Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 700 - Chương 700. Chương 700

Chương 700. Chương 700 Chương 700. Chương 700

Những người khác thấy bọn họ biến mất ở trước mặt.

Sau khi bọn họ tiến vào, người tiếp theo là Minh Lạc.

Hắn tới một mình, không mang theo một tùy tùng nào của Minh gia, Minh Nhiên cũng như vậy.

Yêu cầu của Minh lão thái gia đối với bọn họ là không được mang theo bất kỳ người nào của Minh gia, một mình hoàn thành.

Mọi người thấy Minh Lạc lẻ loi một mình, còn tưởng là hắn không biết chuyện, muốn thử một lần.

Lại không nghĩ rằng, Minh Lạc đi thẳng tới vị trí trung tâm, sau khi ánh sáng trắng hiện lên, một lát sau, Minh Lạc cũng đã biến mất.

Lúc này những người vây xem mới nhận ra, hoá ra chân chính có tác dụng chỉ có trận vị ở trung tâm kia mà thôi.

Năm cái trận vị khác đều được mang theo vào.

Nếu không có thì một người đi vào cũng được.

Từ đó, mọi người càng thêm kích động tìm kiếm huyết mạch giả.

Nhưng huyết mạch giả có thể mở được trận pháp thật sự rất khó tìm, từ sáng sớm đến tận chạng vạng, thử hết lần này tới lần khác, cũng không còn người nào có thể khởi động trận pháp này thêm lần nữa.

Các tán tu tới tìm kiếm cơ hội có chút ủ rũ.

“Xem ra chúng ta không có cơ duyên này rồi.”

“Những tán tu xuất thân bình thường như chúng ta thật sự chỉ có thể đứng ở tầng chót nhất sao.”

Bọn họ ủ rũ cụp đuôi, vô cùng uể oải, nhìn thấy nhau cũng chỉ có thể vỗ vai, an ủi lẫn nhau.

“Nghe nói trước kia những người có thể tiến vào Vân Trung thành đã không nhiều rồi, thôi, coi như tới một chuyến tay không đi.”

Nói xong, đám người chậm rãi tản ra khỏi trận bàn, định rời khỏi Vân Trung thành, không nghĩ rằng lại nghe thấy một âm thanh từ dưới vọng lên, là một giọng nữ nhẹ nhàng êm ái - “Không nhất định à nha.”

Ánh chiều tà ôn hoà, làn váy màu tím nhạt của Thượng Quan Hi đung đưa, nàng ta ngồi trên kiệu, được người nâng tới Vân Trung thành.

Tu vi của nàng ta quá thấp, ngay cả ngự không phi hành cũng không làm được, chỉ có thể dùng cách này tới đây.

Những tán tu ở trong thành không dám coi thường nữ nhân này.

Không có gì khác, tuy nàng ta nhỏ yếu nhưng những người sau lưng nàng ta kia lại toát ra năng lượng mạnh mẽ, nhìn thoáng qua cũng phải có tới hơn ba mươi người.

Không chỉ có mạnh mẽ mà còn phối hợp ăn ý, kỷ luật nghiêm minh, không giống như thuộc hạ của gia đình bình thường mà giống quân đội hơn.

Nam tử đi đầu mặc một bộ đồ màu đen, tóc dài buộc cao, tay cầm một thanh Mạch Đao, làm người thấy mà sợ.

Thượng Quan Hi nhìn mọi người mỉm cười, không nhanh không chậm đứng dậy, cất cao giọng nói: “Chư vị đạo hữu, chớ nên vội vã rời đi, chư vị cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội vào trong.”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, dù không dám tin tưởng hoàn toàn, nhưng trong lòng lại sinh ra chút hy vọng.

“Các hạ nói vậy là có ý gì?”

Thượng Quan Hi đưa mắt nhìn hơn ba mươi người đứng bên cạnh, khẽ cười nói: “Thật không dám giấu giếm, đội ngũ của ta tổng cộng có ba mươi ba người, đều là huyết mạch giả, tất cả bọn họ đều có thể kích hoạt trận pháp này để vào thành.”

Nàng ta đặt cằm lên bàn tay trắng trẻo tinh tế, ý vị thâm trường nói: “Để ta tinhd xem nào, ba mươi ba huyết mạch giả, có thể mang bao nhiêu người vào Vân Trung thành đây ta?”

Những lời này của nàng ta khiến những tán tu trở nên kích động.

Nhóm người này kích động hỏi: “Lời này của các hạ là thật sao?”

Thượng Quan Hi ngước mắt lên: “Ta lừa các ngươi có ích lợi gì?”

Bọn họ trầm mặc một lát, có người hỏi: “Không có cơ hội nào là miễn phí, chi bằng các hạ hãy nói thẳng điều kiện của các hạ là gì.”

Thượng Quan Hi nở một nụ cười ôn hoà, quạt tròn trong tay khẽ đong đưa, nói: “Điều kiện của ta, vô cùng đơn giản.”

Ánh mắt nàng ta trầm tĩnh, gằn từng chữ: “Sau khi vào thành, bất kể xảy ra chuyện gì các ngươi cũng không được đối đầu với Thần Tử của chúng ta, nếu nàng gặp nguy hiểm, các ngươi phải dốc sức tương trợ, chỉ thế mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment