Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 605 - Chương 605. Chương 605

Chương 605. Chương 605 Chương 605. Chương 605

Cùng với chuyện thanh danh của ngũ đại gia tộc ở Nam Cảnh ngã xuống đáy cốc, thậm chí có một vài người đã nghi ngờ không biết Thần Điện có gút mắc không rõ với ngũ đại gia tộc cuối cùng có thể giữ vững thái độ và lập trường hiện tại hay không.

Cộng thêm chuyện Diệp Hi Vi cố ý uỷ quyền dẫn tới Kỳ Niệm Nhất - Thần Tử đến từ ngoại cảnh, danh vọng ở Nam Cảnh dần dần lên cao.

Chuyện này làm cho nàng dù là giao phó mọi chuyện cũng phí khá nhiều sức lực.

Trong lúc Kỳ Niệm Nhất còn đang ở Nam Cảnh, Yến Hoài Phong còn ở Thần Cơ xử lý những chuyện sau khi trận chiến Thâm Uyên kết thúc, Cung Lăng Châu đã thoát khỏi đại quân Ma tộc đang trên đường về tộc, một mình quay về Thương Hoàn.

Thực ra Ma tộc không có thói quen ăn Tết như con người, nhưng hắn lớn lên ở Thương Hoàn, luôn cảm thấy tới cuối năm thì phải qua năm mới với người nhà mới được tính là viên mãn.

Thế cho nên năm nay người đầu tiên trở lại Vẫn Tinh Phong lại là Cung Lăng Châu.

Bố cục của Vẫn Tinh Phong nhiều năm rồi vẫn không thay đổi, vô cùng đơn giản, bởi vì tổng cộng cũng chỉ có bốn người sư huynh muội bọn họ mà thôi.

Đại sư huynh ở chỗ gần đỉnh núi, chỗ ở của Nhị sư huynh thấp hơn chút, ở chỗ sườn núi, chỗ của hắn ở dưới chân Vẫn Tinh Phong.

Thực ra nếu theo trình tự nhập môn của bốn người thì người ở chân núi phải là Kỳ Niệm Nhất.

Nhưng Đại sư huynh và Nhị sư huynh đều cảm thấy, chỗ ở của hắn ở trên đỉnh núi, nơi đó rất thích hợp luyện kiếm, vì vậy đã cho Niệm Nhất để nàng ở đó, còn Cung Lăng Châu thì bị cho xuống chân núi Vẫn Tinh Phong ở, nhìn cái là thấy địa vị gia đình thế nào rồi.

Vách đá dựng đứng nơi Kỳ Niệm Nhất đang ở cao hơn chỗ ở của Yến Hoài Phong một chút, cao hơn nữa là đỉnh núi tuyết rơi quanh năm của Vẫn Tinh Phong.

Nghe nói đó là nơi sư tôn Mặc Quân của bọn họ bế quan, nhưng sư tôn bế quan hai mươi năm không ra ngoài, nghĩ cũng biết chỉ là nói lung tung mà thôi.

Vẫn Tinh Phong và Minh Kính Phong được xưng là Thương Hoàn song tuyệt, địa thế đều cao và hiểm trở. Thực ra Vẫn Tinh Phong phải giống Minh Kính Phong, tuyết rơi quanh năm, băng sương bao trùm, không bao giờ tan mới đúng.

Nhưng so sánh với Minh Kính Phong thì Vẫn Tinh Phong phải được gọi là có bốn mùa rõ ràng.

Lại nói tiếp, là bởi vì năm đó khi Niệm Nhất nhập môn, nói mắt con bé nhìn không rõ, chỉ nhìn thấy chút ánh sáng mỏng nhẹ.

Sau khi Ôn Hoài Du khám mắt cho nàng xong, cảm thấy sống ở một nơi trắng xoá trong thời gian dài càng bất lợi cho việc hồi phục đôi mắt của nàng, vì vậy đã đích thân tới Thượng Dương Môn, mời một vài trận pháp sư giỏi tới cùng thi trận, dùng trận pháp mạnh mẽ thay đổi khí hậu của Vẫn Tinh Phong.

Vẫn Tinh Phong của hiện tại, từ trên xuống dưới rải rác tới gần trăm cái trận pháp, đều do năm đó còn lưu lại, cho tới nay vẫn còn tác dụng.

Cung Lăng Châu cảm thấy, cho dù hiện tại mắt Niệm Nhất đã khỏi, hắn cũng thích trận pháp của Vẫn Tinh Phong.

Ở Ma Vực, nếu không phải quái thạch trụi lủi đá lởm chởm, thì là cát vàng đầy trời nhìn không tới cuối, không nhìn thấy những màu sắc khác.

Nói một câu có lỗi với phụ tôn, hắn vẫn thích ở Thương Hoàn hơn chút.

Theo thói quen trước đây, Cung Lăng Châu mang cho Kỳ Niệm Nhất ít tẩy kiếm thạch, đặc sản của Ma Vực, cầm đồ lập tức tới nơi ở của nàng.

Không nhìn thấy con bé là chuyện trong dự kiến, nhưng cũng không nhìn thấy Đại sư huynh - sau căn nhà trúc của nàng có một cái bàn ngọc, Ôn Hoài Du thích ở đó chơi cờ.

Cung Lăng Châu không nghĩ tới, hắn lại nhìn thấy hai nam nhân xa lạ đang ngồi trước cái bàn ngọc Đại sư huynh quen dùng.

Không chỉ như vậy, căn nhà trúc Kỳ Niệm Nhất ở rất nhiều năm, trước nay đều chỉ có một căn nhà này, hiện tại bên cạnh nó có thêm một căn phòng nữa.

Bình Luận (0)
Comment