Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 137 - Chương 1901: Là Ai Làm Bọn Họ Ra Như Vậy? (1)

Chương 1901: Là ai làm bọn họ ra như vậy? (1)

Nhất Tôn Bán Thánh cứ vậy mà bị giết chết.

Vị Chấp Pháp Sứ kia trợn mắt chữ O mồm chữ A, cả người đều đều tiết ra mồ hôi lạnh, hắn cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương.

Ngay sau đó hắn lại phá lên cười một cách điên cuồng, hắn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.

- Ngươi chết chắc rồi... Bán Thánh vừa chết, ngươi chẳng khác nào chọc vào tổ ong vò vẽ, chờ mà bị tiểu đội Chấp Pháp Sứ điên cuồng đuổi giết đi!

Chấp Pháp Sứ kia cười to một cách điên cuồng, hình như hắn sắp phát điên rồi.

Bộ Phương nhướng mày.

Bỗng nhiên hắn nghi ngờ nhìn ra bên ngoài cửa động.

Từng luồng âm thanh xé gió vang lên.

"Hả?"

Tâm thần Bộ Phương vừa động hắn lập tức gọi Tiểu Bạch, rồi bỗng nhiên thân hình biến mất trong hư không, hắn mang theo Tiểu Bạch tiến vào trong Điền Viên Thiên Địa.

Mà vị Chấp Pháp Sứ đứng kia hoàn toàn không dự đoán được Bộ Phương lại có thể ngang nhiên biến mất như vậy, đôi mắt hắn trợn lên.

Hình như hắn có chút không thể tin nổi.

Sau đó hắn liền cảm thấy có một cỗ khí lạnh đáng sợ đang tập kích đến, trong nháy mắt đã tràn ngập quanh thân thể và bao phủ lấy hắn.

Bên ngoài hang động.

Một loạt những cuộc công kích đáng sợ giống hệt như lôi đình đang không ngừng đổ xuống, nện vào trong hang động, trong chốc lát đã bao trùm cơ thể hắn.

Chỉ trong vài tích tắc, cả hang động đã bị san lấp giống như mặt đất bằng phẳng.

Ở trong đó, thậm chí có cả một kích của Tiểu Thánh cấp bậc tồn tại.

Bọn họ căn bản không để ý tới hắn đang ở bên trong hang động mà dùng toàn lực ra tay, khiến cho vị Chấp Pháp Sứ này trong nháy mắt bị năng lượng khủng bố cắn nuốt.

Một hồi lâu sau.

Bụi mù tan đi.

Trong hang động đã hóa thành một bãi phế tích cực lớn, một nhóm người đi qua.

Trên bầu trời, thân hình của một vị Nhất Tôn Tiểu Thánh đang bay lơ lửng ở đó, áo choàng huyết sắc bao bọc thân hình của hắn, khiến cho người này nhìn qua trông thật mạnh mẽ.

- Báo... Không phát hiện thi thể của kẻ địch, chỉ có thi thể của... hai vị Chấp Pháp Sứ.

Một vị Chấp Pháp Sứ bay nhanh tới trước mặt của Tiểu Thánh kia, hắn bẩm báo tình hình.

Vị Tiểu Thánh ấy nhíu mày lại.

- Không thể nào... Vừa rồi ta đã dùng Tinh Thần Lực để bao trùm cả hang động, cho dù một con muỗi bay ra ta cũng có thể biết, vả lại chúng ta dùng toàn bộ hỏa lực để khai hỏa nên không có khả năng để cho kẻ địch chạy trốn được... Tìm cẩn thận cho ta!

Vị Tiểu Thánh có chút không tin nói.

Có lẽ hắn không thể nào biết được, Bộ Phương vậy mà lại có một thế giới nhỏ.

Khi hắn nã pháo vào động, trong nháy mắt Bộ Phương đã trốn vào trong Điền Viên Thiên Địa.

Hồi lâu sau.

Chấp Pháp Sứ được phái đi tìm kiếm thi thể chạy như bay trở lại.

Bọn họ biểu thị không tìm được thi thể của Bộ Phương.

Điều này khiến cho vị Tiểu Thánh kia tức đến mức thở hổn hển, hắn tiêu phí rất nhiều tinh lực, tổn thất hai vị đội viên, nhưng mà ngay cả bóng dáng của địch nhân cũng không thể tìm được.

- Đáng chết... Đừng để ta tìm được, nếu không ta chắc chắn băm người ra thành vạn mảnh!

Lời nói của Tiểu Thánh tràn ngập sự băng giá.

- Bây giờ, mọi người chú ý chia nhau ra vây quanh Truyền Tống Trận... Đợi khi Lân Trù yến bắt đầu thì lập tức bước vào Truyền Tống Trận, tiến vào di tích.

Tiểu Thánh ra lệnh.

Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý.

Nơi này là một cửa vào của di tích Thần Trù, do một vị đại Tài Quyết Sử dùng bàn tay chặt đứt rồi tách ra một cánh cửa khác để đi vào.

Chính là để thần không biết quỷ không hay, đưa người của mình vào trong đó.

Lúc này Đại Tài Quyết Sử đã nhẫn tâm muốn trở mặt với Minh Ngục, cho nên bọn họ cũng không thể cởi bỏ xiềng xích.

Ở Minh Ngục có rất nhiều yêu nghiệt thiên tài chưa bao giờ bước vào di tích, không thể để lộ ra dấu vết.

...

Điền Viên Thiên Địa quả thật là một phương pháp tránh né công kích không tệ.

Nhưng mà tất nhiên nó vẫn sẽ có chỗ không ổn.

Tiến vào Điền Viên Thiên Địa từ chỗ nào thì phải đi ra từ chỗ ấy.

Đây là một hạn chế nhưng cũng phù hợp với quy tắc của Điền Viên Thiên Địa.

Hơn nữa khi ngồi trong Điền Viên Thiên Địa, căn bản là không thể nắm được tình hình ở bên ngoài, cho nên hắn cũng không biết lúc nào thích hợp nhất để đi ra.

Bộ Phương chờ đợi một hồi lâu.

Vừa rồi trong khoảnh khắc ấy, tâm thần của hắn cũng có chút dao động.

Bởi vì tước vũ bào vô địch biến mất, cho nên Bộ Phương không dám dùng thân thể của chính mình để cố gắng chống lại công kích.

Sau khi đi ra khỏi Điền Viên Thiên Địa, Bộ Phương lập tức xuất hiện ở nơi vừa biến mất.

Nhưng mà ngay khi hắn vừa xuất hiện, hắn mơ hồ cảm giác được có một mối đe dọa.

Trước đó nơi này còn là một cái hang động, nhưng sau khi hắn xuất hiện ở chỗ này một lần nữa cả hang động đều bị san bằng, chỉ còn lại phế tích đầy mặt đất.

"Quá ác độc... Đây là muốn giết chết tất cả người bên trong rồi."

Khi nhớ tới vị huynh đài vừa rồi, Bộ Phương liền cảm thấy bi ai cho người kia.

"Loại công kích này, vị huynh đài kia sợ là không thể không chết đi."

Chết trong tay tiểu đội của mình, Bộ Phương còn cảm thấy xót xa thay cho đối phương.

Bỗng nhiên.

Bộ Phương nhíu mày lại.

Thời điểm hắn vừa với ra khỏi Điền Viên Thiên Địa, đứng tại phế tích này.

Chính là có cảm giác đang bị theo dõi.

Mặt Bộ Phương không có cảm xúc nhìn về phía xa xa.

Chỗ ấy.

Có vài bóng người từ từ đứng thẳng lên, hắn đang nhìn chằm chằm Bộ Phương.

Những người này đều là người của tiểu đội Chấp Pháp.

Bọn họ ngồi chờ ở chỗ này, cũng vì cảm thấy Bộ Phương sẽ xuất hiện một lần nữa.

Bây giờ xem ra...

Ý tưởng của Tiểu Thánh đại nhân quả nhiên không sai.

Địch nhân này không biết đã dùng thủ đoạn gì để tránh né công kích, bây giờ nhất định phải hiện thân đi ra.

- Bây giờ ngươi có thêm đôi cánh cũng khó chạy thoát được.

Nhất Tôn Bán Thánh lạnh lùng nói.

Một tiếng "xoẹt" vang lên, một thanh trường đao tối đen rủ xuống mặt đất, giống như coi mặt đất là đậu hũ mà chuẩn bị cắt nát.

Mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh xung quanh cũng phát ra tiếng cười lạnh, rồi bộc phát khí tức trên người.

Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Vị Tiểu Thánh kia thật đúng là nể mặt hắn mà, lại còn để lại một vị Bán Thánh và mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh để vây giết hắn.

"Đáng tiếc..."

Bộ Phương cọ đầu mình vào lưng của Tiểu Bì.

Tiểu Bì phát ra tiếng "xèo xèo".

Bỗng nhiên nó phóng lên cao.

Rồi lập tức hóa thành một đao kim mang, ngay lập tức biến lớn thành một con tôm khổng lồ.

Thân hình Bộ Phương nhảy lên, hắn đứng trên lưng của Tiểu Bì.

Tiểu Hồ cũng hưng phấn nhảy lung tung trên người của Bộ Phương, hai cái đuôi của nó không ngừng vung vẩy, cuối cùng lại chui vào ngực Bộ Phương.

- Lên!

Cường giả Bán Thánh thét một tiếng thật dài.

Ngay sau đó mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh và một vị cường giả Bán Thánh, lập tức hướng về phía Bộ Phương mà liều chết.

Ánh mắt của Bộ Phương trở nên lạnh lùng.

Chỗ uất ức ở trong lòng bốn vị Tài Quyết Sử, ngay tại thời khắc này cũng phóng ra toàn bộ.

- Nếu đã vậy... Lập tức... Cho nổ tung đi.

Bộ Phương lạnh lùng ra lệnh.

Một tiếng "xoẹt" vang lên.

Một luồng hào quang màu vàng bỗng nhiên bắn ra, trong nháy mắt đã phóng lên tận trời.

Vị Bán Thánh kia cầm thanh trường đao xông lên, năng lượng huyết sắc cũng từ trên người hắn khuếch tán ra ngoài, hắn chém ra từng đao.

Đao khí ngang dọc.

Chương 1902: Là ai làm bọn họ ra như vậy? (2)

Notice: Undefined offset: 188

Con mắt của vị Bán Thánh kia sắp rách ra đến nơi, vì đồng đội của hắn đã chết ở trong tay của Bộ Phương.

Hắn không hiểu nổi vì sao Bộ Phương chỉ là một tên Chân Thần Cảnh Cửu Tinh lại có thể giết chết một vị Bán Thánh!

Nhưng mà... Điều này cũng không ngăn cản hắn báo thù cho đồng đội!

- Chết đi!

Ánh đao huyết sắc xé rách bầu trời, lại như vẽ ra một con trường long lao về phía chân trời nơi mà Bộ Phương đang ngồi trên lưng Tiểu Bì, hắn muốn dùng một đao để chém chết Bộ Phương.

Bám theo một đường mà đuổi tới.

Tốc độ đã lên tới cực hạn, khiến cho sợi tóc của Bộ Phương không ngừng bay phấp phới trong gió.

Ánh mắt của Bộ Phương vẫn lạnh như băng, hắn thản nhiên nhìn thoáng qua vị Bán Thánh sau lưng.

Một vị Bán Thánh cộng thêm mười bị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, bọn họ đồng thời ập tới từ sau lưng của hắn.

Với đội hình này, cho dù là Bán Thánh bình thường trông thấy cũng đều phải sợ hãi.

Nhưng mặt Bộ Phương vẫn không đổi sắc.

Sự bình tĩnh của hắn khiến cho vị Bán Thánh kia cũng có chút kinh ngạc, sao thanh niên này lại không lo lắng.

Bộ Phương xoay người.

Hắn thản nhiên nhìn bọn họ.

Bộ Phương vuốt ve đầu của Tiểu Hồ ở trong ngực, Tiểu Hồ dường như đang hưởng thụ nên híp hai mắt lại.

Ngay sau đó.

Nó bỗng nhiên mở mắt ra, con ngươi màu vàng bắn ra ánh sáng kỳ lạ.

Bên trong miệng, hào quang màu vàng cũng lập tức tỏa ra.

Rầm rầm rầm!

Ánh sáng màu vàng lấp lánh bắn ra từ miệng của Tiểu Hồ, xuyên qua đất trời mà tấn công về phía của vị cường giả Bán Thánh kia.

Dường như không khí đang bị xé rách nên phát ra âm thanh kịch liệt rất chói tai.

- Trở về cho ta!

Đôi mắt của Bán Thánh trừng lớn, rồi hắn gào lên một tiếng.

Hắn vẫn có một hi vọng, đó là dùng một đao có thể quét sạch tất cả Bạo Liệt Ngưu Hoàn do Tiểu Hồ phun ra.

Chính tại khoảnh khắc ánh đao màu đen va chạm với Bạo Liệt Ngưu Hoàn, đã phát ra tiếng nổ.

Trong nháy mắt, ánh lửa đã tràn ngập chân trời.

Ánh đao màu đen không ngừng bộc phát, cắt xuyên qua ánh lửa đang cháy.

Đao được vung lên gần như không nhìn được lưỡi đao, không ngờ nó lại cắt ra một khoảng chân không!

Bộ Phương đỡ lấy Tiểu Hồ, hắn có hơi kinh ngạc.

"Còn có loại thao tác này sao?"

Con mắt màu vàng óng của Tiểu Hồ cũng ngưng tụ.

Hỏa lực đình trệ.

Tiểu Hộ mở rộng miệng, trong miệng của nó còn có làn khói nhè nhẹ đang lượn lờ.

Đánh một cái ợ vì no nê.

Hình như Bán Thánh sắp phát điên rồi, thanh đao màu đen liên tục vung vẩy căn bản là không dừng được.

Toàn thân của vị Bán Thánh đầy mồ hôi, có giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn từ trên trán của hắn xuống.

Oành!

Một tay hắn cầm trường đao màu đen, vị Bán Thánh thở dốc không thôi nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.

- Không được! Ta thừa nhận ngươi chỉ ở bậc Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, mà có thể thi triển được những thủ đoạn này, quả thật không tệ... Nhưng mà động tới đội Chấp Pháp chính là đang tìm cái chết!

Bán Thánh giơ tay lau mồ hôi trên trán, hắn lạnh lùng nói.

- À...

Khóa miệng của Bộ Phương hơi nhếch lên.

"Tên Bán Thành này lấy tự tin ở đâu ra vậy."

Ngay sau đó, Bộ Phương vỗ vào mông của Tiểu Hồ.

Thân thể của Tiểu Hồ bỗng nhiên cứng đờ, sau đó nâng miệng lên.

Con mắt mở lớn, hỏa lực màu vàng lại bắn ra một lần nữa.

Lúc này đây...

Hỏa lực càng đáng sợ hơn ban nãy!

Rầm rầm rầm!

Đôi mắt của vị Bán Thánh kia co rụt lại.

Hắn nâng trường đao lên, thế nhưng đầu hổ bỗng run rẩy một cái.

Sau đó hắn ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy từng từng đạo kim mang như mặt trời gay gắt chiếu xuống, trong nháy mắt đã cắn nuốt lấy thân thể của hắn.

- A!

Oành! Kim quang nổ tung.

Toàn bộ bầu trời giống như hóa thành biển lửa.

Từng viên năng lượng màu vàng óng bỗng nhiên rơi xuống.

Từng vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh hoảng sợ liền xoay người chạy trốn, thế nhưng căn bản là trốn không được bao xa đã bị bắn trúng, tất cả đều bị bắn thành cái sàng.

Chỉ trong nháy mắt.

Một vị Bán Thánh và mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh đều đã ngã xuống.

Biển lửa chậm rãi rơi xuống mặt đất, tấn công một lần cuối cùng rồi tản ra.

Bộ Phương đứng trên lưng Tiểu Bì, một tay hắn ôm Tiểu Bì còn tay kia đỡ lấy đầu của Tiểu Hồ khiến cho nó ngậm miệng lại.

Giữa những răng nanh bén nhọn trong miệng, đều có làn khói nhẹ nhàng bay lên.

Ở phía xa.

Tiểu Thánh bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt của hắn đột nhiên co lại.

Khuôn mặt hắn bỗng nhiên biến sắc, biểu cảm bình tĩnh lập tức trở nên phẫn nộ.

- Đáng chết! Lại thế nữa! Nhất Tôn Bán Thánh lại bị đánh ngã!

Vị Tiểu Thánh này giận đến điên cuồng, hắn phẫn nộ tới cực hạn.

"Một lần rồi lại một lần, rốt cuộc là ai làm bọn họ ra như vậy?"

"Chẳng lẽ kế hoạch của bọn họ đã bị cường giả Minh Ngục biết hay sao?"

Oành!

Khí tức cường đại từ trong thân thể của hắn khuếch tán ra ngoài, không ngừng lan tỏa khiến cho bốn phía đâu bị bắn phá mà sụp đổ.

- Nâng cao trận pháp! Lấy kế hoạch của đại Tài Quyết Sử... Làm trọng!

Lời nói gần như được phát ra từ trong kẽ răng.

Ngay sau đó.

Dưới chân vị Tiểu Thánh cường giả này, bỗng nhiên tỏa ra quang hoa sáng chói.

Trận pháp bắt đầu chuyển động.

Từng vị Chấp Pháp Sứ ào ào tiến vào trong vòng tròn của trận pháp.

Cùng lúc đó.

Toàn bộ bốn phía của Phù Không Đảo đều có trận pháp hiện ra, nhóm cường giả đều bước vào trong đó.

Mà giờ khắc này...

Lần Trù yến cũng đang chính thức bắt đầu.

Trong thành trì tràn ngập cát vàng.

Vô số cường giả đều bước vào trong vòng trận pháp, bọn họ được truyền tống tới dưới đáy Thâm Uyên.

...

Không biết từ khi nào cát vàng đã nổi lên.

Bộ Phương chậm rãi bước từ xa tới.

Áo choàng lông vũ trên người hắn được bão cát thổi qua, nó đang không ngừng bay lên.

- Trận pháp này đi đến chỗ nào đây?

Bộ Phương khẽ nói một câu.

Sau đó hắn nheo mắt lại.

Bước ra một bước đã tiến vào bên trong trận pháp.

Ánh sáng của trận pháp quét qua, ngay sao đó bao phủ thân hình của hắn.

Bộ Phương cũng đi theo Truyền Tống Trận để tiến vào bên trong di tích Thần Trù.

Chương 1903: Người Thâm Uyên… Đồ sát! (1)

Thâm Uyên, hàng năm đều bị bao phủ bên trong một mảnh huyết vụ.

Có lẽ điều này có liên quan tới địa hình của nó, nhìn qua khiến cho người ta có cảm giác âm u.

Trong Thâm Uyên có một loại tộc, tộc đó được gọi là ác ma Thâm Uyên, là một loại sinh linh vô cùng đáng sợ vì chúng tràn ngập giết chóc và bạo hành.

Dân bản xứ trong Thâm Uyên cũng không hoàn toàn là ác ma Thâm Uyên, trong lịch sử truyền thuyết của Thâm Uyên thì ác ma đó là vua của Thâm Uyên, là một nhân vật thống trị vô cùng đáng sợ.

Nhưng khi thời gian trôi qua, lịch sử cũng trôi đi như dòng nước lũ.

Ác ma Thâm Uyên cũng dần dần biến mất, có khi là bị cường giả của Minh Ngục đuổi giết, còn lại là chết già trong một góc nào đó của Thâm Uyên.

Bây giờ sinh linh bên trong Thâm Uyên, hoặc nhiều hoặc ít đều có huyết mạch của ác ma Thâm Uyên, điều này có thể làm cho bọn họ đạt được sức mạnh không nhỏ.

Sau khi cường giả Minh Ngục xâm lấn Thâm Uyên.

Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch bắt đầu tiến hành vây giết ác ma Thâm Uyên khắp bốn phía.

Chủ yếu do Ác Ma Thâm Uyên là một loại nguyên liệu nấu ăn có giá trị cao, trong đó có không ít ác ma Thánh Cảnh hoặc là Tiên Tài Thánh Phẩm.

Phải biết rằng, một vị đầu bếp để tìm được nguyên liệu nấu ăn tốt nhất là vô cùng khó khăn.

Ác ma Thâm Uyên có thể làm nguyên liệu nấu ăn, cũng là bất hạnh của bọn chúng.

Nhưng mà ác ma Thâm Uyên sinh sôi rất chậm.

Ác ma thuần khiết đã bị Minh Trù Nhất Mạch bắt giết đến mức gần như tuyệt chủng.

Dân bản xứ ở Thâm Uyên là pha trộn với huyết dịch của nhân loại, tất nhiên không có khả năng trở thành món ăn ở trong mâm, cho nên ác ma Thân Uyên biến mất cũng là một điều đáng tiếc.

Thâm Uyên bị bao phủ trong một mảnh tối đen.

Trên bầu trời có một vết nứt cực lớn, trong vết nứt ấy còn có ánh sáng tỏa ra, mà ánh sáng này là nguồn sáng duy nhất trong Thâm Uyên.

Nếu không có nguồn sáng đó, cả Thâm Uyên sẽ bị chìm vào một màu đen kịt.

Đáy vực Thâm Uyên sâu hàng nghìn mét.

Cho dù có là Tiểu Thánh cường giả chạy như bay không ngừng, cũng mất rất nhiều thời gian để có thể tiến vào trong đáy vực Thâm Uyên.

Cảm nhận sâu một chút sẽ thấy được có kình khí đặc biệt được truyền đến từ trên vách đá của Thâm Uyên.

Mà loại kình khí này, cho dù là Tiểu Thánh cũng khó có thể ngăn cản được.

Cho nên khi tiến vào Thâm Uyên đều phải sử dụng trận pháp, đây là phương pháp dùng "một lần vất vả cả đời nhàn nhã".

...

Dưới đáy Thâm Uyên.

Lân Trù yến đang diễn ra rất sôi nổi.

Buổi Lân Trù yến này, ngược lại là một yến hội khá bình yên vì không có trù đấu, cũng chẳng có tranh đấu.

Chính là do các vị đại trù nấu nướng ra món ăn, sau đó chia sẻ với nhau, đánh giá lẫn nhau.

Loại tình huống này, đúng thật là đặc biệt kì lạ.

Ảnh Nha là một vị đầu bếp.

Hắn ngồi không ở Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch rất nhiều năm, cũng học được không ít kỹ năng nấu nướng, hắn tự học thành tài và đạt được thành tựu Lân Trù.

Đây chính là sự sỉ nhục đối với Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch.

Không ít Minh Trù đều coi Ảnh Nha là cái đinh trong mắt, muốn nhổ quách đi cho đỡ ngứa mắt.

Nhưng mà, thiên phú của người này quả thật quá đáng sợ.

Yêu nghiệt trong Minh Trù thi đấu cùng với hắn, cơ bản đều bị thất bại thảm hại.

Mà làm yêu nghiệt của Nhất Mạch Ảnh Ma, thiên phú tu hành của hắn cũng vô cùng cường đại.

Địch Thái Giới Chủ cũng đã nhận lời mời tham gia Lân Trù yến, cho nên hắn ta cũng ra tay nấu nướng một món ăn.

Khác với món ăn của những người xung quanh, món ăn của người khác đều có minh khí màu đen bao phủ.

Chỉ có món ăn của hắn ta là tỏa ra tiên khí.

Nhưng mà Địch Thái Giới Chủ rất thờ ơ, cho dù có bị vô số người cười nhạo thì hắn ta cũng không cảm thấy xấu hổ, hắn ta vẫn vô cùng bình tĩnh như lúc trước.

Bởi trong lòng hắn ta hiểu được, những đầu bếp Minh Ngục này đều đi ra từ Tiên Trù Giới, đều là phản đồ của Tiên Trù Giới mà thôi.

Làm Giới Chủ của Tiên Trù Giới nên hắn ta có niềm kiêu hãnh đặc biệt.

Trong lòng Địch Thái Giới Chủ cười lạnh.

Buổi Lân Trù yến này chỉ là một cái sân khấu mà hắn ta đi ngang qua.

Chủ yếu... Vẫn là Thần Trù truyền thừa.

Nếu như có thể đạt được Thần Trù truyền thừa, đối với sự chế giễu của những người này, Địch Thái Giới Chủ nhất định trả lại cho bọn họ gấp trăm ngàn lần!

Ầm ầm!

Ngay nửa sau của Lân Trù yến, bỗng nhiên có một tiếng nổ vang lên.

Một cỗ uy áp đáng sợ ập xuống, bao phủ trên thân hình của mọi người.

Địch Thái Giới Chủ cảm thấy toàn thân đều căng cứng, hình như ngay cả việc hô hấp cũng trở nên có chút khó khăn,

Sắc mặt của Ảnh Nha cũng cứng đơ lại.

Ánh mắt của Lưu Nha đi theo bên cạnh hắn cũng lộ ra tinh quang.

- Là Đại Tài Quyết Sử của Thâm Uyên...

Ảnh Nha hít sâu một hơi nói nhỏ.

Sau khi nói xong.

Sâu bên trong Thâm Uyên.

Có một bóng người chậm rãi nổi lên trên.

Đó là một bóng người được bao bọc bên trong trường bào màu tím, sợi tóc trên đầu được buộc chặt thành bím tóc, từng bím tóc buông xuống dưới.

Khuôn mặt của người này tỏa ra một màu đen kịt, hai tai nhọn hoắt, nhìn đến có vẻ là huyết mạch của ác ma Thâm Uyên.

Thân thể của Đại Tài Quyết Sử phát ra khí tức vô cùng khủng bố.

Khiến cho những người ở đây đều cảm nhận được áp lực.

Mà Lân Trù yến bên này, có minh khí đang tỏa ra đầy trời, giống như có tiếng nổ vang vọng mãi không thôi.

Uy áp khổng lồ khuếch tán cùng một lúc.

Có Thiên Đạo Ý Chí đang dâng lên.

Đây là một Nhất Tôn Cường giả Đại Thánh của Minh Ngục.

Lần tổ chức Lân Trù yến này thế nhưng lại tụ tập không ít cường giả thế hệ trẻ của Minh Ngục, chắc chắn là muốn có Đại Thánh Minh Ngục trấn giữ.

Để phòng người Thâm Uyên sinh ra lòng ác độc, tiêu diệt hết tất cả thế hệ trẻ tuổi.

Uy áp của đại Tại Tài Quyết Sử va chạm với uy áp của Đại Thánh Minh Ngục trong không trung.

Dường như có gợn sóng đang không ngừng lan ra, trùng kích tiêu tán tạo ra gió lốc đầy trời.

Cuối cùng cũng bình ổn trở lại.

Thân hình của Đại Tài Quyết Sử chậm rãi ẩn nấp.

Đại Thánh Minh Ngục cũng trốn vào hư không.

Toàn bộ Lân Trù yến đang tiến vào cao trào.

Mà Lân Trù yến cũng không tiếp tục quá lâu, sau khi thưởng thức món ăn, Minh Trù Nhất Mạch và các đầu bếp trao đổi kinh nghiệm với nhau xong.

Bọn họ liền ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần.

Mấy người đó bắt đầu điều chỉnh trạng thái, làm như vậy vì để có thể lấy được chỗ tốt khi tiến vào bên trong di tích Thần Trù.

Di tích Thần Trù không chỉ thu hút mỗi Minh Trù.

Yêu nghiệt thiên tài trong cửu tộc Minh Trù cũng đều chạy tới đây.

Chung quy lại người có thể đạt được thành tựu Thần Trù, cơ bản đều là người có tu vi bậc Đại Thánh.

Mà truyền thừa của một vị Đại Thánh, làm sao lại không có sức hấp dẫn cho được?

Oành!

Sau khi nghỉ ngơi và bình tĩnh một hồi lâu.

Sau đó Đại Tài Quyết Sử biến mất lại xuất hiện một lần nữa.

Lúc này cường giả Đại Thánh Minh Ngục lại không hiện thân.

Sự xuất hiện của Đại Tài Quyết Sử, cũng chỉ vì mở ra di tích mà thôi.

Ánh mắt của vị Đại Tài Quyết Sử này đỏ như máu, hắn quét mắt nhìn tất cả mọi người.

Cuối cùng khi tâm thần vừa động, hư không bị xé rách lộ ra một vết nứt cực lớn.

Mà bên trong vết nứt kia, có lực hút cực lớn đang bùng nổ.

- Di tích Thần Trù đã mở ra, đi vào di tích, sống chết do số.

Âm thanh của vị Đại Tài Quyết Sử lạnh lùng vang lên trong hư không.

Ngay sau đó, nhóm cường giả trong Lân Trù yến đều lộ ra vẻ tham lam, thân hình bọn họ hóa thành từng luồng đạn pháp mà bắn đi.

Bọn họ hướng về phía lỗ thủng thật lớn bị xé ra.

Ảnh Nha và Lưu Nha cũng phóng lên cao, bọn họ có chút hưng phấn nhảy vào trong đó.

Trong ánh mắt của Địch Thái Giới Chủ toát ra vẻ kiên định, "ta nhất định phải lấy được Thần Trù truyền thừa!"

Vì tương lai của Tiên Trù Giới, những thứ đó đối với hắn ta không là gì!

Oành!

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ bay vọt lên như đạn pháo, bọn họ cũng tiến vào trong khe hở đó.

Oành...

Hư không nổ tung.

Nhất Tôn Đại Thánh bay đến, hình như hắn đang dự định tiến vào trong đó.

Tuy nhiên, đôi mắt của vị Đại Tài Quyết Sử bỗng ngưng tụ.

Ngay thời điểm Đại Thánh đang chuẩn bị tiến vào trong đó, hắn lập tức phong tỏa hư không lại.

- Hả?

Vị Đại Thánh Minh Ngục kia bỗng nhiên có chút nghi ngờ nhìn về phía Đại Tài Quyết Sử.

Chương 1904: Người Thâm Uyên… Đồ sát! (2)

Notice: Undefined offset: 208

- Các hạ... Làm gì vậy?

Đại Thánh Minh Ngục lạnh lùng hỏi.

Giọng nói của hắn như tiếng nổ ở trong không trung, hắn mang theo sự nghi ngờ mà chất vấn người kia.

Đại Tài Quyết Sử lại không nói gì.

Vẻ mặt tối đen của hắn bỗng nhiên lại hiện lên một nụ cười.

Sau đó một thanh trường kích huyết sắc uốn lượn chợt xuất hiện trong tay hắn.

- Ác ma Thâm Uyên thích mỹ thực, cũng thích nghiên cứu mỹ thực, các ngươi coi ác ma Thâm Uyên là nguyên liệu nấu ăn, vậy tại sao chúng ta không thử, đối với ác ma Thâm Uyên mà nói... Không có gì ngon hơn là thịt của Đại Thánh.

Đại Tài Quyết Sử vươn chiếc lưỡi đỏ tươi ra liếm quanh bờ môi một cái.

Đại Thánh Minh Ngục bỗng nhiên cảm thấy rùng mình!

- Ngươi dám!

Đại Thánh Minh Ngục vừa nói xong, bỗng nhiên hư không bị nổ tung.

Một bàn tay vô hình to lớn bỗng nhiên kéo tới, nó đánh về phía vị Đại Thánh Minh Ngục kia.

Bỗng nhiên Đại Thánh Minh Ngục như bị rơi vào hầm băng (1).

(1) Rơi vào hầm băng: không cử động, không nhúc nhích, chết đứng...

- Thâm Uyên thành chủ, Đại Tài Quyết Sử... Các ngươi làm vậy là muốn tạo phản sao? Minh Ngục sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu...

Oành!

Hắn vừa mới nói xong.

Vị Đại Thánh Minh Ngục cũng hăng hái chống trả lại, hắn xung phong liều chết tiến lên.

Bỗng nhiên toàn bộ Thâm Uyên đều hóa thành một bãi chiến trường.

...

Di tích Thần Trù.

Thật ra nó ở bên trong Thâm Uyên.

Nhưng mà ở trong một góc của Thâm Uyên mà thôi.

Thân hình của Ảnh Nha và những người khác cất bước ra khỏi đó.

Trong nháy mắt, đám người đã cảm nhận được có gì đó không ổn.

Lưu Nha nheo mắt lại, trên khuôn mặt nghiêm túc của hắn hiện ra một vài biểu cảm ngưng trọng.

Ánh mắt của hắn liếc nhìn xung quanh, giống như nhìn xuyên thấu mọi thứ để xem bản chất của chúng.

Vị trí của nhóm người bọn họ là ở trong một sơn cốc, bốn phía đều bị núi bao quanh.

Sơn cốc vô cùng hoang tàn.

Trong lòng Lưu Nha có chút bất an.

Hắn tiếp tục nhìn bốn phía.

Bỗng nhiên.

Từng đợt tiếng xé gió bắt đầu vang lên.

Một cái cán của cây trường mâu màu đen, từ bầu trời đằng xa lao xuống như mưa và đâm thẳng về phía nhóm cường giả ở trong sơn cốc.

- Địch tập kích!

Vừa mới bước vào trong di tích, tất cả mọi người đã bắt đầu hét to.

Ai ai cũng bộc phát tu vi ra ngoài.

Thế nhưng...

Khiến cho bọn họ không thể nào ngờ được chính là ở trong sơn cốc này có một mùi hương kỳ lạ đang tràn ngập, nên ngay cả việc thôi thúc năng lượng bên trong cơ thể bọn họ cũng không thể nào làm được.

Phốc phốc!

Một cây trường mâu màu đen bỗng nhiên đập xuống.

Xuyên thủng người của một vị Minh Trù Chân Thần Cảnh Cửu Tinh, sau khi thân thể người đó ngã trên mặt đất lập tức khô héo, linh hồn bị hút đi.

Phốc xùy, phốc xùy!

Đây dường như là một cuộc thảm sát đã được lên kế hoạch từ lâu.

Nhóm Minh Trù này tiến vào sơn cốc cũng chính là rơi vào bẫy, đồ sát chính thức bắt đầu.

Một vị Tiểu Thánh ho ra máu rồi gầm lên.

Trong đôi mắt của hắn tràn ngập sự không cam lòng, hắn bị trường mâu ghim trên mặt đất, một thân tu vi căn bản không thể thi triển để đứng dậy được.

Sắc mặt của Ảnh Nha và Lưu Nha cũng thay đổi.

Tất nhiên là bọn họ hiểu được, trận đồ sát này là nhằm vào bọn họ.

- Đáng ghét... Người Thâm Uyên! Làm sao có lá gan lớn như vậy!

Ảnh Nha nghiến răng nghiến lợi rít lên.

Trong sơn cốc tràn ngập một mùi hương thoang thoảng, khiến cho hắn cảm thấy Minh Khí mãnh liệt trong cơ thể chính mình dường như bị phong tỏa hoàn toàn, không thể sử dụng được nữa.

Một cây trường mâu màu đen, mũi nhọn của nó lóe lên, lập tức đâm từ trên không trung xuống.

Nó hướng về phía đầu của Ảnh Nha mà đâm tới.

Ảnh Nha cảm giác được toàn thân hắn hình như đang bị bao phủ trong hơi thở của cái chết.

Nhưng mà ngay khi trường mâu chuẩn bị đóng vào đầu của Ảnh Nha, Lưu Nha đang đứng cạnh hắn mặt không chút thay đổi bỗng nhiên phóng lên cao.

Một tay hắn bắt lấy trường mâu kia, dựa vào sức mạnh của bản thân để loại bỏ khí lực khủng khiếp của cây trường mâu đó.

Cả người hắn cách mặt đất một khoảng khá xa.

- Đi!

Lưu Nha ngẩng đầu lên, nhìn về phía Ảnh Nha, rồi tay hắn nắm lấy trường mâu khiến máu tươi chảy xuống.

Ánh mắt của Ảnh Nha ngưng tụ lại, hắn không chút do dự chạy trốn đi thật xa.

Chỉ dựa vào chiêu thức ấy đã muốn tiêu diệt toàn quân yêu nghiệt thiên tài của Minh Ngục, chắc chắn là không có khả năng đó.

Những người này có một loại hương liệu, cái đó do Đại Tài Quyết Sử chuyên môn nghiên cứu và chế tạo để có thể áp chế được minh khí.

Trong thời gian ngắn không có cách nào vận dụng minh khí, mà trong thời gian đó chính là lúc nhóm Chấp Pháp Sứ đi săn giết thiên tài Minh Ngục.

Rầm rầm rầm!

Từng tiếng nổ vang lên.

Bốn phương tám hướng đều có Chấp Pháp Sứ lao ra, trong tay bọn họ còn cầm trường đao.

Những thiên tài của Minh Ngục không chết dưới trường mâu, cũng bị nhóm Chấp Pháp Sứ dùng một đao chém đứt đầu, máu cứ thế tuôn ra.

...

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ có chút mơ hồ.

Trong khoảnh khắc khi trường mâu xuất hiện, bọn họ nghĩ rằng người Minh Ngục muốn ra tay giết chết bọn họ.

Nhưng mà sau này bọn họ phát hiện sự việc có chút không đúng.

Khi trường mâu đầy trời rơi xuống bừa bãi, lại thêm từng vị cường giả Minh Ngục xung quanh không có chút khí lực nào để phản kháng, bị trường mâu xuyên thủng mà chết...

Điều này khiến cho hắn ta và Mộng Kỳ không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Một hơi thở này, hắn ta chợt cảm thấy cổ họng bắt đầu muốn ho khan.

- Mùi hương này... Đó là quả Cấm Hồn sau khi phơi khô rồi nghiền nát để làm thành hương liệu! Có tác dụng áp chế tác dụng của minh khí...

Địch Thái Giới Chủ vươn tay ra, trên ngón tay của hắn ta có dính một chút bột phấn màu đen, hắn ta phủi tay rồi kinh sợ nói.

"Điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ rằng đây là một trận đồ sát nhằm vào cường giả Minh Ngục."

"Cái di tích Thần Trù này, lại là bắt đầu của một trận giết hại!"

- Thâm Uyên làm như vậy là muốn phản bội Minh Ngục sao? Giết những yêu nghiệt thiên tài này, đồng nghĩa với việc triệt để trở mặt với Minh Ngục... Không còn một đường giảng hòa nào, một khi thất bại thì cả Thâm Uyên phải gánh chịu lửa giận ngút trời của Minh Ngục! Đây đúng là một trận đánh cược lớn!

Địch Thái Giới Chủ lại hít một hơi khí lạnh.

Sắc mặt của Mộng Kỳ cũng có chút khó coi, nàng ta nhìn ra xung quanh.

Bọn họ thân là người của Tiên Trù Giới, tiên khí trong cơ thể vẫn sử dụng được, cho nên mưa trường mâu cũng không thể đánh chết bọn họ.

Nhưng mà...

- Giới Chủ đại nhân, ngài nhìn bốn phía mà xem... Ta cảm thấy chúng ta có thể không trốn thoát nổi.

...

Trên đỉnh núi.

Bộ Phương khoác tước vũ bào.

Gió thổi lướt qua, thổi tung mái tóc của hắn.

Bộ Phương vươn tay, trong không khí tràn ngập một mùi hương nhàn nhạt, trên ngón tay của hắn có dính một chút hạt màu xám tròn tròn.

- Hương liệu sao?

Lông mày của Bộ Phương nhíu lại.

Sau đó hắn cúi đầu nhìn xuống dưới.

Phía dưới là sơn cốc.

Trong sơn cốc... Bị bao trùm bởi hơi thở của cái chết.

Hóa ra mục đích của những tiểu đội đó, là như thế này...

Là một trận đồ sát nhắm vào thiên tài của Minh Ngục...

Bộ Phương hít sâu một hơi.

Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn ngưng tụ lại.

Hắn nhìn về phía đỉnh sơn cốc.

Chỗ ấy...

Bốn thân ảnh khoác trường bào màu đỏ đang đứng lơ lửng ở bên trên.

Ánh mắt của Bộ Phương đột nhiên trở nên sắc bén, sát khí trong lòng hắn sôi trào.

- Tứ Đại Tài Quyết Sử... Cuối cùng ta cũng tìm được các ngươi!

Chương 1905: Giết chóc bắt đầu từ ngươi (1)

- Tứ đại Tài Quyết Sử... Cuối cùng ta cũng tìm được các ngươi!

Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ lại, hắn nhìn chằm chằm vào bốn bóng người huyết sắc đang bay lơ lửng bên trên sơn cốc.

Trên thân thể của bọn họ có huyết khí tỏa ra xung quanh, trường bào huyết sắc được gió thổi bay phấp phới.

Trong ánh mắt của bốn người bọn họ tràn ngập sự lạnh lùng và có cả sát khí, khi bọn họ nhìn thấy trận giết chóc bên dưới sơn cốc lại hơi nhếch môi lên cười.

Bỗng nhiên.

Một vị Tài Quyết Sử hình như cảm nhận được gì đó, hắn nhướng mày, ánh mắt ngưng tụ, hắn quét mắt nhìn về vị trí của Bộ Phương.

"Hả?"

Két két két!

Dường như có có lôi hồ bắn ra cùng một chỗ.

Ánh mắt của Bộ Phương và vị Tài Quyết Sử kia va chạm vào nhau.

- Ánh mắt rất quen thuộc...

Trong hư không, vị Tài Quyết Sử ấy nói khẽ một câu.

Mà bốn vị Tài Quyết Sử khác đang đứng cạnh hắn cũng không khỏi quay đầu lại.

- Huyết Tam, có chuyện gì thế?

Một Tài Quyết Sử khác quay sang hỏi.

- Các ngươi nhìn chỗ kia...

Tài Quyết Sử Huyết Tam giơ cánh tay lên, hắn chỉ thẳng về phía Bộ Phương đang đứng thẳng trên đỉnh núi.

Mà các Tài Quyết Sử khác cũng đều bị bất ngờ, ánh mắt của bọn họ nhìn theo cánh tay đang chỉ của vị Tài Quyết Sử kia.

Bọn họ chỉ thấy trên đỉnh sơn cốc không có vật gì, chỉ có cơn gió huyết sắc thổi qua.

Những người khác chợt nhíu mày lại, bọn họ nhìn về phía Huyết Nhất.

- Chẳng lẽ bị trớ chú ăn mòn tâm trí rồi sao? Không phải chứ, lấy tu vi của Huyết Nhất, hắn chặt đứt một cánh tay bị nhiễm trớ chú nên cơ bản sẽ không có việc gì.

Tài Quyết Sử Huyết Nhị nói.

- Là người thanh niên trước kia... Hắn lại xuất hiện.

Huyết Tam hít sâu một hơi trả lời hắn.

"Thanh niên trước kia sao?"

Ba vị Tài Quyết Sử còn lại đều không tránh khỏi sững sờ.

Sau đó, trong đầu của bọn họ hiện lên hình ảnh bị Hư Không Loạn Lưu cắn nuốt không ngừng, cho đến khi ánh mắt hoàn toàn biết mất.

Cái loại ánh mắt đó, khiến cho bọn họ đều cảm thấy rùng mình.

- Không có khả năng... Thanh niên kia đã bị đánh và bị nhốt vào trong Hư Không Loạn Lưu, cho dù là Tiểu Thánh rơi vào trong đó cũng sẽ bị trọng thương, sức mạnh tàn phá của Hư Không Loạn Lưu vô cùng đáng sợ.

- Hơn nữa... Không có khả năng Hư Không Loạn Lưu sẽ xuất hiện bên trong di tích.

- Là do ngươi hoa mắt... Chúng ta vẫn nên tập trung vào việc giết chết những thiên tài Minh Ngục này đi.

Ba vị Tài Quyết Sử còn lại đều nói như vậy.

Nhưng Huyết Tam vẫn có chút nghi ngờ... Hắn tin rằng...

"Ta không có bị hoa mắt đâu."

"Chắc chắn thanh niên kia đã đi vào di tích."

...

Mộng Kỳ cảm thấy chắc chắn bọn họ phải chết ở trong này.

Quả nhiên là lúc trước quyết định không sai, cái gọi là di tích Thần Trù cũng chính là một cái hố to.

Bây giờ khi bước vào cái hố to này, cái chết đang không ngừng đến gần, cho dù có là cuộc đuổi giết cường giả Minh Ngục hay là một màn giết chóc đều khiến cho bọn họ vô cùng sợ hãi.

Rầm rầm rầm!

Từng vị Chấp Pháp Sứ đều tấn công xuống sơn cốc.

Trên mặt bọn họ đều đeo mặt nạ che đi mũi và miệng.

Tuy quả Cấm Hồn đối với Tinh Thần Lực trên thân thể của bọn họ có ảnh hưởng không lớn lắm, nhưng bọn họ vẫn cẩn thận để không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

"Hôm nay, mỗi một vị thiên tài Minh Ngục bước vào trong di tích đều phải chết!"

Phốc phốc.

Một vị Chấp Pháp Sứ rút ra cây trường mâu màu đen, cây trường mâu đó đã xuyên thủng thân thể của một vị thiên tài Minh Ngục.

Mà cây trường mâu này cũng hấp thụ được hồn phách của thiên tài Minh Ngục.

Sau đó, vị Chấp Pháp Sứ đó liều chết xông ra ngoài.

Trong nháy mắt, hắn hướng về phía cường giả Minh Ngục đang giãy giụa chạy trốn mà đánh tới.

Trong tích tắc, cây trường mâu bắn ra, nó lập tức xuyên thủng đầu của một vị cường giả Minh Ngục.

Khiến cho người đó ngã gục trên mặt đất.

Vị cường giả Minh Ngục kia đang giãy giụa.

Nhưng mà rất nhanh, huyết dịch trên thân thể hắn đã bị hấp thụ sạch sẽ, ngay cả hồn phách cũng biến mất không thấy.

Ảnh Nha và Lưu Nha điên cuồng phóng về phía trước, bọn họ muốn trốn chạy khỏi sơn cốc này.

Trong sơn cốc đang tràn ngập mùi của hương liệu.

Mà hương liệu này làm cho hắn theo bản năng lập tức che miệng và mũi lại.

Tại bên trong Nhất Mạch Minh Trù, còn có một đầu bếp chế tạo hương liệu nổi tiếng.

Ảnh Nha đã từng nghiên cứu qua loại hương liệu này, cho nên hắn vẫn có phương pháp khắc chế đối với những loại hương liệu này.

Lấy tu vi ít ỏi của bọn họ mà che chắn hô hấp là sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng mà trước đó bọn họ đã hít hương liệu vào trong cơ thể, bây giờ muốn bài tiết chúng ra ngoài trong thời gian ngắn là có chút khó khăn.

Hắn lấy ra một bình rượu Hồ Lô.

Ảnh Nha cắn răng, hắn không hề do dự mà đổ rượu vào trong miệng.

Ùng ục ùng ục.

Dịch rượu màu đỏ thẫm chảy vào trong miệng, màu sắc giống như ngọn lửa.

Ánh mắt của Ảnh Nha dường như đang dâng lên một ngọn lửa.

- Lưu Nha, đón lấy.

Ảnh Nha uống một ngụm rượu, cảm giác gông cùm xích sắt đang trói trên thân thể bỗng nhiên đứt đoạn.

Sau khi Lưu Nha nhận lấy bầu rượu mà Ảnh Nha vừa ném qua, hắn cũng lập tức đổ rượu vào miệng.

Dịch rượu chảy tán loạn, hương rượu ngào ngạt cũng tỏa ra xung quanh.

Rượu này giống như là linh đan dược liệu giúp hắn mở ra gông cùm xiềng xích.

Trong nháy mắt thân hình của bọn họ tỏa ra quang hoa huyết sắc.

Tu vi bị hương liệu phong bế cũng dần dần khôi phục.

- Giết!

Lưu Nha đã kìm nén hồi lâu.

Hắn không có trù nghệ, nhưng mà hắn là Ảnh Ma, một thiên tài tuyệt thế!

Không tới hai mươi tuổi hắn đã có được tu vi của Nhất Chuyển Tiểu Thánh, hơn nữa khi vừa lấy được tu vi Nhất Chuyển Tiểu Thánh hắn thậm chí còn có khả năng chiến đấu với Nhị Chuyển Tiểu Thánh.

Ngay khi vừa bước vào di tích, hắn suýt nữa bị tập kích mà chết.

Điều này chính là sự sỉ nhục đối với Lưu Nha.

Oành!

Một thanh đao to lớn rơi vào trong tay của hắn, trên thanh đại đao này dường như có gì đó đang nhúc nhích rồi sau đó từng cái tròng mắt mở ra trên thân đao.

Ong...

Chùng sáng bắn ra.

Khi tức trên thân thể Ảnh Nha đang không ngừng dâng lên.

- Chết đi!

Hắn chém ra một đao.

Bỗng nhiên hiện lên hàng ngàn ánh đao.

Hào quang tỏa lên tận trời, chỉ trong nháy mắt đã chém một vị Chấp Pháp Sứ đứng gần đó thành hai nửa...

- Một đám kiến hôi... Dám ức hiếp ta.

Máu tươi bắn ra, văng lên cả người của Lưu Nha nhưng sắc mặt hắn vẫn vô cùng nghiêm túc.

Sau đó hắn nắm chặt trường đao rồi liều chết xông ra ngoài.

Xung quanh có không ít yêu nghiệt thiên tài của Minh Trù cũng đều nghĩ ra biện pháp để giải quyết sự trói buộc.

Lần lượt phá được áp chế lên tu vi của mình.

Bỗng nhiên từng đạo minh khí bắn ra.

Tỏa ra hết đợt này tới đợt khác.

Từng vị Chấp Pháp Sứ bị chém, bị giết.

Ảnh Nha thu hồi bình rượu Hồ Lô, đôi mắt của hắn lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Lần này suýt nữa đã lật thuyền trong mương (1), để Ảnh Nha hiểu rằng... Hắn vẫn chủ quan.

(1) Lật thuyền trong mương: thành ngữ TQ, thuyền đi trong mương chắc chắn không thể bị lật nhưng thế mà lại lật, hàm nghĩa chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ xui xẻo, xúi quẩy.

Hắn là một người vô cùng cẩn thận, vậy mà vẫn chủ quan.

Đây là sai lầm không thể tha thứ được.

Ba!

Ảnh Nha tự tát cho mình một cái, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra dấu của một bàn tay.

Ngay sau đó.

Trong tay Ảnh Nha bỗng xuất hiện một thanh kiếm dài, lưỡi kiếm nhỏ.

Chương 1906: Giết chóc bắt đầu từ ngươi (2)

Notice: Undefined offset: 209

Thanh kiếm này chính là vũ khí mà một vị Ảnh Ma Nhất Mạch Đại Thánh ban cho hắn, vô cùng sắc bén có thế chém mọi thứ.

- Phản bội người của Minh Ngục... Giết chết không tha!

Ảnh Nha gào lên.

Hắn vừa mới nói xong.

Một vị Chấp Pháp Sứ cấp bậc Bán Thánh bỗng nhiên bị thanh kiếm đâm xuyên qua thân thể.

Máu bắn tung tóe.

Trên thân thể của vị Chấp Pháp Sứ kia hiện ra một đường màu đen, sau khi bị chém thành hai mảnh thì thân thể mềm nhũn gục xuống đất.

Trên bầu trời.

Ánh mắt của bốn vị Tài Quyết Sử cũng trở nên lạnh lẽo.

- Trải qua một trận giết chóc, bây giờ những người còn sống sót chính là yêu nghiệt của Minh Ngục. Những yêu nghiệt này... Là tương lai của Minh Ngục, mà đã là tương lai thì phải bóp chết! Thật đáng tiếc bây giờ di tích Thần Trù không hấp dẫn được nhiều yêu nghiệt Minh Ngục đến, nếu không việc chém giết yêu nghiệt Minh Ngục như vừa rồi, chính là một việc khiến người ta hả hê.

Huyết Tam liếm môi, nói.

Ngay sau đó.

Thân hình của hắn vụt đến chỗ của Ảnh Nha.

Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm lên người Ảnh Nha.

- Chết đi!

Huyết Tam phi nhanh xuống dưới.

Một chưởng của hắn đánh về phía Ảnh Nha.

Tu vi của Ảnh Nha cũng không tệ, Nhất Chuyển Tiểu Thánh.

Đây là do hắn phân tâm trong lúc tu luyện trù nghệ mà đạt được.

Oành!

Mặt đất bỗng nhiên nổ tung.

Ảnh Nha cố gắng chống đỡ một chưởng này, cả người hắn giống như sắp nổ tung đến nơi.

Không thể nghi ngờ đây là do Tài Quyết Sử Nhị Chuyển Tiểu Thánh ra tay.

Là Chấp Pháp Sứ trong tứ đại Tài Quyết Sử của Thâm Uyên Thành...

Yếu nhất là Nhị Chuyển Tiểu Thánh.

Người mạnh nhất là Tứ Chuyển Tiểu Thánh, trong đó còn có một vị Tam Chuyển Tiểu Thánh.

Cho dù là vị Tài Quyết Sử nào cũng đều không phải là người mà bọn họ có thể đối phó.

Chênh lệch giữa Nhất Chuyển Tiểu Thánh và Nhị Chuyển Tiểu Thánh... quá lớn!

Oành!

Thân hình Ảnh Nha bị nổ tung và bay ngược ra phía sau, liên tục lăn trên mặt đất.

Trường kiếm nhỏ dài trong tay bị nện cắm vào mặt đất, nó phát ra âm thanh "loạt xoạt", hắn làm vậy để ổn định thân thể.

Trong miệng ho ra một ngụm máu.

Sự tàn nhẫn trong ánh mắt của Ảnh Ma tăng lên rất nhiều.

"Đáng lẽ ra phải tiêu diệt Thâm Uyên từ lâu rồi, bây giờ đúng là trở thành mầm tai họa."

Một thanh đại kiếm bỗng nhiên chém mạnh xuống.

Thân hình của Lưu Nha nhanh chóng chắn trước người Ảnh Nha.

Hai người đồng thời ra tay.

May mắn chống lại được sự công kích của Huyết Tam.

Lưu Nha chính là thiên tài của Ảnh Ma Nhất Mạch, hắn có sức mạnh cường hãn, có khả năng chiến đấu với Nhị Chuyển Tiểu Thánh mà giờ còn thêm cả Ảnh Nha, lại càng dũng mãnh hơn.

Trong khoảnh khắc khi Huyết Tam ra tay.

Những bị Tài Quyết Sử còn lại cũng đồng loạt tấn công.

Bọn họ giống như đạn pháo mà bắn ra, lao nhanh về phía đáy sơn cốc.

Rầm rầm!

Tứ đại Tài Quyết Sử tham gia chiến đấu, việc này đối với yêu nghiệt thiên tài của Minh Ngục mà nói thì chính là thảm họa.

Bên trong những thiên tài còn có rất nhiều Nhất Chuyển Tiểu Thánh, nhưng lại không có một Nhị Chuyển Tiểu Thánh nào.

Đối mặt với Tài Quyết Sử.

Chỉ có thể bị giết hại tàn nhẫn.

Phốc xùy phốc xùy...

Từng cái đầu văng lên trời, không gian tràn ngập huyết khí,

Từng vị thiên tài Minh Ngục bị giết chết.

...

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ lặng lẽ chạy ra ngoài sơn cốc.

Bọn họ cố gắng không phát ra âm thanh để không hấp dẫn sự chú ý của Chấp Pháp Sứ.

Nhưng mà, ngay sau đó bọn họ đã nhầm.

Cảm giác sợ hãi lan ra.

Toàn thân Địch Thái Giới Chủ hiện ra áo giáp màu vàng óng, nó ngăn cản được sự tấn công của một vị Chấp Pháp Sứ.

Trong nháy mắt đã bùng nổ một trận đại chiến vô cùng căng thẳng.

Nhưng mà Địch Thái Giới Chủ biết rằng, giờ phút này không phải là thời điểm để hiếu chiến.

Cho nên hắn ta trực tiếp cắn nát một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn, ném lên mặt của Chấp Pháp Sứ.

Oành!

Trong nháy mắt đã vang lên một tiếng nổ.

Đầu của vị Chấp Pháp Sứ kia trực tiếp nở hoa.

Xoẹt!

- Là ngươi! Cái cảm giác bị nổ này...

Bỗng nhiên Địch Thái Giới Chủ thấy khó hiểu.

Bởi vì sau khi hắn ta ném ra một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn.

Một vị Chấp Pháp Sứ bậc Tiểu Thắng lại điên cuồng lao về phía hắn ta, muốn đuổi giết hắn ta.

Cái loại cảm giác này.

Khiến cho hắn ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.

"Mình với Tiểu Thánh... Có thù oán sao?"

Rầm rầm rầm!

Địch Thái Giới Chủ cũng nổi giận, hắn ta lại cắn thêm một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn rồi ném nó ra ngoài, tiếng nổ lại vang lên.

Sau khi vị Tiểu Thánh kia tránh được, hắn càng thêm tức giận!

Hắn càng chắc chắn cái cảm giác bị nổ này, chính là tên gia hỏa đã giết hai vị Bán Thánh và hơn mười vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh trong tiểu đội của hắn, người trước mắt này chính là tên người đó.

"Chết đi!"

Trận chiến càng trở nên gay cấn.

...

Huyết Tam mặc áo choàng huyết sắc, cánh tay bị chặt đứt của hắn cũng đã mọc ra từ lâu.

Tu vị Nhị Chuyển Tiểu Thánh bùng nổ, hoàn toàn áp chế được Ảnh Nha và Lưu Nha.

Hắn lộ ra biểu cảm trêu tức.

Hắn biết Ảnh Nha, đó là một thiên tài nổi tiếng ở Minh Ngục, nếu như mình có thể giết được hắn, mình sẽ có được một loại cảm giác vô cùng hả hê.

Ảnh Nha thở phì phò, áp lực một vị Nhị Chuyển Tiểu Thánh mang đến cho hắn quá lớn.

"Nếu không có Lưu Nha giúp đỡ, chỉ sợ mình đã chết từ lâu."

Oành!

Nhưng mà hắn tin tưởng khi hai huynh đệ bọn hắn liên thủ, cho dù là Nhị Chuyển Tiểu Thánh cũng có thể chống lại được.

- Trò chơi đến đây là kết thúc... Đánh nhanh thắng nhanh thôi.

Huyết Tam thản nhiên nở nụ cười.

Ngay sau đó, trong tay hắn xuất hiện một thanh Huyết Sắc Liêm Đao.

Liêm Đao quét qua, sau đó đột nhiên chém về phía hai người bọn họ.

Một tiếng nổ vang lên.

Bỗng nhiên trong lúc ấy.

Huyết Tam tràn đầy tự tin chợt cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

Hắn liếc mắt nhìn quanh thì lập tức nhìn thấy...

Một vị đầu bếp trẻ tuổi mặc áo khoác đầu bếp màu đỏ, dưới chân là một đạo lưu quang màu vàng, không biết xuất hiện ở sau lưng hắn từ khi nào.

Khi Huyết Tam cảm nhận được khí tức của thanh niên này thì...

Trong tay của người phía sau, bảy viên Ngưu Nhục Hoàn nối tiếp nhau được quăng ra ngoài.

Bảy viên Ngưu Nhục Hoàn như thể bảy mặt trời ở cùng một chỗ, chúng tỏa ra ánh sáng gay gắt, bỗng nhiên nổ tung trước mặt Huyết Tam.

Đôi mắt Huyết Tam co lại.

Hắn nhìn xuyên qua ánh sáng chói chang như mặt trời, liền thấy được ánh mắt của thanh niên kia...

Ánh mắt ấy... Quen thuộc đến mức khiến cho người ta sợ hãi!

"Thanh niên đó... Đúng là chưa chết!"

Mặt Bộ Phương không có cảm xúc nhìn vị Tài Quyết Sử kia...

Hắn cong ngón tay búng ra một cái sủi cảo đầy màu sắc, nó bay theo quỹ tích của bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn mà bắn ra.

- Giết chóc bắt đầu từ ngươi!

Chương 1907: Đặt cho bản thân một mục tiêu nhỏ (1)

Mặt Bộ Phương không có cảm xúc gì, hắn xuất hiện ở sau lưng của Huyết Tam.

Huyết Tam chợt nhăn mày lại, ánh mắt quen thuộc đó của Bộ Phương khiến cho sát khí của hắn không khỏi trào ra.

"Thanh niên này cũng chính là người lúc trước đã mang Trớ Chú Thiên Nữ rời đi, quả thật là Hư Không Loạn Lưu không giết chết được hắn, không ngờ tới thanh niên này thế mà lại xuất hiện trong di tích."

- Ngươi đã xuất hiện, vậy thì đi chết đi!

Huyết Tam lạnh lùng nói.

Bỗng nhiên tu vi của Nhị Chuyển Tiểu Thánh phát ra, uy áp của nó đàn áp mọi thứ.

“Thanh niên này có quan hệ với Trớ Chú Thiên Nữ, không chừng đi theo hắn lại có thể tìm được tin tức của Trớ Chú Thiên Nữ.”

Đại Tài Quyết Sử của bọn họ làm Trớ Chú Thiên Nữ bị thương chính là đã đắc tội với đối phương, bị một Trớ Chú Thiên Nữ làm cho tương tư cũng không phải chuyện dễ chịu cho lắm.

Oành!

Đôi mắt của Huyết Tam bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng chói lóa.

Huyết Sắc Liêm Đao chợt vùng lên, nó vẽ ra một đường tia máu.

Nó bay về phía của Bộ Phương mà chém tới.

Công kích vốn là nhắm vào Ảnh Nha, giờ đây bỗng nhiên lại trở thành tấn công về phía Bộ Phương.

Ở nơi xa.

Ảnh Nha và Lưu Nha đột nhiên rơi xuống đất, bọn họ đều nhíu mày lại.

Hình như bọn họ không hiểu vì sao mà Tài Quyết Sử bỗng nhiên bỏ qua việc đối phó với bọn họ, hơn nữa lại đánh về phía của thanh niên đứng ở phía xa kia.

Thanh niên kia... Hình như đến từ Tiên Trù Giới, cả người hắn đầu có tiên khí bao quanh, điều này khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.

"Tiên Trù Giới còn có loại tồn tại khiến Tài Quyết Sử của Thâm Uyên phải lo lắng sao?"

Sắc mặt của Bộ Phương vẫn không chút thay đổi, hắn thản nhiên nhìn vị Tài Quyết Sử kia.

- Ta đặt cho bản thân một mục tiêu nhỏ...

Bộ Phương nói.

Giọng nói rất bình tĩnh.

Đôi mắt của Huyết Tam hơi co lại, hắn lạnh lùng nhếch mép.

- Xác định mục tiêu nhỏ là chịu chết à?

Huyết Tam không ngừng cười nhạo hắn, không có Trớ Chú Thiên Nữ thì thanh niên này chỉ là con kiến mà thôi, một Chân Thần Cảnh Cửu Tinh đứng trước mặt hắn, chỉ cần hắn dùng một ngón tay cũng đủ để đè chết người kia.

Sắc mặt Bộ Phương vẫn như trước không có gì thay đổi, hắn vô cùng bình tĩnh.

- Mục tiêu nhỏ là... Trước tiên giết hết bốn Tài Quyết Sử.

Bộ Phương đáp lại.

Lời vừa nói xong.

Bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn như mặt trời chói chang bắn ra, tốc độ của chúng đột nhiên tăng lên.

Một tiếng "xoẹt" vang lên, sau đó bầu trời bị xé rách.

Âm thanh vang dội, chúng lao xuống phía Huyết Tam.

- Chỉ là chút tài mọn.

Huyết Tam vác Huyết Sắc Liêm Đao tỏ vẻ khinh thường.

Ánh mắt của Ảnh Nha ở đằng xa bỗng nhiên co lại.

- Đó là cái gì thế? Thịt bò viên sao?

Trong lòng Ảnh Nha vô cùng nghi ngờ, vậy mà thanh niên đến từ Tiên Trù Giới này lại sử dụng thịt bò viên để làm vũ khí chiến đấu.

"Thịt bò viên cũng có thể chiến đấu hả?"

- Trong thịt bò viên đó ẩn chứa năng lượng rất mạnh...

Lưu Nha tiếp lời.

Khuôn mặt hắn cứng lại, mặc dù Cảm Tri Lực của hắn rất mạnh nhưng ba động ẩn trong thịt bò viên kia cũng không kém.

- Không yếu nhưng lại vô dụng, lấy thực lực của Chân Thần Cảnh Cửu Tinh mà đối đầu với Nhị Chuyển Thiểu Thánh... Quả thật giống như con kiến lay đại thụ.

Ảnh Nha cảm thán.

Thực lực chênh lệch quá lớn.

Trong cấp bậc Tiểu Thảnh mà chênh lệch đẳng cấp, chắc chắn thực lực cách nhau rất lớn.

Ánh mắt của Bộ Phương không thay đổi.

Dường như có ánh lửa thiêu đốt tước vũ bào nên bóng người trong đó nhanh chóng vọt ra ngoài.

Bảy viên Ngưu Nhục Hoàn như mặt trời chói chang tỏa ra ánh sáng lóa mắt, chúng xoay tròn dường như hóa thành một cái vòng tròn.

Tâm thần Bộ Phương vừa động.

Thân hình hắn bỗng nhiên tới gần.

Sau khi bị Bạo Liệt Ngưu Hoàn truy đuổi.

Đôi mắt của Huyết Tam trợn lên, khí huyết dồi dào trên thân thể hắn bỗng phát ra gần như bao phủ cả bầu trời.

Huyết Sắc Liêm Đao được hắn vác lên vai cũng rung lên, hắn cầm đao hướng về phía Ngưu Nhục Hoàn trước mặt Bộ Phương mà chém xuống.

Oành!

Trong khoảnh khắc mà Ngưu Nhục Hoàn và Huyết Sắc Liêm Đao va chạm với nhau đã phát ra một tiếng nổ kinh khủng, kèm theo đó là khí lãng bắn ra.

Rầm rầm rầm!

Bảy tiếng nổ liên tục vang lên rồi đột nhiên bốc lên tận trời.

Kình phong thổi tới, nó làm tước vũ bào trên người của Bộ Phương bay lên.

Uy lực của bảy viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn rất mạnh, nhưng Bộ Phương không cảm thấy bảy viên Ngưu Nhục Hoàn này có thể giết chết Huyết Tam.

Mục đích cuối cùng của hắn là...

Rầm!

Sau khi bụi mù tan đi, thân thể của Bộ Phương bỗng lao ra từ trong ánh lửa và phóng đại trước mặt Huyết Tam.

- Hả?

Huyết Tam sững sờ.

Không chỉ có Huyết Tam.

Ảnh Nha và Lưu Nha đứng yên ở đằng xa để quan sát trận đấu, bây giờ cũng hơi ngẩn ra.

Sau đó hai người này đồng thời lắc đầu tiếc nuối.

- Cứ tưởng thanh niên này làm được cái gì, bây giờ thấy hắn làm vậy xem ra hắn cũng chỉ là một tên mãng phu chi dũng (1) mà thôi.

(1) Mãng phu chi dũng: một kẻ thô lỗ, không biết dùng não mà chỉ biết dùng vũ lực.

Ảnh Nha thở dài.

Hắn tới gần vị Tiểu Thánh, lại còn định lấy thân thể để chiến đấu.

“Trừ khi hắn là cường giả chỉ tu luyện thân thể, nếu không với sức mạnh thân thể của Tiểu Thánh kia, thì Chân Thần Cảnh Cửu Tinh cũng không thể phá vỡ phòng ngự của Tiểu Thánh!”

Ảnh Nha và Lưu Nha có thể hiểu.

Chắc chắn Huyết Tam cũng biết rõ điều này.

- Muốn chết.

Lệ khí của Huyết Tam hiện lên, Huyết Sắc Liêm Đao chuyển động xung quanh thân thể của hắn, đột nhiên nó chém ra một luồng sáng khủng bố về chỗ của Bộ Phương.

Huyết Sắc Liêm Đao không ngừng tới gần.

Dường như Huyết Tam đã nghĩ tới việc Bộ Phương có thể bị Liêm Đao của hắn chém một nhát thành hai mảnh.

Nhưng mà...

Hình như có điều gì đó kỳ lạ.

Thanh niên này vẫn giữ được bình tĩnh.

Hắn bình tĩnh đến mức khiến cho Huyết Tam có chút lo lắng trong lòng.

Một chiếc sủi cảo Thất Thải Nguyệt Nha xuất hiện trong tay của Bộ Phương.

Chiếc sủi cảo lơ lửng trong lòng bàn tay của Bộ Phương, sau đó Bộ Phương quăng nó ra ngoài.

Sủi cảo Phong Thần bắn ra.

Nó bị Huyết Sắc Liêm Đao chém thành hai nửa.

Ánh sáng nóng rực bỗng nhiên tỏa ra!

Quầng sáng lóe lên vô cùng chói mắt!

Ong...

Một luồng sức mạnh vô hình khuếch tán ra ngoài, trong lòng Huyết Tam bắt đầu cảnh giác.

Ngay sau đó, hắn sợ hãi phát hiện ra thân thể của hắn không thể động đậy.

Giống như có một sợi dây xích vô hình trói buộc lấy hắn.

"Chuyện gì đang xảy ra thế này!"

Ánh mắt của Huyết Tam hiện lên sự hoảng sợ.

"Vậy mà thanh niên này có thể dùng thủ đoạn để trói buộc ta."

Trong khoảnh khắc khi sủi cảo Nguyệt Nha phát nổ.

Ánh mắt của Bộ Phương trở nên sắc bén.

Bởi vì hắn chỉ có thời gian ba hơi thở, sủi cảo Phong Thần chỉ khống chế được Tiểu Thánh cấp bậc tồn tại vẻn vẹn hai đến ba hơi thở, với tu vi của Huyết Tam chắc hẳn không đến ba hơi.

Cho nên Bộ Phương nhất định phải cho hắn một kích chí mạng trong vòng ba hơi thở!

Ba!

Một tiếng động nhỏ vang lên.

Huyết Sắc Liêm Đao bị Bộ Phương đập một cái.

Bỗng nhiên thân hình của Bộ Phương thoát ra, ánh mắt vô cùng lạnh lùng và trong nháy mắt hắn đã tiến tới gần, nện một quyền lên đầu của Huyết tam.

Ánh mắt Huyết Tam co lại.

Hắn bị đánh đau, trong miệng phun ra một ngụm máu.

Bàn tay của Bộ Phương vòng qua thắt lưng của hắn.

Ngay sau đó.

Trong hư không, hiện ra một tòa Bạch Hổ Thiên Táo màu trắng.

Thiên Táo úp xuống, nó áp lên trên thân thể của Huyết Tam khiến cho thân thể hắn giống như muốn vỡ ra.

Ngọn lửa cực nóng đang bắt đầu phun trào.

Thiên Táo không ngừng thiêu đốt.

Huyết Tam bị đè ở dưới đáy của Bạch Hổ Thiên Táo, nhiệt độ của nó cực cao kết hợp với sức mạnh kinh khủng như muốn xé rách thân thể Huyết Tam.

Chương 1908: Đặt cho bản thân một mục tiêu nhỏ (2)

Notice: Undefined offset: 225

Huyết bào trên người hắn đột ngột mở tung ra.

Thời gian ba hơi thở để tiếp cận đã trôi qua.

Một tiếng kêu gào thảm thiết vang lên từ bên trong Bạch Hổ Thiên Táo.

Bộ Phương tiếc nuối thở dài, chủ yếu dựa vào Bạch Hổ Thiên Táo trấn áp vậy mà lại không có cách nào trực tiếp xé xác Huyết Tam!

"Vẫn là do tu vi của mình quá yếu."

Nhưng mà Bộ Phương cũng không nhụt chí.

Khi Bạch Hổ Thiên Táo áp xuống thì Huyết Tam cũng đã bị thương nặng rồi.

Thân thể hắn bị sủi cảo Phong Thần giam cầm nên sức phòng ngự cũng giảm đi, suýt nữa hắn đã bị Bạch Hổ Thiên Táo đè cho tan xác.

Oành!

Vị trí mà Bạch Hổ Thiên Táo áp xuống đã nổ tung.

Thân hình Huyết Tam nhanh chóng thoát ra ngoài.

Khí huyết khủng bố đang dâng trào và kèm theo đó là tiếng hét giận giữ.

- Ta muốn giết ngươi!

Một Nhất Tôn Nhị Chuyển Tiểu Thánh như hắn suýt nữa bị một thanh niên Chân Thần Cảnh Cửu Tinh dùng bếp lò đập chết!

"Đây là sỉ nhục!"

Ở phía xa.

Ảnh Nha và Lưu Nha đã bị choáng váng từ lâu.

Coi như hai người có là yêu nghiệt Ảnh Ma Nhất Mạch, kiến thức sâu rộng thì bọn họ cũng chưa bao giờ nhìn thấy tình huống như thế này.

Một thanh niên Chân Thần Cảnh Cửu Tinh suýt nữa đã giết chết một vị Nhất Tôn Nhị Chuyển Tiểu Thánh!

- Thật đáng tiếc... Vẫn kém một chút, nếu không hắn lập tức tạo ra kỳ tích...

Sắc mặt của Lưu Nha vẫn không thay đổi, có thêm vài phần ngưng trọng.

- Chỉ ba hơi thở, không biết thanh niên kia đã dùng thủ đoạn gì mà chỉ trong thời gian ba hơi thở lại giam cầm được Tài Quyết Sử, đúng là nhờ vào ba hơi thở thì thanh niên này mới có cơ hội suýt nữa giết chết Tài Quyết Sử!

Ánh mắt của Ảnh Nha sáng lên, hắn bắt đầu phân tích yếu tố trong đó.

Bởi vì chuyện vừa rồi xảy ra giữa ánh điện phát ra từ đá đánh lửa.

Có thể bọn họ không nhìn thấy Bộ Phương tung ra sủi cảo Thất Thải Nguyệt Nha.

Nhưng Bộ Phương có thể giam cầm Tiểu Thánh trong thời gian ba hơi thở, chắc chắn thủ đoạn của hắt rất dị thường...

Oành!

Bỗng nhiên, thân thể của Bộ Phương đang ở trong hư không lại rơi xuống mặt đất, bụi mù bay lên cuồn cuộn.

Huyết Tam không ngừng gào thét trên không trung.

Việc này thu hút ánh mắt của không ít người xung quanh.

Ba vị Tài Quyết Sử còn lại không khỏi nhíu mày mà nhìn tới chỗ này, bọn họ nhìn thấy tình trạng thảm hại của Huyết Tam cũng không khỏi hít sâu một hơi.

- Huyết Tam... Đã trải qua cái gì thế?

Mấy vị Tài Quyết Sử khác cũng phải thở dài.

- Chết đi cho ta!

Hắn lại gầm lên giận giữ, giống như kinh lôi nổ vang.

Trong đôi mắt của Huyết Tam đang tràn ngập sát khí đáng sợ.

Hắn liều chết bay nhanh tới chỗ của Bộ Phương!

Huyết Sắc Liêm Đao chém ngang trời, một đao chém xuống che lấp cả bầu trời.

Một tiếng va chạm vang lên.

Bỗng nhiên bụi mù bị đánh tan đi.

Để lộ ra thân hình của Bộ Phương trong mặt đất.

Bộ Phương đứng thẳng người trong hố sâu, sắc mặt hắn vẫn không thay đổi.

Tước vũ bào trên người hắn hiện ra một màu đỏ thẫm, Hỏa Diễm Cánh sau lưng hắn mở rộng, không ngừng vỗ đập.

Trong tay hắn, bỗng có một tia sáng bạc hiện lên.

Huyết Tam từ trong hư không đánh xuống.

Thân hình hắn ngày càng tới gần, hình như mặt đất cũng bị chém mở ra một khe nứt.

Dường như sát ý liên tục dâng lên.

- Thanh niên kia chết chắc rồi...

Ảnh Nha và Lưu Nha đều hít một hơi khí lạnh, đối mặt với lửa giận của Nhất Tôn Nhị Chuyển Tiểu Thánh chắc chắn Chân Thân Cảnh sẽ bị tiêu diệt trong phút chốc.

Huyết Tam nổi giận nên hấp dẫn không ít ánh mắt của những người xung quanh.

Rất nhiều Chấp Pháp Sử hoảng sợ mà rút về phía sau.

Một đạo huyết quang đập xuống phía chân trời.

Oành!

Một tiếng nổ vang lên.

Mặt đất bị nổ tung!

"Đã kết thúc rồi sao?"

Ánh mắt của rất nhiều người co lại, bọn họ hít sâu một hơi vì loại công kích này... Tiểu Thánh bình thường còn không đỡ nổi.

"Chắc hẳn thanh niên kia đã chết rồi."

Trên bầu trời, ba vị Tài Quyết Sử còn lại khoác trường bào huyết sắc đứng nhìn từ xa.

Ánh mắt bọn họ thờ ơ.

Ảnh Nha và Lưu Nha cũng thở dài một phen.

Bỗng nhiên.

Tất cả mọi người đều nghĩ đã kết thúc rồi, chợt tâm thần bọn họ run lên vì không thể tưởng tượng nổi chuyện lạ lùng này.

Ở trung tâm của vụ nổ kia.

Có một đóa Năng Lượng Liên Hoa chậm rãi nở rộ.

Bang!

Lại một tiếng nổ nữa vang lên, không khí chấn động.

Tiếng nổ đáng sợ bỗng nhiên vang lên lần thứ hai.

Một đám mây hình nấm cao ngút trời đã nổ tung chỉ trong nháy mắt.

Trên đỉnh đám mây hình nấm kia.

Có một bóng người huyết sắc mơ hồ đang đứng ở đó.

Ầm ầm...

Gợn sóng năng lượng không ngừng khuếch tán ra ngoài, xung quanh dao động nổi lên sóng to gió lớn.

Trong nháy mắt này, cả sơn cốc chợt trở nên yên tĩnh, ai nấy đều hít một hơi khí lạnh.

Những ai đang giao đấu cũng phải dừng tay lại.

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ đều há to miệng nhìn sang.

Loại dao động này, loại nổ tung đó, còn có năng lượng quen thuộc kia nữa...

- Là tiểu tử Bộ Phương!

Địch Thái Giới Chủ hít sâu, trên mặt hắn ta hiện ra vẻ vui mừng.

Tảng đá đè nặng trong lòng hắn ta giờ phút này cũng hạ xuống.

Mà Tiểu Thánh đang chiến đấu với Địch Thái Giới Chủ cũng trừng mắt lên.

Hắn nghi ngờ nhìn về vụ nổ ở phía xa, lại quay sang nhìn Địch Thái Giới Chủ...

Trên mặt hắn lộ ra vẻ ngờ vực.

"Năng lượng của vụ nổ lớn kia... Hình như cũng rất quen thuộc."

Dường như cảm nhận được sự nghi ngờ của vị Tiểu Thánh kia.

Vẻ mặt của Địch Thái Giới Chủ có chút ai oán.

"Quả nhiên..."

"Ta lại phải khiêng nồi (2) rồi."

(2) Khiêng nồi: chịu tội thay.

Năng Lượng Liên Hoa vẫn đang tỏa ra.

Ba vị Tài Quyết Sử lập tức bay xuống.

Trên người bọn học đang bộc phát năng lượng huyết sắc bay lên tận trời, bọn họ giơ tay lên để ngăn cản đám mây hình nấm kia nổ tung.

Rầm rầm!

Toàn bộ mặt đất rung động.

Vụ nổ đáng sợ khiến mặt đất giống như bị lật tung hết lên.

Một hồi lâu sau, chỉ còn lại khói đặc bay lên.

Oành!

Trên bầu trời, có một tiếng thét dài vang lên.

Thân hình mơ hồ của Huyết Tam bỗng rơi từ trên trời xuống, nện lên mặt đất... Vang lên một tiếng động rất lớn.

Ánh mắt của ba vị Tài Quyết Sử kia lập tức co lại.

Những người khác cũng phải hít một hơi khí lạnh.

Oành!

Một cơn cuồng phong quét đến, khiến cho khói đặc ở trung tâm vụ nổ bị thổi tan.

Hiện ra cảnh tượng ở trong đó.

Cả người Huyết Tam đều là máu, hắn hấp hối nằm rạp trên mặt đất...

Bên cạnh người Huyết Tam, có một thân ảnh cao gầy đang đứng đó.

Trên bàn tay của người này, một chiếc Bạch Hổ Thiên Táo đang lơ lửng.

Dường như đang đối đầu với ánh mắt của ba vị Tài Quyết Sử.

Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên.

Hắn nhẹ nhàng thở ra.

- Người thứ nhất...

Chương 1909: Trở thành thần niệm, truyền thừa mở ra! (1)

"Cái gì?"

Ánh mắt của mọi người đều co lại, bọn họ tập trung nhìn vào thanh niên ở giữa đám bụi mù kia.

Bạch Hổ Thiên Táo vừa nện xuống, nó phát ra một âm thanh đinh tai và khiến mặt đất bị lõm sâu xuống.

Đột nhiên ánh lửa bắt đầu bùng lên, ngọn lửa màu trắng lan ra, trong nháy mắt đã quấn quanh thân hình của Huyết Tam, tiếp đó nó bắt đầu thôn phệ.

Tiếng "xì xì xì" vang lên.

Rất nhanh.

Trong ánh mắt không thể tin được của tất cả mọi người, thân hình của Huyết Tam chậm rãi hòa tan, sau đó hóa thành năng lượng tiến nhập vào Bạch Hổ Thiên Táo.

"Cái này..."

"Trời ơi!"

Toàn bộ mọi người đều thấy sợ hãi!

Ở phía xa.

Ảnh Nha và Lưu Nha trợn mắt há hốc mồm và kinh ngạc đến ngây người, bọn họ hoàn toàn không ngờ được sự việc xảy ra trong ánh điện của đá đánh lửa, lại có thể biến hóa nghiêng trời lệch đất đến thế.

"Tài Quyết Sử kia... Bị giết rồi sao?"

"Ngã xuống hả?"

"Nhất Tôn Nhị Chuyển Tiểu Thánh ngã xuống? Hắn bị một thanh niên Chân Thần Cảnh Cửu Tinh giết chết sao?"

- Sao hắn có thể làm được!

Ảnh Nha hít sâu một hơi rồi hỏi.

- Vừa rồi ta nhìn thấy hình như có một cái Kiền Oa trong vụ nổ...

Mặt Lưu Nha không đổi sắc đáp lại.

"Kiền Oa sao?"

- Ngưu Nhục Hoàn, sủi cảo Nguyệt Nha, Kiền Oa...

Khóe miệng Ảnh Nha mấp máy một hồi, hắn cũng không biết nên nói cái gì.

"Mỹ thực có thể làm ra được chuyện như thế này hay sao?"

Việc này hoàn toàn vượt khỏi hiểu biết của hắn đổi với mỹ thực.

...

Bộ Phương nhẹ nhàng thở hổn hển, liên tục sử dụng Bạo Liệt Ngưu Hoàn, sủi cảo Nguyệt Nha và Hủy Diệt Kiền Oa.

Khiến Bộ Phương cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.

Tinh Thần Lực cũng khá đau đớn.

Đằng xa.

Từng ánh mắt giống như kim đâm mà nhìn đến.

Đó chính là ba vị Tài Quyết Sử còn lại.

Bị Bộ Phương giết chết một Tài Quyết Sử, việc này đối với ba vị Tài Quyết Sử còn lại mà nói, quả thật đây là chuyện không thể tin được.

Sau khi lấy lại tinh thần, ba người kia đều phẫn nộ.

Lửa giận trong mắt cao tận trời, bỗng nhiên nổ tung.

Rầm rầm rầm!

Ba vị Tài Quyết Sử hét lên một tiếng thật dài, trong tiếng hét đó còn mang theo sát ý và phẫn nộ đang dâng trào.

Trong nháy bọn họ đã lao tới.

Bọn họ muốn giết chết Bộ Phương!

Nhưng mà, Bộ Phương hơi kéo khóe miệng lên một cái.

Hắn nhìn thấy ba vị Tài Quyết Sử đang lao đến, tâm thần vừa động.

Hắn lập tức thu hồi Bạch Hổ Thiên Táo rồi xoay người, sau đó tiến vào Điền Viên Thiên Địa, biến mất khỏi nơi này.

Oành!

Bỗng nhiên, ba vị Tài Quyết Sử tới gần, kèm theo đó là ba đạo Liêm Đao quang chém lên mặt đất, mặt đất bị chém nứt thành ba rãnh...

Thế nhưng, bọn họ lại vồ hụt và thân hình của Bộ Phương đã biến mất không thấy đâu nữa.

Trong không khí chỉ còn lại nhiệt độ nóng bỏng, cùng với đó đó là khí tức của Huyết Tam và sự không cam lòng ba vị Tài Quyết Sử tràn ngập trong không gian.

- Chết tiệt!

Huyết Nhất là lão đại của bốn vị Tài Quyết Sử, trong mắt hắn ta đang bắn ra sát ý.

- Rốt cuộc là tên kia đã trốn đi đâu... Giết Huyết Tam, cho dù đến tận chân trời góc biển, ta cũng phải băm hắn thành nghìn mảnh.

Huyết Nhất phẫn nộ tới cực hạn, hắn chém từng nhát Liêm Đao xuống, không ngừng cắt ra khe rãnh trên mặt đất.

Trên mặt Huyết Nhị và Huyết Tứ cũng lộ ra vẻ bi thương, bọn họ nhìn về phía Huyết Nhất, một lúc lâu sau mới nhỏ giọng nói với Huyết Nhất.

- Trước tiên chúng ta cứ hoàn thành nhiệm vụ mà Đại Tài Quyết Sử giao cho đi...

Nghe vậy, Huyết Nhất mới thu lại vẻ bi thương, ánh mắt hắn rơi vào những yêu nghiệt thiên tài của Minh Ngục ở xung quanh.

Trên thực tế, sau khi trải qua một trận giết chóc cũng không còn bao nhiêu vị yêu nghiệt Minh Ngục còn sống.

Những người còn lại, về cơ bản đã khôi phục tu vi.

Hình như cảm nhận được ánh mắt của ba vị Tài Quyết Sử.

Nhóm yêu nghiệt thiên tài của Minh Ngục đứng xung quanh đều rùng mình.

Ảnh Nha và Lưu Nha không chút do dự, bọn họ bóp nát ngọc phù màu đen.

Ngọc phù vỡ nát.

Lập tức có một đạo ánh sáng hắc sắc bao lấy thân hình của bọn họ, ngay sau đó thân hình của bọn họ được luồng sáng kia quấn lên chạy về phương xa.

- Đừng để cho bọn chúng chạy thoát!

Giọng nói của vị Tài Quyết Sử kia vang lên trong không trung lạnh như băng.

Nhóm Chấp Pháp Sứ đang vây xung quanh cũng bị khiếp sợ, sau đó bọn họ lấy lại tinh thần.

Tiếng hò giết vang lên.

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ cũng muốn bỏ chạy, nhân lúc mọi người bị thủ đoạn của Bộ Phương làm cho kinh ngạc, bọn họ đã trốn khỏi sơn cốc.

Hai người bọn họ gần như chết lặng.

Đối với trạng thái vượt cấp của Bộ Phương, bọn họ đã không còn khiếp sợ nữa.

Dù sao Tiểu Thánh chết dưới Hủy Diệt Kiền Oa của Bộ Phương... Cũng không ít.

Khi những thiên tài của Minh Ngục trốn ra khỏi sơn cốc, bọn họ lập tức hóa thành những đạo ánh sáng, hướng về bốn phía mà bay đi.

Đương nhiên, chạy thoát được chỉ là số ít.

Đại đa số thiên tài của Minh Ngục đã ngã xuống bên trong sơn cốc.

Trong sơn cốc này tràn ngập huyết khí, trở thành nơi chôn xương của rất nhiều thiên tài Minh Ngục.

Hồi lâu sau.

Sơn cốc trở nên yên tĩnh.

Ba vị Tài Quyết Sử bay trên không trung.

Tiếng xé gió vang lên, từng vị Chấp Pháp Sứ bay đến, bọn họ đứng trước mặt của Tài Quyết Sử.

- Thiên tài Minh Ngục có ba người trốn thoát, hai người của Tiên Trù Giới...

Một vị cấp bậc Tiểu Thánh dẫn đội Chấp Pháp Sứ đang cung kính nói với Tài Quyết Sử.

- Truy sát ba người đào tẩu, tìm được, giết chết...

Khuôn mặt Tài Quyết Sử lạnh lùng, sát khí bức người.

Nếu không vì thanh niên kia giết chết Huyết Tam khiến cho biến cố này xảy ra, chắc chắn những thiên tài Minh Ngục đó đều đã ngã xuống.

Cho nên sự tức giận của ba vị Tài Quyết Sử đều dâng lên, sát ý của bọn hắn đối với Bộ Phương trào lên, hận không thể băm Bộ Phương thành từng mảnh nhỏ.

Bọn họ để ba vị thiên tài Minh Ngục chạy thoát, chẳng khác nào việc không hoàn thành nhiệm vụ Đại Tài Quyết Sử giao.

Việc như vậy đối với người thi hành nhiệm vụ như bọn họ, tuyệt đối không được xảy ra.

Hơn nữa, Thần Trù truyền thừa sẽ lập tức mở ra...

Đến lúc đó, cả di tích chắc chắn sẽ sục sôi.

Nhất định tại thời điểm Thần Trù truyền thừa mở ra phải tìm được ba người của Minh Ngục kia, nếu không truyền thừa đã mở ra ba người kia được truyền thừa bao phủ, muốn giết bọn họ cũng khó.

...

Bộ Phương trở lại Điền Viên Thiên Địa.

Sắc mặt hắn tái nhợt, không có một tia huyết sắc.

Trong đầu giống như bị kim đâm.

Điền Viên Thiên Địa có cỏ tươi xanh mướt.

Gió thổi lướt qua khiến cỏ xanh bị lay động, phát ra tiếng "xào xạc".

Bộ Phương đi tới phía dưới tán cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo đang đong đưa.

Hắn ngồi xếp bằng ở đó.

Xa xa.

Ngưu Hán Tam ngồi trước nhà gỗ nhìn thấy sắc mặt của Bộ Phương, hắn ta lập tức bị hoảng sợ, nhưng khi hắn ta nhìn thấy Bộ Phương ngồi xếp bằng cũng không dám tới hỏi thăm.

"Chờ lúc Bộ Phương hồi phục rồi nói sau vậy."

Tiểu U đang nằm trên ghế trước cửa nhà gỗ, sắc mặt đã tốt hơn rất nhiều.

Ăn món ăn do Bộ Phương nấu, dùng Sinh Mệnh Tinh Quả và Tinh Nguyên Tử Tủy để chế tạo món ăn, Sinh Mệnh Tinh Khí ngào ngạt áp chế trớ chú trong cơ thể Tiểu U.

Khiến những tổn thương trên cơ thể sau khi trớ chú đã được bổ sung lại.

Chương 1910: Trở thành thần niệm, truyền thừa mở ra! (2)

Notice: Undefined offset: 200

Bộ Phương ngồi xếp bằng và nhắm mắt dưỡng thần, Tinh Thần Lực đang lưu chuyển, dường như cả người hắn cũng lâm vào một trạng thái khó giải thích được.

Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo được trồng phía trước Tiên Thụ cực lớn, Bộ Phương đang ngồi xếp bằng dưới tán cây trà Thiên Đạo.

Dường như ba người đang tạo thành một tổ hợp huyền bí.

Có ba động kỳ lạ đang khuếch tán.

Tiên Thụ lay động, tỏa ra quang huy xán lạn.

Từng điểm hào quang giống như đang thẩm thấu vào trong cơ thể của Bộ Phương.

Hoa của cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo cũng đang yên lặng mà nở rộ trên cây, mùi thơm thoang thoảng bay ra, tràn đầy ý vị.

Khuôn mặt Bộ Phương nghiêm túc, như thể hắn đang tắm trong thần quang.

Giống như đang có Phạm âm (1) vang lên.

(1) Phạm m: tiếng nói, giọng nói của Phật.

Oành!

Bỗng nhiên, trên trên đỉnh đầu của Bộ Phương hiện lên một vòng tròn năng lượng cực lớn, vòng tròn đang lưu chuyển.

Sau đó, gần như cả Điền Viên Thiên Địa đều tỏa ra ánh sáng chói chang.

Ánh sáng đầy trời.

Tiếng long ngâm vang vọng, âm thanh Tước Đề bắt đầu hiện lên.

Bạch Hổ rống lên, Huyền Vũ gầm thét.

Đủ loại âm thanh đang vang lên trong Điền Viên Thiên Địa.

Cùng với ánh hào quang giống như điềm lành đang rơi xuống, ánh sáng vô cùng mê người.

Tinh Thần Lực trong đầu Bộ Phương bắt đầu lưu chuyển.

Trong khoảnh khắc ấy, Tinh Thần Hải cũng hoàn toàn sôi trào.

Thần cảm của Bộ Phương lan ra, hình như đã xảy ra thay đổi.

Thần cảm vốn dĩ đã khô cạn mà giờ lại bừng bừng sức sống mới.

Tinh Thần Lực cuồn cuộn không ngừng bổ sung vào trong Tinh Thần Hải.

Thần cảm cũng càng ngày càng trở nên ngưng tệ.

Ầm ầm ầm!

Tinh Thần Hải bay lên phía trên, bỗng hiện ra một thân ảnh mơ hồ.

Mà khi thân ảnh kia vừa xuất hiện, nó gần như trấn áp cả thiên địa.

Ngay sau đó nó đã hóa thành kim thân của Bộ Phương.

Mà kim thân này chỉ đơn thuần do Tinh Thần Lực hội tụ thành.

Bộ Phương mở mắt, há miệng, hắn nôn ra một ngụm khí vẩn đục.

Ngay thời khắc này, thần cảm của hắn cuối cùng cũng trở thành thần niệm.

Phía trước nhà gỗ.

Ngưu Hán Tam chống hai tay vào thắt lưng, hắn ta đang nhìn dị trạng của bầu trời.

Trên mặt hắn ta hiện ra vẻ cung kính.

Thực lực của Bộ Phương ngày càng mạnh, thực lực trước kia khi Bộ Phương mới tiến vào Điền Viên Thiên Địa vẫn còn kém hơn hắn ta.

Mà hiện tại...

Hắn sớm đã trở thành tồn tại mà Ngưu Hán Tam mong ước từ lâu.

Đương nhiên Ngưu Hán Tam cũng không quan tâm những thứ này, hắn ta yêu thích loại không khí yên tĩnh trong Điền Viên Thiên Địa, loại không khí ấy khiến cho hắn ta vô cùng hưởng thụ.

Trong bụi cỏ xanh.

Tiểu Bát vươn cái đầu gà của nó ra ngoài, hiếu kỳ nhìn dị trạng.

Bát Bảo Trư cũng mở to mắt heo.

Sinh linh trong Điền Viên Thiên Địa đều tò mò mà quan sát.

Một hồi lâu sau, dị trạng biến mất.

Cuối cùng Bộ Phương cũng khôi phục lại trạng thái, thậm chí có thể nói trạng thái bây giờ của hắn còn mạnh hơn trước kia.

Mặc dù tu vi chân khí không tăng lên.

Nhưng mà tu vi tinh thần của Bộ Phương đã đạt tới mức độ vô cùng cường hãn, thần niệm Nhất Đán Hội Tụ.

Điều đó cũng có ý nghĩa rằng Tinh Thần Lực của Bộ Phương đã tiến vào cảnh giới Tiểu Thánh, thậm chí là cấp bậc Nhị Chuyển Tiểu Thánh.

Trước cửa nhà gỗ.

Bộ Phương chắp tay đi tới.

Ngưu Hán Tam nhếch miệng cười với Bộ Phương.

Có cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo và Tiên Thụ ở đây, Tinh Thần Lực của Bộ Phương khôi phục càng nhanh hơn.

Phía trước nhà gỗ, hắn lại nấu ăn một lần nữa.

Nhiệt khí đang sôi trào cuồn cuộn.

Bộ Phương nấu món Tôm Huyết Long Cay, dù sao đây cũng là món ăn mà Tiểu U yêu thích.

Cho thêm Sinh Mệnh Tinh Quả và Tinh Nguyên Tử Tủy.

Hắn lột vỏ tôm rồi bỏ thịt tôm trắng nõn vào trong đĩa.

Sau khi cho Tiểu U ăn xong.

Sắc mặt của Tiểu U càng trở nên dịu dàng.

Hơn nữa trong thần niệm cường hãn của Bộ Phương có thể cảm nhận được, trạng thái tinh thần của Tiểu U đang bắt đầu khôi phục, không lâu nữa có thể thức tỉnh.

Sau đó.

Bộ Phương và Ngưu Hán Tam cùng ngồi trước cửa nhà gỗ, hai người bọn họ bày biện ra một bàn Tôm Huyết Long.

Vừa nói chuyện, vừa bóc tôm và bắt đầu ăn.

Sau khi ăn xong đồ ăn.

Bộ Phương lại cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể đang hồi phục, sau đó hắn đứng lên chuẩn bị rời khỏi Điền Viên Thiên Địa.

"Giết chết Nhị Chuyển Tiểu Thánh, mà giết xong lập tức bỏ chạy, đúng là rất kích thích."

"Nhưng mà tiêu hao cũng rất lớn."

"Đây cũng là điều ta không ngờ tới."

"Sau đó còn phải giết ba vị Tài Quyết Sử chắc chắn còn khó khăn hơn."

"Nhưng mà... Càng khó khăn, càng có tính khiêu chiến."

Sau khi tạm biệt với Ngưu Hán Tam.

Tâm thần của Bộ Phương vừa động.

Hắn liền xuất hiện ở nơi trước khi tiến vào Điền Viên Thiên Địa.

Giờ khắc này, cả sơn cốc hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn thi thể đầy mặt đất.

Có thi thể của thiên tài Minh Ngục, cũng có thi thể của Chấp Pháp Sứ...

Hình như những người khác cũng đã rời đi.

Từ lúc Bộ Phương tiến vào Điền Viên Thiên Địa rồi đi ra, hắn cũng tốn không ít thời gian...

"Tính cả đi và về, chắc khoảng hơn một ngày đi."

Đột nhiên.

Thiền niệm của Bộ Phương vừa động.

Ngay lập tức đã khuếch tán ra cả sơn cốc.

Trong khoảnh khắc thần niệm của hắn mở ra.

Phía xa xa.

Bỗng nhiên, có một chùm tia sáng chiếu lên tận trời.

Dường như chùm sáng đó muốn xé rách cả bầu trời, ánh sáng vô cùng chói mắt.

Ánh mắt Bộ Phương tập trung nhìn vào phương hướng của cái kia, bỗng nhiên trong đôi mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Thần Trù truyền thừa! Mở ra rồi sao?

Bộ Phương hít sâu một hơi.

Nhiệm vụ tạm thời của hệ thống, đó là để hắn tiến vào trong Thần Trù truyền thừa và phải lấy được Hắc Ám Kỳ Lân Cốt.

Nếu như hoàn thành nhiệm vụ tạm thời này, Bộ Phương mới có thể lấy được 20% chân khí được thưởng.

Điều này đối với Bộ Phương mà nói cũng không tồi chút nào.

Cho nên Thần Trù truyền thừa này, thật ra Bộ Phương cũng muốn xông vào một lần.

Bỗng nhiên.

Sắc mặt của Bộ Phương thay đổi.

Một trận khí tức đầy áp lực chợt nổ tung ở phía xa.

Giống như có một viên đạn pháo bắn ngang qua bầu trời, rồi bất ngờ rơi xuống mặt đất.

Oành!

Khí huyết nồng nặc bay lên tận trời.

Một vị Tài Quyết Sử khoác huyết bào chậm rãi ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của hắn tràn đầy sát khí, hắn ta nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.

- Cuối cùng ngươi cũng đi ra khỏi... Nơi ngươi vừa trốn...

Chương 1911: Thần Trù truyền thừa, Trù Đạo Thiên Thê! (1)

- Cuối cùng ngươi cũng ra khỏi chỗ ẩn náu rồi, con rùa rụt cổ...

Giọng nói mang đậm tia sát ý vang lên khắp đất trời.

Ở phía xa, Tài Quyết Sử khoác huyết bào, trong ánh mắt tràn đầy sát ý nồng đậm.

Ánh mắt của hắn ta chuyển động một cái và rơi vào trên thân hình Bộ Phương.

- Trước đó ta cảm nhận được làn sóng dao động không gian, ngươi có thể là cái con rùa rụt đầu đã mở không gian đó để trốn vào… Tuy nhiên, ngươi cũng không có đồng bọn, khả năng lớn là ngươi tự mang theo Thần Khí, loại Không Gian Thần Khí này có một đặc điểm, đi vào từ nơi nào thì sẽ đi ra ngoài từ nơi đó...

Tài Quyết Sử thản nhiên nói.

- Chính vì thế... Ta ở chỗ này chờ ngươi, ngươi chắc chắn sẽ đi ra...

Tài Quyết Sử nói.

Lời nói vừa rơi xuống.

Mặt đất dưới chân hắn ta đột nhiên nổ tung.

Thân hình của hắn ta hóa thành một đạo huyết sắc tàn ảnh, chạy như bay về phía Bộ Phương, mang theo sát ý đáng sợ, phải giết chết hoàn toàn Bộ Phương.

Áp lực kinh khủng chèn ép lên áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương, áo choàng vang lên tiếng vù vù vang dội.

Tuy nhiên Bộ Phương rất bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh, hắn chẳng qua chỉ hờ hững nhìn.

Ngay sau đó.

Trong tinh thần hải của Bộ Phương lập tức dấy lên sóng gió kinh khủng.

Oanh!

Thần cảm được thăng cấp lên thành thần niệm nên lúc Bộ Phương thi triển ra thì có chút không quen tay.

Tuy nhiên, không thể nghi ngờ rằng thần niệm của Bộ Phương hiện tại cực kỳ cường đại.

Dường như có một trận rung động màu vàng lấy thân thể Bộ Phương làm trung tâm rồi tỏa ra, trong nháy mắt nó đã lan truyền ra tứ phía.

Vị Tài Quyết Sử đang chạy nhanh đến đây đột nhiên co rụt ánh mắt lại.

Thần niệm của Bộ Phương hung hăng đập xuống lên đầu hắn ta giống như một cây búa tạ.

Trong nháy mắt khiến hắn ta hoảng hốt.

Sự hoảng hốt này thậm chí còn chưa quá thời gian nửa nhịp thở nhưng dù sao nó vẫn là hoảng hốt.

Lợi dụng lúc này, Bộ Phương trực tiếp phóng lên cao, chân đạp lên Tiểu Bì đang tỏa ra ánh sáng màu vàng và nhanh chóng bay về phía xa.

Chỉ một tích tắc, hắn đã hóa thành lưu quang màu vàng và biến mất.

Thân thể của Tài Quyết Sử tỏa ra một trận huyết sắc, trong ánh mắt tóe ra sắc đỏ tươi, cảm giác hoảng hốt đột nhiên biến mất.

- Tinh Thần Công Kích Pháp?

Thì ra là như vậy...

Vị Tài Quyết Sử này cuối cùng cũng biết được rằng tại sao Huyết Tam lại bị giết chết bởi một tên tiểu tử chỉ mới là Chân Thần cảnh Cửu Tinh.

Thì ra là do có tinh thần lực nên hắn đã bị hoảng hốt ngay lập tức, sau đó nó khiến cho Huyết Tam gặp phải đòn công kích âm hiểm của thanh niên kia.

- Tên hèn hạ kia! Ngươi chạy đi đâu!

Oanh!

Hắn ta giẫm một cước mạnh bạo lên trên mặt đất của sơn cốc.

Toàn bộ sơn cốc dường như đều đã nổ tung.

Vị Tài Quyết Sử này nhanh chóng đuổi theo Bộ Phương giống như đạn pháo.

Sự tồn tại của Tiểu Thánh cảnh giới, một khi đã dùng hết toàn lực để thúc giục thân pháp thì sẽ giống như sao băng xuyên qua bầu trời với tốc độ cực nhanh, ép thẳng tắp về phía Bộ Phương.

Tuy nhiên, tốc độ hôm nay của Tiểu Bì cũng rất nhanh.

Thân thể của nó lắc lư một hồi, mang theo Bộ Phương lướt qua bầu trời mênh mông trong nháy mắt.

Khoảng cách giữa đôi bên bỗng chốc trở nên đông cứng.

Không ai đuổi kịp ai.

- Muốn đi Thần Trù Truyền Thừa Địa à? Nằm mơ đi... Chết đi cho ta!

Vị Tài Quyết Sử kia đuổi theo trong hư không, rất nhanh hắn ta đã phát hiện có điều gì đó không đúng.

Bởi vì hắn ta nhận thấy hướng mà Bộ Phương đang lao vùn vụt đến dường như chính là vị trí mà Thần Trù truyền thừa tỏa ra chùm sáng.

Một tiếng thét dài.

Huyết sắc lưu quang lập tức bắn đến vị trí của Bộ Phương, dường như muốn triệt để giết chết Bộ Phương.

Bộ Phương đứng trên lưng của Tiểu Bì, dường như hắn cũng cảm nhận được một kích của lưu quang kia.

Sắc mặt hắn hơi cứng lại một cái.

- Tiểu Bì, bay xuống phía dưới đi.

Bộ Phương nói.

Tiểu Bì tựa hồ nghe hiểu được lời của Bộ Phương, nó kêu lên một tiếng.

Khoảnh khắc tiếp theo, nó đột ngột lao xuống.

Nó giống như một quả lựu đạn rơi thẳng xuống mặt đất.

Ánh mắt của Tài Quyết Sử co rút một cái và toét miệng cười một tiếng.

- Có chút tài mọn này thôi à!

Oanh!

Huyết bào trên người Tài Quyết Sử bay phần phật trong gió, hắn ta cũng rơi thẳng xuống.

Một đạo huyết quang và một đạo kim quang truy đuổi nhau trong hư không

Bọn họ rơi xuống đất, trên mặt đất là những tảng đá gồ ghề gớm ghiếc.

Ánh sáng màu vàng rực rỡ và ánh sáng màu đỏ máu tỏa ra lung linh giữa những viên đá.

Thần niệm của Bộ Phương bao trùm lên và hắn đã cảm nhận được những thay đổi trong đó từ trước.

Hắn mang Tiểu Bì nhanh chóng đi qua những tảng đá gồ ghề và đúng như dự đoán rằng họ đã tránh đi những tảng đá đó.

Dần dần, họ đã thật sự kéo dài khoảng cách với Tài Quyết Sử.

Để duy trì một tốc độ cao thì dù cho có là Tài Quyết Sử kia cũng không có cách nào đảm bảo rằng hắn ta có thể nhanh chóng thoát ra được những tảng đá lởm chởm đó.

Ở phía sau.

Tài Quyết Sử cực kỳ tức giận, hắn ta không né tránh những tảng đá nữa mà trực tiếp đuổi theo Bộ Phương.

Tuy nhiên, tốc độ này cũng đã chậm lại rất nhiều.

Theo thời gian dần trôi qua.

Thân hình của Bộ Phương càng ngày càng gần với Truyền Thừa Địa!

...

Thần Trù truyền thừa mở ra.

Đương nhiên là nó hấp dẫn không ít ánh mắt.

Cường giả Minh Ngục đám người Địch Thái Giới Chủ đều đang chạy tới hướng của truyền thừa.

Mà đội Chấp Pháp và Tài Quyết Sử cũng tấn công vào lúc này, bọn họ đuổi theo các thiên tài của Minh Ngục.

Chùm ánh sáng bùng nổ ở bốn phía.

Từng đạo thân hình đang nhanh chóng vọt ra về phía trung tâm.

Bộ Phương cưỡi Tiểu Bì nhanh chóng bay tới.

Mái tóc của hắn bay lất phất trong gió.

Sắc mặt của Bộ Phương không có một chút biến hóa.

Xa xa, chùm ánh sáng màu vàng ngày càng lớn, giống như một cột sáng khổng lồ

Trong cột ánh sáng có năng lượng trôi nổi.

Ánh mắt của Bộ Phương lộ ra tia sáng.

Từ trong chùm sáng đó, Bộ Phương có thể cảm nhận được một cỗ Trù Đạo Chi Tâm cường đại...

Đó là Trù Đạo Chi Tâm thuộc về Thần Trù.

Thần Trù mang tới áp lực khiến cho người ta kinh hãi.

Không chỉ mỗi Bộ Phương mà tất cả các Lân Trù chạy tới Truyền Thừa Địa đều cảm nhận được cỗ áp lực đáng sợ này.

Điều này khiến cho sắc mặt của bọn họ phát sinh biến hóa.

Sự kinh hoàng tột độ!

Nhưng nó mang lại... phần lớn là sự hưng phấn!

Nếu như bọn họ có thể đạt được truyền thừa của Thần Trù thì trong tương lai không xa nữa bọn họ cũng có thể bộc phát ra loại khí tức và ngưng tụ được Trù Đạo Chi Tâm cực kỳ đáng sợ này!

Ảnh Nha và Lưu Nha bay vút qua hư không từ trong tầng trời thấp.

Họ có cùng ý tưởng với Bộ Phương là sử dụng những cột đá cao thấp lởm chởm ở tầng trời thấp để đánh bật những tên lính đang đuổi theo phía sau.

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ lại rất may mắn, bọn họ cũng không bị Chấp Pháp Sứ đuổi giết nhưng bọn họ vẫn như cũ không dám lười biếng chút nào.

Mục tiêu chính là chùm ánh sáng truyền thừa kia.

Bỗng nhiên.

Một trận khí tức đè nén nổ tung trên đỉnh đầu kèm theo những tràng âm thanh bùng nổ.

Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ đều lộ ra bộ dáng sợ hãi, họ ngẩng đầu lên và thấy được một đạo ánh sáng màu vàng vụt qua trên tầng trời thấp.

- Hả? Lại là tiểu tử Bộ Phương kia...

Địch Thái Giới Chủ xuýt xoa một trận.

Hắn ta đã biết được sự tích của tên tiểu tử này, làm thịt một vị Tài Quyết Sử, thật là vô cùng ngang ngược.

Một vị Tài Quyết Sử, đây chính là sự tồn tại của Nhị Chuyển Tiểu Thánh đó!

Oanh!

Lại thêm một đạo khí tức tàn bạo bật ra.

Một thân hình huyết sắc bay vùn vụt qua mang đến khí tức lạnh lẽo khiến cho Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ đều kinh hãi vô cùng.

Là Tài Quyết Sử...

Tiểu tử Bộ Phương... Lại đặc biệt đi trêu chọc một vị Tài Quyết Sử?

Oanh oanh!

Chương 1912: Thần Trù truyền thừa, Trù Đạo Thiên Thê! (2)

Notice: Undefined offset: 212

Đống đá vụn ngổn ngang bị ánh sáng huyết sắc đánh tan.

Linh quang màu vàng tạt ngang.

Ảnh Nha và Lưu Nha bay nhanh qua.

Bỗng nhiên.

Tất cả bọn họ đều cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua.

Tiếng gió gào thét khiến bọn họ cảm nhận được một trận đè ép.

- Lại là người kia!

Lưu Nha nhỏ giọng nói với Ảnh Nha.

Một tiếng gào thét vang lên.

Lưu quang màu vàng nhanh chóng ép về phía bọn họ.

- Để bọn họ lại cho ta!

Tài Quyết Sử gào lên.

Mặt đất lập tức nổ tung.

Một bóng người huyết sắc vọt lên từ trên mặt đất!

- Đứng lại cho ta!

Thêm một vị Tài Quyết Sử tiến đến chặn Bộ Phương lại.

Hắn vừa ra tay đã tạo ra một trận đẫm máu kinh hoàng.

Một đao ảnh Liêm Đao hiện lên che khuất bầu trời như muốn chặt đứt cả đất trời đang chém xuống Bộ Phương.

Sắc mặt của Bộ Phương rất bình tĩnh.

Thần niệm hội tụ lại thành một điểm và đột nhiên bùng phát.

Oanh!

Đao ảnh Liêm Đao đang chém xuống từ trong hư không đột nhiên hơi chậm lại.

Nó đình trệ trong thời gian nửa nhịp thở.

Sau khi vị Tài Quyết Sử kia chém ra một đao thì sắc mặt của hắn ta đột nhiên biến đổi.

Thời gian nửa nhịp thở đối với loại tốc độ bắn ra này mà nói thì sẽ trở nên cực kỳ dài.

Két một tiếng.

Ánh sáng vàng đột nhiên bắn tán loạn và xuyên qua một đao kia của Tài Quyết Sử.

Sau khi xuyên qua, một đao như muốn chém bể đất trời kia mới ầm ầm rơi xuống.

Mặt đất đều hiện lên những vết cắt vỡ vụn to lớn.

- Đáng chết! Đuổi theo hắn!

Oanh!

Hai vị Tài Quyết Sử bộc phát ra tốc độ truy đuổi nhanh nhất.

Vào lúc này, sau đạo kim quang kia chính là hai tia huyết sắc.

Tốc độ của hai tia huyết sắc càng lúc càng nhanh, gần như đã đuổi kịp đạo kim quang.

Bộ Phương không khỏi nhíu mày một cái.

Dường như Tiểu Bì cảm giác được mình bị khiêu khích, nó kêu lên một tiếng, tốc độ đột nhiên bùng nổ.

Xẹt một tiếng.

Thân hình xé tan màn trời.

Khoảnh khắc tiếp theo, nó biến thành một vệt sáng màu vàng, như thể đã băng qua khoảng không vậy, ầm ầm một tiếng đâm vào trong kim quang.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên.

Hai bóng người huyết sắc đứng yên trong chốc lát, bắp thịt trên thân thể của hai người đều run lên.

Bọn họ bay lơ lửng trước chùm ánh sáng màu vàng kia, ánh mắt đông cứng lại một cái.

- Làm sao giờ? Đuổi theo à?

Hai người nhìn nhau một cái, cau mày hỏi.

- Hắn đã giết lão Tam, không thể buông tha hắn...

Cuộc đối thoại của hai vị Tài Quyết Sử kết thúc, sau đó, họ không chút do dự lao vào trong.

Oanh! Oanh!

Trên mặt đất, tiếng nổ tung không ngừng vang lên.

Lưu Nha chắn trước tia sáng màu vàng.

Một trường đao rất to đang ngọ nguậy.

- Ca đi vào đi, đệ sẽ chặn đám người này...

Mặt Lưu Nha không cảm xúc nói.

- Nếu như đệ chết, ca phải trả thù cho đệ.

Mặt Lưu Nha tiếp tục là dáng vẻ không cảm xúc nói.

Dường như hắn cũng là tên có mặt tê liệt giống như Bộ Phương.

Dù là thời điểm nói đến vấn đề sinh tử thì cũng vẫn bình tĩnh như vậy.

- Nếu như đệ chết, ca nhất định sẽ tàn sát toàn bộ Thâm Uyên để tế đệ.

Ảnh Nha nói.

Vừa nói xong, hắn nhìn một cái thật sâu vào Lưu Nha, sau đó bước vào trong tia sáng màu vàng mà không quay đầu lại.

Vận khí của Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ rất tốt, bọn họ đi thẳng đến chỗ chùm tia sáng màu vàng mà vẫn không ai chú ý đến.

Cho nên tất cả bọn họ đều đã bước chân vào chùm sáng màu vàng.

Minh Trù Nhất Mạch, thiên tài Minh Trù trước đó cười nói với Ảnh Nha đã chém chết một vị Chấp Pháp Sử, cả người hắn đẫm máu bước vào bên trong đó.

Lưu Nha thét lên một tiếng.

Minh khí kinh thiên động địa bùng nổ xung quanh thân thể hắn.

Một đao chém ra, lập tức đã chém chết Chấp Pháp Sử đang bay đầy trời.

Mấy tên Tôn Tiểu Thánh đồng loạt xuất thủ, bọn họ đều ép về phía Lưu Nha khiến cho áp lực của Lưu Nha tăng lên rất nhiều.

Tuy nhiên Lưu Nha hắn cũng rất hung ác, điều này khiến cho sắc mặt của các Chấp Pháp Sử hoàn toàn thay đổi.

...

Bên ngoài Thâm Uyên.

Tiếng nổ vang lên khắp nơi.

Thiên Đạo Ý Chí quay cuồng không ngừng công kích nhau.

Mặt đất nứt ra, thiên địa dường như cũng đang rạn nứt.

Ngay sau đó.

Trên bầu trời.

Một bóng người nhanh chóng rơi xuống, mang theo huyết dịch màu vàng, nhuộm đỏ cả bầu trời rộng lớn.

Dường như có tiếng kêu gào tràn ngập khắp chân trời.

Thiên Đạo Ý Chí mãnh liệt rất nhanh đã thu lại ngưng trệ.

Đại Tài Quyết Sử khoác một trường bào màu huyết sắc, hai bàn tay nhuộm máu đỏ, xách cái đầu bước ra khỏi hư không.

- Đa tạ thành chủ đại nhân đã xuất thủ... Chuyện kế tiếp cứ giao cho tại hạ.

Đại Tài Quyết Sử cung kính chắp tay về phía hư không và nói.

- Chuyện này... Là chuyện trọng đại. Ngươi làm việc cẩn thận, ta ở bên này đang gặp phải tình huống đột phá, đợi ta giải quyết xong thì nhất định sẽ cùng ngươi giết Minh Ngục.

Tiếng ầm ầm vang lên.

Ngay sau đó.

Dường như có tiếng chó sủa vang từ trên trời rơi xuống.

Đi cùng với nó còn có Thâm Uyên thành chủ đang tức giận tột cùng mà gầm lên.

Sắc mặt của Đại Tài Quyết Sử hơi có chút kỳ quái, tuy nhiên hắn ta rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh.

Hắn ta cầm cái đầu của Đại Thánh đang không ngừng rỉ máu trong tay và nở một nụ cười lộ ra vẻ âm hiểm.

- Thâm Uyên... Đây là thời điểm tiến hành phản kích... Tiếp theo, cứ nhìn kết quả dưới đáy Thâm Uyên cái đã.

- Ác ma Thâm Uyên yên lặng hàng chục ngàn năm rồi, đã đến lúc... thức tỉnh!

...

Giữa ánh sáng màu vàng chính là Thần Trù truyền thừa.

Tiểu Bì đã hóa thành một vầng sáng vàng rực rỡ nằm ở trên bả vai Bộ Phương.

Bộ Phương chắp hai tay, áo choàng lông vũ bay phấp phới.

Đây là một mảnh Thiên Địa rất rộng lớn, ngay chính giữa Thiên Địa là một Bạch Ngọc Thiên Thê dài lên tận tầng mây.

Theo những bậc thang đi lên chính là một trái tim thất khiếu to lớn đang chống đỡ, quả tim màu vàng đập liên tục và toát lên uy áp hào hùng.

Ở bên dưới Thiên Thê là những bộ xương khô.

Ông...

Từ khắp nơi trong không gian, từng đạo bóng người hiện lên.

Hai vị Tài Quyết Sử mặc huyết bào đang nhìn Ảnh Nha với vẻ mặt lạnh lẽo.

Còn có cả thiên tài Minh Trù toàn thân đẫm máu của Minh Ngục

Cùng với Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ trong nét mặt cực kỳ bối rối.

- Trù Đạo Thiên Thê! Quả nhiên là Thần Trù Truyền Thừa Địa... Ha ha ha! Thần Trù truyền thừa... Là của ta!

Sau khi vị thiên tài Minh Trù của Minh Ngục kia thấy được quả tim thất khiếu cùng với Bạch Ngọc Thiên Thê dẫn lên trời thì lập tức điên cuồng cười to.

Hắn ta bước theo mọi người vào trong đó.

Trong hư không, một tròng mắt lập tức hiện lên, mở ra từ từ, nhìn chăm chú vào mọi người...

Chương 1913: Cạnh tranh trên Thiên Thê (1)

Thịch thịch!

Thịch thịch!

Tiếng tim đập đinh tai nhức óc vang lên trong hư không.

Tất cả mọi người đều xuýt xoa một trận.

Trong hư không có một quả tim màu vàng cực kỳ lớn, dường như nó đang lơ lửng trên chín tầng mây, những bậc thang màu trắng ngọc tiếp tục trải dài cho đến tận bên dưới trái tim...

- Đây là đường mà Thần Trù truyền thừa phải đi qua... Trù Đạo Thiên Thê.

Ảnh Nha cũng nhận ra Bạch Ngọc Thiên Thê này, đôi mắt của hắn nhíu chặt lại.

Toàn bộ thiên địa này đơn giản vô cùng, tuy rằng trống rỗng, nhưng nếu nhìn lại thì thấy nó cực kỳ rộng lớn.

Tuy nhiên... tất cả đều là sương mù trắng xóa, chỉ có Bạch Ngọc Thiên Thê ở khu vực trung tâm này không ngừng dài lên trên, hơn nữa ở trên đỉnh của Thiên Thê có một trái tim đang đập.

Trái tim màu vàng không ngừng tỏa ra uy áp và năng lượng.

Uy áp này rất cường đại, đến nỗi mà Bộ Phương cũng cảm nhận được loại uy áp này.

Uy áp của Đại Thánh, uy áp của Thần Trù.

Dù cho có là hai vị Tài Quyết Sử ở trong đây thì cũng không dám càn rỡ một chút nào.

Sự tồn tại của Đại Thánh cảnh thì không nhất thiết phải là Thần Trù, nhưng nếu mà là Thần Trù thì... chắc chắn sẽ là sự tồn tại của cảnh giới Đại Thánh cảnh.

Minh Ngục có Nhất Mạch, gọi là Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch.

Trong đó có cường giả Thần Trù trấn giữ.

Mỗi một vị cường giả Thần Trù kia đều có uy lực thông thiên diệt địa.

Địa vị của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch ở trong Chín tộc Minh Ngục có xếp hạng ở trên vị trí trung bình.

Mặc dù căn cơ của Minh Trù Nhất Mạch không sâu nhưng chính vì có Thần Trù trấn giữ nên mới khiến cho địa vị của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch xếp trên vị trí trung bình trong Chín tộc.

Thậm chí còn xếp trên cả Ảnh Ma Nhất Mạch.

Lý do tại sao Ảnh Nha vào Minh Trù Nhất Mạch để học trộm nấu ăn chính là vì có thể dẫn dắt Ảnh Ma Nhất Tộc, vượt qua Minh Trù Nhất Mạch.

Hôm nay, Thần Trù truyền thừa đã gần ngay trước mắt, làm sao hắn có thể không động tâm.

Ông...

Trên bầu trời, mây cuộn thành từng lớp.

Một đạo ánh sáng màu vàng rơi xuống trên thân hình của mọi người.

Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người cảm thấy một trận áp lực.

Tất cả những người đang lơ lửng trong không trung đều theo bản năng mà đáp xuống đất, bước lên trên Bạch Ngọc Thiên Thê.

Vừa đến gần với nơi này, tất cả mọi người không khỏi xuýt xoa một trận.

Bởi vì bên dưới Bạch Ngọc Thiên Thê có vô số bộ xương khô đang ở tư thế quỳ.

Những bộ xương khô này có tuổi đời vài năm và một số gần như đã bị phong hóa.

Những bộ xương khô này thuộc nhiều chủng tộc khác nhau, một số là nhân tộc, một số là thú tộc, còn có cả ác ma Thâm Uyên...

Rất nhiều chủng tộc khiến cho mọi người đều cảm thấy kinh sợ.

Rõ ràng là có vô số người thèm muốn Thần Trù truyền thừa, nhưng cho đến bây giờ thì dường như cũng chưa có ai thực sự đạt được Thần Trù truyền thừa, truyền thừa mà Thần Trù muốn ban tặng.

Đây không phải là một tin tốt.

Nó cho thấy rằng để đạt được sự truyền thừa này thì khó khăn vô cùng.

Nhưng đây đồng thời cũng là một tin tốt, điều này có nghĩa là... Truyền thừa này... rất phi thường.

- Khi ngươi vào Truyền Thừa Địa của ta thì ngươi sẽ là người thừa kế của ta.

- Truyền thừa của ta, đao công mà ta nghiên cứu cả đời, các thao tác nấu ăn bằng tinh thần, dụng cụ làm bếp và áo choàng của ta, đây đều là lễ vật ta chuẩn bị cho người thừa kế của ta.

- Kỳ Lân Cốt, lông của Phượng Hỏa, Côn Bằng Nhãn, Chân Long Giác...

Tròng mắt màu vàng quét nhìn khắp toàn trường.

Dường như nó đang kể điều gì đó.

Một âm thanh đinh tai nhức óc đột nhiên hiện lên trong đầu của mọi người.

Mỗi một người đều không khỏi xuýt xoa một trận.

Ánh mắt của Bộ Phương cũng co rút một cái.

Không hổ danh là Thần Trù... Vừa xuất thủ đã đưa ra những món lớn.

Chưa nói đến đao công nghiên cứu cả đời của Thần Trù và các thao tác nấu ăn bằng tinh thần, dù cho là dụng cụ làm bếp của Thần Trù cũng đã khiến người ta say mê, còn có lễ vật là nguyên liệu nấu ăn dành cho người được truyền thừa... Sẽ khiến cho Đại Thánh đều phải động tâm!

Những nguyên liệu nấu ăn này đều có thể gọi là Tiên Tài Thánh Phẩm, hơn nữa nếu mang đi so trong Tiên Tài Thánh Phẩm thì cũng đều là đồ thượng hạng.

Tuy nhiên, tất cả mọi người đang chìm đắm trong sự hấp dẫn của phần thưởng cũng đã phục hồi tinh thần lại.

Những phần thưởng này đều cực kỳ phi thường.

Tuy nhiên...

Không có người nào trong đây là kẻ ngu cả.

Vừa mới bắt đầu truyền thừa mà đã công bố phần thưởng, điều này có nghĩa là gì?

Ngay từ đầu, Thần Trù đã dụ dỗ khiến cho tất cả mọi người không thể cắt đứt tham lam trong lòng.

Bọn họ sắp phải đối mặt truyền thừa, nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm!

- Vòng thứ nhất, Truyền Thừa Thiên Thê... Nếu ngươi bước lên Thiên Thê và bước vào Trù Đạo Chi Tâm của ta, ngươi có thể đến Tiểu Thiên Địa của ta, khảo nghiệm truyền thừa chân chính ở trong đó. Truyền Thừa Thiên Thê khảo nghiệm thiên phú của các vị, nếu người nào không có đủ thiên phú sẽ bị loại và quỳ ở bên ngoài phía dưới Thiên Thê để cầu một cơ duyên.

Tròng mắt màu vàng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giọng nói vang lên khắp Thiên Địa.

Mỗi một người đều không khỏi xuýt xoa.

Nhiều bộ xương khô như vậy mà tất cả đều là người không đủ thiên phú...

Yêu cầu của truyền thừa này rốt cuộc cao bao nhiêu vậy?

Tầm mắt của mọi người rơi vào trên Bạch Ngọc Thiên Thê.

Bạch Ngọc Thiên Thê cao vút lên tầng mây, chỉ nhìn một cái nhưng cũng không thể thấy điểm dừng, ở phía trên đỉnh có kim quang nở rộ.

Đó chính là trái tim kia...

Bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt hơn.

Hô hấp của hai vị Tài Quyết Sử đều có chút gấp gáp, chủ yếu là bởi vì lễ vật của truyền thừa thật sự khiến bọn họ cảm thấy có mấy phần tham lam.

Những bảo bối đó... Thật sự rất động lòng người.

Bọn họ cảm thấy rằng mình có thể thử một lần.

Mặc dù bọn họ là đời sau của ác ma Thâm Uyên nhưng bọn họ cũng có thừa kế một chút thiên phú nấu nướng của ác ma Thâm Uyên.

Cho nên họ cũng có thể thử một phen, lỡ như xuất hiện kỳ tích thì sao?

Lỡ như gặp trúng vận may?

Bên cạnh đó, ánh mắt của hai vị Tài Quyết Sử cũng cứng lại một cái, họ nhìn chăm chú vào trên người Bộ Phương, mục tiêu của bọn họ là Bộ Phương, người này chắc chắn sẽ đi lên thượng Bạch Ngọc Thiên Thê, bọn họ tất nhiên cũng phải đuổi theo.

Thiên tài của Minh Trù Nhất Mạch cười lớn, cả người hắn ta đẫm máu, di chuyển thân hình đến trước Bạch Ngọc Thiên Thê.

Toàn thân hắn ta đang run rẩy vì kích động.

Hắn ta nhấc chân lên đạp trên Bạch Ngọc Thiên Thê!

Oanh!

Hai chân của vị thiên tài Minh Trù Nhất Mạch này bước lên Thiên Thê, tiếng cười lớn của hắn ta đột nhiên ngừng lại, hai tròng mắt như muốn rớt ra.

Loại áp lực đáng sợ kia áp chế lên người hắn ta, khiến hắn ta lập tức cảm thấy ngột ngạt.

Đâu ra khảo nghiệm thiên phú?

Rõ ràng là khảo nghiệm khả năng chống lại áp năng lực!

Trên Thiên Thê này tràn đầy... uy áp Trù Đạo Chi Tâm của Thần Trù!

Bọn họ leo lên Thiên Thê chính là đang đối diện với uy áp Trù Đạo Chi Tâm.

Hắn ta ngẩng đầu nhìn lên.

Không nhìn thấy điểm cuối của Thiên Thê, điều này cũng có nghĩa là càng đi lên thì càng cảm nhận được áp lực kinh khủng của Trù Đạo Chi Tâm.

Hơn nữa...

Điều quan trọng nhất không chỉ là áp lực của Trù Đạo Chi Tâm mà là một khi bước lên bậc thang thì ảo ảnh sẽ hiện lên trước mắt ngươi...

Ảo ảnh này... thực ra là một công thức nấu ăn không hoàn chỉnh của món ăn, nó sẽ yêu cầu hắn bổ sung hoàn thiện công thức nấu ăn này.

Đây cũng là một trong những loại khảo nghiệm!

Chính vì thế, có hai khảo nghiệm trên Bạch Ngọc Thiên Thê này, thứ nhất là hoàn thiện cách nấu của các món ăn, thứ hai là áp lực của Trù Đạo Chi Tâm lên Bạch Ngọc Thiên Thê.

Thiên tài của Minh Trù Nhất Mạch cười không nổi nữa, sắc mặt của hắn ta trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Hắn ta bắt đầu suy ngẫm giải pháp cho vấn đề đầu tiên.

Sau khi cân nhắc hồi lâu, hắn ta bắt đầu leo lên.

Sau mười bậc thang thì xuất hiện khảo nghiệm thứ hai, hắn lại một lần nữa rơi vào trầm tư.

Ảnh Nha cũng tiến lên một bước không do dự chút nào, thân hình dịch chuyển tức thời xuất hiện dưới Thiên Thê.

Hắn rất có lòng tin đối với thiên phú nấu ăn của mình, dù sao... Tài nghệ hiện tại của hắn là học trộm được ở trong Minh Trù Nhất Mạch.

Bình Luận (0)
Comment