*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chỉ cần Triệu Kỳ nghĩ đến tiểu cô nương cau mày nói với mình: "Có người muốn hại ngài", hắn liền cảm thấy vui mừng không thôi.
Hắn biết tiểu cô nương da mặt mỏng nên chắc chắn không muốn trước mặt hắn nhắc đến chuyện này nữa.
Mấy ngày nay ở biên giới sinh ra hỗn loạn, hắn sai nhi tử của Thái phó hộ tống lương thảo về phía Tây Bắc.
Thái phó gia tộc đắc thế, lại từ chối tất cả những người tới cửa cầu hôn. Đây là bởi vì muốn đưa nữ nhi trong nhà vào hậu cung.
Vốn tưởng rằng gia tộc này sẽ an phận thủ thường, nhi tử lại là một kỳ tài võ học hiếm có, không ngờ thế mà thiển cận như vậy.
Muốn diễu võ dương oai sau khi được thăng chức sao? Tốt nhất là do cả nhà Thái phó đầu óc không tốt, nếu như có người đứng sau lưng, Triệu Kỳ nhất định sẽ lại phải đau đầu.
Sau khi bàn bạc với Thẩm tướng, ngày hôm sau thượng triều, Thẩm tướng liền đề xuất việc tuyển phi, lần đầu tiên Triệu Kỳ không trực tiếp từ chối.
Biên quan hỗn loạn nên việc tuyển phi chỉ là một biện pháp nhất thời tạm áp chế Thái phó gia tộc.
Để ổn định tình hình, Thẩm Tinh Di, nữ nhi Thẩm gia, tạm thời ở lại trong cung.
Triệu Kỳ sắp xếp nàng ở trong một điện cạnh ta.
Sau khi trở về ngày hôm trước, điều ta lo lắng đã không xảy ra. Cân nhắc kỹ lưỡng, ta cho rằng tất cả nguyên nhân của hành động ngớ ngẩn ngày ấy là do ta đọc quá nhiều thoại bản.
Sau đó ta có nghe nói Thẩm gia nữ nhi sắp đến sống bên cạnh viện ta.
Mỗi ngày ta đều vui vẻ chờ đợi nàng ấy đến.
Ta đặc biệt yêu cầu cung nữ tìm hiểu xem, Thẩm tướng trung quân tẫn chức, năng lực xuất chúng. Thẩm cô nương có tốt tính, hiền lương thục đức.
Đúng rồi, những ngày đầu mới lên ngôi, Triệu Kỳ có quá nhiều việc phải giải quyết, hắn cũng thường xuyên tiếp xúc với Thẩm tướng. Có những lúc bất đắc dĩ, Thấm tướng cũng mang tiểu nữ nhi của mình, Thẩm cô nương, đi cùng.
Nói cách khác, Triệu Kỳ và Thẩm cô nương còn có thể được coi là thanh mai trúc mã.
Đã lâu rồi ta không có bạn bè, mặc dù Thái phi đã dặn đi dặn lại ta phải đối xử với Thẩm tiểu thư thật khách khí. Nhưng ta vẫn mong chờ sự xuất hiện của nàng ấy.
Ta lôi kéo một vị ma ma lớn tuổi kể chuyện trước đây của Thẩm cô nương. Lần đầu tiên Thẩm cô nương ra ngoài tham dự yến hội là khi nào? Lần đầu tiên Thẩm cô nương nổi tiếng ở Kinh thành là khi nào? Lần đầu tiên nhận ra tài vẽ tranh của bản thân? Lần đầu tiên tham gia hội thơ...
Mặc dù xã hội hiện tại không chủ trương “nữ tử không có tài mới là đức” nhưng Thẩm tướng lại thực sự đã để nữ nhi có được danh tiếng vang dội như vậy sao? Thẩm tướng tuy không công cao át chủ, nhưng có được quyền thế như vậy cộng thêm với một nữ nhi bắt mắt như thế thì cũng không phải là chuyện tốt.
Hơn nữa, vị Thẩm tướng này luôn là người giản dị và khiêm tốn. Vì vậy, đáp án thực ra đã rõ ràng. Thẩm gia nữ nhi được định sẵn sẽ ngồi lên hậu vị.
Đầu tiên, dù nữ nhi nhà ai muốn nắm được Phượng ấn vào tay, trước tiên phải so sánh xem bản thân có thể so sánh được với Thẩm Tinh Di hay không.
Thứ hai, nếu có gì bất trắc thì Thẩm gia nữ nhi sẽ là một phương án dự phòng.
Nhiều cơ hội nổi danh của Thẩm Tinh Di đều là ở những bữa tiệc của hoàng thân quốc thích.
Ta nghĩ bản thân điều này đã được Triệu Kỳ và Thẩm tướng ngầm chấp thuận.
Bất kể khi nào, bất kể thời gian cấp bách đến đâu, nếu Thẩm Tinh Di, người có địa vị và tài năng, trở thành hoàng hậu, không ai có thể chỉ trích nửa phần.
Ta nghĩ Thẩm cô nương cũng là một người đáng thương.
Ngày Thẩm cô nương đến, ta tặng cho nàng một lễ vật mà ta thích.
Thẩm cô nương thực sự giống như những gì cung nữ đã nói với ta, nàng ấy là người dễ gần, tốt bụng và rộng lượng.
Khi rảnh rỗi, nàng mời ta uống trà.
Trong khi pha trà, nàng mỉm cười nói với ta: “Ở cùng Thái phi lâu như vậy thật là vất vả cho ngươi quá”.
Ta ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào nàng ta. Lời này thật là đại nghịch bất đạo. Ai sai khiến nàng đến đả động ta?
Ta vội đè nén tất cả những suy nghĩ này trước, tập trung tinh thần đối đáp: "Những năm này khổ luyện cầm kỳ thi họa, tỷ tỷ cũng vất vả rồi.”
Sau khi nghe ta nói, nàng ta cười nhẹ: “Hoàng thượng nói đúng, Chu cô nương là một nữ nhân thông minh.”
Ta không biết nàng nghĩ gì về Triệu Kỳ, và cũng không biết Triệu Kỳ nghĩ gì về nàng ấy.
Sau ngày hôm đó, Triệu Kỳ đã cử người truyền tin cho ta, nói rằng có thể giao hảo với Thẩm cô nương.
Ta nghĩ Triệu Kỳ cũng chẳng cần thiết nói dối ta làm gì.
Vì vậy, ta cùng nàng ấy trò chuyện một khoảng thời gian, ta thấy rằng Thẩm tỷ tỷ không hề có địch ý với ta và nàng ấy cũng thật sự thông tuệ, dù chúng ta có nói về cái gì thì tỷ ấy cũng có thể giải đáp tốt các thắc mắc của ta.
Có thể cảm nhận được rằng nàng cũng đang nghiêm túc kết bạn với ta.