" Nàng Ấy À..."

Chương 6

Cánh tay ta vô ích vẫy mấy vòng trong không trung, rồi ta nhìn thấy người vừa nãy còn say đến bất tỉnh nhân sự, lại mở mắt ra, cười nhìn ta.

Ánh mắt hắn tập trung trên mặt ta, là sự tỉnh táo không hề phù hợp với mùi rượu nồng nặc.

Hắn giữ lấy eo ta.

Vững vàng ôm chặt lấy ta.

Phía bên kia, phụ thân ta vẫn còn mắt say lờ đờ nói chuyện với không khí: "Hiền tế à——"

Hiền tế của người đã rời khỏi bàn rượu rồi, người tỉnh táo một chút đi.

Cố Độ chớp chớp mắt, hỏi ta: "Nàng có sao không?"

"Không sao, không sao hết. Chàng buông tay trước đi."

Bàn tay hắn siết chặt eo ta thêm mấy phần, cúi đầu gối lên hõm cổ ta.

"Ta say rồi," Hắn cười nói bên tai ta, "cho nên không buông tay được."

Rất khó để không nghi ngờ rằng sau khi uống rượu, Cố Độ liền bị nhân cách thứ hai chiếm hữu.

Ngày thành thân là vậy, hôm nay cũng lại như vậy.

Ta hít sâu một hơi, rồi, nhân lúc mẫu thân ta chưa kịp đến chăm sóc phụ thân, ta véo eo Cố Độ, dùng sức đẩy hắn ra.

Mọi người đều biết cả rồi nhỉ, chuyện ta thừa hưởng võ học từ nhà ngoại công.

Khụ, không khoa trương mà nói, tỷ tỷ ta năm đó cũng là hạng người thấy chuyện bất bình thì lên tiếng tương trợ.

Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, lúc Cố Độ thay y phục, nhìn hai vết bầm trên eo, hắn trầm mặc một lát.

"Hôm qua ta có làm chuyện gì quá đáng lắm sao?"

Ta nhìn lên trời một lát, đáp: "Cũng không tính là quá đáng lắm đâu."

Hắn bình tĩnh buộc đai y phục, quay người nhìn ta, có lẽ đang suy nghĩ lựa lời: "Ta không nhớ rõ lắm những chuyện mình đã làm sau khi say rượu. Nếu có chỗ nào không đúng, nàng cứ trực tiếp nói cho ta biết."

Ta ôm chăn ngồi dậy, cười tủm tỉm.

"Hôm qua chàng đã gọi hai tiếng A Tùy, chàng có biết không?"

Ngón tay Cố Độ khẽ khựng lại, không nói gì.

"Mẫu thân ta hôm qua vừa nói với ta, với cái đầu thông minh của nam nhân như chàng, chỉ cần chàng muốn có được một cô nương nào đó, bất kể dùng thủ đoạn gì cũng có thể có được nàng ấy. Nhưng chàng lại không làm vậy, chứng tỏ chàng không thích A Tùy."

Ta ngẩng đầu nhìn hắn, ánh sáng ban mai xuyên qua khung cửa chiếu vào, lại không thể chiếu sáng khuôn mặt hắn.

"Ta suýt chút nữa đã tin lời mẫu thân ta nói rồi, nhưng khi chàng gọi tên cô nương đó hôm qua, chân tình sâu sắc, vừa buồn bã lại vừa tiếc nuối."

Ta càng nói càng bốc hỏa.

Dứt khoát một cước đạp tung chăn, chống nạnh đứng dậy.

Ta nhìn chằm chằm Cố Độ, vẻ mặt nhìn xuống đầy khí thế.

"Rốt cuộc hôm qua chàng có say hay không say?"

Cố Độ như pho tượng điêu khắc đông cứng, cuối cùng cũng có động tĩnh.

Hắn thở dài một hơi, xoa xoa thái dương, rồi lại xoa xoa gò má.

Một khuôn mặt tựa bạch ngọc thêm vài phần huyết sắc, nhìn cũng khá thuận mắt đấy chứ.

Rồi hắn ngồi bên giường, nắm lấy cổ tay ta, dùng sức kéo một cái.

Ta không chút phòng bị ngã ngồi phịch vào trong chăn mềm.

"Đã say," Hắn cười một tiếng, "bằng không đã không bị nàng véo thành vết bầm như vậy." Hắn tiện tay cầm lấy áo ngoài, khoác lên vai ta, "Nhưng ta và A Tùy... không phải như nàng nghĩ đâu."

Hắn vẫn siết chặt cổ tay ta, như thể sợ ta chạy mất vậy.

Ta nhất thời không biết có nên tiếp tục tức giận hay không.

Thế là ta đành buồn bã nói: "Vậy chàng nói ta nghe xem."

Nhìn xem, chúng ta đều là phàm nhân, những gì trải qua cũng thật sự là cuộc sống tầm thường đến cùng cực.

Cố Độ nhìn dung mạo như một vị thần tiên vậy, nhưng câu chuyện của hắn, nói ra vẫn không khác gì những thoại bản hạng hai.

A Tùy và Ương Ương bằng tuổi nhau.

Năm Cố phu nhân sinh tiểu nữ nhi, Cố Đại tướng quân đang chinh chiến bên ngoài, sống c.h.ế.t không rõ.

Trong Kinh thành nổi lên tin đồn, nói Cố Đại tướng quân đã đầu hàng, toàn quân bị tiêu diệt.

Cố phu nhân hoảng loạn, vẫn còn trong tháng ở cữ, nhưng ngày ngày rơi lệ.

Lúc đó Cố lão phu nhân vẫn còn tại thế, thủ đoạn lôi đình, tìm đến biểu muội phu đang làm huyện lệnh của Cố phu nhân, đánh tráo Ương Ương và A Tùy.

Lão phu nhân nói, nếu nghịch tử thật sự bất trung bất nghĩa, ít nhất cũng phải để lại một chút huyết mạch cho Cố thị Võ Nghĩa.

Cố Ương Ương trở thành Tống Tùy, Tống Tùy trở thành Cố Ương Ương.

Thiên tử chậm chạp chưa giáng tội, nhưng gia môn Cố gia có thể nhìn thấy rõ ràng trở nên lạnh nhạt.

Bình Luận (0)
Comment