Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 663 - Chương 663. Chương 663

Chương 663. Chương 663 Chương 663. Chương 663

Kết hợp một số chuyện xảy ra trong nguyên tác, Kỳ Niệm Nhất lập tức hiểu được ý nghĩa thực sự trong hành động của Ngọc Hoa Thanh.

Hắn không phải đang diễn trò, cũng không phải chỉ vì đe doạ nàng.

Hắn quả thực muốn thực hiện hôn ước này.

Trong nguyên tác, nàng bị chết một cách âm thầm và không ai biết điều đó cả.

Thân phận thiên mệnh giả chúa cứu thế của nàng sau này bị Tạ Thiên Hành thay thế.

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác, những việc nàng từng làm trước đây đã mang lại cho nàng danh tiếng mà người thường không thể tưởng tượng được.

Nếu nàng thành hôn với Ngọc Sanh Hàn vào thời điểm này, khi nàng thực sự bị đưa xuống Thâm Uyên để hiến tế, Ngọc Sanh Hàn cũng sẽ chết cùng nàng.

Đến lúc đó, từ trong miệng Ngọc Hoa Thanh, chuyện này sẽ biến thành - Ngọc gia có hai người sẵn lòng hy sinh vì thiên hạ thương sơn.

Đến lúc đó, vị Tiên Minh minh chủ đang đau lòng vì mất đi nhi tử và con dâu, sau chuyện này chắc chắn sẽ thu phục được lòng người, đạt được đỉnh cao danh vọng.

Nghĩ tới đây, Kỳ Niệm Nhất không nhịn được nở một nụ cười mỉa mai.

Nàng lạnh lùng nói: “Trong nhà Ngọc minh chủ có thể sắp xếp hôn sự mà không cần hỏi ý kiến của tiểu bối, nhưng ở chỗ này của ta thì không được. Khi mối hôn sự này được định ra, ta còn chưa ra đời, sư tôn cũng do tình thế bức bách mới đính hôn cho ta và Ngọc thiếu minh chủ, lúc đó sư tôn cũng không đoán trước được ta sẽ đi con đường này.”

Nàng hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Mặc Vô Thư.

Mặc Vô Thư hơi gật đầu, thậm chí còn khuyên giải an ủi lão: “Ngọc minh chủ, thế đạo thay đổi, chuyện của bọn trẻ hãy để cho chúng quyết định, chúng ta thân là trưởng bối, cần gì phải cưỡng cầu.”

“Còn nữa, nếu Ngọc minh chủ thật sự muốn tâm sự với ta về lý do của cuộc hôn ước này, ta đây cũng muốn tâm sự với Ngọc minh chủ một chút về chuyện của lệnh sư tỷ.”

Giọng của Mặc Vô Thư nhàn nhạt, vô cùng trực tiếp nói cho Ngọc Hoa Thanh, chưa chắc ta không biết bí mật của ngươi đâu.

Nghe thấy hai chữ sư tỷ, trong mắt Ngọc Hoa Thanh xẹt qua chút kinh ngạc.

Lão không tin, chuyện nắm đó lão làm bí mật như vậy, ngay cả người trong Nguyệt Độc Tông cũng không ai biết hắn từng xuất hiện ở đó.

Mặc Vô Thư không liên qua gì tới chuyện này cả, tại sao hắn lại biết được.

Kỳ Niệm Nhất đột nhiên lên tiếng, cắt nang cuộc giằng co của hai người: “Ngọc minh chủ, vẫn là câu nói đó, ta lặp lại lần nữa.”

“Niệm Nhất vì theo đuổi đỉnh của kiếm đạo, đã lập lời thề từ lâu, đạo lữ của ta chỉ có kiếm của ta, không còn ai khác.”

Đôi mắt vàng kim của nàng hiện lên sắc lạnh, hỏi ngược lại: “Ngọc minh chủ, ngài đây là nhất định muốn cản trở đạo của ta, huỷ kiếm tâm của ta sao?”

Pha chụp nồi này của nàng khiến sắc mặt Ngọc Hoa Thanh trực tiếp tối sầm xuống.

Người tu hành, coi trọng nhất là đạo.

Từ Nguyên Anh cảnh trở lên, người có thể chết nhưng đạo chưa chắc đã tan, nhưng nếu đạo bị huỷ thì người tu hành đó coi như hoàn toàn tiêu tán trong trời đất.

Đây cũng là nền tảng của sự truyền thừa trong sư môn và đạo giáo.

Đối với người tu hành mà nói, đạo lữ trong hôn nhân có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng chỉ có đạo là thứ mà bọn họ không thể dao động.

Câu này của Kỳ Niệm Nhất trực tiếp biến Ngọc Hoa Thanh thành kẻ cản trở đạo của người khác, khiến lão vô cùng lúng túng.

Cách đó không xa, Thanh Liên kiếm tôn gõ bầu rượu, khẽ cười một tiếng: “Ngọc minh chủ, việc nhân duyên là do trời định, năm đó ngươi và Mặc Quân định ra hôn ước cho hai đứa nhỏ, rõ ràng cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ mà thôi, bây giờ hai bên đều không tình nguyện, vì sao còn phải cố chấp như vậy chứ.”

Kiếm Tôn mở một con mắt say lờ đờ, lạnh nhạt nhìn Ngọc Hoa Thanh, như say như tỉnh nói: “Không phải là giống như Niệm nha đầu nói, cố ý cản trở đạo của con bé đó chứ.”

Bình Luận (0)
Comment