Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 582 - Chương 582. Chương 582

Chương 582. Chương 582 Chương 582. Chương 582

Lúc Ngọc Trùng Cẩm vào thành, nhìn đến kết giới bảo vệ Lư Tô Thành đang sắp dâng lên, nơi gần Thâm Uyên bên ngoài thành có mây đen dày đặc, khiến cho nơi đây trở thành một khung cảnh ảm đạm.

Hắn hấp tấp cắn một miếng bánh gạo vàng lạnh trong tay, trong nháy mắt xông ra ngoài trước cửa thành đóng lại.

Phía sau hắn, thủ vệ binh của Lư Tô Thành kêu lớn: “Tiểu lang quân, phía trước quá nguy hiểm, mau trở lại!”

Ngọc Trùng Cẩm quay đầu lại cười một cái, vẫy vẫy vỏ kiếm với hắn ta: “Bánh trong thành các ngươi không tệ, lần sau ta đến ăn nữa, hẹn gặp lại.”

Sau đó hắn cũng không quay đầu lại, một đường chạy về phía Thâm Uyên.

Thủ vệ binh ngạc nhiên, nhìn hắn chạy như bay, biến mất trong nháy mắt, linh lực dao động trên người lại đã tới Nguyên Anh Cảnh đỉnh, sắp đến Kiến Long Môn.

Tây Châu, Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu.

Tiêu Dao Du thậm chí nhận được tin tức trước chưởng môn của các đại tông môn.

Sắc mặt của nàng ta bình tĩnh ra lệnh cho thuộc hạ: “Kiểm kê tất cả những người từ Nguyên Anh Cảnh trở lên trong lâu, lập tức cùng ta xuất phát.”

Đối phương lo lắng nói: “Nhị đương gia, không để lại một số người trông giữ tổng bộ sao?”

Mặt của Tiêu Dao Du không thay đổi nói: “Tổng bộ có hộ pháp đại trận, còn có thể chống chịu một thời gian. Trong khoảng thời gian ta dẫn người đi ra ngoài này, tất cả chuyện trong lâu cứ vận hành theo bình thường, tin tức về Thâm Uyên nghiêm khắc bảo mật, để chuyện này dừng lại trong những người tu hành, đừng để cho phàm nhân biết được, đã hiểu chưa?”

Đông Châu, Thương Hoàn.

Sau khi Tạ Thiên Hành bị nhốt vào Ngục Phong, đại bỉ của môn phái Thương Hoàn giằng co hơn một tháng, cuối cùng cũng chọn ra thủ đồ mới.

Lưu Dục Phong, Lư Thu Đồng.

Đan tu của Thương Hoàn có một không hai trên đời, nhưng ai cũng không nghĩ tới, một đan tu như Lư Thu Đồng lại có chiến lực mạnh như thế, vậy mà lại đánh bại mạnh trong đại bỉ của môn phái, trở thành thủ đồ của Thương Hoàn lần này.

Trong ngày nàng ta kế nhiệm, Linh Hư Tử lập tức chuyển giao tất cả quyền lực của Tạ Thiên Hành trước kia cho nàng ta.

Không nghĩ tới, chuyện đầu tiên sau khi Lư Thu Đồng kế nhiệm thủ đồ, lại là mang đệ tử Nguyên Anh Cảnh trở lên của Thương Hoàn xông tới Thâm Uyên gấp rút tiếp viện.

Vẫn Tinh Phong, Cung Lăng Châu tạm biệt đại sư huynh, cũng gia nhập trong đội ngũ.

Ôn Hoài Du đưa hắn tới trước sơn môn.

Cung Lăng Châu: “Đại sư huynh, về đi.”

Hắn biết Ôn Hoài Du đồng ý với sư tôn, tuyệt đối không tới gần Thâm Uyên nửa bước.

Hiện tại Ôn Hoài Du là tu sĩ Kiến Long Môn duy nhất không nằm trong hàng ngũ Thần Cơ.

Ôn Hoài Du hơi nhướng mi, thanh âm không còn dùng giọng điệu lạnh lùng khiến cho người ta không đoán ra giống như ngày xưa, mà là trịnh trọng nói: “Sớm ngày trở về, mang theo lão nhị cùng nhau.”

Cung Lăng Châu trịnh trọng đồng ý.

Ngọn núi thiên hạ đệ nhất giơ tay là có thể đụng tới tầng mây trong mắt người ngoài, các đệ tử mặc quần áo màu xanh đậm nhạt của Thương Hoàn chậm rãi xuống núi, còn có những đệ tử khác tiễn đưa ở phía sau.

Linh Hư Tử ở trên vách núi nhìn theo bọn họ rời đi.

Lòng bàn tay của hắn lóe lên ánh sáng bạc, Minh Kính Phong quanh năm tuyết rơi hiếm khi không có băng tuyết lạnh thấu xương.

Một luồng gió nhẹ bọc cánh mai đỏ nhạt đưa tới một mùi hương, vì tiễn đưa bọn họ.

Mấy ngàn đệ tử Thương Hoàn trầm trọng mà tạm biệt sư môn, đi về phía Thâm Uyên.

Cũng là Đông Châu, một đám kiếm tu của Thanh Liên Kiếm Phái thì không có nghi thức lớn như vậy.

Khi Kiếm Tôn của bọn họ nhận được Thần Cơ mật lệnh, vẫn còn đang rót rượu, như một trận gió chạy đến Thâm Uyên.

Sở Tư Niên làm đệ tử thân truyền của Kiếm Tôn, mang theo đệ tử Nguyên Anh Cảnh khác của kiếm phái xuất phát sau một bước.

Trước khi đi, Sở Tư Niên nhíu mày hỏi: “Bọn họ còn chưa trở về?”

Bình Luận (0)
Comment