Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 229 - Chương 229. Chương 229

Chương 229. Chương 229 Chương 229. Chương 229

*Trận trượng (阵仗): Từ này vừa có nghĩa là cuộc diễu hành, tuần hành; vừa có nghĩa là phô trương, phô bày.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Kỳ Niệm Nhất thấp giọng cười: “Còn có những chuyện mà Tiêu nhị đương gia của chúng ta không biết cơ à?”

Tiêu Dao Du lắc đầu thở dài: “Lần này ta thật sự không biết, thất sách rồi, phạm vi nghiệp vụ vẫn không đủ rộng rãi.”

Kỳ Niệm Nhất cũng không biết người này lấy dũng khí từ đâu ra, lại nói muốn phát triển nghiệp vụ mua bán tin tức ngay trên địa bàn của Tiên Minh, ra sức nghĩ cách để đào vách tường nhà người ta một cách quang minh chính đại.

Mọi người đợi một lúc, nhưng người đến lại không phải là Ngọc Hoa Thanh mà là Trang Quân.

Không chỉ có lão, bốn vị chưởng giáo đều đến đông đủ, đây là lần đầu tiên Kỳ Niệm nhìn thấy Bạc Tinh Vĩ lấy thân phận chưởng giáo xuất hiện.

Tiêu Dao Du thấp giọng kinh hô: “Hắn lại là chưởng giáo thật!”

Cách ăn mặc quái dị lấy băng đen che mắt của Bạc Tinh Vĩ thu hút sự chú ý của mọi người.

Kỳ Niệm Nhất cảm giác được tầm ánh của đều đang dịch chuyển từ người nàng sang người Bạc Tinh Vĩ và ngược lại, còn có người thấp giọng hỏi Kỳ Niệm Nhất: “Người trên sân khấu này có quan hệ gì với người?”

Kỳ Niệm Nhất duỗi tay ra biểu thị mình cũng không biết.

Bốn vị chưởng giáo, thân phận của ba người còn lại nàng đều có thể thấy được, chỉ có Bạc Tinh Vĩ, người này trong thiên nhãn của nàng vẫn là một mảng trống rỗng, chỉ có thể nhìn thấy những vì sao và những sợi tơ đan xen vào nhau, cuối ánh mắt là vòng xoáy giống như hố đen, khiến người ta không thể nhìn nó quá lâu.

Nghĩ đến sự cố xảy ra hôm qua trên người Tạ Thiên Hành, vẻ mặt Kỳ Niệm trầm xuống.

Nàng không ngờ rằng thiên nhãn lại liên tiếp mất đi hiệu lực trên người hai người.

Chỉ có Mộ Vãn khi nhìn thấy người này, sắc mặt hơi thay đổi, vội vàng cúi đầu, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc không xác định.

Sao hắn lại xuất hiện sớm như vậy?

Khi nhìn thấy Lý Nhạn Hồi hành lễ với vị phụ nhân xinh đẹp gọi là sư thúc, mọi người mới nhận ra chưởng giáo này chính là Thần Quân tiên tử Thư Thần Quân danh tiếng lẫy lừng của Cô Sơn, một kiếm tu ở cảnh giới Hóa Thần, cũng là sư muội của đạo tôn.

Mà một lão giả râu dài khác, chính là Chấp Pháp trưởng lão Dư Đông Phong của Thượng Dương môn, một trận pháp sư ở cảnh giới Hóa Thần.

Tiên Minh lần này có thể mời được hai vị này, cũng coi là đã tốn một phen công phu.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Thư Thần Quân cười với Kỳ Niệm Nhất nói: “Xem ra bạn nhỏ này có duyên với Thiên Cơ Tử các hạ, cách ăn mặc cũng giống nhau như vậy.”

Ba chữ Thiên Cơ Tử vừa thốt ra, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc không thôi.

Quỷ cốc nơi thần bí nhất trong các môn phái trong đại lục, Thiên Cơ Tử các hạ, người được cho là có thể nhìn thấu thiên mệnh, lại được mời đến làm chưởng giáo rồi sao?

Bạc Tinh Vĩ hơi nhếch môi, gật đầu chào Kỳ Niệm Nhất: “Lại gặp mặt rồi.”

Khi Kỳ Niệm Nhất vừa nghe thấy cái tên Thiên Cơ Tử, trong mắt liền nổi lên một cơn giông bão.

Là hắn, vậy mà lại là hắn.

Nàng cắn chặt răng, một lúc sau mới chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói: “Không ngờ lại là Thiên Cơ Tử các hạ, trước đây là ta đã thất lễ rồi.”

Quân Thư Thần vô cùng thích cô bé nhỏ có kiếm ý quyết đoán này, nhìn bầu không khí trước mắt, ngẩn người một lúc mới đứng ra làm dịu lại không khí: “Thì ra, các ngươi đã gặp nhau từ trước, quả thực là có chút duyên phận.”

Chủ đề này cũng xem như là được chuyển sang hướng khác, nhưng khó tránh khỏi gieo hạt giống nghi ngờ trong lòng mọi người.

Chẳng lẽ giữa Kỳ Niệm Nhất và Thiên Cơ Tử các hạ có quan hệ gì hay sao?

Thấy mọi người đã đến đủ, Trang Quân đi thẳng vào vấn đề: “Lần này gọi các vị đến đây, là có một chuyện muốn hỏi.”

Bình Luận (0)
Comment