Diêu Quang hít sâu một hơi: "Rốt cuộc đây là cái gì? Kiếm của ngươi không tổn thương được nó chút nào."
Bóng dáng Phi Bạch lại hiện lên sau lưng Kỳ Niệm Nhất, hắn nhìn chằm chằm cái bóng của người nọ trong chốc lát nhưng vẫn không nhận ra được rốt cuộc đấy là thứ gì.
"Ngươi có nhìn ra được gì không?" Phi Bạch nhẹ giọng nói.
Kỳ Niệm Nhất lắc đầu: "Dùng Thiên Nhãn cũng không được."
Từ trước tới nay chỉ có ba tình huống khiến Thiên Nhãn của nàng mất hiệu lực.
Người bị vây khốn bởi thiên cơ như Thiên Cơ Tử, đã không còn là người sống từ lâu rồi.
Người mang huyết mạch Bạch Trạch mạnh mẽ, có nguồn gốc giống như Thiên Nhãn của nàng.
Loại cuối cùng là giống như Mặc Vô Thư và Diệp Hi Vi, bản thân quá mạnh mẽ, đã vượt qua cực hạn mà nàng có thể nhìn thấy được khi sử dụng Thiên Nhãn với tu vi hiện tại.
Kỳ Niệm Nhất nói với vẻ nặng nề: "Nếu cảm giác của ta không nhầm thì có lẽ thứ này thuộc loại cuối cùng trong ba loại đó."
Đã mạnh đến mức vượt qua cực hạn của nàng.
Bóng người mờ ảo lay động như đang quay đầu lại, lại giống như vừa phát ra tiếng cười ghê rợn, khiến sinh vật Thâm Uyên đang leo lên thang trời cũng xao động theo.
Chỉ trong giây lát, gió nổi mây bay, ba bóng người mờ ảo đều lao về chỗ của một mình nàng.
Cứ như nàng có sức hấp dẫn vô cùng mãnh liệt đối với bọn chúng vậy.
Nàng một mình một kiếm biến hóa linh hoạt giữa ba bóng người mờ ảo.
Sau khi sử dụng Hồng Quang Bộ đến cực hạn thì không còn tia sáng thoáng hiện nữa, cũng khiến người khác hoàn toàn không bắt giữ được dấu vết của nàng.
Vô số yêu ma quỷ quái leo lên từ thang trời, nhìn xuống dưới thì thấy quái vật quỷ ảnh chi chít, hoàn toàn không thấy được điểm cuối.
Yến Hoài Phong nhìn nữ tu tóc trắng trên không kia một cái thật kỹ, sau đó phóng người bước lên lối vào trạm canh gác của trạm Thần Cơ kế tiếp, dừng lại bên trên trận bàn được bày ra nhờ Thần Cơ tụ tập toàn bộ sức lực của trận pháp sư, tiếng như chuông lớn, ngửa đầu gầm lên trời.
Toàn thân thể tu Kiến Long Môn hóa thành thép đã tinh luyện, kiên cố không gì phá nổi.
Chỉ thấy hắn lập tức lao về phía thang trời, hai tay múa rất nhanh đã đánh ra được mấy trăm quyền, đều hướng về phía thang trời.
Tiếng gầm của Thần Cơ lệnh chủ chui vào trong đầu mọi người thông qua Thần Cơ Lệnh, chỉ trong chớp mắt thần niệm đã rõ ràng.
Yến Hoài Phong cao giọng nói: "Không có thứ gì có thể chặn được răng nhọn của yêu quái, có thể cắn xuyên qua linh chướng hộ thể, chỉ cần răng nanh của chúng xuyên qua linh chướng hộ thể là có thể hút hết linh lực trong cơ thể chúng ta, nếu bị bọn chúng cắn trúng thì đừng ráng chống đỡ, nhất định phải rút lui kịp thời, nếu không nhất định linh lực sẽ tiêu hao gần như không còn, sau đó chết vì linh mạch khô kiệt dẫn tới đứt gãy."
"Quỷ quái rất thích máu người, chỉ cần là chỗ tập trung máu là chúng đều có khả năng xuất hiện, nếu như gặp ngoại thương thì xin hãy thay phiên kịp thời, để y tu bên kết giới tiến hành trị liệu, nếu không quỷ quái có thể hút máu trong cơ thể ngươi thông qua miệng vết thương bên ngoài."
"Ngoài yêu ma quỷ quái ra thì còn có công kích thần niệm, là những lời nói mê sảng truyền lên từ dưới đáy Thâm Uyên, mong các vị phải luôn luôn giữ vững bản tâm, đừng dùng thần niệm để thử Thâm Uyên, nếu không nguyên thần sẽ bị thương nặng đấy."
Sau khi Yến Hoài Phong lên tiếng nhắc nhở đơn giản những đặc tính mà Thần Cơ tổng kết được sau mỗi lần tiến công Thâm Uyên nhờ đóng giữ ở đây nhiều năm, thì lại cất cao giọng lần nữa, từng câu từng chữ vang dội:
"Trận pháp ở ven kết giới tuyệt đối không thể thiếu được, tất cả trận pháp sư bày trận hãy xấp hàng ở mép Thâm Uyên, rồi chia ra ba nhóm để luân phiên lên."
"Sau khi phù tu bày trận với trận pháp sư thì hãy đưa cho mọi người một lá Tĩnh Tâm Phù, còn Ngũ Nguyên Tố Phù thì sử dụng cho thang trời, cần phải ngăn cản yêu ma quỷ quái đi lên thông qua thang trời."