Tác Giả:
Trạng Thái:
Đang Cập Nhật
Lượt Xem:
537
Theo Dõi:
0
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
Đọc truyện Ngã rẽ hôn nhân full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Ngã rẽ hôn nhân, Ngã rẽ hôn nhân review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
Trái tim Đường Chình ảnh Nghi co rút lại, rõ biết thuộc người ta chẳng yêu thương gì mình cũng nhưng sự thờ ơ đó làm cô đã Cảm Xúc nhói ở lòng ngực. Cố đè nén cảm giác vào nằm trong, Đường Chình ảnh Nghi gượng cười. “Tử Văn, các bạn kết duyên cũng khá được ba ngày rồi, theo phong tục, ngày hôm nay các bạn phải trở về nhà của em để hoàn thành lễ lại mặt. Anh….”
Biết nhu cầu cuộc gọi này của Đường Chình ảnh Nghi là nhắm đến mục đích sử dụng gì, Tần Tử Văn mất nhẫn nại vội cắt ngang lời cô. Lên đến lầu hai, Đường Chình ảnh Thanh vặn tay nắm cửa bước vào, đồ lễ được sẵn sàng rất chu đáo, toàn là những sản phẩm mà lúc sống cho bà Đường rất thích, ông đi đến chiếu sáng đèn cầy, mùi hương đặc biệt của hương lan tỏa khắp phòng, Đường Chình ảnh Thanh chia ra cho từng người, ông vái vài câu hoài tưởng người vợ yêu dấu của tớ, đi thẳng đến lư hương ông cắm xuống rồi xá lạy. Xoay sống cho lưng một giọt nước mắt trong vắt chảy xuống, đừng chậm tay lau đi, ông trấn an chính mình.
Tiếp tiếp đó Đường Chình ảnh Nghi cũng như là phụ thân mình cô nói với mẹ đôi lời, rồi luân phiên sống cho lưng đi đến vùi vào lòng người phụ thân già thút thít. Hai phụ thân con ôm chằm lấy nhau, cổ bọn họng nghẹn lại, tâm tư giao động người mẹ vừa mới khuất. Năm nào cũng vậy nhìn hai phụ thân con đau lòng, ai nấy cũng đều không tránh nỗi xót xa, thắp hương lên bàn độc xong, mỗi cá nhân đều luân phiên sống cho lưng âm thầm rời đi. Hai phụ thân con Đường Chình ảnh Thanh ở cùng bà Đường một lúc lâu rồi cũng xuống nhà. Khi trời vừa mới xế chiều, ông bà Tần đứng lên nói lời tạm biệt rồi quay trở về Tần gia.
Triệu Minh khi biết tin Tần Tử Văn đã ở lại đây với Đường Chình ảnh Nghi thì cũng nhanh gọn tìm cách thức rời đi, anh sợ vì mình mà Tần Tử Văn lại lên cơn kiếm chuyện với cô, dù lòng có không nỡ đến như thế nào anh đã đừng nên ở lại đây. Đến khuya, Đường Chình ảnh Nghi vừa mới cuộn mình trong chăn ấm tấn công giấc, thì tự nhiên lại nghe thấy tiếng gọi của ai đó bên tai “Chình ảnh Nghi dậy đi”, “Đừng ngủ nữa”, lờ ngờ tỉnh ngộ, độ sáng mờ ảo, cô nhìn thấy được một nơiôn mặt vừa mới cúi gần mình, giật thột ngồi dậy lùi sau này, Đường Chình ảnh Nghi hét lớn:”Á…á…” Vô tình đầu cô lại chạm vào đầu giường, đớn đau cô bao bọc lấy đầu mình cau mày, Tần Tử Văn vội đỡ lấy đầu cô xoa xoa:”Là tôi, làm những gì phải hét lớn cũng như thế?”
Đường Chình ảnh Nghi rất chi là không dễ chịu, hất thẳng cánh Tần Tử Văn ra:”Nửa đêm nửa hôm anh vào đó làm những gì? Còn áp sát người tôi cũng như thế?” “Đưa đầu tôi xem có sao không?” Tần Tử Văn chồm người tới muốn xem xem thực trạng vết thương trên đầu cô, cũng nhưng lại bị cô nghiêng đầu tránh mặt:”Không sao đâu, anh tìm tôi có việc gì?” Thái độ của Đường Chình ảnh Nghi cũng như một chiếc tát vả mạnh vào tấm lòng của Tần Tử Văn, biết vậy anh vừa mới không mang thức ăn lên đây cho cô rồi. Nhưng mang cũng vừa mới lỡ mang lên rồi:”Khi chiều thấy em chưa ăn gì, tôi…”
Tần Tử Văn lưỡng lự xem qua kthường thức ăn vừa mới đặt trên bàn. Đường Chình ảnh Nghi tinh mắt hướng góc nhìn theo ánh nhìn Tần Tử Văn mà hiểu rõ. Nhưng cô đâu cần anh chú ý. Cô có chân mà, nếu thấy đói cô tự nhủ đi ăn. Anh tự động chú ý cô cũng như thế để triển khai gì? Cách ứng xử này của anh và đúng là khiến cho người xem Cảm Xúc lạ lẫm còn có thêm chút cảm bảng giác ớn lạnh. “Tử Văn, tôi vừa mới ngủ đừng nhiều chuyện tôi. Anh muốn ăn thì tự đi mà ăn” Nói rồi Đường Chình ảnh Nghi tiếp tục công việc ngã sống cho lưng xuống giường, kéo chăn phủ kín đầu, ý rõ rệt muốn đuổi người.
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Chiến thần phục thù