Người này mặc một chiếc áo choàng đen viền đỏ, tà áo phía sau, phất phới quét trên nền đất, đầu vai gắn thêm một chiếc đầu lâu dữ tợn, không biết là xương của loại mãnh thú nào, nghênh ngang lộ ra hàm răng sắc nhọn.
“Cung nghênh Ma Tôn!”
Nghe thấy hai chữ Ma Tôn, Kỳ Niệm Nhất mới biết được chuyện gì đang diễn ra trước mặt mình.
Khó trách nàng cảm thấy dung mạo của người này khá giống với Tam sư huynh, ngay cả ma văn giữa hai đầu lông mày cũng chẳng có độ khác biệt gì nhiều.
Kỳ Niệm Nhất vẫn chưa ngốc đến mức nhầm phụ thân của Tam sư huynh và Tam sư huynh là một.
Suy cho cùng, dù hiện giờ Cảm Nghiệp Tự vẫn giữ được mối quan hệ ổn định giữa các bên, nhưng Ma Tộc và Nhân Tộc, còn phải trải qua một thời gian rất lâu nữa thì mới được coi là hài hòa.
Năm đó nàng đã nghe được Linh Hư Tử và Đại sư huynh trò chuyện vài câu, khi ấy nàng mới biết được, việc Đại sự huynh và đại sư tôn thu nhận nàng và tam sư huynh vào môn, đều có những nguyên nhân sâu xa khác.
Khi đó Ma Tôn bế quan, tiến sâu vào thiên thu tuế.
Ma Tôn chính là một trong những Tàng Phong kỳ tu sĩ mạnh nhất trên đại lục này, mà xưa nay, ma tộc vẫn luôn đối đầu với nhân loại.
Sau đại chiến năm đó, Ma Tôn đã dẫn dắt toàn bộ ma tộc đến Mạc Bắc Lương Châu, coi như là tạm lui một bước, nhưng nếu hắn thật sự đạt đến Thiên Thu tuế, vậy tình thế của cả đại lục chắc chắn sẽ xoay chuyển.
Tuy rằng lúc đó, Ma Tôn Cung Trạch Dận luôn kiểm soát ma tu, không để bọn họ xâm phạm vào lãnh địa của của Nhân tộc, nhưng Mạc Bắc hoang vắng như thế, ngoại trừ sa mạc mênh mông thì chẳng còn gì nữa, máu hiếu chiến vốn chảy trong người ma tu đâu dễ kiềm chế đến vậy.
Ai có thể chắc chắn rằng, sau khi Ma Tôn thành công thăng cấp lên Thiên Thu Tuế, sẽ không có ý định tiếp tục nổi dậy, chỉ huy ma tộc, rời khỏi Mạc Bắc.
Đoạn thời gian ấy, cục diện trên đất liền rối ren vô cùng.
Bên phía nhân loại thậm chí còn làm tốt các chuẩn bị để khai chiến, vô số tu sĩ âm thầm di chuyển đến chỗ ngã ba, phòng khi bị Ma tộc đột kích.
Cũng may, lần phá cảnh đó Ma tôn đã thất bại, trên đại lục cũng vì thế mà không xuất hiện thêm một vị thiên thu tuế nữa.
Nhưng lại bởi vì lần độ kiếp mạnh mẽ đó của của Ma Tôn, khiến bàn cờ của đại lục nhanh chóng thay đổi, làm lòng người hoảng sợ.
Vì để ổn định cảm xúc của mọi người, cũng như để tăng thêm thành ý, không biết là Ma Tôn, Tiên Minh và Thương Hoàn đã làm ra một giao dịch như thế nào, nhưng Ma Tôn đã quyết định giao ra nhi tử mà mình yêu thương nhất — — Tam hoàng tử, người mang một nửa dòng máu của nhân loại và một nửa là ma tộc — — Gửi đến môn phái của Nhân tộc để tu hành công pháp.
Dưới sự cân nhắc tỉ mỉ, khi Tam sư huynh vừa đến Thương Hoàn, thì liền tiến vào Vẫn Tinh Phong môn hạ.
Dù ngoài mặt là nhận làm đệ tử, nhưng thực chất chính là con tin để bắt bí ma tộc.
Chỉ là cái con người Tam sư huynh này, căn bản chẳng mấy để ý, tuy vì mang dòng máu nửa người nửa ma, nên khi hành tẩu giang hồ, dù là ở Ma tộc hay Nhân tộc đều phải chịu đủ sự kỳ thị, lạnh nhạt.
Nhưng lại chưa bao giờ ảnh hưởng đến việc hắn có vui vẻ hạnh phúc không, suốt ngày cứ lon ton chạy ngược chạy xuôi, bám vào cái danh tu hành mà đi tham quan khắp hẻm cùng ngõ nhỏ.
“Niệm Nhất, ác niệm trên con người này thật sự rất lớn.” Giọng nói của Vân Dã nhanh chóng xuất hiện trong lòng nàng, thanh âm hắn khẽ trầm xuống, “Không, phải nói là một nửa ác niệm nơi Lưu Li Đàn này, đều xuất phát từ hắn.”
Kỳ Niệm Nhất có chút ngạc nhiên, nàng đánh giá Ma Tôn, nàng chẳng cảm nhận được chút ác ý nào từ hắn hướng về phía mình.
“thay vì nói là ác ý, thì hãy nói là ác niệm thuần túy lại đúng hơn, so với thù địch, nó giống với…… một loại sức mạnh. Một sức mạnh có thể khiến ma tu trở nên cường đại hơn.”