Với thân pháp của nàng, muốn thoát thân khỏi nơi này thật sự không khó, nhưng dưới tình huống như bây giờ, để không khiến người ta chú ý thì thật sự có chút phiền phức.
Hơn nữa, nếu lúc này nàng cứ như vậy thoát thân, lần sau đến sợ là sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
Kỳ Niệm Nhất nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy bản thân nên nhân lúc thời gian cuối cùng còn sót lại, mở cho chính mình một con đường trở lại tiếp theo.
Đang suy nghĩ, cửa phòng của nàng bị người ta gõ vang.
Kỳ Niệm Nhất và Phi Bạch nhìn nhau, cầm Bất Dạ Hầu tiến lên trước, hỏi: “Là ai?”
Âm thanh từ ngoài cửa truyền vào, là giọng nữ mà lúc trước nàng đã từng nghe thấy ở cửa thành – Thượng Quan Hi.
Sau khi Thượng Quan Hi vào trong thì nhìn xung quanh một vòng, cười nhạt nói: “Xem ra ta là người đầu tiên.”
Nàng cũng không che giấy, sau khi vào trong lập tức nói thẳng vào vấn đề: “Ta muốn mời các hạ cung phụng Thượng Quan gia ta, lấy danh nghĩa của Thượng Quan gia ta, tham gia hội Thánh Huy lần này.”
Kỳ Niệm Nhất hỏi ngược lại: “Thượng quan tiểu thư, ta không cảm thấy Thượng Quan gia bây giờ, có thể mở ra cho ta điều kiện thật tốt.”
Lông mày tinh xảo như vẽ của Thượng Quan Hi hơi ngướng lên, hỏi lại một câu: “Nhưng ta dám cam đoan, các hạ ở Thượng Quan gia của ta, sẽ được thoải mái nhất.”
Nàng ta có vẻ ngoài trắng thuần quạnh quẽ, khi cười rộ lên giống như núi xa và gió nhẹ mưa phùn, trong dịu dàng ôn hòa mang theo một chút sát khí.
“Thân phụ của các hạ trọng bảo như thế, có biết hội Thánh Huy lần này sẽ mang đến thay đổi bất ngờ gì sao.”
“Trở thành tín đồ, ngoại trừ lấy danh nghĩa của Thượng Quan gia ta tham gia hội Thánh Huy, thì ta không có bất cứ yêu cầu gì với các hạ, các hạ yêu cầu tài nguyên tu luyện thế nào, ta đều có thể cung cấp, mặc dù chúng ta đã suy thoái mấy năm, nhưng tồn tại trong mấy trăm năm, cũng không phải là nhà của người bình thường có thể so sánh được.”
Hai mắt Thượng Quan Hi rõ ràng mang ý cười, tự tin nói: “Thượng Quan Hi ta dám cam đoan, Thượng Quan gia nhất định là lựa chọn tốt nhất của các hạ.”
Nàng mở bàn tay trống không ra, làm hành động lật bài: “Bây giờ tất cả tin tức phía ta đều đã bày rõ ra bên ngoài, ta chỉ cần nói thẳng, tình huống của nhà chúng ta hẳn là không ai không biết, rớt ra khỏi năm đại gia tộc trong một lần tuyển chọn, bây giờ muốn quay trở lại, nhất định phải được ăn cả ngã về không.”
Thượng Quan Hi đặt một lá bùa lên bàn: “Đây là truyền âm phù của ta, nếu các hạ đã suy nghĩ kỹ, thì có thể dùng nó để liên lạc với ta.”
“Cuối cùng, nhắc nhở một câu, dùng danh nghĩa gia tộc tham gia tuyển chọn, tự do hơn việc lấy danh nghĩa của chủ thành tham gia tuyển chọn nhiều, người mang huyết mạch cửu phẩm xuất hiện, Dương Bắc thành chủ tất nhiên sẽ không bỏ qua, mong rằng các hạ cẩn thận xem xét, đừng dễ dàng đưa ra quyết định.”
“Ta đến đúng lúc, may mắn chiếm ưu thế trước, phía sau vẫn còn không ít người đang chờ, không làm chậm trễ thời gian của ngươi nữa.”
Sau khi nói xong, Thượng Quan Hi lập tức đứng dậy chuẩn bị rời đi.
– “Khoan đã.”
Khóe môi của Thượng Quan Hi cong lên, xoay người lại nói: “Đã suy xét kỹ rồi sao? Cũng quá nhanh rồi đó.”
Kỳ Niệm Nhất lắc đầu, trân châu giữa mày đung đưa thật nhẹ theo động tác của nàng, khiến đôi mắt trở nên trong veo trầm tĩnh.
“Ngài ra điều kiện cao như thế, vậy mà cũng không hỏi thân thế lai lịch của ta, đã lập tức yên tâm như vậy?” Kỳ Niệm Nhất nghi ngờ nói.
Thượng Quan Hi lấy tay áo che mặt, mỉm cười.
“Xem ra, ta đoán không sai, các hạ thật sự đúng là lần đầu vào đời, không hiểu biết tình huống bên ngoài.”
Thượng Quan Hi cười nói: “Chỉ cần ngươi không phải người của Quang Phục Hội, ngươi từ đâu đến, có mục đích gì, với ta mà nói, đều không có chút liên quan. Mà đám linh tu của Quang Phục Hội không thể có được huyết mạch Thần Chỉ kia, càng không thể có huyết mạch cửu phẩm giống như các hạ.