Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 575 - Chương 575. Chương 575

Chương 575. Chương 575 Chương 575. Chương 575

Ít nhất những người ở Nam Cảnh này bị lời nói dối bao vây ngàn năm là thật sự tin tưởng hắn.

Sau cửa điện, Diệp Hi Vi khép tay áo nhìn tất cả tình cảnh này, thoải mái cười.

Thanh Di Tôn Giả đứng phía sau nàng ta hỏi: “Thiên Tôn, trường hợp như vậy ngài không ra mặt mà để cho nàng đi là vì tạo thế cho nàng sao?”

Sau một ngày này, mọi người ở Nam Cảnh nhất định sẽ chặt chẽ nhớ kỹ Thần Tử mới nhậm chức này —— tên là Kỳ Niệm Nhất này.

Diệp Hi Vi không trả lời, không chút để ý nào mà tiêu sái xoay người, ra lệnh nói: “Còn chưa kết thúc, màn diễn này còn thiếu một bước cuối cùng, khi đó mới là lúc ta nên lên sân khấu.”

Mấy ngày trước, chủ điện của Lạc Anh Thần Điện.

Tiếng sấm ầm ầm vang lên từng đợt.

Chỉ một thoáng lôi quang nhanh chóng xuyên qua cơ thể người nhắm về phía cửu tiêu.

Kỳ Niệm Nhất thu kiếm lại, hỏi: “Cảm giác thế nào?”

Vẻ mặt của Diêu Quang vặn vẹo: “Đau quá.”

Kỳ Niệm Nhất: “… Đau là chắc chắn, ai bị sét đánh mà không đau. Ta hỏi ngươi ngoại trừ đau ra thì còn có cảm giác khác hay không.”

Bắt đầu từ ngày để cho người khác âm thầm rải rác tin tức, nàng cũng đã làm chuẩn bị loại bỏ hơi thở Thâm Uyên trong lực lượng huyết mạch của bọn họ.

Nàng đã từng dùng kiếm khí chặt đứt ô nhiễm của Ảnh Họa Chi Chủ đối với những người đó ở Nam Hoa luận đạo, trước đó vài ngày cũng dùng kiếm khí khiến cho Thiên Tôn thức tỉnh.

Hiện giờ một thời gian trôi qua, Thiên Tôn cũng không xuất hiện cảm giác ý thức không thể khống chế lúc trước nữa.

Ngày độ kiếp Kiến Long Môn, nàng hấp thụ lực lượng còn sót lại của lôi đình trong kiếp vân, dường như cảm giác tạp chất trong linh căn của mình bị loại bỏ ra ngoài, linh căn trở nên càng thêm thuần khiết, khi dùng một kiếm này thì hiệu quả cũng càng tốt hơn.

Thậm chí so với trước kia, kiếm khí trong một kiếm này tràn ngập lực lượng lôi đình loại bỏ tà ám.

Hiện tại, nàng không cần mạnh mẽ lấy thân thể làm vật dẫn thiên lôi hóa thành của mình nữa, lực lượng lôi đình hội tụ trong cơ thể nàng, chỉ cần trong lòng vừa nghĩ thì lập tức có thể theo kiếm khí mà ra.

Nàng gọi một kiếm mới ngộ ra này là —— Phá Tà.

Đến tận đây, Trảm Nguyệt, Tri Thu, Vô Phong, Ngọc Toái, Phá Tà.

Nàng dĩ nhiên đã có năm thức thuộc về kiếm của chính nàng.

Trong lúc vô tình, nàng đã đi rất xa trên con đường kiếm đạo.

Lần này, vì thí nghiệm kiếm khí của nàng đối với huyết mạch giả đã bị ô nhiễm đến tột cùng có tác dụng lớn bao nhiêu, cho nên Tông Phỉ trở lại Thần Sơn dẫn theo mấy huyết mạch giả đã bị ô nhiễm nhiều năm ra khỏi Thần Sơn.

Sau khi Kỳ Niệm Nhất dùng kiếm khí của Phá Tà, đối phương cũng lộ ra phản ứng giống như Thiên Tôn vào ngày ấy.

Khác biệt là vẻ mặt của bọn họ vô cùng đau đớn.

Nghĩ đến cũng nên đau đớn, kiếm khí thêm vào lực lượng lôi đình, sống sờ sờ chịu đựng một kiếm thì không đau mới là lạ.

Tông Phỉ thấp giọng nói: “Ta không nghĩ tới đời này của mình còn có một ngày trở lại Thần Sơn lần nữa.”

Kỳ Niệm Nhất bảo người đưa hai huyết mạch giả này đi xuống chữa trị, rồi sau đó suy tư nói: “Kỳ lạ, bộ dạng của huyết mạch giả bị ô nhiễm ở Nam Cảnh biểu hiện ra ngoài khác với ngoài cảnh.”

Mấy người bị Thâm Uyên ô nhiễm mà nàng gặp được ở Nam Hoa luận đạo không có chỗ nào mà không chứa tính công kích rất mạnh.

Nàng nghe Sở Tư Niên nói vẫn luôn có một thanh âm lượn lờ ở trong lòng hắn, lúc nào cũng cố gắng gợi lên khát vọng và sợ hãi trong nội tâm của hắn, dục vọng trong lòng bị phóng đại thì cho dù là người có lực khống chế mạnh cũng rất có thể sẽ làm ra một số chuyện không thể cứu vãn dưới sự mê hoặc của thanh âm kia.

Người bị ô nhiễm ở Nam Cảnh lại khác, bọn họ lại càng giống như là tự tổn thương bản thân.

Bình Luận (0)
Comment