Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 346 - Chương 346. Chương 346

Chương 346. Chương 346 Chương 346. Chương 346

Đỗ Uy cung kính nói: “Không ngờ tới các hạ là đồ đệ của tôn giả lánh đời, lời vừa rồi của ta có chút mạo phạm, nếu các hạ muốn vào thành, thì sau khi đo cường độ huyết mạch ở trận bàn ngay lập tức có thể vào thành.”

Kỳ Niệm Nhất gật đầu: “Đa tạ.”

Nàng cảm thấy có chút buồn cười, người Nam Cảnh bị bọn họ ở bên ngoài coi là nơi ẩn thế, không ngờ tới, sau khi nàng vào đây đánh bậy đánh bạ vậy mà trở thành đệ tử của cao nhân ẩn thế trong Nam Cảnh.

“Tiểu nhân lắm miệng nhắc nhở thêm một câu, Thánh Huy chi hội sắp tới nên gần đây động tĩnh của Quang Phục Hội có chút lớn, chúng đang cướp đoạt huyết mạch có cường độ cao của Thần Tử dự bị ở xung quanh đây.

Ta thấy các hạ mới ra khỏi sư môn, không có kinh nghiệm đi lại bên ngoài, ngài phải đề phòng một ít người có hành tung quỷ dị để tránh bị lừa.”

Kỳ Niệm Nhất thầm nghĩ, người có hành tung quỷ dị nhất chắc là bản thân nàng đây.

Chỉ là không biết Quang Phục Hội này là cái gì.

Nàng sắm vai một quý nữ không rành thế sự vô cùng tốt, đối với bất cứ chuyện gì bên ngoài cũng tò mò và cẩn thận, lông mày nàng hơi nhíu lại, dáng vẻ suy tư: “Quang Phục Hội này, bọn họ thật sự đáng sợ như trong lời đồn sao?”

Quả nhiên, Đỗ Uy có mười phần hiểu biết bắt đầu kể về sự tình của Quang Phục Hội.

Đỗ Uy lắc đầu thở dài: “Nếu gần đây Quang Phục Hội không hung hăng ngang ngược như vậy, thì việc làm ăn của chúng ta đâu có khó khăn như bây giờ.”

“Đám linh tu kia không biết đang nghĩ gì, thậm chí ngay cả cái tông môn đã biến mất ngàn năm trước cũng tham gia, bọn họ kiên trì đánh nhau với người có huyết mạch, không phải là do Thần Chỉ chỉ bị giết bởi những người kế thừa huyết thống do chính Thần Chỉ chọn ra sao, điều này sao có thể!” Đỗ Uy tức giận nói: “Ta đoán là bọn linh tu đã giết chết bọn họ.”

Đỗ Uy không biết những lời này của gã đã dấy lên trong lòng Kỳ Niệm Nhất bao nhiêu sóng to gió lớn.

Quang Phục Hội là do linh tu tạo thành?

Linh tu nhất mạch không phải đã đoạn tuyệt truyền thừa từ ngàn năm trước rồi sao.

Nhưng nghe ý của gã, linh tu ở Nam Cảnh có nhân số khá nhiều, thậm chí còn lập nên một tổ chức chống lại huyết mạch giả --- Quang Phục Hội.

Kỳ Niệm Nhất âm thầm ghi nhớ chuyện này, cảm thấy chuyến đi Nam Cảnh này khá đáng giá.

Nếu không phải nàng tự đến đây một chuyến, nàng sẽ không chân chính hiểu rõ tình huống nội bộ Nam Cảnh ra sao.

Kỳ Niệm Nhất im lặng trong chốc lát, khi nghe Phi Bạch hỏi “sao vậy?”, nàng mới khẽ thở dài một hơi: “Tuy rằng ngàn năm trước, linh tu nhất mạch có nhân số không ít, nhưng trong đó có lực ảnh hưởng mạnh nhất chính là Thất Tinh Môn.”

“Ta cảm thấy thật sự rất kỳ diệu, ngay khi chúng ta còn chưa ý thức được thì vận mệnh của ta và Tiêu Dao Du đã lặng lẽ nối liền với nhau.”

Kỳ Niệm Nhất cáo từ Đỗ Uy rồi đi thẳng về phía cổng thành Dương Bắc, nơi đó có không ít người đang xếp hàng, có người quần áo tả tơi, có người cẩm hoa y phục. Ngay trước đội ngũ của Kỳ Niệm Nhất đang đứng, có một chiếc xe ngựa khổng lồ chiếm vị trí rất lớn.

Trước và sau xe ngựa có mười hai thị vệ, nhìn trận thế này liền biết không phải là gia đình bình thường gì. Kỳ Niệm Nhất liếc mắt một cái thì xác định tu vi của mười hai thị vệ kia bất quá chỉ là Kim Đan hậu kỳ, còn tu vi người trong xe kia hình như còn thấp hơn một chút.

Phi Bạch từ không trung hạ xuống, ở bên cạnh nàng giả vờ đi qua đi lại.

“Không ngờ bên trong Nam Cảnh lại có diện mạo như vậy.”

Kỳ Niệm Nhất hỏi ở trong lòng: “Không phải khi tu vi đạt đến Thiên Thu Tuế thì chỉ cần thần niệm một cái là có thể nhìn ra ngàn vạn dặm sao? Năm đó nếu ngươi muốn biết tình huống ở Nam Cảnh như thế nào, không phải dễ dàng lắm hả?”

Bình Luận (0)
Comment