Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 601 - Chương 601. Chương 601

Chương 601. Chương 601 Chương 601. Chương 601

“Bệ hạ vẫn bình an thật sự quá tốt rồi.” Phi Ưng kích động nói: “Gia tộc của thần đã đang tìm kiếm khắp toàn bộ Yêu tộc, cũng không thể tìm ra được tung tích của người, chỉ biết được là người đã bị truy đuổi phải trốn sang vùng đất của nhân loại.”

Hắn thở dài: “Tộc đệ Na Lam của thần sau khi hộ tống người ra khỏi Yêu vực đã bị thương nặng, cảm thấy bản thân đã làm lạc mất người nên đó giờ vẫn luôn tự trách mình.”

Hắn nhìn Cơ Sướng, thành khẩn nói: “Hiện tại trong nội bộ Yêu tộc đang hỗn loạn, sau khi tiên hoàng vũ hóa, ngài lại mất tích, có mấy người đại cung cụng vì muốn tranh đoạt ngôi vị Yêu Hoàng mà trở mặt với nhau, hiện giờ vẫn cần có người trở về Yêu vực để lấy lại đại quyền.”

Sắc mặt Cơ Sướng càng trở nên u ám hơn, sau một lúc im lặng lại nói: “Hiện tại ta sẽ không trở về.”

Phi Ưng sửng sốt: “Tại sao lại như vậy?”

Cơ Sướng cười lạnh nói: “Bây giờ mà về Yêu Vực, thì chẳng qua cũng là cá nằm trên thớt của bọn chúng mà thôi. Trong bảy bộ tộc lớn của Yêu tộc, bộ tộc duy nhất mà ta có thể thực sự tin tưởng chỉ có duy nhất tộc của ngươi, cho dù là trở về Yêu tộc, đăng lên ngôi vị Yêu Hoàng thì cũng sẽ chỉ là con rồi bị người khác điều khiển mà thôi.”

Sau khi nghe hắn nói xong Phi Ưng cũng rơi vào im lặng.

Một lúc lâu sau, Phi Ưng mới trầm trọng nói: “Vậy thì... cứ để mặc không quan tâm nữa ạ?”

Cơ Sướng nhìn Kỳ Niệm Nhất: “Ta sẽ quay trở về, nhưng không phải bây giờ.”

“Thỏa thuận giữa hai chúng ta, ngươi sẽ giữ lời chứ?”

Kỳ Niệm Nhất nhẹ nhàng gật đầu: “Lời hứa của ta, chưa từng nuốt lời bao giờ.”

Nàng đã nói sẽ giúp Cơ Sướng lấy lại vị trí Yêu Hoàng thì nhất định sẽ làm được.

Kỳ Niệm Nhất để cho bọn họ có một chút thời gian ôn lại chuyện cũ, tự mình tìm Yến Hoài Phong nói chuyện một lát, hỏi: “Nhị sư huynh, tại sao lại muốn ta một năm sau mới lại đến báo danh Thần Cơ?”

Bây giờ đã là mùa đông, cách cửa ải cuối năm đã chỉ còn chưa tới nửa tháng.

Yến Hoài Phong ánh mắt vi diệu nhìn nàng một cái: “Ta biết ngay là muội đã quên rồi.”

Kỳ Niệm Nhất: “Quên cái gì?”

Yến Hoài Phong chậm rãi nói: “Dựa theo lễ chế của Thương Hoàn, khi một đệ tử thân truyền được thăng cấp lên Nguyên Anh thì sẽ tổ chức đại điển Kết Anh, coi như là lễ xuất sư. Lúc muội Kết Anh là ở Nam Hoa luận đạo, sau khi kết thúc không lâu thì lại đi Nam Cảnh. Ta cùng đại sư huynh đến ngay cả những đồ dùng cho đại điển Kết Anh của muội cũng đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, kết quả lại chẳng dùng đến.”

“Bây giờ thì tốt rồi, muội đã là Kiến Long Môn, lễ Kết Anh và lễ Hóa Thần có thể tôt chức luôn cùng nhau được.” Yến Hoài Phong lên tiếng: “Muội tiết kiệm được bao nhiêu sức lực cho tụi huynh rồi đấy.”

Kỳ Niệm Nhất chợt nhận, bất tri bất giác, thời gian nàng ở lại Nam Cảnh lại lâu như vậy.

Đi qua núi lớn, một chiếc thuyền nhẹ có thể vượt qua ngàn cánh buồm.

Thiếu niên đi xa nhà, khi mùa đông giá rét đến, lại trở về cố hương.

Rời nhà bôn ba đã gần một năm rồi.

Tuy nói như vậy, nhiều người mang huyết mạch ở Nam Cảnh như vậy đều được nàng mang ra ngoài hết rồi, trước tiên nàng bắt buộc phải mang bọn họ trở về một cách nguyên vẹn, sau mới có thể yên tâm trở về Thương Hoàn.

Sau khi tạm biệt một tiếng Yến Hoài Phong và Cung Lăng Châu, hẹn mỗi người sau khi làm xong chuyện trong tay sẽ trở về Thương Hoàn gặp mặt, Kỳ Niệm Nhất dẫn theo nhóm người mang huyết mạch quay trở lại Nam Cảnh một cách oai nghiêm.

Yến Hoài Phong có vẻ hết cách với nàng ta: “Trầm Bích, ngươi nói khoa trương quá rồi.”

Trầm Bích cười liếc mắt nhìn hắn, lại nói: “Nhưng ở Thần Cơ hắn chưa bao giờ nhắc tới tên ngươi, ta biết ngươi, là bởi vì tiểu muội .”

Kỳ Niệm Nhất khó hiểu nói: “Tiểu muội?”

Trầm Bích hất nhẹ cằm về một hướng, Kỳ Niệm Nhất nhìn theo hướng nàng ta chỉ, đúng lúc nhìn thấy Tiêu Dao Du và Dao Quang có vẻ đang nói chuyện với nhau rất vui, không biết đang nói chuyện gì mà mặt mày hớn hở.

Bình Luận (0)
Comment