Về phần lệnh chủ của Thần Cơ thì... Kỳ Niệm Nhất nhớ rằng có một lần nào đó khi đang dùng thiên nhãn nhìn đồ vật, tình cờ nhìn thấy trên đỉnh đầu của nhị sư huynh nhà mình có danh xưng như vậy.
Nhưng trong nguyên tác, nhị sư huynh trở thành con rối Họa Ảnh, sau khi thân phận của hắn bị bại lộ, Thần Cơ triệt để bị mất chủ, điều này mới giúp cho Tiên Minh có cơ hội chiếm chỗ, đoạt lấy quyền lãnh đạo Thần Cơ.
Bây giờ nhị sư huynh vẫn còn sống nhăn răng, đương nhiên sẽ không thể để cho Tiên Minh có cơ hội tiếp quản, như vậy, ý muốn thành lập đội dự bị Thần Cơ trước của Tiên Minh liền không còn đơn giản như vậy nữa.
Họ có thể đang âm mưu muốn nuôi dưỡng trước một nhóm tu sĩ Tiểu Trọng Sơn trung thành tận tâm với Tiên Minh, dành nguồn lực cho việc tu luyện của họ, chờ đến khi bọn họ tiến vào cảnh giới Kiến Long Môn, tiến vào Thần Cơ, tự nhiên sẽ đặt nền móng cho Tiên Minh trong Thần Cơ.
Nói cách khác, họ đã từng làm điều như vậy trước đây, chỉ là không có sử dụng danh nghĩa Tiên Minh để thành lập cái gọi là đội dự bị Thiên Cơ một cách quang minh chính đại như bây giờ.
Trang Quân nhìn xung quanh, quan sát vẻ mặt của mọi người, trầm giọng nói: “Như các vị cũng đã biết, Nam Hoa luận đạo, từ trước đến này luôn chọn sức chiến đấu bền vững trận chiến với Thâm Uyên để làm một trong những mục đích chính, các vị có thể trổ hết tài năng trong Nam Hoa luận đạo, chắc hẳn cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc này rồi.”
Tâm ý này của Tiên Minh, đương nhiên là có người nhìn thấu được, rất nhiều người căn bản không muốn nhúng tay vào.
Lục Thanh Hà dụi mắt, ỉu xìu nói: “Xin hỏi Trang phó minh chủ, không có Hóa Thần thì không phải đối mặt với Thâm Uyên đã là chuyện mà cả thiên hạ đều biết, hiện tại tụ tập một đám tu sĩ còn chưa nhìn thấy Kiến Long Môn như chúng ta lại với nhau, còn làm cái đội dự bị gì đó, thứ lỗi cho ta hỏi thẳng, như này thì có ích gì chứ?”
Lục Thanh Hà chẳng để ý đến ánh mắt mà trưởng lão Dư Đông Phong bí mật dành cho hắn, giống như là không cảm nhận được vẻ mặt có chút cứng ngắc của Trang Quân vậy, lại hỏi tiếp:
“Ta còn một câu hỏi nữa, nếu như chúng ta gia nhập vào đội dự bị Thần Cơ, rốt cuộc là người của Thần Cơ hay là Tiên Minh đây?”
Kỳ Niệm Nhất nhịn cười, ung dung nhìn sắc mặt khó coi của Trang Quân.
Những lời này như đã chọc trúng phổi của Tiên Minh.
Trang Quân dừng lại rồi lại giải thích: “Sau khi thành lập đội dự bị Thần Cơ, nó sẽ không thuộc về Thần Cơ, đương nhiên là cũng không thuộc về Tiên Minh, là một tổ chức độc lập so với Thiên Minh và Thần Cơ, đến lúc đó người phụ trách của đội dự bị sẽ do nội bộ tự lựa chọn ra, Tiên Minh tuyệt đối không can thiệp.”
Sau đó Ngọc Sanh Hàn đã được chọn.
Trong nguyên tác, người phụ trách đội dự bị Thần Cơ là Ngọc Sanh Hàn.
Đây chính là sự ‘không can thiệp’ của Tiên Minh.
Lục Thanh Hà nghe vậy, cúi gằm mặt xuống quay trở lại đội ngũ, mặc kệ ánh mắt ám thị của trưởng lão Vu Đông Phong đang nhìn mình.
Kỳ Niệm Nhất thầm nghĩ, nếu Tiên Minh thành lập đội dự bị Thần Cơ với mục đích tranh giành quyền lãnh đạo Thần Cơ, bọn họ chắc chắn sẽ không chỉ nhắm vào mười sáu người trong số họ.
Quả nhiên, vừa nghĩ tới đây, Trang Quân lại mở miệng.
“Thật ra gọi các vị tới đây trước tiên là để cho các vị chuẩn bị tinh thần, cũng là muốn cho mọi người tiên phong, đợi sau khi quyết định thắng bại cuối cùng trong Nam Hoa luận đạo, chúng ta sẽ chiêu mộ thêm tu sĩ, đương nhiên, trước hết vẫn mong rằng các vị có thể gia nhập.”
Trang Quân nói đầy ẩn ý: “Chúng tôi sẽ tập hợp sức mạnh của Tiên Minh, toàn lực bồi dưỡng các tu sĩ của đội dự bị Thiên Cơ. Đến lúc đó, bất luận là tài nguyên, linh thạch hay là công pháp, tất cả đều sẽ công khai với các vị, thậm chí còn bao gồm cả cơ hội gặp được Kiến Long Môn.”