Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 118 - Chương 118.

Chương 118. - Chương 118. -

Cuối cùng, Phó Sùng Sơn vỗ ba chưởng vào ba huyệt đạo lớn trên lưng nàng. Kỳ Niệm Nhất cảm thấy một luồng linh lực mạnh mẽ từ vết thương trong ngực xông lên, nàng phun ra một ngụm máu.

Phó Sùng Sơn điều tức rồi lấy ra ba bình thuốc, hắn lãnh đạm nói: “Màu trắng buổi sáng, cho vào nước ấm rồi uống; bình đỏ là mỗi ngày một viên, uống bảy ngày; bình xanh thoa ngoài da, sáu canh giờ thay một lần, dùng khi nào hết thì thôi, nửa tháng sau vết thương sẽ khỏi hoàn toàn.”

Kỳ Niệm Nhất lau sạch khóe miệng rớm máu, cảm tạ Phó Sùng Sơn, nhưng Phó Sùng Sơn còn chẳng buồn nhấc mí mắt đã nhẹ giọng nói: “Ba nghìn linh thạch thượng phẩm, không ghi nợ.”

Dung Tam hít sâu một hơi, y tu này thu phí cao quá.

Kỳ Niệm Nhất còn chưa mở giới tử ra thì Cung Lăng Châu đã đưa cho Phó Sùng Sơn một túi linh thạch.

Cung Lăng Châu quay đầu lại, dưới ánh mắt “lại gặp đại gia” của Dung Tam, thấp giọng nói với Kỳ Niệm Nhất: “Coi như ta trả tiền cho cặp móng gãy đàn vừa nãy của muội.”

Sau đó hắn chớp đôi mắt long lanh, giả vờ giọng tức giận nói: “Mặc dù muội là công chúa, nhưng ta cũng là hoàng tử.”

Cung Lăng Châu mang dòng máu hỗn huyết nhân ma, là tam hoàng tử Ma tộc.

Vẻ mặt Phó Sùng Sơn sau khi nhận được linh thạch rốt cuộc cũng dịu đi một chút, thậm chí hắn còn quảng cáo với Dung Tam và Cung Lăng Châu, dặn bọn họ sau này nếu cần thì đến tìm hắn, sẽ được giảm 20% phí điều trị.

Kỳ Niệm Nhất nhìn vẻ mặt hai người họ, đoán chừng cũng không muốn nhận loại ưu đãi này.

Lúc bọn họ xuống lầu, đúng lúc tầng hai của quán trà đang đông khách. Kỳ Niệm Nhất vừa định rời đi thì nghe thấy một đám tu sĩ trong quán trà đang lớn tiếng thảo luận: “Các vị có biết gần đây có ba sự kiện đang gây náo động thành chúng ta hay không?”

Có người ở bên tiếp lời: “Sao vậy, ngoài chuyện Nam Hoa luận đạo thì còn chuyện gì lớn nữa?”

Người nọ mặt mày hớn hở nói: “Chuyện Nam Hoa luận đạo đương nhiên là sự kiện quan trọng nhất trong mấy tháng gần đây, nhưng ngoại trừ chuyện này còn có hai chuyện khác, mọi người chưa từng nghe qua sao?”

Lời của hắn đã khơi dậy hứng thú của nhóm người, bọn họ la ó kêu hắn mau nói, người nọ liền nói: “Chuyện đầu tiên là đệ tử thân truyền của cốc chủ Thương Thuật Cốc - môn phái tự xưng đệ nhất y tu, gần đây đã phản bội.”

“Là một nữ đệ tử nội môn giúp hắn ta chạy trốn, cốc chủ Thương Thuật Cốc rất tức giận, thề sẽ mang hai kẻ nghịch đồ này về cốc nghiêm trị không tha. Còn tuyên bố bên ngoài, người nào có thể bắt sống hai kẻ này, Thương Thuật Cốc từ nay về sau sẽ chữa bệnh cho hắn vô điều kiện.”

Cả Kỳ Niệm Nhất và Phó Sùng Sơn đều dừng chân vì câu nói này.

Đệ tử thân truyền của cốc chủ Thương Thuật Cốc không phải là Vân Giác sao, bé ngoan như hắn sao có thể phản bội cốc?

Trong mắt tu sĩ, phản bội sư môn là tội ác nghiêm trọng tương đương như việc cấu kết với Thâm Uyên, kẻ nào làm ra loại chuyện này, thanh danh sẽ bị hủy hoại, bị người tu hành trong thiên hạ coi là phản đồ, chúng nhân bài xích xa lánh.

Kỳ Niệm Nhất nhanh chóng nhớ lại nội dung trong Thiên Mệnh Thư, nhưng dù cố gắng tìm kiếm thế nào cũng không tìm thấy sự tồn tại của việc này.

Cốt truyện trong nguyên tác, Vân Giác cuối cùng trở thành Y Tiên nổi tiếng khắp thiên hạ, được vạn người kính ngưỡng.

Chuyện gì đã xảy ra?

Phó Sùng Sơn dừng lại một lúc, nghe người nọ nói xong thì nhanh chóng rời đi. Dung Tam thấy Phó Sùng Sơn vội đến mức còn không chào bọn họ một tiếng đã ra ngoài, thấy thế cũng cáo từ.

Ngay khi Kỳ Niệm Nhất còn đang nghi hoặc, lại nghe thấy đối phương nói tiếp: “Chuyện thứ hai còn khiến người ta kinh ngạc hơn, nghe đồn tháng trước trong Vô Vọng Hải, thần kiếm Phi Bạch đã xuất thế, nhưng lại bị đệ tử của Mạc Quân đoạt được, từ đó trở thành chủ nhân thần kiếm.”

Bình Luận (0)
Comment