Nàng Mập Cực Phẩm Trọng Sinh, Làm Giàu Cùng Cả Nhà

Chương 13

Tô Trúc Tâm xua đẩy đám người đông đúc, đi đến trước mặt thôn trưởng, cô ôm gói y phục đã gói cẩn thận, nhìn trái nhìn phải, không thấy bóng dáng của Tiêu Vị Phàm.

"Tiêu công tử đâu?"

Thôn trưởng chỉ chỉ bên cạnh ý bảo cô đặt gói xuống, thuận miệng nói: "Lên núi rồi."

"À?" Quần áo là làm cho hắn, người lại không thấy, "Vậy chúng ta còn tỷ thí nữa không?"

Thôn trưởng nói: "Tất nhiên là so rồi, Chu Huệ Huệ gì đó đến chưa?" Ông hỏi Lưu đại nương bên cạnh.

Lưu đại nương gật đầu, sau đó mọi người liền thấy Chu Huệ Huệ mặt đầy vui vẻ bước về phía họ.

Tô Trúc Tâm đ3n chỗ ngồi được chỉ định ngồi xuống, tiếp theo thôn trưởng dỗ dành đám người đang xôn xao, "Được rồi, mọi người dân trong thôn xin nghe tôi nói."

"Ngày hôm nay đáp ứng yêu cầu của mọi người, chúng ta sẽ tổ chức một cuộc tỷ thí giữa Tô Trúc Tâm và Chu Huệ Huệ. Cuộc tỷ thí này chỉ liên quan đến thêu thùa, kỹ thuật thêu và việc làm y phục. Bao gồm việc mặc lên có thoải mái không và nhiều yêu cầu khác."

Thôn trưởng tiếp tục giới thiệu quy tắc, "Để công bằng, cuộc tỷ thí này sẽ do năm vị nương tử có kỹ thuật thêu tốt nhất trong thôn chúng ta làm trọng tài."

"Mọi người vỗ tay hoan nghênh!"

Mấy nương tử đứng dậy, gật đầu với mọi người.

Họ là những người có tay nghề nổi tiếng trong thôn, đều có kinh nghiệm thêu thùa hơn mấy chục năm, do họ làm trọng tài càng chuyên nghiệp hơn.

"Cuộc tỷ thí chia thành hai phần." Thôn trưởng tiếp tục nói: "Đầu tiên xem dáng vẻ. Người có kỹ nghệ tinh xảo là người thắng. Phần hai là xem y phục mặc lên có dễ hỏng không, mặc có khó chịu không. Mỗi vòng sẽ có năm người bỏ ra bông hoa đỏ trong tay mọi người để quyết định, người có nhiều hoa hơn thắng."

Ông nhìn hai người tham gia cuộc thi, "Hai người các cô chuẩn bị xong chưa?"

Tô Trúc Tâm gật đầu, Chu Huệ Huệ đồng ý đồng thời liếc nhìn cô một cái ẩn ý, đáy mắt đầy tự tin.

"Tùng!" Một tiếng trống lêng vang lên cuộc thi chính thức bắt đầu.

Tô Trúc Tâm lấy y phục thêu xong ra khỏi gói, trải trên mặt bàn đã chuẩn bị sẵn.

Vừa mới lấy ra, xung quanh vang lên tiếng thán phục kinh ngạc, người biết thêu thùa cảm thán sự tinh tế và cẩn thận của y phục, họ thậm chí không biết kim chữ thập còn có thể thêu ra nhiều kiểu như vậy.

Lưu đại nương tò mò nhìn Tô Trúc Tâm, "Tô muội tử, sao cô đột nhiên tiến bộ như vậy? Trước đây sao không thấy cô thêu giỏi như vậy?"

Có người phụ họa, nhưng cũng đặt ra nghi vấn, cô dùng ngón trỏ và ngón cái xoa xoa quần áo nói: "Có điều vải này có chút kỳ lạ, thô như vậy, mặc lên có thể thoải mái không?"

Tô Trúc Tâm cắt ngang bà nói: "Ngô nương tử đừng vội, đây mới chỉ là vòng đầu tiên, bà chỉ cần phán đoán kỹ thuật thêu và cắt của tôi thôi."

Người được gọi là Ngô nương tử gật đầu, "Thêu rất tốt."

Sau đó mọi người đến bên Chu Huệ Huệ, Chu Huệ Huệ đầy tự tin lấy quần dài đã may xong ra, vải tinh xảo ngay lập tức gây nên một trận xôn xao.

"Huệ Huệ cô mua vải này phải tốn bao nhiêu tiền? Nhìn cũng đẹp quá đi."

"Tiêu công tử nhìn thấy vải này chắc phải thích lắm?" Nữ tử quen biết chọc ghẹo cô, có người thậm chí nói: "Thì là thích vải này hay là thích người đây?"

Các cô gái cười khẽ, Chu Huệ Huệ đỏ mặt, thấy thôn trưởng cũng bước đến bên này, vội gọi họ dừng lại.

"Thêu thùa của muội chắc là không tốt như các tỷ tỷ, các tỷ tỷ đừng chọc ghẹo muội nữa, không ngại chỉ điểm một hai, nếu có lần sau kỹ nghệ của muội chắc chắn sẽ tinh xảo hơn."

Mấy tiểu nương tử nghe cô nói xong được dỗ vui thoải mái, bình luận hai câu về quần dài của Chu Huệ Huệ, họ nói hăng say, không phát giác sắc mặt Chu Huệ Huệ càng lúc càng u ám.

Khi nữ tử nhìn cô lại nặn ra nụ cười giả tạo, sự bực bội trong lòng đã đến đỉnh điểm, nghĩ đến còn phải xem mấy người này được cuộc thi, cô cưỡng ép nhẫn nại.

Thôn trưởng vỗ tay, "Vòng đầu tiên bỏ hoa, bắt đầu."

Tiếng xì xào không ngừng, có người nói dùng vải của Chu Huệ Huệ đã thắng, cũng có người nói mẫu thêu của Tô Trúc Tâm rất mới lạ đẹp mắt.

Người ủng hộ hai người không phân thắng bại.

Tô Trúc Tâm không có căng thẳng, năm vị nương tử đều là người thêu thùa lâu năm rồi, tốt xấu một cái là có thể nhận ra. Trừ khi họ bị Chu Huệ Huệ mua chuộc, nếu không vòng đầu tiên cô nhất định thắng.

Ai ngờ ngay khi Tô Trúc Tâm chắc chắn thắng, ba bông hoa đỏ đã được bỏ vào ống tre của Chu Huệ Huệ.

Tô Trúc Tâm đột nhiên nhìn về phía Chu Huệ Huệ, cô ta đang cười nhìn lại, khiêu khích nhếch lông mày.

Đây là chuyện gì?

Vừa rồi cô cũng đã xem quần của Chu Huệ Huệ làm, ngoài dùng vải ra thì rất bình thường, thậm chí không có một chỗ hoa văn phức tạp nào.

Thêu thùa như vậy, sao có thể thắng được hoa văn chim ngậm hoa cỏ mà cô nghiên cứu cẩn thận?

Trên sân thôn trưởng đã công bố kết quả: "Người thắng vòng đầu tiên là - Chu Huệ Huệ của chúng ta, bây giờ bắt đầu phần thứ hai!"

Tô Trúc Tâm không thể để kết quả tiếp tục nghiêng về phía Chu Huệ Huệ, cô không nhịn được kêu lên một tiếng "Hệ thống."

[Hệ thống cào thưởng phục vụ cho bạn.]

[Hệ thống, tại sao Chu Huệ Huệ được ba phiếu?]

[Không thể thông báo]

Tiếng máy vô tình vang lên Tô Trúc Tâm không có cách nào đối với tình huống trước mắt.

Có thật sự sẽ thua cuộc thi? Rời khỏi nhà mẹ đẻ? Vậy ý nghĩa của việc cô sống lại một lần nữa là gì?

Trong lòng Tô Trúc Tâm hiện ra một chút mơ hồ, tiếng gọi của Lưu đại nương đánh thức cô, "Muội tử, y phục này mặc như thế nào? Cho chúng ta thử xem."

"Ồ ò được." Tô Trúc Tâm cầm y phục trên bàn đưa cho Lưu đại nương, cô giúp chỉnh cổ áo, giải thích nói: "Quần áo của tôi không thể mặc vào quá sâu bên trong, nếu không bà xem chất vải hơi cứng sẽ khiến người cảm thấy không thoải mái.”

Vừa nói vừa mặc y phục lên người Lưu đại nương, trong khi Lưu đại nương mặc y phục Tô Trúc Tâm dần dần bình tĩnh lại.

Chu Huệ Huệ dùng thủ đoạn xấu xa gian lận để thắng, vậy cô sẽ tìm bằng chứng, làm chuyện này ầm ĩ đến cùng.

Từ dưới cùng sờ lên từng tấc một, tìm hết không tin Chu Huệ Huệ không lộ ra.

Sau khi quyết định xong cô yên tâm hơn nhiều, chờ đợi phán quyết cuối cùng.

"Thôn trưởng, cháu còn có một câu muốn nói." Chu Huệ Huệ đột nhiên đứng dậy cắt ngang kết quả mà thôn trưởng muốn công bố.

Thôn trưởng nói với cô: "Có chuyện gì thì sau khi công bố kết quả rồi nói."

Sau khi bị từ chối Chu Huệ Huệ vẫn kiên quyết phải nói xong câu này mới được, "Chuyện này ảnh hưởng đến thắng thua cuối cùng, cháu vẫn muốn hỏi một câu thôn trưởng. Đặt cược trước đó có tính không?"

Thôn trưởng gật đầu, nghiêm túc nói: "Vì là tỷ thí trước mặt ta, tất nhiên là tính."

"Sau cuộc tỷ thí này Tô Trúc Tâm sẽ rời khỏi thôn chúng ta chứ?"

"Đúng."

Thôn trưởng thấy cô không nói nữa, "Còn vấn đề gì nữa?"

Chu Huệ Huệ cười nói cảm ơn, "Không có nữa, thôn trưởng ông tiếp tục nói đi."

Thôn trưởng vén chòm râu lên tuyên bố trịnh trọng: "Người được bốn phiếu trong vòng thi thứ hai là - Chu Huệ Huệ!"

Tiếng hoan hô của người dân trong thôn vang lên, "Vẫn là Huệ Huệ có năng lực, xứng đáng là cô nương có bản lĩnh nhất trong thôn chúng ta."

Bình Luận (0)
Comment