Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta ( Dịch Full )

Chương 791 - Chương 791. Chương 791

Chương 791. Chương 791 Chương 791. Chương 791

Kỳ Niệm Nhất như có điều suy nghĩ, nói: “Tính ra, cuối cùng còn lại, cũng chỉ có cái kia.”

Ánh mắt nàng và Vân Dã giao nhau trên không trung, đồng thời nói: “Trái tim.”

Trái tim Bạch Trạch đã trốn thoát khi kẻ giết người đang chia xác sau khi giết hắn.

Trước khi xuất phát đến Yêu Vực, Kỳ Niệm Nhất đã rút thần lực của Bạch Trạch ra khỏi Vong Ưu.

Như vậy, Vong Ưu không còn khả năng chữa trị đáng kinh ngạc kia nữa, chân chính lớn lên như một đứa trẻ bình thường.

Hiện tại, nàng đã tập hợp đủ mảnh vỡ thân thể của Bạch Trạch rải rác trên đại lục, cuối cùng chỉ cần lấp đầy trái tim đang đập kia là có thể làm vị thần này hồi sinh.

Kỳ Niệm Nhất nhắm mắt lại, trong lòng nói với Bạch Trạch: “Những thứ dưới Thâm Uyên đó sợ ngươi nhất. Chỉ một phần năng lực huyết mạch của ngươi cũng có thể khiến Thâm Uyên yên lặng mấy chục năm, nếu là chân thân của ngươi thì những thứ đó sẽ bị dọa đến hồn phi phách tán đúng không?”

Qua thật lâu, giọng nói Bạch Trạch mới vang lên trong lòng nàng một lần nữa.

“Nếu như là chân thân của ta, có lẽ quả thật có thể.”

Kỳ Niệm Nhất: “Đừng lặng lẽ chết đi, đừng để ý thức tiêu tán trong thiên địa, càng đừng để nhân loại này thay thế ngươi trở thành thần linh.”

“Ta giúp ngươi sống lại, ngươi giúp bọn ta chôn vùi hoàn toàn Thâm Uyên.”

Kỳ Niệm Nhất trịnh trọng nói: “Đây là biện pháp duy nhất ta có thể nghĩ đến.”

Những kẻ năm đó bởi vì lòng tham mà giết thần nên khiến bản thân trở thành Thâm Uyên.

Họ truyền máu của Bạch Trạch vào con cháu họ và để sức mạnh Bạch Trạch gieo rắc ở Nam Cảnh, Đông Châu, Tây Châu và thậm chí ở những nơi rộng lớn hơn.

Bọn họ sợ hãi vị thần linh bị bọn họ giết không có hoàn toàn tiêu vong, cho nên những người mang huyết mạch Bạch Trạch trở thành cái gọi là người gánh vác Thiên Mệnh, một đời lại đến một đời đến Thâm Uyên hiến tế tính mạng của mình.

Mà hiện tại, để cho vị thần vô tội bị giết chết này hồi sinh, để chính tay hắn chặt đứt mối ràng buộc phàm trần này. Dùng thần lực thần thánh tinh khiết nhất để chôn vùi Thâm Uyên, nơi tập hợp ác niệm của toàn bộ đại lục kia.

Kỳ Niệm Nhất không tin thiên mệnh, nhưng tin vào mọi chuyện đều có nhân quả tuần hoàn, quả báo thích đáng.

Giống như cảm nhận được tâm tình của nàng, xung quanh tẩm cung hội tụ những luồng sáng, mỗi một luồng sáng lập lòe đều ẩn chứa sức mạnh Bạch Trạch.

Những luồng sáng này hội tụ từ khắp cả hoàng cung, mà trong tẩm điện này là nồng đậm nhất, sức mạnh Bạch Trạch từ bốn phương tám hướng đến gần Kỳ Niệm Nhất, cuối cùng hóa thành một nguồn sáng mãnh liệt, dung nhập vào cơ thể Kỳ Niệm Nhất

Ngay khi nguồn sáng đi vào cơ thể nàng, nàng cảm thấy một làn sóng của hai nguồn sức mạnh bên trong.

Sức mạnh thuộc về chính nàng và sức mạnh thuộc về Bạch Trạch dùng thân thể của nàng làm chiến trường, không ngừng tranh đấu, rất có khí thế ngươi chết ta sống.

Sắc mặt Kỳ Niệm Nhất tái nhợt, cảm giác đau nhức toàn thân, ánh mắt tối sầm, suýt nữa mất đi ý thức.

Kỳ Niệm Nhất ngước mắt, bắt gặp ánh mắt lo lắng của Vân Dã, nàng trấn an cười: “Không sao, đã có thể quen rồi.”

Vân Dã nghe những lời này, chỉ cảm thấy trong lòng càng thêm khó chịu.

Phải mất một lúc lâu nàng mới kìm nén được cảm giác khó chịu, nàng ấn vào trái tim mình, cảm nhận được lực đập mạnh mẽ, điều này chứng tỏ nàng đang còn sống.

Sau khi ánh sáng nhập vào trong cơ thể nàng, sức mạnh Bạch Trạch trong tẩm cung mới dần dần nhạt đi.

Khó trách nàng vừa rồi chỉ có thể cảm nhận được sức mạnh tồn tại, nhưng không cách nào tìm được sức mạnh chân chính ở chỗ nào.

Thì ra phần sức mạnh Bạch Trạch cuối cùng này phân tán ở toàn bộ trong hoàng cung Yêu tộc, chung quanh đều ngưng tụ sức mạnh của hắn, làm cho nàng không cách nào tìm được một mục tiêu chính xác.

Nàng đả tọa điều tức tại chỗ, bắt đầu dẫn dắt sức mạnh trong cơ thể trở lại quỹ đạo, sau đó chìm vào nội cảnh và tiến vào trạng thái bế quan.

Bình Luận (0)
Comment