Vệ binh thủ thành lập tức cung kính nói: “Nếu người có huyết mạch cửu phẩm xuất hiện, thì việc này liên lụy rất nhiều, tiểu nhân không dám tự ý chủ trương, vẫn mong các hạ cùng ta đi kiểm tra lại.”
Kỳ Niệm Nhất gật đầu: “Tất nhiên là được.”
Đến trước trận bàn gần cửa thành trận bàn trước, vệ binh thủ thành lúng túng nói: “Vẫn mong các hạ hãy khống chế sức mạnh huyết mạch của chính mình, nếu lại hỏng thêm một trận bàn, thì phía chúng ta tạm thời không thể bổ khuyết được, sẽ có chút phiền phức.”
Kỳ Niệm Nhất thầm nói, nếu nàng biết phải khống chế như thế nào, thì cũng sẽ không xuất hiện tình huống xấu hổ như vậy.
Trước khi đưa tay ra, Kỳ Niệm Nhất suy tư một lúc, một thân sức mạnh huyết mạch của mình hẳn là gắn liền với đôi mắt, phần sức mạnh huyết mạch còn lại trên người trải qua mấy trăm năm truyền thừa, chắc chắn là nồng độ không cao, mà trên người nàng thật sự có đôi mắt chân thân của Bạch Trạch, huyết mạch của nàng có nồng độ cao là chuyện hết sức bình thường.
Vậy nên, đôi mắt này có lẽ chính là điểm mấu chốt.
Vì thế nàng nhắm mắt lại, ra vẻ cẩn thận tập trung vào hai mắt, lúc này mới đặt tay lên trận bàn.
Quả nhiên, trận bàn lần này lại lần nữa phát ra ánh sáng trắng trong suốt sáng tỏ như trăng giống lúc trước.
Kim lập tức chuyển sang số chín, sau đó cực kỳ nguy hiểm từ từ lướt qua số chín, khi trận bàn quanh quẩn bên cạnh vạch số cực cao, cạch cạch, cuối cùng cũng ổn định lại.
Tất cả mọi người ngừng thở, chờ mong cảnh tượng này, ngay cả Tân Thiên Hạo đã định đi cũng vòng trở lại, nhìn Kỳ Niệm Nhất kiểm tra thêm lần nữa.
Sau khi thấy rõ kết quả kiểm tra, mọi người đầu tiên là yên tĩnh một lúc, cuối cùng rốt cuộc khi ở trong tiếng hoan hô không thể ngăn chặn, Kỳ Niệm Nhất được một đám đông vui mừng hớn hở đón vào trong thành.
Nàng chen chúc trong đám đông gian nan quay đầu lại nhìn qua nơi nàng truyền tống đến đây ở ngoài thành.
Lúc này cách thời gian nàng định đi truyền tống trở về, chỉ còn chưa đến nửa giờ.
Ngay lúc Kỳ Niệm Nhất vừa vào thành, những người vốn đã xếp hàng ngay ngắn ở phía sau nàng trở nên hỗn loạn, có mấy người nhân lúc hỗn loạn trà trộn vào trong thành.
Nam nhân dẫn đầu hốc mắt rất sâu, nhìn bóng lưng của Kỳ Niệm Nhất, dùng giọng nói khàn khàn thốt ra một câu: “Hôm nay thật may mắn, đụng phải người mang huyết mạch cửu phẩm mấy trăm năm qua chưa từng có.”
Bên cạnh hắn, một nam tử khác thấp giọng hỏi: “Đại ca, chúng ta có cần phải thay đổi kế hoạch ban đầu hay không?”
Trong mắt nam tử dẫn đầu lộ ra ánh sáng hung ác: “Đổi người, bây giờ xuất hiện cửu phẩm, cơ hội tốt như vậy, Dương Bắc thành chủ tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nàng ta nhất định chính là đối tượng tiếp theo cái thành Dương Bắc lựa chọn tiến cử.”
“Đổi thành nàng ta.”
Lúc này Kỳ Niệm Nhất vẫn chưa biết bản thân trong chớp mắt đã trở thành đối tượng bắt cóc tống tiền của người khác.
Chuyện thành Dương Bắc có người mang huyết mạch cửu phẩm, trực tiếp đả động đến thành chủ.
Kỳ Niệm Nhất vốn được thủ vệ trực tiếp mời vào phủ thành chủ, nhưng dưới lời lẽ nghiêm khắc từ chối của nàng, thủ vệ chỉ đành từ bỏ.
Nàng căn cứ vào tin tức nghe được từ người khác, tìm được khách xá mà rất nhiều người mang huyết mạch vào thành đều sẽ vào ở, đơn giản mở một khách phòng, dưới sự chú ý của vạn chúng nhanh chóng biến mất tại khách xá.
Nàng ngồi trong khách phòng, sau khi bày kết giới cách âm, nhanh chóng bắt đầu suy nghĩ phát triển kế tiếp do sự kiện bất ngờ dẫn tới.
Ở lại thì chắc chắn là không thể, nàng hiểu biết quá ít về Nam Cảnh, lần này còn không chuẩn bị đầy đủ.
Quan trọng nhất chính là, nàng được Tứ Phương Tượng của Thu Sơn sư tỷ đưa tới, nếu nàng bị bắt ở lại Nam Cảnh, Thu Sơn sư tỷ nhất định sẽ bị liên lụy.
Nhưng cũng không thể lập tức chạy trốn đơn giản như vậy.