hơn.
Thẩm Tinh Yểu khẽ “hừ” một tiếng, sau đó theo phản xạ né tránh mà dời mắt đi, “Anh đừng làm phiền em, em muốn đăng Weibo.” Nói xong lập tức cúi đầu hoàn thành bài Weibo còn dang dở.
Ánh mắt Ngụy Kính Nhất dừng lại trên vành tai ửng đỏ của cô, anh mím môi. Tuy rằng răng nanh lại trở nên sắc bén, miệng lưỡi lanh lợi, nhưng
vẫn dễ dàng xấu hổ như trước.
Thẩm Tinh Yểu chọn mấy tấm ảnh chụp lúc đóng máy trước đó, sau đó kèm theo caption rồi đăng Weibo.
Tinh Yểu: Tiểu Dư Thanh đóng máy rồi! [Ảnh][Ảnh][Ảnh]
Weibo của Thẩm Tinh Yểu vừa đăng, Tinh Quang (tên fandom của STY) lập tức nhận được thông báo đẩy của Weibo. Hiện giờ Thẩm Tinh Yểu
đang nổi đình nổi đám nhờ 《Phê Phán》, cũng là “tiểu đầu tường”
trong trái tim của không ít cô gái theo đuổi thần tượng trong giới fan.
Thế nên tin tức Tinh Yểu đóng vai Tiểu Dư Thanh lập tức lan truyền chóng mặt trong giới fan. Vừa hay lúc Lục Chỉ đóng máy trước đó cũng đã tạo một làn sóng nhiệt độ cho Tiểu Dư Thanh trên Weibo. Đồng thời,
những người bị thu hút còn có cả fan nguyên tác của 《Tín Ngưỡng》.
Lúc này dưới Weibo không biết đã hội tụ fan từ mấy nhà.
—— Vãi!! Tiểu Dư Thanh là Yểu Yểu nhà mình??
—— AAAAA Yểu Yểu cố lên!!
—— Mong chờ Tiểu Dư Thanh! Mong chờ Tín Ngưỡng! Diễn viên Tinh Yểu xông lên!!
—— Là fan nguyên tác, cũng đã xem Phê Phán, cảm thấy cô ấy đóng Tiểu Dư Thanh chắc sẽ không tệ lắm
—— Tôi tin đại đại nhà mình, nghe nói đại đại cũng tham gia tuyển chọn diễn viên, nếu là lựa chọn của đại đại thì tôi ủng hộ
—— Fan nguyên tác +1, ủng hộ đại đại! Ủng hộ Tín Ngưỡng!
—— Tôi đột nhiên nhận ra, Tinh Yểu và anh nhà tôi là anh em cùng nhà đó!
—— Nếu Dư Thanh và Phó Úy 12 năm sau cũng do họ đóng thì tốt biết mấy!
—— Khoảng cách tuổi tác lớn quá, ngược lại khó kiểm soát, tôi thấy thế này khá tốt rồi!
—— Đúng đó, anh em đóng vai tình nhân! Vãi! Sao tự dưng thấy có cảm giác thế nhỉ!
—— Haiz! Tôi cảm giác mình lại ship được cái gì rồi!
—— Fan CP ngày nào cũng não bổ cái này cái kia, thấy diễn viên nam nữ nào hợp tác là bắt đầu kéo CP, có thể ngừng một lát được không?
—— Trai xinh gái đẹp, bọn này thích ship đấy, liên quan gì tới mấy người, fan only đừng có chìa tay dài quá được không? Tưởng mình là cảnh sát giới fan à?
—— Không thể không nói tài nguyên của Tinh Yểu đúng là tốt đến nghịch thiên, phim điện ảnh đầu tay là Phê Phán của đạo diễn La, bộ điện ảnh thứ hai này lại là của đạo diễn nổi tiếng Tưởng Kha?
—— Lại là anh trai ruột kéo tài nguyên à?
—— Ai mà biết được?
—— Cho nên lầu trên muốn biểu đạt cái gì thế?
—— Không hiểu +1
Cũng chính vì vai diễn Đoạn Chức của Thẩm Tinh Yểu đang nổi, độ hot và lưu lượng lại cao, thế nên sau khi cô đăng Weibo công bố vai diễn
Tiểu Dư Thanh trong 《Tín Ngưỡng》, cô lại một lần nữa lên hot search
với chủ đề #TinhYểuTiểuDưThanh. Cô debut chưa lâu, nhưng đã được
công nhận là “thể chất hot search”.
Nhưng Thẩm Tinh Yểu sau khi đăng Weibo xong, cô không chú ý đến bình luận hay hot search gì nữa, dù sao thì Ngụy Kính Nhất đang ngồi ngay bên cạnh cô.
Thấy cô đặt điện thoại xuống, anh hỏi: “Đăng xong rồi à?” Thẩm Tinh Yểu liếc anh một cái, “Thế này không rõ ràng sao?” “Thẩm dỗi dỗi” quen thuộc lại xuất hiện rồi.
“À đúng rồi, sao hôm nay anh có thời gian đến đây thế?” “Không phải vì em đóng máy sao?”
Thẩm Tinh Yểu chớp mắt, “Ồ.” “Chỉ ‘Ồ’ một tiếng thôi à?”
“Không thì anh còn muốn thế nào nữa?”
Ngụy Kính Nhất nhếch môi, “Vừa nãy ở phòng nghỉ…”
“Anh im miệng.” Còn chưa đợi Ngụy Kính Nhất nói xong, Thẩm Tinh Yểu đã ngắt lời anh. Cô hơi nghiêng người, “Em thấy quan hệ giữa chúng ta cần phải làm rõ một chút.”
Ngụy Kính Nhất cũng nghiêm túc hẳn lên, “Em muốn làm rõ thế nào?” “Anh thấy bây giờ chúng ta là quan hệ gì?”
“Quan hệ bạn trai bạn gái.”
Thẩm Tinh Yểu: “… Em thấy không phải.” “Em muốn chia tay với anh?”
“Anh thấy cái lần trước đó của chúng ta có thể xem là chính thức hẹn hò không?”
Ngụy Kính Nhất đưa tay sờ mũi, “Cũng không thể nói là không tính nhỉ.”
Thẩm Tinh Yểu lườm anh một cái.
Ngụy Kính Nhất lập tức thỏa hiệp, “Vậy em muốn tính thế nào?”
Thẩm Tinh Yểu đảo mắt một vòng, vừa định trả lời, nhưng lại khựng lại trước khi mở miệng, nghiêm túc hỏi anh: “Ngụy Kính Nhất, anh thật sự thích em sao?”
Ngụy Kính Nhất lập tức ngồi thẳng người, trong mắt ánh lên vẻ thành kính, “Nghiêm túc hơn cả nghiêm túc.”
“Nhưng…”
Ngụy Kính Nhất kiên nhẫn chờ đợi câu tiếp theo của cô.
Thẩm Tinh Yểu mở miệng hỏi: “Nhưng lúc trước em tỏ tình với anh, tại sao anh lại từ chối em?”
Vẻ mặt Ngụy Kính Nhất có chút khó nói thành lời. Thẩm Tinh Yểu nhíu mày, “Khó trả lời đến thế sao?”
“Không có.” Ngụy Kính Nhất lập tức nói, “Yểu Yểu, em quên rồi à, lúc em tỏ tình với anh em mới tròn mười lăm tuổi…”
“Cho nên nói cho cùng, lúc đó anh vẫn là chê em nhỏ tuổi?”
“Có lẽ em cảm thấy mười lăm, anh 22 thì không quá đáng lắm, nhưng em thử nghĩ xem, anh mười lăm, em tám tuổi thì sao? Anh thế nào lại đi hẹn hò với vị thành niên có phải là quá cầm thú rồi không?”
Thẩm Tinh Yểu: “Thì em cũng đâu thấy bây giờ anh quân tử chỗ nào đâu.”
Ngụy Kính Nhất lại ngại ngùng sờ mũi.
“Cho nên nói, lúc đó anh từ chối em, chỉ vì lý do này thôi sao?” Ngụy Kính Nhất trầm mặc vài giây, gật đầu, “Đúng vậy.” Thẩm Tinh Yểu có điểm không tin, “Thật không?”
“Thật.”
“Anh không lừa em chứ?” “Không có.”
“Anh thề đi.”
“Anh thề anh không lừa em.”
Gương mặt Thẩm Tinh Yểu hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Ngụy Kính Nhất, em không muốn lừa anh. Thật ra mà nói, em không phủ nhận em vẫn còn cảm giác với anh, dù sao thì lúc đó em thật sự rất thích anh. Nhưng bây giờ, tình cảm yêu thích này dường như không còn mãnh liệt như trước nữa. Anh có hiểu ý em không?”
Đôi mắt đẹp của Ngụy Kính Nhất lướt qua một tia căng thẳng, đôi môi mỏng mím chặt lại, lúc này mới mở miệng: “Anh hiểu, nhưng anh tin anh có thể khiến em thích anh nhiều hơn.”
Thẩm Tinh Yểu thấy bộ dạng kiên định tự tin của anh, “Chậc” một tiếng, “Nếu như không thể thì sao?”
“Sẽ không, nhất định có thể.”
Thẩm Tinh Yểu bỗng nhiên không muốn dây dưa với anh vấn đề này nữa, bởi vì cô cảm thấy, ở vấn đề này, căn bản không có bất kỳ sự phủ định nào đáng nói. Đương nhiên, là do anh cứ khăng khăng tin tưởng như vậy. “Nếu anh cứ nhất quyết thấy có thể thì cứ cho là có thể đi. Nếu đã nói rõ ràng, vậy chúng ta tiếp tục nói chuyện bên dưới.”
“Ừm, em nói đi.”
“Em thấy anh cần một kỳ thực tập.”
“Vậy cần thực tập bao lâu?” Không đợi Thẩm Tinh Yểu mở miệng, anh lại nói: “Ba ngày đủ không?”
Thẩm Tinh Yểu: “???” “Vậy một tuần?” Thẩm Tinh Yểu: “???”
Thẩm Tinh Yểu giơ ngón tay lên làm thành số ba, “Ba tháng.” Ngụy Kính Nhất hơi nhíu mày, “Sau ba tháng là mùa đông rồi.” “Thì sao?”
“Giảm đi một chút, một chút thôi.” Anh giơ một ngón tay lên, vẻ mặt chân thành nhìn cô, thuận tiện chớp mắt một cái.
Thẩm Tinh Yểu nháy mắt có cảm giác bị đánh trúng, “Vậy… vậy một tháng?”
“Được!”
Đồng ý sảng khoái như vậy??
Ngụy Kính Nhất: “Anh vốn tưởng em cùng lắm chỉ giảm một tháng thôi chứ.” Kết quả giảm thẳng xuống còn một tháng, đã vượt quá tưởng tượng của anh.
Thẩm Tinh Yểu: “…” Mỹ nhân kế!
“Vậy quyết định thế nhé. Nếu là kỳ thực tập, vậy trong một tháng này, anh không được tùy tiện động tay động chân với em.”
“Thế nào là động tay động chân?”
“…Như lúc nãy ở phòng nghỉ trong phim trường ấy, cái đó cũng tính.” Ngụy Kính Nhất gật gật đầu, “Được.”
“Vậy bây giờ phiền anh dịch qua bên cạnh một chút được không?” Vốn dĩ giữa hai người còn có chút khoảng cách, cũng không biết anh làm thế nào mà không biết từ lúc nào đã lặng lẽ dịch sát lại, cách lớp quần tây cũng có thể cảm nhận được độ ấm từ cơ bắp trên đùi anh.
Ngụy Kính Nhất cúi đầu liếc nhìn, sau đó ngoan ngoãn dịch qua một bên.
Thẩm Tinh Yểu thật sự thấy có kỳ thực tập này cũng tốt, Ngụy Kính Nhất ngoan ngoãn nghe lời một cách lạ thường.
…
Ngụy Kính Nhất đặt vé máy bay cùng chuyến với Thẩm Tinh Yểu về Bắc Kinh, vé máy bay lúc 11 giờ trưa. Bởi vì còn phải ngồi xe ra sân bay, nên vẫn phải dậy sớm. Ngụy Kính Nhất đến phòng cô ăn sáng, đồ ăn do Tề Minh mang tới.
Lúc cô rửa mặt xong đi ra, Ngụy Kính Nhất đã dọn xong bữa sáng. Thấy cô ra, anh lại nói: “Mau tới ăn sáng đi.”
Thẩm Tinh Yểu vừa ngáp vừa đi qua, “Sớm biết vậy đã đặt vé buổi chiều, buồn ngủ quá.”
“Đợi ăn xong, lát nữa lên xe cũng có thể nghỉ ngơi.” Thẩm Tinh Yểu vẫn còn ngái ngủ ngồi xuống.
“Sao không buộc tóc?”
“…Phiền phức.” Nói rồi, cô thuận tay lấy ly sữa đậu nành bên cạnh hút lên.
Ngụy Kính Nhất đứng dậy, đi đến phía sau cô, “Đưa dây buộc tóc cho anh.”
Thẩm Tinh Yểu trực tiếp đưa cổ tay qua. Ngụy Kính Nhất tháo dây buộc tóc từ cổ tay cô ra, hai cái đã buộc cho cô kiểu tóc đuôi ngựa thấp. Thẩm Tinh Yểu đưa tay sờ sờ, tiếp tục ăn xíu mại của mình.
“Hài lòng chưa?” Ngụy Kính Nhất hỏi. “Ừm, cũng tàm tạm.”
Ngụy Kính Nhất cười một tiếng, sau đó bóc trứng gà cho cô. Anh đưa qua cô nhận lấy. Điều này không khỏi làm anh nghĩ đến bữa sáng lần trước cũng ở khách sạn. Lúc đó cô giống như một con nhím nhỏ, cả người mọc đầy gai chỉ đâm một mình anh. Quả nhiên vẫn là phải có sự đối lập mới được.
Ăn sáng xong, lên xe RV, Thẩm Tinh Yểu trực tiếp leo lên giường, nói giọng hàm hồ với Ngụy Kính Nhất: “Em ngủ một lát, đến nơi thì gọi em dậy.”
Ngụy Kính Nhất kéo chăn mỏng lên cho cô, “Được, ngủ đi.”
Gần hai tiếng lái xe, Ngụy Kính Nhất ngồi trên ghế sô pha đối diện giường, vừa xem điện thoại vừa thỉnh thoảng liếc nhìn Thẩm Tinh Yểu một cái. Cô đắp chăn ngủ rất say. Mãi cho đến gần sân bay, Ngụy Kính Nhất lúc này mới đánh thức cô dậy.
“…Sắp đến rồi à?” “Phía trước là đến rồi.”
Thẩm Tinh Yểu mơ màng ngồi dậy. Ngụy Kính Nhất giúp cô gấp chăn lại. Đột nhiên cửa sổ ngăn phía trước bị gõ. Thẩm Tinh Yểu đi qua, kéo cửa ra còn chưa kịp mở miệng, nhìn thấy Đường Hân vẻ mặt hoảng loạn, “Tiểu Yểu, không hay rồi, thông tin chuyến bay của chúng ta bị lộ rồi!”
Cái đầu còn hơi hỗn độn của Thẩm Tinh Yểu lập tức tỉnh táo lại, “Sao lại thế?”
“Chắc là bị người ta bán rồi, đám hoàng ngưu (phe vé) này thật sự quá đáng. Hiện tại cửa sân bay đang bị chặn bởi quá nhiều fan của cậu, chỉ sợ em đi qua sẽ gây ra đám đông chen lấn, nếu ảnh hưởng đến hành khách khác thì sẽ có ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.”
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Chỉ có thể liên hệ trước với bên sân bay để đi lối đi VIP tạm thời, sau đó em đăng Weibo để sơ tán fan một chút. Nhưng chúng ta sắp đến sân bay rồi, cũng không biết có liên lạc kịp không nữa.”
Ngụy Kính Nhất đi tới vừa hay nghe thấy lời Đường Hân nói, bảo: “Đừng hoảng, để anh xử lý.”
Anh vừa nói vậy, trong lòng Thẩm Tinh Yểu vững tâm hơn, sự lo lắng giảm đi không ít, “Vâng.”
Ngụy Kính Nhất gọi điện thoại cho Tề Minh, “Tề Minh, cậu bây giờ tìm cách liên hệ với người phụ trách bên sân bay Tiêu Sơn một chút.”
Tề Minh và Lưu Dữu đang ở trên cùng một chiếc xe. Vài giây trước khi nhận được điện thoại của Ngụy Kính Nhất, anh ta vừa nghe Lưu Dữu nói chuyện này, thế nên nhìn thấy cuộc gọi đã hiểu là chuyện gì, “Vâng, tôi sẽ liên hệ ngay lập tức.”
Thẩm Tinh Yểu vốn định soạn thẳng caption, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn là kèm theo một tấm ảnh tự chụp trước đó.
Tinh Yểu: Sắp lên máy bay rồi, bên ngoài trời nóng quá, mọi người về nhà sớm chút nha, chú ý an toàn [Ảnh tự chụp]
Rất nhiều fan trên mạng không biết chuyện có người đến chặn đường Tinh Yểu ở sân bay. Thấy cô đăng Weibo này, giây trước vẫn còn đang vui mừng, giây sau đã ý thức được có gì đó không đúng. “Về nhà sớm? Chú ý an toàn?” Đây là ý gì? Tin tức trong giới fan lưu thông cực nhanh, rất mau các cô gái đã biết chuyện gì xảy ra.
Các fan chặn ở sân bay đương nhiên cũng thấy được Weibo Thẩm Tinh Yểu đăng. Nói cho cùng, đại đa số fan hoàn toàn không biết số hiệu chuyến bay này từ đâu tuồn ra, chỉ biết Tinh Yểu đúng là bay chuyến này, ở sân bay là có thể nhìn thấy cô. Mà những người chặn ở sân bay không chỉ có Tinh Quang, còn có một bộ phận fan nhà khác và một số người qua đường chỉ muốn nhìn xem Tinh Yểu. Cũng không biết tại sao, tụ tập lại đây.
Tinh Quang biết thông tin chuyến bay của Tinh Yểu, cho nên thấy cô đăng Weibo này, biết cô cố ý đăng để sơ tán, dẫn đường cho họ. Vốn dĩ
việc tự ý mua thông tin chuyến bay của nghệ sĩ đã là một hành động rất tư sinh (sasaeng/fan cuồng xâm phạm riêng tư). Nghĩ đến đây, Tinh Yểu hẳn là biết nên mới đăng Weibo này. Dù sao cũng là thật lòng yêu thích Tinh Yểu, cũng không muốn làm khó cô vì họ, để cô phải trả giá cho hành vi của họ. Thế là chỉ thấy những Tinh Quang chân chính đang giơ banner lặng lẽ thu banner lại, sau đó rời khỏi khu vực tắc nghẽn này.
Mà fan nhà khác cũng hoạt động trong giới fan, đương nhiên cũng biết Weibo Tinh Yểu đăng. Thấy Tinh Quang bắt đầu rút lui, họ cũng từ từ rút lui theo. Chỉ còn lại một số người qua đường không rõ nguyên do, đơn thuần muốn nhìn Tinh Yểu. Nghe thấy mọi người bàn tán rằng người đã lên máy bay, bảo họ về nhà sớm đi, người qua đường không nhìn thấy Tinh Yểu cũng không nghĩ nhiều, cùng lắm chỉ là có một chút tiếc nuối mà thôi.