Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 442 - Chương 442.

Chương 442. - Chương 442. -

Đúng lúc này Ngọc Hoa Thanh cất bước đi vào.

Hắn tràn đầy khí thế, chẳng hề khách khí áp về phía Thiên Cơ Tử, Thiên Cơ Tử híp mắt lại, vung tay áo phất bay linh áp của Ngọc Hoa Thanh, khó hiểu nói: “Ngọc minh chủ có ý gì?”

Trên mặt Ngọc Hoa Thanh không có chút cảm xúc nào, chỉ thu linh áp lại rồi ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Thời gian trôi nhanh hơn rồi, Thiên Cơ Tử các hạ khi nào công khai chuyện thiên mệnh giả hiến tế.”

Mặt mày Ngọc Hoa Thanh hiện vẻ hơi không kiên nhẫn: “Thiên Cơ Tử các hạ, công khai chuyện này ra ngoài, để những người đã hy sinh được lưu danh sử sách đã là nhượng bộ lớn nhất của ta rồi.”

Theo sự sắp xếp ban đầu, cô nương kia vốn phải nên lặng lẽ chết đi rồi.

Thiên Cơ Tử không nhanh không chậm châm cho hắn một ly trà, khóe môi nhẹ cong: “Cách thời gian dự kiến bùng nổ còn gần một năm nữa, sao Ngọc minh chủ lại sốt ruột như vậy?”

Ánh mắt Ngọc Hoa Thanh sầm lại.

Nghe thấy Thiên Cơ Tử nói: “Chính là bởi vì, chưởng môn Thương Hoàn hiện tại thay đổi thái độ?”

Đúng là như thế.

Ban đầu Linh Hư Tử cũng đồng ý với kế hoạch của bọn họ.

Nhưng không biết trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì, bỗng bắt đầu che chở cô nương kia.

Trong khoảng thời gian này, dưới sự cố ý che đậy của Linh Hư Tử, Tiên Minh hoàn toàn mất đi tin tức về cô nương kia, ngay cả một chút tung tích của nàng cũng không tìm thấy.

Ngọc Hoa Thanh linh cảm chuyện này có gì đó mờ ám.

Để tránh xảy ra biến cố, hắn mới quyết định đẩy kế hoạch lên trước.

“Xem ra ta đoán đúng rồi.” Thiên Cơ Tử lắc đầu nói, “Thật không ngờ Ngọc minh chủ lại thấy sợ một tiểu bối Tiểu Trọng Sơn cảnh, đúng là khiến người khác không tài nào tin nổi mà.”

Bị chọc thủng suy nghĩ trong lòng, ngữ khí của Ngọc Hoa Thanh lạnh lùng hơn chút.

Hắn tránh đi đề tài này, cũng có nghĩa là đã âm thầm thừa nhận, hắn không thể cho Kỳ Niệm Nhất nhiều thời gian hơn nữa.

Tốc độ trưởng thành của nàng nhanh tới nỗi làm hắn kinh hãi.

“Đáng tiếc thay lệnh lang, ngay cả chút thời gian cuối cùng cũng bị phụ thân đích thân cướp đoạt.”

Thiên Cơ Tử mỉm cười, phớt lờ vẻ mặt khó coi đến cực điểm lướt qua trong chớp mắt của Ngọc Hoa Thanh.

Lại nói: “Ngọc minh chủ yên tâm.”

Phía sau Tinh Trần Sa, ánh mắt hắn u ám lạnh nhạt.

Ngữ khí hắn chậm rì rì như có thâm ý gì khác.

“Tại hạ lấy tâm ma thề, vào thời cơ thích hợp, tại hạ chắc chắn sẽ chính miệng thông báo cho thiên hạ biết chuyện phê mệnh của thiên mệnh giả để trấn an lòng dân, trấn áp Thâm Uyên, bảo vệ đại lục yên bình.”

Hắn lấy tâm ma thề, lúc này Ngọc Hoa Thanh mới đánh mất sự nghi ngờ về hắn, bóng dáng loé lên, thoắt cái đã biến mất khỏi Quỷ Cốc.

Ngọc Hoa Thanh đi rồi, Diệu Âm đi vào, hơi lo lắng, lại có chút không đồng ý nhìn Thiên Cơ Tử.

Nàng khoa tay múa chân nói [Hiện tại công khai chuyện này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người ép nàng đi hiến tế.]

Thiên Cơ Tử: “Đúng vậy, ban đầu ta cũng cho là như vậy.”

Hắn nhớ tới bức thư vừa nhận được kia, không nhịn được nở nụ cười: “Ta cũng rất tò mò, nàng định làm thế nào để phá vỡ tình thế này.”

Nhưng lúc này, Kỳ Niệm Nhất không rảnh quan tâm tới tấm lưới lớn Ngọc Hoa Thanh bày ra vì nàng.

Trước khi nàng chuẩn bị rời khỏi Nam Cảnh, Thu Sơn tới tìm nàng, nói cho nàng một tin tức xấu.

“Nửa tháng nay, không chỉ Thương Hoàn, mà thiên địa chi lực của cả đại lục đều giảm đi.” Thu Sơn lo lắng nói, “Ta thí nghiệm ra, thiên địa chi lực đang tụ về phía Thâm Uyên.”

“Thiên địa chi lực không đủ, lần truyền tống này sẽ không chống đỡ được thời gian bảy ngày.”

Kỳ Niệm Nhất im lặng một lát: “Ta có bao nhiêu thời gian?”

Thu Sơn trầm giọng nói: “Ba ngày.”

Ba ngày, quá ngắn.

Không đủ để nàng hoàn thành bố cục cho giai đoạn tiếp theo ở Nam Cảnh.

Bình Luận (0)
Comment