Trước tiên lão khách sáo một phen: “Chư vị đều là những người đã bộc lộ được tài năng của mình trong Nam Hoa luận đạo năm nay. Đều là những người có sức chiến đấu phi thường trong những người cùng lứa tuổi, không biết các vị có từng nghe nói về Thần Cơ chưa?”
Mọi người nhìn nhau, có người không hiểu gì cả, cũng có người đã hiểu Tiên Minh gọi bọn họ đến đây làm gì.
Kỳ Niệm Nhất lạnh nhạt nói: “Người đời có lời đồn rằng không có Hóa Thần thì không phải đối mặt với Thâm Uyên. Hiện tại, những người đóng giữ ở Thâm Uyên và xây dựng phòng tuyến đầu tiên chính là Thần Cơ do tất cả thành viên tu sĩ cảnh giới Kiến Long Môn thành lập lên.”
Người ở cảnh giới Kiến Long Môn rất hiếm khi được nhìn thấy ở thiên hạ bên ngoài, chính là bởi vì người ở cảnh giới Kiến Long Môn đều phải thay phiên nhau canh giữ Thâm Uyên. Nhưng chuyện trong nội bộ Thần Cơ được bảo mật nghiêm ngặt với thiên hạ bên ngoài. Vì vậy đến nay tổ chức này chỉ là một bí mật được những người tu sĩ truyền miệng với nhau, không ai biết danh tính thực sự của nó.
Không ai biết được “Thần Cơ” rốt cuộc bắt đầu từ khi nào, do người nào thành lập, hiện tại lại do người nào lãnh đạo.
Nhưng tất cả mọi người đều biết rằng ngoài Đại thừa là Mặc Quân và năm vị Thái Hư ra, cảnh giới Hóa Thần chính là lực lượng có chiến đấu mạnh nhất trên thiên hạ này.
Thần Cơ, tổ chức được thành lập từ tất cả tu sĩ ở cảnh giới Hóa Thần trong thiên hạ, chỉ cần nghĩ thôi là đã có thể cảm nhận được sự lớn mạnh của nó.
Trang Quân trầm giọng nói: “Tiên Minh đã nhận được mật báo từ tiền tuyến ở Thâm Uyên, được biết xu thế mở rộng của Thâm Uyên đang ngày càng gia tăng, có ý muốn thành lập một tổ chức – đội dự bị Thần Cơ, cùng với những Hóa Thần xây dựng tuyến phòng thủ ở tiền tuyến Thâm Uyên, không biết ý kiến các vị như thế nào?”
Không ai biết rằng dưới miếng vải che mắt, ánh mắt Kỳ Niệm Nhất lộ ra vẻ trào phúng.
Trong nguyên tác, bước ngoặt lớn nhất trong số phận của nàng chính là đội dự bị Thiên Cơ.
Nhưng lại sớm hơn ba năm.
Trong nguyên tác, nàng sẽ gia nhập đội dự bị Thiên Cơ vào ba năm sau.
Đương nhiên rồi, trong nguyên tác thì mối quan hệ của nàng với Ngọc gia cũng không tệ giống như bây giờ, thậm chí nàng còn được Tiên Minh đặc biệt quan tâm vì thân phận là hôn thê của Ngọc Sanh Hàn.
Ba năm sau, toàn bộ đại lục lần đầu tiên phải đối mặt với một cuộc tấn trắng trợn của Thâm Uyên, vô số yêu ma quỷ quái leo lên bậc thang trời, tiến vào thiên hạ loài người để tàn sát. Phạm vi của Thâm Uyên nhanh chóng mở rộng ra bên ngoài với tốc độ mỗi ngày vài dặm, cho dù Thần Cơ tập trung toàn bộ lực lượng cũng không thể chống đỡ nổi, nên Tiên Minh quyết định thành lập một đội dự bị Thần Cơ, đúc thêm một tuyến phòng thủ khác bên ngoài Thâm Uyên.
Sau đó, Tiên Minh đã liên lạc với Phi Vũ Các giỏi chế tác linh khí nhất thiên hạ, lần đầu tiên chế tạo ra một tá linh khí phòng ngự, điều này cho giúp cho các tu sĩ bên dưới Kiến Long Môn có thể chống lại sức hút của Thâm Uyên, tiễn vào kết giới Thâm Uyên, từ đó các tu sĩ bên dưới Kiến Long Môn cũng trở thành một phần của tiền tuyến trong trận chiến Thâm Uyên.
Nàng cũng chính là sau khi tiến vào kết giới Thâm Uyên, trong một trận chiến Thâm Uyên, bị Ngọc Sanh Hàn đâm một nhát vào ngực, mất hết khả năng phòng thủ, nên mới bị hiến tế thành công.
Kỳ Niệm suy nghĩ một chút, lúc đó Tiên Minh Tiên thành lập đội dự bị Thần Cơ là vì tình hình chiến đấu lúc đó cần như vậy, nhưng bây giờ Thâm Uyên còn chưa công kích trắng trợn, tại sao chuyện đội dự bị Thần Cơ lại được thành lập trước?
Nàng nhớ lại một phen, nhớ đến mối quan hệ giữa Thiên Cơ và Tiên Minh, không hề giống như những gì nhiều người vẫn nghĩ, cảm giác như Thần Cơ là một tổ chức hoàn toàn được lãnh đạo bởi Tiên Minh, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại, Thần Cơ từ trước đến nay chỉ tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân.