Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 438 - Chương 438.

Chương 438. - Chương 438. -

Kỳ Niệm Nhất thuận miệng an ủi vài câu: “Không sao, để ta nghĩ thêm vài biện pháp.”

Biện pháp mà nàng nghĩ đến chính là, tìm viện binh ở Thương Hoàn.

Vừa lúc, bảy ngày đã trôi qua, đến thời gian phải quay về Thương Hoàn rồi.

Trong khoảng thời gian nàng hối hả ngược xuôi ở Nam Cảnh, vất vả lắm mới được xuống núi, Kỳ Niệm Nhất liền dùng một lá bùa màu lam duy nhất, biến truyền tống địa điểm thành sơn trang.

Chuyện này đã lặp đi lặp lại nhiều lần, Thu sơn và những người khác ở Thương Hoàn đã không còn mấy trách móc hay để ý nữa.

Không giống với lần đầu tiên nàng đi Nam Cảnh, cả đám người náo nhiệt vô cùng, chạy ra đón tiếp nàng.

Kỳ Niệm Nhất một thân một mình nhảy xuống khỏi người Tứ Phương Tượng, chợt phát hiện, mới có bảy ngày trôi qua mà tổng quan ở Thu Sơn đã bị thay đổi khá nhiều, có thêm rất rất nhiều các loại đạo cụ linh khí mới, thậm chí còn có thêm vài thiếu nữ mặt mày ngây ngô, nghe nói là trợ thủ của Thu Sơn.

Tiểu cô nương búi tóc kiểu song nha, tươi cười ngọt ngào, là người trước kia Kỳ Niệm Nhất chưa từng gặp qua, nhưng dánh vẻ của nàng ta đối với nơi đây rất quen thuộc, thấy nàng bước ra, nàng ta còn kêu lên một tiếng “Kỳ Sư Tỷ.”

Kỳ Niệm Nhất liếc mắt nhìn xung quanh một lượt, phát hiện Thu Sơn không có ở đây, tiểu cô nương thấy nàng mơ hồ như vậy, liền nói: “Gần đây Phương Trượng hình như đã gặp chút sự cố, sư tôn đã mang người theo để kiểm tra rồi, bây giờ không có ở đây.”

Nghe thấy vấn đề của Tứ Phương Trượng, trong lòng Kỳ Niệm Nhất bất chợt cảm thấy hơi bất an.

Nàng gật gật đầu, mới đi được hai bước, tầm mắt liền cảm nhận được một hình ảnh quen thuộc.

Ôn Hoài Du đứng cách đó không xa, vẫn cứ luôn chờ nàng quay về như trước.

Kỳ Niệm Nhất bước từng bước về phía trước, chạy đến.

Ôn Hoài Du liếc xéo nàng một cái, nhướng mày nói: “Ăn thuốc gì rồi à?”

Kỳ Niệm Nhất biết, hắn đang nhắc đến chuyện tu vi của nàng thăng cấp.

Nàng cười bí hiểm: “Thần dược.”

Ôn Hoài Du vỗ vào sau đầu nàng, mở miệng: “Kiềm chế chút đi, tiến giai quá nhanh chẳng phải là chuyện tốt lành gì đâu, chờ đến lúc ngươi gặp được Long môn là sẽ hiểu.”

Kỳ Niệm Nhất sờ sờ mũi: “Ta biết rồi.”

Nàng hiểu rất rõ, nếu tốc độ tiến giai quá nhanh, thì tâm cảnh sẽ không theo kịp linh lực tu vi, lúc đó, rất dễ xảy ra chuyện.

Nhưng, tốc độ tu luyện của nàng ở Nam Cảnh đúng là nhanh hơn so với những nơi khác đến hai, ba lần.

Trong khoảng thời gian này, nàng không chỉ đã kích hoạt năng lượng của huyết mạch, mà còn tìm ra được một khối xương cốt của Bạch Trạch.

Kết quả Nguyên Anh cảnh trung kỳ như hiện tại, đã là sự áp chết rất lớn của nàng rồi.

Sau khi bắt đầu tu luyện ở Nam Cảnh, nàng mới hiểu vì sao những người đã đến đó, thì sẽ chẳng bao giờ muốn rời đi nữa.

Những người có được sức mạnh của Bạch Trạch, khi tu luyện ở Nam Cảnh, thời gian tiến giai sẽ được rút ngắn đi rất nhiều.

Đây cũng là lí do vì sao các thế hệ thanh niên người tu hành ở Nam Cảnh hầu như đều nhỏ tuổi hơn so với ngoại giới.

Nhưng tốc độ như vậy, nhiều nhất chỉ có thể giúp bọn họ tiến vào kiến long môn mà thôi.

Để có thể đạt đến Hóa Thần, không dễ thế đâu.

Tiêu chí của Hóa Thần cảnh chính là, có được phần nào năng lực điều khiển sức mạnh của trời đất.

khi ấy, nó không còn đơn thuần là trình độ tích lũy linh lực nữa, mà là một tầng lĩnh ngộ rất cao của tâm cảnh.

Nàng cười cười nhìn Ôn Hoài Du: “Yên tâm đi Đại sư huynh, lòng ta hiểu rõ, ta sẽ không lấy tiền đồ của mình ra làm trò chơi đâu.”

Ôn hoài Du nhẹ nhàng lia mắt về phía nàng, không nói thêm gì nữa.

Khi trở lại Vẫn Tinh Phong, vừa lúc đụng phải Lục Thanh Hà đang rèn sắt.

Trong căn nhà trúc cách chỗ nàng không xa, căn phòng được xây mới kia đã được hoàn thiện không ít, thấy nàng đi đến, Lục Thành Hà liền cảm thấy kinh ngạc:

Bình Luận (0)
Comment