Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 505 - Chương 505. Chương 505

Chương 505. Chương 505 Chương 505. Chương 505

Kỳ Niệm Nhất mới vừa ngẩng đầu lên đã thấy ánh mắt giật mình của Tinh Nhược Linh.

Nàng theo bản năng nói: “Vừa rồi ngài có nói có thể làm hỏng Linh Khí.”

Cái này không trách ta được.

Tinh Nhược Linh: “...”

Nàng ta hít sâu một hơi: “Hỏng thì hỏng thôi.”

Lúc nàng ta nói ra câu này, trái tim đang nhỏ máu.

Nàng ta đi thẳng tới trước mặt Kỳ Niệm Nhất: “Nhưng ngươi phải nói cho ta biết ngươi làm thế nào phá hỏng cái Linh Khí này.”

Đây là chuyện mà nhiều Kiến Long Môn cũng không làm được.

Kỳ Niệm Nhất nói: “Ồ, phá hỏng nút giao linh lực của nó là được rồi.”

Trán Tinh Nhược Linh giật thình thịch: “Ngươi đang đứng trong ảo trận, làm sao có thể nhìn thấy nút giao linh lực! Dù có nhìn thấy thì còn có nút giao phụ tiếp viện, không thể nào nhanh như vậy đã...”

“Trực tiếp đồng thời phá huỷ toàn bộ nút giao linh lực không phải được rồi sao.” Kỳ Niệm Nhất bình tĩnh nói, “Trước kia ta từng phá một trận pháp, cơ chế cấu tạo bên trong của nó giống với cái Linh Khí này, đều là tiếp viện lẫn nhau, sinh sôi không ngừng, một khi đã như vậy, đồng thời phá huỷ là được rồi.”

Tinh Nhược Linh thấy hơi nghi ngờ nhân sinh.

Tác phẩm đắc ý nhất của nàng ta, tại sao tới trong miệng tiểu bối này nghe có vẻ lại dễ dàng phá huỷ như vậy.

Mấy người khác không biết tâm trạng hiện tại của nàng ta, hứng thú bừng bừng hỏi Kỳ Niệm Nhất: “Ngươi thấy cái gì trong ảo trận? Mau nói đi, ta không tưởng tượng ra được ngươi sẽ sợ cái gì.”

Kỳ Niệm Nhất sượng vài giây, thành khẩn nói: “Ta… không thấy gì cả.”

Tinh Nhược Linh hít sâu một hơi, nghiêm túc hỏi: “Không có cái gì sao?”

Kỳ Niệm Nhất gật đầu.

Khó trách nàng có thể phá giải nhanh như vậy, nàng căn bản không bị ảo trận ảnh hưởng.

Trong tiếng đùa giỡn “Ta biết ngay người mạnh mẽ tàn nhẫn như ngươi sao có thể sợ cái gì” của đám tiểu bối, Tinh Nhược Linh thu lại tâm tình kinh ngạc của mình, lại liếc nhìn Kỳ Niệm Nhất cái nữa.

Nàng ta hơi khó hiểu.

Trên thế giới này, thật sự có người không sợ cái gì, cũng không có ham muốn gì sao?

Từ tầng này về sau, bọn họ vẫn duy trì tốc độ hai ngày qua một tầng, với cái đà như vậy tiếp tục leo lên tầng bảy mươi mốt.

Trong lúc đó, khi Kỳ Niệm Nhất một lần nữa vượt hiểm qua tầng sáu mươi chín, nàng phát hiện bất giác bản thân đã phá cảnh rồi.

Người cũng phá cảnh còn có Nhiễm Chước, hắn đã tới Nguyên Anh cảnh đỉnh giống như Dao Quang.

Nhưng ở tầng thứ bảy mươi mốt, lần đầu tiên bọn họ bị ngã mạnh.

Lúc trước dù cũng có gặp vài tầng khó, nhưng đều không thất bại tới nỗi khiến người tâm sinh tuyệt vọng như tầng bảy mươi mốt.

Người giữ cửa tầng bảy mươi mốt là Tinh Thiên Nam.

Đây là người duy nhất trong những người trông cửa tu vi Kiến Long Môn làm bọn họ chân chính biết được chênh lệch thực lực là như thế nào.

Sau khi thất bại lần đầu tiên, bọn họ lui về tầng bảy mươi, lập ra một kế hoạch kỹ lưỡng có thể phát huy ra đặc điểm của năm người họ, bao gồm năm chiến thuật, thậm chí có cả của Vân Thư.

Ánh mắt Kỳ Niệm Nhất cực kỳ bình tĩnh, nàng nhìn Vân Thư: “Sư tôn, ngươi có thể áp chế tu vi về Tiểu Trọng Sơn giống chúng ta không?”

Vân Thư bị tiếng sư tôn trực tiếp mà quyết đoán này của nàng làm giật mình.

Hắn không suy nghĩ lâu, trực tiếp đồng ý.

Áp chế tu vi về Tiểu Trọng Sơn, không coi như ỷ lớn hiếp nhỏ, vi phạm nguyên tắc.

Sau đó, trong vòng ba ngày bọn họ tổng cộng xông vào tầng bảy mươi mốt mười chín lần, gần như lần nào cũng vậy, ngoài Vân Thư ra, năm người còn lại tất cả đều bị đánh gục, chật vật bất kham bò dậy, nâng nhau quay lại tầng bảy mươi.

Một phù tu như Tống Chi Hàng trong khoảng thời gian này bị bắt làm việc của một y tu, hắn vừa chữa thương cho đám người, vừa cảm thấy may mắn: “May là ta mang nhiều bùa.”

Chữa trị đơn giản miệng vết thương, lại không chê phiền tiếp tục tìm Tinh Thiên Nam vượt ải.

Bình Luận (0)
Comment